“Khiêu chiến? Là sao?”
“Một cuộc thi chế tác trò chơi giữa hai chúng ta, để xem sản phẩm của ai có chất lượng tổng thể tốt hơn, được cộng đồng ưa chuộng hơn cũng như thu về nhiều lợi nhuận hơn. Kiểu như mấy phi vụ ganh đua ngầm mà các nhà chế tác trò chơi đỉnh cấp vẫn thường thực hiện để xem trình độ ai cao hơn đó.” Thấy Dương Khoa nghệt mặt ra khi nghe thấy lời khiêu chiến bất thình lình, biết là đối phương hoang mang choáng ngợp này nọ Thu Thảo bèn giải thích qua loa.
“Xem trình độ ai cao hơn à?... Thú thực là tôi chưa bao giờ nghe qua mấy phi vụ kiểu dạng như vậy đâu đó. Cơ mà sao tự dưng chị lại khiêu chiến tôi thế? Không phải mấy thứ trình độ hay đẳng cấp này đã có hệ thống đánh giá của Hiệp hội các cấp rồi sao?”
“Thôi đi, mấy cái hệ thống vớ vẩn của Hiệp hội đó không để ý đến cũng được bạn ạ. Cứ theo góc nhìn của tôi thì bạn phải tầm cỡ 5 - 6 sao rồi ấy chứ chẳng phải 4,5 sao đâu. Rồi còn điểm đánh giá khả năng sáng tạo nữa, ít nhất cũng phải SS."
"Với lại, trùng hợp thay là hiện tại cả đội nhóm của tôi lẫn bạn đều đang tiến hành chế tác trò chơi mới. Một phi vụ ganh đua sẽ giúp cho hai bên có thêm động lực để làm ra sản phẩm như ý muốn trong tương lai. Thế nào, đề nghị của tôi nghe ổn chứ?"
“... Chờ chút, sao chị biết đội của tôi đang chế tác một trò chơi mới? Chị nghe được ở đâu thông tin đó vậy?” Vốn định đưa ra phản bác về hệ thống đánh giá không đến nỗi "vớ vẩn" cho lắm của Hiệp hội Trò chơi, song khi nghe thấy Thu Thảo nói toạc ra rằng Ninja Entertainment đang làm trò chơi mới Dương Khoa lập tức tỏ vẻ sửng sốt. Dự án "GunBound" hắn còn chưa chính thức phân phó đội nhóm triển khai cơ mà, sao cô gái cao lạnh trước mặt này khẳng định chắc chắn thế? Bản thân hắn chắc chắn không để lọt tin tức ra ngoài rồi, hay công ty có nội gian?
“Chuyện đó ấy hả, suy ngẫm một chút là ra chứ cần gì phải đi nghe ngóng? Không phải Ninja Entertainment của bạn có chi nhánh tại Bắc Mỹ sao, lấy tính tình của bạn thì kiểu gì bạn chẳng lên kế hoạch chiêu mộ nhân tài rồi chế tác trò chơi song song với trụ sở chính? Không thì bạn sẽ không còn là một Dương Khoa sở hữu bộ óc tính toán đâu ra đấy mà tôi biết nữa. ┐( ̄ヘ ̄)┌ "
“... Chị có vẻ hiểu tôi ra phết đấy nhỉ?” Đáp án được Thu Thảo công bố, và chỉ trong thoáng chốc nó đã khiến cho Dương Khoa bình tĩnh trở lại. Cứ tưởng đối phương nói về dự án "GunBound" cơ, chứ còn dự án "Slay the Spire" bên đất Bắc Mỹ thì không thành vấn đề. Dù sao thì khác với các dự án Ninja Entertainment triển khai tại quê nhà, dự án trò chơi thẻ bài pha trộn roguelike này được hắn thả nổi hoàn toàn, đồng thời chẳng hề quan tâm đến chuyện có bị rò rỉ thông tin trong quá trình chế tác hay không.
Không lộ cũng được, đội ngũ chế tác đỡ phải gánh thêm áp lực kỳ vọng đến từ cộng đồng. Mà lộ cũng tốt, thuận thế quảng bá danh tiếng trò chơi luôn cho đỡ tốn công. Tóm lại là thuận theo tự nhiên để xem kết quả sau này sẽ ra sao.
