Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu
Chương 558 - Hành trình đấu giải đáng nhớ của cô bạn gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu Thảo My (1
/584
|
Tương tự như tường đá trong "Age of Empires", rào gỗ là một trong những công cụ thường xuyên được sử dụng nhằm ngăn chặn những đợt càn quét bất ngờ đến từ đối thủ phía bên kia chiến tuyến. Tuy độ bền thấp một cách thảm hại, lại không sở hữu khả năng công kích như thành chòi song vì giá cả rẻ bèo, có thể xây ngay từ đời 1 - Dark Age nên rào gỗ vẫn luôn có chỗ đứng trong lòng cộng đồng người chơi nói chung. Nhất là những kẻ mắc căn bệnh cẩn thận thái quá, trận nào họ cũng phải tìm cách quây rào chặn hết các lối ra vào căn cứ ngay tại thời điểm khai cuộc cho nó yên tâm.
Chẳng qua, do không sở hữu khả năng công kích nên ít ai để ý rằng ngoài khâu phòng ngự ra rào gỗ còn có thể được vận dụng trong khoản tấn công, hơn nữa còn đem lại hiệu quả đáng kinh ngạc trong một số trường hợp nhất định. Khả năng chặn đường của nó căn bản không phân biệt địch ta, và nếu như rào gỗ là do bản thân mình dựng lên thì khi vướng víu còn có thể chủ động phá dỡ trong tích tắc. Nhưng nếu là do đối thủ dựng lên thì chỉ có nước bỏ thời gian đâm chém mới mong thoát được thân.
Chưa kể, điều khiển quân đội phá rào gỗ còn đỡ chứ điều khiển nông dân phá rào gỗ thật sự là một cực hình. Cho dù độ bền có cực kỳ kém cỏi đi chăng nữa thì nó cũng không phải là thứ mà mấy tay chơi dao rựa có thể ung dung đối phó, nhất là tại thời kỳ "tăm tối" sơ khai công nghệ chưa mở khóa, dân số thưa thớt chả được mấy mống.
Đương nhiên, chàng tuyển thủ chuyên nghiệp đang trên đà trở lại Nhật Anh là một trong số ít người nhận thức được những điều trên. Không những vậy, anh còn là tác giả khai sinh ra chiêu số dựng chướng ngại vật ngay trên sân đối phương tại thế giới này. Nó thường được anh áp dụng nhuần nhuyễn trong các thế trận tấn công sớm, với mục đích ngăn cản quân dân đối thủ đi lại tự do và quan trọng hơn cả là, bao bọc những mỏ tài nguyên chưa kịp khai thác tại căn cứ đối phương. Qua đó gây ra một sự ức chế cực kỳ lớn đến với các nạn nhân trúng chiêu.
Lớn hơn cả chiêu số cho quân giết chóc động vật hoang dã đã nêu phía trước.
Cho dù có hóa giải được đòn đánh sớm của Nhật Anh thì đối phương cũng bị buộc phải tốn thêm thời gian xử lý số rào gỗ mà anh để lại, không thể bỏ qua do chúng gây ảnh hưởng trực tiếp đến công tác xây dựng nền kinh tế cơ sở phía sau. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Nhật Anh sẽ có cơ hội hồi phục sau pha tấn công thất bại, thậm chí là nhân lúc đối phương bị đứt mạch khai thác tài nguyên tạo ra chênh lệch phát triển lâu dài. Một lợi thế quá lớn so với cái giá rẻ mạt 2 đơn vị gỗ cho mỗi ô rào.
Làm đồng đội của Nhật Anh được một khoảng thời gian rồi nên cũng như chiêu số đẩy dò giết cừu, Hữu đã chẳng còn lạ lẫm gì với công dụng mới của rào gỗ này nữa. Chứng kiến cảnh chúng được nông dân Tây Ban Nha dựng lên tại căn cứ anh lập tức nhận ra ngay cô gái bí danh Sóc Bông định làm gì, thay vì ngạc nhiên bỡ ngỡ như mấy tay mơ ít va chạm trong cộng đồng. Đối phương không có hảo tâm giúp anh cản bước quân địch hay gì đâu, thuần túy là muốn nhốt dân nhốt tài nguyên của anh lại như nhốt ba ba trong rọ thôi.
