Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 96 - Chương 95

/147


Trong thành Linh Tịch, đá xanh trải dài, đường phố ngay ngắn, nhà cửa tràn trề đặc sắc mang hơi thở của vùng biển san sát nối tiếp nhau, lúc này trong một con hẻm nhỏ ở chỗ sâu, trong góc tầm thường, một cây nấm linh chi nằm sấp trên đất ngủ say đã lâu đột nhiên run rẩy, sau đó mạnh mẽ nhảy lên, mũ nấm màu tím trong suốt nhìn xung quanh, một trận ánh sáng màu tím nhẹ nhàng sáng lên, linh chi hóa thành một bé gái xinh xắn mặc áo trắng.

Bé gái nhìn qua chỉ khoảng hai ba tuổi, chải Song Nha Kế thơ ngây trong sáng, hai má mập mạp nhìn vô cùng đáng yêu, nhưng bé con cố ý nghiêm mặt, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

Người này là Long Tiểu Chi ngủ say trăm năm, sau khi Long Tiểu Chi tỉnh lại thì phát hiện mình vẫn còn ở chỗ trước đó, chỉ là linh lực tiêu hao không còn trong cơ thể không biết tại sao đã tràn đầy một lần nữa, cho nên hóa thành hình người trước.

Long Tiểu Chi nện hai cái chân ngắn đi ra ngoài đường phố, nàng còn trận pháp truyền tống đột nhiên khởi động, bọt khí tự động đưa bọn họ ra ngoài, trừ linh thú khế ước trong không gian, mỗi một sinh mạng đều có một bọt khí riêng, bởi vì vậy nên bây giờ Long Tiểu Chi mới lạc khỏi Hiên Khâu Thiên Giác.

Bước chân ra ngoài đường phố, Long Tiểu Chi lập tức nghe thấy tiếng người náo nhiệt, có tiếng người bán hàng rong thét to, có tiếng nữ nhân nói chuyện, có tiếng trẻ con vui đùa ầm ĩ, bước chân Long Tiểu Chi ngừng lại, trong khoảng thời gian nàng mất đi ý thức đã xảy ra chuyện gì?

Rất nhanh sau đó, một cảnh tượng phồn thịnh quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Long Tiểu Chi, thành Linh Tịch khôi phục như lúc ban đầu, vẫn to lớn như trước, dân chúng trong thành vui vẻ hòa thuận, có người bận rộn, có người nhàn nhã thong dong, mọi thứ giống y hệt như như những gì Long Tiểu Chi từng thấy lúc mới vào thành Linh Tịch, hình như mọi thứ xảy ra sau đó chỉ là một giấc mộng.

Dừng lại một lát, Long Tiểu Chi đi ra cửa thành, lúc này trong lòng nàng tràn trề nghi vấn, hoài nghi có phải mình đang nằm mơ, hoặc là đang ở trong ảo giác, nếu không thì không thể giải thích mọi thứ trước mắt.

Lúc Long Tiểu Chi tỉnh lại, trong những góc khác nhau của thành Linh Tịch, có mấy người cũng chầm chậm tỉnh lại, trải qua nghi hoặc ban đầu, cũng phát hiện thay đổi của thành Linh Tịch rất nhanh, ào ào đi về phía cửa thành, dù sao trong trận chiến lúc trước, hư hại nghiêm trọng nhất là khu gần cửa thành.

Long Tiểu Chi đến chỗ cách cửa thành không xa lắm, vừa chạy tới cửa thành, vừa quan sát tỉ mỉ xung quanh, đột nhiên một cửa hàng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Long Tiểu Chi, Long Tiểu Chi cất bước đi vào.