Đối phương đã nắm được phong thanh rồi thì Dương Khoa cũng chẳng buồn giấu nữa, hắn thẳng thắn thừa nhận luôn: "Đúng vậy, chi nhánh Bắc Mỹ của công ty tôi hiện đang triển khai dự án chế tác trò chơi mới, song song với công tác mở rộng địa bàn phát hành. Trò chơi này thì tôi không tham gia làm việc trực tiếp, nhưng vẫn giữ vai trò thiết kế nội dung hạch tâm cùng cố vấn đoàn đội."
“Mạo muội hỏi bạn một câu, dự án trò chơi mới của bạn bắt đầu từ khi nào vậy?” Trông thấy vẻ mặt Dương Khoa biến đổi thất thường Thu Thảo chợt có cảm giác là lạ. Trong lòng tạm đưa ra lý giải có thể chỉ là do đối phương bị bất ngờ dẫn đến bối rối, ngoài mặt cô hỏi thêm một câu nữa trước khi trở về với lời khiêu chiến ban nãy.
“Cuối hè năm ngoái, vài tuần trước khi hội chợ GamExpo diễn ra.”
"Quả nhiên, lúc đó thấy bạn ở bên Mỹ là tôi đã thấy không bình thường rồi. Thật trùng hợp, dịp đó tôi cũng vừa vặn tập hợp đội ngũ triển khai dự án trò chơi mới giống bạn đấy. Thế nào, hai ta đã có cùng xuất phát điểm như vậy rồi thì giai đoạn về đích so kè với nhau một chút cho phấn khởi chứ?"
“(Lắc đầu) Không.”
“... Không á? Ý bạn là, không nhận lời khiêu chiến của tôi?"
"(Gật đầu) Đúng thế."
"Sao lại không vậy?" Bất ngờ trước câu trả lời ngoài ý muốn, lần này đến lượt người hiếm khi bộc lộ cảm xúc trên khuôn mặt như Thu Thảo tỏ vẻ bối rối. Nguyên bản trong tưởng tượng của cô chàng trai trước mặt đây sẽ vui vẻ nhận lời khiêu chiến cơ, vì dẫu sao đối phương cũng chỉ là một thanh niên trẻ tuổi khí thịnh. Dù có mang mác "ông cụ non" đi chăng nữa thì đối phương hẳn sẽ không lùi bước trước một cuộc cạnh tranh thân thiện công bằng mới đúng.
Ấy thế mà đối phương lại lùi bước, hơn nữa còn lùi bước rất dứt khoát!
Chả giống với tình tiết mấy cuốn tiểu thuyết mạng nổi danh tý nào cả. Thật là khó hiểu.
“Nhiều lý do lắm. Thứ nhất là tôi cảm thấy không hứng thú với mục đích lấy động lực mà chị đưa ra, nghe nó cứ "chuối hột" kiểu gì ấy. Chưa kể người của Ninja Entertainment lúc nào cũng sẵn sàng cống hiến hết mình cho các dự án trò chơi rồi, không cần phải có yếu tố bên ngoài tác động đâu."
“Ừ thì…."
“Chị cứ từ từ bình tĩnh nghe tôi nói hết. Thứ hai, lý do mấu chốt cho việc tôi không tiếp nhận lời khiêu chiến của chị là vì nó có quá nhiều vấn đề xung đột đi kèm. Hỏi một câu làm ví dụ cụ thể, trò chơi mới của chị thuộc thể loại gì? Của tôi thì là nhập vai thẻ bài một người chơi, hệ máy PC."
“... Cùng hệ máy PC, nhưng là hành động trực tuyến nhiều người chơi.”
“Đã hành động rồi lại còn trực tuyến hả, đấy chị thấy không hai trò chơi của hai ta không có cùng bất kỳ thể loại nào cả ngoại trừ hệ máy. Thế thì so chất lượng với cộng đồng ưa chuộng kiểu gì đây khi mà chúng khác nhau quá xa như thế? Chỉ một câu hỏi đơn giản vậy thôi đã là quá đủ để thấy chuyên so tài này không đi đến đâu cả. Thà chị với tôi solo một ván “Age of Empires” còn nghe được."