Thật sự rất âm hiểm đấy, cả cái chiêu số do đồng đội của anh nghĩ ra lẫn đối thủ đang sử dụng nó bây giờ.
Bất quá giờ phút này người đội trường tên Hữu đã triệt để chết lặng trước thế công dữ dội tới từ bóng hồng mà anh một mực xem nhẹ kể từ khi loạt trận Bo3 còn chưa bắt đầu, mồm miệng chỉ biết há hốc chứ chẳng thể thốt lên thành câu. Đôi bàn tay vô thức tăng nhanh tốc độ thao tác, anh vội vã đưa ra chỉ lệnh phá dỡ hàng rào vừa xây quanh bãi gỗ để nông dân làm ăn bên trong tìm đường thoát thân, thuận tiện lựa hướng di chuyển xem có thể đuổi đánh đám nông dân đối thủ được hay không. Thế nhưng vừa thoát ra khỏi "chuồng" một cái chúng ngay lập tức bị tiểu đội Militia giơ chùy xông tới đánh đập. Không chịu nổi thế là anh đành phải cho cả đám đổi hướng chạy trốn về phía nhà chính, lòng tự cổ động suông rằng thôi thì lại nhún nhường giai nhân thêm chút nữa. Chờ bao giờ lên đời xong anh sẽ tổ chức tổng phản công.
Không vấp phải bất kỳ sự kháng cự nào, mấy nông dân Tây Ban Nha cứ thế ung dung hoàn thiện nốt hàng rào bao quanh khu vực đốn gỗ nhà Incas, mặc cho bên trong trống hoác chẳng còn bóng dáng một ai. Sau khi xong việc, chúng nhanh chóng chuyển dời tầm ngắm sang mấy mỏ tài nguyên hiếm nằm rải rác gần kề. Và vì có chữ "hiếm" đi kèm, không phải mặt hàng rẻ rúng như gỗ nên Thảo My "chăm sóc" chúng cực kỳ cẩn thận: đóng hẳn hai vòng hàng rào gỗ quây kín mít chứ không chỉ một, nhằm đảm bảo rằng đối phương muốn khai thác nhất định phải tốn không ít thời gian phá dỡ.
Khá lắm cô nàng Sóc Bông. Chiêu số thực hiện chuẩn chỉ không thua kém đồng đội Nhật Anh của anh là bao. Giờ thì công cuộc phát triển nền móng kinh tế cơ sở đã chậm nay càng thêm chậm a. Thật là khổ sở quá đi mà, sao hôm nay thi đấu đen đủi thế không biết nữa toàn làm nền cho đối phương biểu diễn thôi. ┐( ´ д ` )┌
"Thế nào rồi ông?" Bẵng đi một hai phút Nhật Anh lại mở miệng giao tiếp nhằm cập nhật thông tin.
"... Toang. Đội bạn cho cả dân lên quây rào bảo vệ tài nguyên hộ tôi luôn đây này. Trick của ông khó chịu thực sự đó Nhật Anh."
"Lại là trick của tôi? À à, thế là ông đang bị cái bài "quân dân hợp bích" hành hạ khốn đốn phỏng?"
"... Ừm."
"Hóa giải đơn giản thôi mà. Chịu khó xóc ít lính chùy ra đập bớt đi, đừng nói với tôi là giờ này ông chưa có trại lính nhé."
"Có, nhưng mà vừa mới nhấn lên đời không đủ thức ăn để "xóc" lính. Giờ chả nhẽ lại hủy không lên đời nữa?"
"Làm gì mà đến nỗi "nghiệt" thế?"
"Sao không? Tôi mất ba con cừu đó ông, xong rồi phải đi đòi lại cừu không ăn được hết con lợn rừng nữa. Tóm lại là "thọt", lên đời 2 đúng thời gian như này đã là tốt lắm rồi."