Trong Thì Vũ các không có gì thay đổi, thiếu nữ kia vẫn nhiệt tình chiêu đãi Long Tiểu Chi, Long Tiểu Chi không mua gì, rời khỏi Thì Vũ các rất nhanh. Nàng chỉ cần xác định xem ốc biển mình mua có còn ở đây hay không, mà sự thật là, vị trí đặt ốc biển vẫn trống không, chuyện này giải thích rõ chỗ mình đang ở có khả năng rất lớn là thật , chỉ là không biết vì sao thành Linh Tịch lại khôi phục như trước.

Long Tiểu Chi trực tiếp biến cánh ra, bay về phía cửa thành. Rất nhanh, cửa thành cao ngất hiện ra trước mắt, gần cửa thành có rất ít bóng người, hình như dân chúng thành Linh Tịch cũng không ham thích việc ra khỏi thành, rất ít khi đến gần cửa thành.

Dưới cửa thành trống rỗng, một người cũng không có, Long Tiểu Chi dừng dưới chân thành, nam tử áo lam trước kia từng đợi dưới cửa thành đã không còn, nghi ngờ trong đầu Long Tiểu Chi càng ngày càng nhiều, có lẽ tìm được Lạc Phong Tử sẽ có lời giải, nhưng thực lực Lạc Phong Tử quá mạnh mẽ, cơ hồ không có địch thủ, việc bọt khí vỡ vụn rất có thể có liên quan tới Lạc Phong Tử, chỉ là không biết giờ Lạc Phong Tử đang ở đâu.

Tiểu Chi! Long Tiểu Chi chỉ chờ giây lát, mấy người Vân Khuyết tông đã lục tục chạy tới cửa thành, Hoa Vũ Lâu tới trước, liếc mắt một cái thì thấy Long Tiểu Chi đứng dưới cửa thành, bé con nhỏ xíu dưới cửa thành cao ngất có vẻ vô cùng đáng thương, lập tức lên tiếng gọi.

Tam sư huynh. Long Tiểu Chi nhìn thấy Hoa Vũ Lâu thì trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm, trong tranh đấu lúc trước , thời gian Hoa Vũ Lâu chạy đến rất muộn, gần như là vừa vặn mới tới thành Linh Tịch , thì bọt khí truyền tống đã xuất hiện.

Hoa Vũ Lâu đi tới, khom lưng bế Long Tiểu Chi lên, Long Tiểu Chi hiếm khi ngoan ngoãn, tay mập níu lấy tà áo Hoa Vũ Lâu.

Hoa Vũ Lâu khẽ cong cong khóe miệng, Tiểu Chi cảm thấy bất an ? Chỉ sợ những chuyện xảy ra lúc trước khiến nàng thấy sợ hãi, nhưng lại không muốn nói rõ. Hoa Vũ Lâu sờ sờ cái đầu nhỏ của Long Tiểu Chi, hai người lẳng lặng chờ những người khác đến.

Kế Hoa Vũ Lâu, Nguyễn Thanh Tuyết, Hiên Khâu Thiên Giác, Hiên Khâu Mặc Bạch cũng lục tục chạy tới, nhưng trừ họ ra, Long Phong Triệt lại không có xuất hiện, tiểu bạch xà và Lạc Phong Tử cũng không biết đã đi đâu, hình như trong thành Linh Tịch trừ mấy ngườ ibọn họ ra, thì chỉ còn lại có dân chúng nửa thật nửa giả toàn thành.

Sư phụ, chúng ta có cần đi vào không? Hiên Khâu Thiên Giác vừa đến, Long Tiểu Chi lập tức chuyển vào lòng Hiên Khâu Thiên Giác, lúc này đang ngồi trên khuỷu tay Hiên Khâu Thiên Giác nhìn vào thành, hiển nhiên hơi hoài nghi Long Phong Triệt còn trong thành.

Tiểu Chi là muốn đi tìm Long Phong Triệt sao? Hiên Khâu Thiên Giác rất dễ dàng đoán được suy nghĩ trong lòng Long Tiểu Chi.

Long Tiểu Chi im lặng, nàng biết rõ có lẽ trong


/147

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status