“... Ừm, bạn nói có lý. Là tôi suy nghĩ thiếu chu toàn.” Băn khoăn suy nghĩ một hồi, cuối cùng Thu Thảo gật đầu công nhận những gì Dương Khoa nói là hoàn toàn đúng đắn. Chỉ là ý định phân tài cao thấp của cô thì vẫn không hề suy suyển: “Cơ mà tôi vẫn muốn đợt tới có thể thi tài chế tác trò chơi cùng bạn cơ. Những tiêu chuẩn tôi vừa nêu có thể gạt hết sang một bên cũng được, thay vào đó ta sẽ đánh giá tài năng dựa trên cảm nhận khách quan về sản phẩm của nhau. Nghe được không bạn?"
“Ôi thôi nào, chị có thể tha cho một nhà chế tác trò chơi nhỏ bé như tôi được không? Bị một siêu tân tinh như chị để mắt đến tôi cảm thấy áp lực lắm." Đối phương không chịu từ bỏ ý định đương nhiên là Dương Khoa buồn bực cực kỳ. Đã viện dẫn một đống lý lẽ vậy rồi mà vẫn cố dây dưa, đúng là phụ nữ có khác.
Thật lòng mà nói thì hắn chẳng sợ so kè hay gì đâu, vì một kẻ bật hack nhân sinh trắng trợn như hắn khó có cửa thua lắm. Cơ mà chiến thắng ấy không hề vẻ vang gì đã đành, hắn còn mất thêm thời gian quý báu vào những chuyện không đâu nữa. Công ty có cả đống thứ phải lo toan rồi, tha cho kẻ bất tài này không bồi cô chơi đùa được "siêu tân tinh" của GETA ạ.
‘Thôi đi bạn, có bạn mới khiến tôi cảm thấy áp lực ấy. Mới hai mươi tuổi mà chưa gì…." Vốn định thuyết giáo một thôi một hồi, nhưng rồi một tiếng chuông điện thoại chợt vang lên khiến Thu Thảo im bặt. Cô vội vàng cầm điện thoại của mình lên thưa, khuôn mặt trở về với vẻ vô cảm thường ngày.
"A lô…. Vâng em đến rồi, anh đợi em vài phút…. Có, em chuẩn bị hết rồi anh yên tâm. Thế nhé." Cúp máy sau pha trao đổi ngắn gọn, Thu Thảo vội vàng thu dọn đồ đạc tùy thân: "Tiếc quá, muốn nói chuyện với bạn thêm nữa mà lại không có thời gian Khoa ạ."
"Ồ không sao. Để khi khác nói chuyện tiếp cũng được mà, tôi thì không có vấn đề."
"Căn bản là tôi muốn chốt phi vụ ganh đua này luôn cơ, chứ để lâu…. À hay là thế này đi, chiều nay bạn qua gian hàng GETA rồi đợi khi nào tôi xong việc hai ta trao đổi tiếp nhé."
"Ầy cái đó thì thôi, tôi với chị ai cũng đều bận rộn cả…." Bất ngờ trước lời đề nghị mới, theo bản năng Dương Khoa vội kiếm cớ chối từ. Chỉ có điều Thu Thảo căn bản là không cho hắn lý do để trốn:
"Bạn cứ nghe tôi, ghé thăm một lúc cuối chiều thôi không mất nhiều thời gian đâu. Dù sao hôm nay tôi đã ghé thăm gian hàng của bạn rồi thì bạn cũng phải có qua có lại chứ?"
"... Hẳn là có qua có lại. (méo miệng)"
"Nhé. Thuận tiện tôi sẽ cho bạn nghía qua dự án mới do tôi phụ trách. Đảm bảo bạn sẽ được một phen giật mình cho xem."
"Chị lại định "bật mí" dự án mới cho tôi biết như lần trước đó hả? Có được không đấy?"
"Tất nhiên là được thì tôi mới mời bạn chứ. À nhưng mà, bạn đổi quần áo hóa trang đi nhé. Đừng ăn mặc lố bịch thế này, không có đến lúc người ta thấy tôi với bạn đi cạnh nhau tôi xấu hổ lắm. Bye bye." Đội mũ đeo kính đeo khẩu trang về như ban đầu, Thu Thảo vẫy tay chào tạm biệt Dương Khoa rồi ung dung lần mò theo lối ngách nhỏ rời đi.