Lời giãi bày của Hữu đương nhiên là không thể nào khiến cho Nhật Anh cảm thấy hài lòng, bởi lẽ rắc rối mà đồng đội đang gặp phải bắt nguồn từ sự chủ quan coi thường đối thủ - thứ mà anh đã sớm lên án từ ván đấu đầu tiên nhưng chẳng ai thèm nghe. Có điều tầm này mở miệng chì chiết chỉ tổ gây mất đoàn kết nội bộ, thế nên anh nhanh chóng ổn định cảm xúc đổi giọng trấn an: "Thôi được, ông chịu khó cho dân làm ăn gần nhà đi vậy. Quân tôi đang ra rồi, chờ chút tôi đẩy sang phòng thủ hộ ông ngay đây."
"... Vậy phiền ông."
Tới tầm này Hữu cũng không tỏ vẻ sĩ diện hão hay khách sáo vớ vẩn với đồng đội ngồi chung một con thuyền nữa, thiện ý của Nhật Anh rất nhanh chóng được anh tiếp thu. Về phần Nhật Anh, trấn an Hữu xong anh tiếp tục hướng về phía hai người đồng đội còn lại đưa ra chỉ đạo: "Còn lại hai anh em cố gắng lên đời 2 nhanh chút, sau đấy chuyển ít tài nguyên cho Hữu để ông ấy chủ động hồi lại. Đừng chủ quan như ban nãy nữa, kẻo bên kia xua quân đánh tổng lực như trận đầu là nhà Hữu "phế" triệt để đấy. Không đùa được đâu."
"... Cũng có lý. Đợi tý."
"Ok. Đằng nào thì em cũng chuẩn bị tài nguyên từ đầu cho anh Hữu rồi."
Cuộc chuyện trò kết thúc với hai cái gật đầu đến từ hai thành viên còn lại trong đội, từ vẻ ngoài mà xem xét có thể thấy được họ đã ít nhiều nghe lọt tai ý kiến Nhật Anh đưa ra. Kế tiếp cả đội NorthWind tập trung thi đấu trở lại không nói không rằng, bầu không khí trầm lắng hoàn toàn tương phản so với bên ngoài buồng kính. Như thường lệ cứ khi nào LadyNinja có được một pha thi đấu hay là phải khen ngợi cổ vũ, và đòn tấn công "khô máu" từ sớm của Thảo My đã không còn đơn giản chỉ là "hay" nữa rồi. Vừa mãn nhãn vừa đem lại lợi thế rõ ràng dứt khoát về cho đội ngũ chứ không dây dưa giằng co như trận đầu tiên, khiến cho cả khán giả lẫn bình luận viên không thể không triệt để phát cuồng.
"... Nông dân Tây Ban Nha dưới sự yểm hộ của lính chùy tiếp tục đóng rào, sau bãi gỗ đầu đến lượt bãi vàng của nhà Incas chịu chung số phận bị quây kín. Hẳn hai lớp luôn!... Vâng đầu tư thế này thì chịu rồi, về cơ bản thì giờ tôi có thể tuyên bố chắc nịch rằng nhà Incas hiện đang lâm vào tình thế nguy cấp. Tài nguyên liên tục bị chia cắt chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đến công cuộc phát triển lâu dài.”
"Cho dù có lên được đời đúng giờ đi chăng nữa thì căn cứ Incas cũng sẽ thua sút hoàn toàn so với những căn cứ còn lại trên mọi phương diện, và quan trọng hơn cả là nó sẽ trở thành mục tiêu tuyệt hảo để các bóng hồng đẩy quân công vào. Một pha cược tất tay đầy quyết đoán của tuyển thủ Sóc Bông, cô vẫn đang thể hiện cho chúng ta thấy rằng mình là một mũi nhọn hết sức sắc bén bên phía LadyNinja, không ngại ngần trừng phạt bất kỳ đối thủ nào để lộ ra sơ hở. Cứ thi đấu như thế này thì khả năng rất cao LadyNinja sẽ có cho mình chiến thắng đầu tiên tại giải AoE Championship năm nay!"