Dương Khoa: ( ̄д ̄;)
Lố bịch cái quái gì chứ, bộ cánh chất chơi vậy mà dám chê! Style ninja nón hoa của chị thì hẳn là bình thường lắm đấy! Đúng là con gái con đứa.
…
Chửi thầm vậy thôi, nhưng Dương Khoa vẫn làm theo lời Thu Thảo đổi lại một bộ quần áo bình thường trước khi ghé thăm gian hàng triển lãm hoành tráng của cựu vương một thời trong làng trò chơi nội địa vào cuối ngày. Tất nhiên trên mặt vẫn phải có cặp kính râm, vì nếu không thì đến tối sẽ có cả đống bài báo phao tin rằng ông chủ Ninja Entertainment tìm cách cặp kè cùng người đẹp lạnh giá bên phía GETA.
“À ra là như này: mình sẽ đóng vai một “tiểu binh” và bị kẹt trong vòng xoáy thời gian, phải tham gia vào những cuộc tranh đấu không hồi kết. Mô típ khá phù hợp với thể loại trò chơi trực tuyến, đồng thời khá là ăn khớp với cốt truyện trò chơi trước đó. Ông thấy đúng không?”
“Cốt truyện ấy hả, cái đấy tôi không quan tâm lắm đâu. Có mấy trò chơi trực tuyến sở hữu cốt truyện ra hồn chứ, tôi là tôi quan tâm đến khoản lối chơi kia. Đang không hiểu chỉ số đến từ đồ đạc sẽ không quá cao như những tựa game cùng thời đại là sao đây.”
“Còn sao nữa, ông không nghe người ta trình bày ban nãy à? GETA không muốn người chơi bị phụ thuộc quá nhiều vào đồ đạc như mấy trò chơi hành động trực tuyến thời thượng. Hay nói cách khác là quay về với giá trị cổ điển, người chơi nào thao tác tốt thì khả năng chiến thắng sẽ cao.”
“Giá trị cổ điển á? Tôi không chắc vậy đâu hai ông ạ. Trò triệu hồi “đệ” để phụ giúp chiến đấu khá là mới lạ đấy, cả trò “hóa thân” nhờ vào sức mạnh của dòng cát quyền năng nữa. Đúng là một nét chấm phá sáng tạo, quả không hổ danh siêu tân tinh.”
“Công nhận, khả năng GETA quay lại ngôi vương với sê-ri “Dòng cát thời gian” này là cực cao. Toàn ý tưởng hay và chất lượng!”
Lúc này đây, đứng bên cạnh một nhóm fan hâm mộ GETA đang thảo luận sôi nổi là một Dương Khoa đang vân vê cằm ra chiều suy tư, mắt dán chặt vào màn hình trình chiếu đoạn clip giới thiệu dự án trò chơi mới nhất của “siêu tân tinh” Thu Thảo. Một hậu bản trực tiếp của “Dòng cát thời gian”, lấy bối cảnh một trăm năm sau khi các sự kiện trong phiên bản trước diễn ra. Cốt truyện cụ thể cho đến bây giờ vẫn là một ẩn số, chỉ biết rằng bằng cách nào đó dòng cát quyền năng - thứ được cô “công chúa Năm Sáu” phong ấn trong kết cục phần trước đã bị kẻ nào đó lợi dụng để reo rắc nỗi kinh hoàng trên khắp quốc gia sa mạc.
Người chơi sẽ đóng vai một nhân vật bị tha hóa bởi thứ cát thời gian ấy, mắc kẹt trong vòng lặp sinh tử và buộc phải tham gia vào những cuộc chiến không hồi kết với những kẻ bị tha hóa khác. Một cốt truyện trung quy trung củ đối với thể loại trò chơi trực tuyến nhiều người chơi, thế nhưng nó không phải là thứ khiến Dương Khoa băn khoăn sau khi có được cái nhìn ban đầu về dự án mới của Thu Thảo.
Thứ hắn hiện đang băn khoăn, lại là cảm giác quen thuộc đến khó hiểu ẩn giấu trong lối chơi của nó.
“Một cuộc thi chế tác trò chơi giữa hai chúng ta, để xem sản phẩm của ai có chất lượng tổng thể tốt hơn, được cộng đồng ưa chuộng hơn cũng như thu về nhiều lợi nhuận hơn. Kiểu như mấy phi vụ ganh đua ngầm mà các nhà chế tác trò chơi đỉnh cấp vẫn thường thực hiện để xem trình độ ai cao hơn đó.” Thấy Dương Khoa nghệt mặt ra khi nghe thấy lời khiêu chiến bất thình lình, biết là đối phương hoang mang choáng ngợp này nọ Thu Thảo bèn giải thích qua loa.
“Xem trình độ ai cao hơn à?... Thú thực là tôi chưa bao giờ nghe qua mấy phi vụ kiểu dạng như vậy đâu đó. Cơ mà sao tự dưng chị lại khiêu chiến tôi thế? Không phải mấy thứ trình độ hay đẳng cấp này đã có hệ thống đánh giá của Hiệp hội các cấp rồi sao?”
“Thôi đi, mấy cái hệ thống vớ vẩn của Hiệp hội đó không để ý đến cũng được bạn ạ. Cứ theo góc nhìn của tôi thì bạn phải tầm cỡ 5 - 6 sao rồi ấy chứ chẳng phải 4,5 sao đâu. Rồi còn điểm đánh giá khả năng sáng tạo nữa, ít nhất cũng phải SS."
"Với lại, trùng hợp thay là hiện tại cả đội nhóm của tôi lẫn bạn đều đang tiến hành chế tác trò chơi mới. Một phi vụ ganh đua sẽ giúp cho hai bên có thêm động lực để làm ra sản phẩm như ý muốn trong tương lai. Thế nào, đề nghị của tôi nghe ổn chứ?"
“... Chờ chút, sao chị biết đội của tôi đang chế tác một trò chơi mới? Chị nghe được ở đâu thông tin đó vậy?” Vốn định đưa ra phản bác về hệ thống đánh giá không đến nỗi "vớ vẩn" cho lắm của Hiệp hội Trò chơi, song khi nghe thấy Thu Thảo nói toạc ra rằng Ninja Entertainment đang làm trò chơi mới Dương Khoa lập tức tỏ vẻ sửng sốt. Dự án "GunBound" hắn còn chưa chính thức phân phó đội nhóm triển khai cơ mà, sao cô gái cao lạnh trước mặt này khẳng định chắc chắn thế? Bản thân hắn chắc chắn không để lọt tin tức ra ngoài rồi, hay công ty có nội gian?
“Chuyện đó ấy hả, suy ngẫm một chút là ra chứ cần gì phải đi nghe ngóng? Không phải Ninja Entertainment của bạn có chi nhánh tại Bắc Mỹ sao, lấy tính tình của bạn thì kiểu gì bạn chẳng lên kế hoạch chiêu mộ nhân tài rồi chế tác trò chơi song song với trụ sở chính? Không thì bạn sẽ không còn là một Dương Khoa sở hữu bộ óc tính toán đâu ra đấy mà tôi biết nữa. ┐( ̄ヘ ̄)┌ "
“... Chị có vẻ hiểu tôi ra phết đấy nhỉ?” Đáp án được Thu Thảo công bố, và chỉ trong thoáng chốc nó đã khiến cho Dương Khoa bình tĩnh trở lại. Cứ tưởng đối phương nói về dự án "GunBound" cơ, chứ còn dự án "Slay the Spire" bên đất Bắc Mỹ thì không thành vấn đề. Dù sao thì khác với các dự án Ninja Entertainment triển khai tại quê nhà, dự án trò chơi thẻ bài pha trộn roguelike này được hắn thả nổi hoàn toàn, đồng thời chẳng hề quan tâm đến chuyện có bị rò rỉ thông tin trong quá trình chế tác hay không.
Không lộ cũng được, đội ngũ chế tác đỡ phải gánh thêm áp lực kỳ vọng đến từ cộng đồng. Mà lộ cũng tốt, thuận thế quảng bá danh tiếng trò chơi luôn cho đỡ tốn công. Tóm lại là thuận theo tự nhiên để xem kết quả sau này sẽ ra sao.