"Rồi xong. Cái giá phải trả vì dám chọc giận em Sóc! ( ̄▽ ̄) "
"Vờ lờ hết mỏ để quây cho dân đóng hẳn hàng rào quây nhà chính luôn! Ảo thật đấy! (◕ヮ◕) "
"Đùa nhìn nhà Incas trông thảm hại vãi hàng, tuyển thủ chuyên nghiệp bị em gái đeo băng đô nhét hành ngập mồm! (¬‿¬ ) "
"Cầu mua băng đô em Sóc đang đeo! Ai có PM gấp!”
"Đánh hay lắm My." Nơi đoàn đội LadyNinja, chứng kiến Thảo My thành công đem về lợi thế cho cả đội Kim Cúc không chút do dự lớn tiếng khen hay. Thảo Hân ngồi bên cạnh cũng cho thấy sự vui vẻ tương tự thông qua nụ cười mỉm trên môi, duy có mình Thùy Linh là không thấy có phản ứng. Cũng không biết là cô đang mải suy tính chuyện gì nữa.
“Các chị quá khen.” Thảo My hồi đáp ngắn gọn, đôi mắt vẫn chăm chú theo dõi động tĩnh trên màn hình. Đòn tấn công liều lĩnh của cô tuy thành công kéo ra chênh lệch song phương thật đấy, bất quá chỉ có vỏn vẹn chừng ấy hiển nhiên là không đủ để dẫn cả đội đến với chiến thắng chung cuộc. Đoàn đội bên kia toàn tuyển thủ dày dặn kinh nghiệm cả nên sẽ sớm bọc lót cho nhau thôi, không muốn hôm nay tiếp tục phải ra về tay trắng thì nhân lúc cô còn có tác dụng đối với cả đội cần phải đánh gục thêm một nhà nữa mới được.
Chí ít cũng phải đánh ngang tay.
Theo như kế hoạch Thảo My vạch ra từ lúc đeo xong tấm băng đô lên đầu thì, trận đấu này cô sẽ tự mình phế đi bản thân bằng cách đẩy quân ngay từ giai đoạn khai cuộc. Đồng thời trong cái quá trình tự phế ấy cô cần phải kéo theo hai đối thủ “xuống bùn” cùng với mình, từ đó đưa cục diện trận đấu về thành ba nhà phát triển êm đẹp so với hai nhà. Hơn hẳn một nhà có nền móng vững chắc là một lợi thế rất lớn, và như thế mà còn không thắng được nữa thì thôi LadyNinja cuốn gói chuồn sớm khỏi giải cũng là hợp tình hợp lý.
Giờ thì kế hoạch đã đi được một nửa, nhà Incas dám “cà khịa” cô ban nãy trong một sớm một chiều đừng hòng thoát khỏi “mê trận rào gỗ” mà cô giăng ra. Giờ mới đến giai đoạn khó khăn của kế hoạch là tiêu hao sinh lực một nhà khác, và mục tiêu cô cũng đã sớm định ra từ lâu: nhà Malay nằm liền kề.
Được cầm bởi “người bạn bất tín” WalrusPoko, kẻ đã tung đòn chí mạng chấm dứt những cố gắng của LadyNinja tại trận đấu trước.
Nhận thấy đối phương có vẻ ở vào một tầng thứ khác so với phần còn lại của NorthWind, tuyệt không phải dạng dễ xơi nên sau khi xong việc tại căn cứ Incas, Thảo My chỉnh đốn quân dân vô cùng kỹ lưỡng rồi mới cho chúng lên đường. Chỉ là vừa mới ra đến đầu ngõ cô đã ngay lập tức chạm trán quân đội nhà Malay men theo đường mòn tìm tới chi viện đồng minh. Cũng là binh chủng duy nhất có thể chiêu mộ tại đời 1 Militia, số lượng không hề thua kém so với số quân cô đang có trong tay là bao. Mà lại đúng vào lúc này nông dân chạy loạn trong căn cứ tộc Incas dường như đã nắm được thông tin cũng thuận thế đổ ra, mục đích khỏi cần nói cũng biết là nhằm tạo thế đánh chặn hai đầu.