Đối phương đã nắm được phong thanh rồi thì Dương Khoa cũng chẳng buồn giấu nữa, hắn thẳng thắn thừa nhận luôn: "Đúng vậy, chi nhánh Bắc Mỹ của công ty tôi hiện đang triển khai dự án chế tác trò chơi mới, song song với công tác mở rộng địa bàn phát hành. Trò chơi này thì tôi không tham gia làm việc trực tiếp, nhưng vẫn giữ vai trò thiết kế nội dung hạch tâm cùng cố vấn đoàn đội."
“Mạo muội hỏi bạn một câu, dự án trò chơi mới của bạn bắt đầu từ khi nào vậy?” Trông thấy vẻ mặt Dương Khoa biến đổi thất thường Thu Thảo chợt có cảm giác là lạ. Trong lòng tạm đưa ra lý giải có thể chỉ là do đối phương bị bất ngờ dẫn đến bối rối, ngoài mặt cô hỏi thêm một câu nữa trước khi trở về với lời khiêu chiến ban nãy.
“Cuối hè năm ngoái, vài tuần trước khi hội chợ GamExpo diễn ra.”
"Quả nhiên, lúc đó thấy bạn ở bên Mỹ là tôi đã thấy không bình thường rồi. Thật trùng hợp, dịp đó tôi cũng vừa vặn tập hợp đội ngũ triển khai dự án trò chơi mới giống bạn đấy. Thế nào, hai ta đã có cùng xuất phát điểm như vậy rồi thì giai đoạn về đích so kè với nhau một chút cho phấn khởi chứ?"
“(Lắc đầu) Không.”
“... Không á? Ý bạn là, không nhận lời khiêu chiến của tôi?"
"(Gật đầu) Đúng thế."
"Sao lại không vậy?" Bất ngờ trước câu trả lời ngoài ý muốn, lần này đến lượt người hiếm khi bộc lộ cảm xúc trên khuôn mặt như Thu Thảo tỏ vẻ bối rối. Nguyên bản trong tưởng tượng của cô chàng trai trước mặt đây sẽ vui vẻ nhận lời khiêu chiến cơ, vì dẫu sao đối phương cũng chỉ là một thanh niên trẻ tuổi khí thịnh. Dù có mang mác "ông cụ non" đi chăng nữa thì đối phương hẳn sẽ không lùi bước trước một cuộc cạnh tranh thân thiện công bằng mới đúng.
Ấy thế mà đối phương lại lùi bước, hơn nữa còn lùi bước rất dứt khoát!
Chả giống với tình tiết mấy cuốn tiểu thuyết mạng nổi danh tý nào cả. Thật là khó hiểu.
“Nhiều lý do lắm. Thứ nhất là tôi cảm thấy không hứng thú với mục đích lấy động lực mà chị đưa ra, nghe nó cứ "chuối hột" kiểu gì ấy. Chưa kể người của Ninja Entertainment lúc nào cũng sẵn sàng cống hiến hết mình cho các dự án trò chơi rồi, không cần phải có yếu tố bên ngoài tác động đâu."
“Ừ thì…."
“Chị cứ từ từ bình tĩnh nghe tôi nói hết. Thứ hai, lý do mấu chốt cho việc tôi không tiếp nhận lời khiêu chiến của chị là vì nó có quá nhiều vấn đề xung đột đi kèm. Hỏi một câu làm ví dụ cụ thể, trò chơi mới của chị thuộc thể loại gì? Của tôi thì là nhập vai thẻ bài một người chơi, hệ máy PC."
“... Cùng hệ máy PC, nhưng là hành động trực tuyến nhiều người chơi.”
“Đã hành động rồi lại còn trực tuyến hả, đấy chị thấy không hai trò chơi của hai ta không có cùng bất kỳ thể loại nào cả ngoại trừ hệ máy. Thế thì so chất lượng với cộng đồng ưa chuộng kiểu gì đây khi mà chúng khác nhau quá xa như thế? Chỉ một câu hỏi đơn giản vậy thôi đã là quá đủ để thấy chuyên so tài này không đi đến đâu cả. Thà chị với tôi solo một ván “Age of Empires” còn nghe được."
“... Ừm, bạn nói có lý. Là tôi suy nghĩ thiếu chu toàn.” Băn khoăn suy nghĩ một hồi, cuối cùng Thu Thảo gật đầu công nhận những gì Dương Khoa nói là hoàn toàn đúng đắn. Chỉ là ý định phân tài cao thấp của cô thì vẫn không hề suy suyển: “Cơ mà tôi vẫn muốn đợt tới có thể thi tài chế tác trò chơi cùng bạn cơ. Những tiêu chuẩn tôi vừa nêu có thể gạt hết sang một bên cũng được, thay vào đó ta sẽ đánh giá tài năng dựa trên cảm nhận khách quan về sản phẩm của nhau. Nghe được không bạn?"
“Ôi thôi nào, chị có thể tha cho một nhà chế tác trò chơi nhỏ bé như tôi được không? Bị một siêu tân tinh như chị để mắt đến tôi cảm thấy áp lực lắm." Đối phương không chịu từ bỏ ý định đương nhiên là Dương Khoa buồn bực cực kỳ. Đã viện dẫn một đống lý lẽ vậy rồi mà vẫn cố dây dưa, đúng là phụ nữ có khác.
Thật lòng mà nói thì hắn chẳng sợ so kè hay gì đâu, vì một kẻ bật hack nhân sinh trắng trợn như hắn khó có cửa thua lắm. Cơ mà chiến thắng ấy không hề vẻ vang gì đã đành, hắn còn mất thêm thời gian quý báu vào những chuyện không đâu nữa. Công ty có cả đống thứ phải lo toan rồi, tha cho kẻ bất tài này không bồi cô chơi đùa được "siêu tân tinh" của GETA ạ.
‘Thôi đi bạn, có bạn mới khiến tôi cảm thấy áp lực ấy. Mới hai mươi tuổi mà chưa gì…." Vốn định thuyết giáo một thôi một hồi, nhưng rồi một tiếng chuông điện thoại chợt vang lên khiến Thu Thảo im bặt. Cô vội vàng cầm điện thoại của mình lên thưa, khuôn mặt trở về với vẻ vô cảm thường ngày.
"A lô…. Vâng em đến rồi, anh đợi em vài phút…. Có, em chuẩn bị hết rồi anh yên tâm. Thế nhé." Cúp máy sau pha trao đổi ngắn gọn, Thu Thảo vội vàng thu dọn đồ đạc tùy thân: "Tiếc quá, muốn nói chuyện với bạn thêm nữa mà lại không có thời gian Khoa ạ."
"Ồ không sao. Để khi khác nói chuyện tiếp cũng được mà, tôi thì không có vấn đề."
"Căn bản là tôi muốn chốt phi vụ ganh đua này luôn cơ, chứ để lâu…. À hay là thế này đi, chiều nay bạn qua gian hàng GETA rồi đợi khi nào tôi xong việc hai ta trao đổi tiếp nhé."
"Ầy cái đó thì thôi, tôi với chị ai cũng đều bận rộn cả…." Bất ngờ trước lời đề nghị mới, theo bản năng Dương Khoa vội kiếm cớ chối từ. Chỉ có điều Thu Thảo căn bản là không cho hắn lý do để trốn:
"Bạn cứ nghe tôi, ghé thăm một lúc cuối chiều thôi không mất nhiều thời gian đâu. Dù sao hôm nay tôi đã ghé thăm gian hàng của bạn rồi thì bạn cũng phải có qua có lại chứ?"
"... Hẳn là có qua có lại. (méo miệng)"
"Nhé. Thuận tiện tôi sẽ cho bạn nghía qua dự án mới do tôi phụ trách. Đảm bảo bạn sẽ được một phen giật mình cho xem."
"Chị lại định "bật mí" dự án mới cho tôi biết như lần trước đó hả? Có được không đấy?"
"Tất nhiên là được thì tôi mới mời bạn chứ. À nhưng mà, bạn đổi quần áo hóa trang đi nhé. Đừng ăn mặc lố bịch thế này, không có đến lúc người ta thấy tôi với bạn đi cạnh nhau tôi xấu hổ lắm. Bye bye." Đội mũ đeo kính đeo khẩu trang về như ban đầu, Thu Thảo vẫy tay chào tạm biệt Dương Khoa rồi ung dung lần mò theo lối ngách nhỏ rời đi.