Chiến sự cứ thế bùng nổ vào khoảnh khắc con người ta bất ngờ nhất.
Chẳng qua, do không sở hữu khả năng công kích nên ít ai để ý rằng ngoài khâu phòng ngự ra rào gỗ còn có thể được vận dụng trong khoản tấn công, hơn nữa còn đem lại hiệu quả đáng kinh ngạc trong một số trường hợp nhất định. Khả năng chặn đường của nó căn bản không phân biệt địch ta, và nếu như rào gỗ là do bản thân mình dựng lên thì khi vướng víu còn có thể chủ động phá dỡ trong tích tắc. Nhưng nếu là do đối thủ dựng lên thì chỉ có nước bỏ thời gian đâm chém mới mong thoát được thân.
Chưa kể, điều khiển quân đội phá rào gỗ còn đỡ chứ điều khiển nông dân phá rào gỗ thật sự là một cực hình. Cho dù độ bền có cực kỳ kém cỏi đi chăng nữa thì nó cũng không phải là thứ mà mấy tay chơi dao rựa có thể ung dung đối phó, nhất là tại thời kỳ "tăm tối" sơ khai công nghệ chưa mở khóa, dân số thưa thớt chả được mấy mống.
Đương nhiên, chàng tuyển thủ chuyên nghiệp đang trên đà trở lại Nhật Anh là một trong số ít người nhận thức được những điều trên. Không những vậy, anh còn là tác giả khai sinh ra chiêu số dựng chướng ngại vật ngay trên sân đối phương tại thế giới này. Nó thường được anh áp dụng nhuần nhuyễn trong các thế trận tấn công sớm, với mục đích ngăn cản quân dân đối thủ đi lại tự do và quan trọng hơn cả là, bao bọc những mỏ tài nguyên chưa kịp khai thác tại căn cứ đối phương. Qua đó gây ra một sự ức chế cực kỳ lớn đến với các nạn nhân trúng chiêu.
Lớn hơn cả chiêu số cho quân giết chóc động vật hoang dã đã nêu phía trước.
Cho dù có hóa giải được đòn đánh sớm của Nhật Anh thì đối phương cũng bị buộc phải tốn thêm thời gian xử lý số rào gỗ mà anh để lại, không thể bỏ qua do chúng gây ảnh hưởng trực tiếp đến công tác xây dựng nền kinh tế cơ sở phía sau. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Nhật Anh sẽ có cơ hội hồi phục sau pha tấn công thất bại, thậm chí là nhân lúc đối phương bị đứt mạch khai thác tài nguyên tạo ra chênh lệch phát triển lâu dài. Một lợi thế quá lớn so với cái giá rẻ mạt 2 đơn vị gỗ cho mỗi ô rào.
Làm đồng đội của Nhật Anh được một khoảng thời gian rồi nên cũng như chiêu số đẩy dò giết cừu, Hữu đã chẳng còn lạ lẫm gì với công dụng mới của rào gỗ này nữa. Chứng kiến cảnh chúng được nông dân Tây Ban Nha dựng lên tại căn cứ anh lập tức nhận ra ngay cô gái bí danh Sóc Bông định làm gì, thay vì ngạc nhiên bỡ ngỡ như mấy tay mơ ít va chạm trong cộng đồng. Đối phương không có hảo tâm giúp anh cản bước quân địch hay gì đâu, thuần túy là muốn nhốt dân nhốt tài nguyên của anh lại như nhốt ba ba trong rọ thôi.
Thật sự rất âm hiểm đấy, cả cái chiêu số do đồng đội của anh nghĩ ra lẫn đối thủ đang sử dụng nó bây giờ.