Dương Khoa: ( ̄д ̄;)
Lố bịch cái quái gì chứ, bộ cánh chất chơi vậy mà dám chê! Style ninja nón hoa của chị thì hẳn là bình thường lắm đấy! Đúng là con gái con đứa.
…
Chửi thầm vậy thôi, nhưng Dương Khoa vẫn làm theo lời Thu Thảo đổi lại một bộ quần áo bình thường trước khi ghé thăm gian hàng triển lãm hoành tráng của cựu vương một thời trong làng trò chơi nội địa vào cuối ngày. Tất nhiên trên mặt vẫn phải có cặp kính râm, vì nếu không thì đến tối sẽ có cả đống bài báo phao tin rằng ông chủ Ninja Entertainment tìm cách cặp kè cùng người đẹp lạnh giá bên phía GETA.
“À ra là như này: mình sẽ đóng vai một “tiểu binh” và bị kẹt trong vòng xoáy thời gian, phải tham gia vào những cuộc tranh đấu không hồi kết. Mô típ khá phù hợp với thể loại trò chơi trực tuyến, đồng thời khá là ăn khớp với cốt truyện trò chơi trước đó. Ông thấy đúng không?”
“Cốt truyện ấy hả, cái đấy tôi không quan tâm lắm đâu. Có mấy trò chơi trực tuyến sở hữu cốt truyện ra hồn chứ, tôi là tôi quan tâm đến khoản lối chơi kia. Đang không hiểu chỉ số đến từ đồ đạc sẽ không quá cao như những tựa game cùng thời đại là sao đây.”
“Còn sao nữa, ông không nghe người ta trình bày ban nãy à? GETA không muốn người chơi bị phụ thuộc quá nhiều vào đồ đạc như mấy trò chơi hành động trực tuyến thời thượng. Hay nói cách khác là quay về với giá trị cổ điển, người chơi nào thao tác tốt thì khả năng chiến thắng sẽ cao.”
“Giá trị cổ điển á? Tôi không chắc vậy đâu hai ông ạ. Trò triệu hồi “đệ” để phụ giúp chiến đấu khá là mới lạ đấy, cả trò “hóa thân” nhờ vào sức mạnh của dòng cát quyền năng nữa. Đúng là một nét chấm phá sáng tạo, quả không hổ danh siêu tân tinh.”
“Công nhận, khả năng GETA quay lại ngôi vương với sê-ri “Dòng cát thời gian” này là cực cao. Toàn ý tưởng hay và chất lượng!”
Lúc này đây, đứng bên cạnh một nhóm fan hâm mộ GETA đang thảo luận sôi nổi là một Dương Khoa đang vân vê cằm ra chiều suy tư, mắt dán chặt vào màn hình trình chiếu đoạn clip giới thiệu dự án trò chơi mới nhất của “siêu tân tinh” Thu Thảo. Một hậu bản trực tiếp của “Dòng cát thời gian”, lấy bối cảnh một trăm năm sau khi các sự kiện trong phiên bản trước diễn ra. Cốt truyện cụ thể cho đến bây giờ vẫn là một ẩn số, chỉ biết rằng bằng cách nào đó dòng cát quyền năng - thứ được cô “công chúa Năm Sáu” phong ấn trong kết cục phần trước đã bị kẻ nào đó lợi dụng để reo rắc nỗi kinh hoàng trên khắp quốc gia sa mạc.
Người chơi sẽ đóng vai một nhân vật bị tha hóa bởi thứ cát thời gian ấy, mắc kẹt trong vòng lặp sinh tử và buộc phải tham gia vào những cuộc chiến không hồi kết với những kẻ bị tha hóa khác. Một cốt truyện trung quy trung củ đối với thể loại trò chơi trực tuyến nhiều người chơi, thế nhưng nó không phải là thứ khiến Dương Khoa băn khoăn sau khi có được cái nhìn ban đầu về dự án mới của Thu Thảo.
Thứ hắn hiện đang băn khoăn, lại là cảm giác quen thuộc đến khó hiểu ẩn giấu trong lối chơi của nó.
/584
|