Bất quá giờ phút này người đội trường tên Hữu đã triệt để chết lặng trước thế công dữ dội tới từ bóng hồng mà anh một mực xem nhẹ kể từ khi loạt trận Bo3 còn chưa bắt đầu, mồm miệng chỉ biết há hốc chứ chẳng thể thốt lên thành câu. Đôi bàn tay vô thức tăng nhanh tốc độ thao tác, anh vội vã đưa ra chỉ lệnh phá dỡ hàng rào vừa xây quanh bãi gỗ để nông dân làm ăn bên trong tìm đường thoát thân, thuận tiện lựa hướng di chuyển xem có thể đuổi đánh đám nông dân đối thủ được hay không. Thế nhưng vừa thoát ra khỏi "chuồng" một cái chúng ngay lập tức bị tiểu đội Militia giơ chùy xông tới đánh đập. Không chịu nổi thế là anh đành phải cho cả đám đổi hướng chạy trốn về phía nhà chính, lòng tự cổ động suông rằng thôi thì lại nhún nhường giai nhân thêm chút nữa. Chờ bao giờ lên đời xong anh sẽ tổ chức tổng phản công.
Không vấp phải bất kỳ sự kháng cự nào, mấy nông dân Tây Ban Nha cứ thế ung dung hoàn thiện nốt hàng rào bao quanh khu vực đốn gỗ nhà Incas, mặc cho bên trong trống hoác chẳng còn bóng dáng một ai. Sau khi xong việc, chúng nhanh chóng chuyển dời tầm ngắm sang mấy mỏ tài nguyên hiếm nằm rải rác gần kề. Và vì có chữ "hiếm" đi kèm, không phải mặt hàng rẻ rúng như gỗ nên Thảo My "chăm sóc" chúng cực kỳ cẩn thận: đóng hẳn hai vòng hàng rào gỗ quây kín mít chứ không chỉ một, nhằm đảm bảo rằng đối phương muốn khai thác nhất định phải tốn không ít thời gian phá dỡ.
Khá lắm cô nàng Sóc Bông. Chiêu số thực hiện chuẩn chỉ không thua kém đồng đội Nhật Anh của anh là bao. Giờ thì công cuộc phát triển nền móng kinh tế cơ sở đã chậm nay càng thêm chậm a. Thật là khổ sở quá đi mà, sao hôm nay thi đấu đen đủi thế không biết nữa toàn làm nền cho đối phương biểu diễn thôi. ┐( ´ д ` )┌
"Thế nào rồi ông?" Bẵng đi một hai phút Nhật Anh lại mở miệng giao tiếp nhằm cập nhật thông tin.
"... Toang. Đội bạn cho cả dân lên quây rào bảo vệ tài nguyên hộ tôi luôn đây này. Trick của ông khó chịu thực sự đó Nhật Anh."
"Lại là trick của tôi? À à, thế là ông đang bị cái bài "quân dân hợp bích" hành hạ khốn đốn phỏng?"
"... Ừm."
"Hóa giải đơn giản thôi mà. Chịu khó xóc ít lính chùy ra đập bớt đi, đừng nói với tôi là giờ này ông chưa có trại lính nhé."
"Có, nhưng mà vừa mới nhấn lên đời không đủ thức ăn để "xóc" lính. Giờ chả nhẽ lại hủy không lên đời nữa?"
"Làm gì mà đến nỗi "nghiệt" thế?"
"Sao không? Tôi mất ba con cừu đó ông, xong rồi phải đi đòi lại cừu không ăn được hết con lợn rừng nữa. Tóm lại là "thọt", lên đời 2 đúng thời gian như này đã là tốt lắm rồi."
Lời giãi bày của Hữu đương nhiên là không thể nào khiến cho Nhật Anh cảm thấy hài lòng, bởi lẽ rắc rối mà đồng đội đang gặp phải bắt nguồn từ sự chủ quan coi thường đối thủ - thứ mà anh đã sớm lên án từ ván đấu đầu tiên nhưng chẳng ai thèm nghe. Có điều tầm này mở miệng chì chiết chỉ tổ gây mất đoàn kết nội bộ, thế nên anh nhanh chóng ổn định cảm xúc đổi giọng trấn an: "Thôi được, ông chịu khó cho dân làm ăn gần nhà đi vậy. Quân tôi đang ra rồi, chờ chút tôi đẩy sang phòng thủ hộ ông ngay đây."
"... Vậy phiền ông."
Tới tầm này Hữu cũng không tỏ vẻ sĩ diện hão hay khách sáo vớ vẩn với đồng đội ngồi chung một con thuyền nữa, thiện ý của Nhật Anh rất nhanh chóng được anh tiếp thu. Về phần Nhật Anh, trấn an Hữu xong anh tiếp tục hướng về phía hai người đồng đội còn lại đưa ra chỉ đạo: "Còn lại hai anh em cố gắng lên đời 2 nhanh chút, sau đấy chuyển ít tài nguyên cho Hữu để ông ấy chủ động hồi lại. Đừng chủ quan như ban nãy nữa, kẻo bên kia xua quân đánh tổng lực như trận đầu là nhà Hữu "phế" triệt để đấy. Không đùa được đâu."
"... Cũng có lý. Đợi tý."
"Ok. Đằng nào thì em cũng chuẩn bị tài nguyên từ đầu cho anh Hữu rồi."
Cuộc chuyện trò kết thúc với hai cái gật đầu đến từ hai thành viên còn lại trong đội, từ vẻ ngoài mà xem xét có thể thấy được họ đã ít nhiều nghe lọt tai ý kiến Nhật Anh đưa ra. Kế tiếp cả đội NorthWind tập trung thi đấu trở lại không nói không rằng, bầu không khí trầm lắng hoàn toàn tương phản so với bên ngoài buồng kính. Như thường lệ cứ khi nào LadyNinja có được một pha thi đấu hay là phải khen ngợi cổ vũ, và đòn tấn công "khô máu" từ sớm của Thảo My đã không còn đơn giản chỉ là "hay" nữa rồi. Vừa mãn nhãn vừa đem lại lợi thế rõ ràng dứt khoát về cho đội ngũ chứ không dây dưa giằng co như trận đầu tiên, khiến cho cả khán giả lẫn bình luận viên không thể không triệt để phát cuồng.
"... Nông dân Tây Ban Nha dưới sự yểm hộ của lính chùy tiếp tục đóng rào, sau bãi gỗ đầu đến lượt bãi vàng của nhà Incas chịu chung số phận bị quây kín. Hẳn hai lớp luôn!... Vâng đầu tư thế này thì chịu rồi, về cơ bản thì giờ tôi có thể tuyên bố chắc nịch rằng nhà Incas hiện đang lâm vào tình thế nguy cấp. Tài nguyên liên tục bị chia cắt chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đến công cuộc phát triển lâu dài.”
"Cho dù có lên được đời đúng giờ đi chăng nữa thì căn cứ Incas cũng sẽ thua sút hoàn toàn so với những căn cứ còn lại trên mọi phương diện, và quan trọng hơn cả là nó sẽ trở thành mục tiêu tuyệt hảo để các bóng hồng đẩy quân công vào. Một pha cược tất tay đầy quyết đoán của tuyển thủ Sóc Bông, cô vẫn đang thể hiện cho chúng ta thấy rằng mình là một mũi nhọn hết sức sắc bén bên phía LadyNinja, không ngại ngần trừng phạt bất kỳ đối thủ nào để lộ ra sơ hở. Cứ thi đấu như thế này thì khả năng rất cao LadyNinja sẽ có cho mình chiến thắng đầu tiên tại giải AoE Championship năm nay!"
"Rồi xong. Cái giá phải trả vì dám chọc giận em Sóc! ( ̄▽ ̄) "
"Vờ lờ hết mỏ để quây cho dân đóng hẳn hàng rào quây nhà chính luôn! Ảo thật đấy! (◕ヮ◕) "
"Đùa nhìn nhà Incas trông thảm hại vãi hàng, tuyển thủ chuyên nghiệp bị em gái đeo băng đô nhét hành ngập mồm! (¬‿¬ ) "
"Cầu mua băng đô em Sóc đang đeo! Ai có PM gấp!”
"Đánh hay lắm My." Nơi đoàn đội LadyNinja, chứng kiến Thảo My thành công đem về lợi thế cho cả đội Kim Cúc không chút do dự lớn tiếng khen hay. Thảo Hân ngồi bên cạnh cũng cho thấy sự vui vẻ tương tự thông qua nụ cười mỉm trên môi, duy có mình Thùy Linh là không thấy có phản ứng. Cũng không biết là cô đang mải suy tính chuyện gì nữa.
“Các chị quá khen.” Thảo My hồi đáp ngắn gọn, đôi mắt vẫn chăm chú theo dõi động tĩnh trên màn hình. Đòn tấn công liều lĩnh của cô tuy thành công kéo ra chênh lệch song phương thật đấy, bất quá chỉ có vỏn vẹn chừng ấy hiển nhiên là không đủ để dẫn cả đội đến với chiến thắng chung cuộc. Đoàn đội bên kia toàn tuyển thủ dày dặn kinh nghiệm cả nên sẽ sớm bọc lót cho nhau thôi, không muốn hôm nay tiếp tục phải ra về tay trắng thì nhân lúc cô còn có tác dụng đối với cả đội cần phải đánh gục thêm một nhà nữa mới được.
Chí ít cũng phải đánh ngang tay.
Theo như kế hoạch Thảo My vạch ra từ lúc đeo xong tấm băng đô lên đầu thì, trận đấu này cô sẽ tự mình phế đi bản thân bằng cách đẩy quân ngay từ giai đoạn khai cuộc. Đồng thời trong cái quá trình tự phế ấy cô cần phải kéo theo hai đối thủ “xuống bùn” cùng với mình, từ đó đưa cục diện trận đấu về thành ba nhà phát triển êm đẹp so với hai nhà. Hơn hẳn một nhà có nền móng vững chắc là một lợi thế rất lớn, và như thế mà còn không thắng được nữa thì thôi LadyNinja cuốn gói chuồn sớm khỏi giải cũng là hợp tình hợp lý.
Giờ thì kế hoạch đã đi được một nửa, nhà Incas dám “cà khịa” cô ban nãy trong một sớm một chiều đừng hòng thoát khỏi “mê trận rào gỗ” mà cô giăng ra. Giờ mới đến giai đoạn khó khăn của kế hoạch là tiêu hao sinh lực một nhà khác, và mục tiêu cô cũng đã sớm định ra từ lâu: nhà Malay nằm liền kề.
Được cầm bởi “người bạn bất tín” WalrusPoko, kẻ đã tung đòn chí mạng chấm dứt những cố gắng của LadyNinja tại trận đấu trước.
Nhận thấy đối phương có vẻ ở vào một tầng thứ khác so với phần còn lại của NorthWind, tuyệt không phải dạng dễ xơi nên sau khi xong việc tại căn cứ Incas, Thảo My chỉnh đốn quân dân vô cùng kỹ lưỡng rồi mới cho chúng lên đường. Chỉ là vừa mới ra đến đầu ngõ cô đã ngay lập tức chạm trán quân đội nhà Malay men theo đường mòn tìm tới chi viện đồng minh. Cũng là binh chủng duy nhất có thể chiêu mộ tại đời 1 Militia, số lượng không hề thua kém so với số quân cô đang có trong tay là bao. Mà lại đúng vào lúc này nông dân chạy loạn trong căn cứ tộc Incas dường như đã nắm được thông tin cũng thuận thế đổ ra, mục đích khỏi cần nói cũng biết là nhằm tạo thế đánh chặn hai đầu.
Chiến sự cứ thế bùng nổ vào khoảnh khắc con người ta bất ngờ nhất.
/584
|