Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.
Editor: Misa
Beta: Mon
Cố Thiên Ngôn và Tô Mạch ở tại thư viện đọc sách, hai người rất ít khi nói chuyện, yên tĩnh đọc sách của riêng mình, đến nỗi vào những thời gian khác, lúc rảnh rỗi hai người cũng là tản bộ bên trong sân trường, đối với việc Cố Thiên Ngôn và Tô Mạch cứ như vậy mà hẹn hò, Viên Lỵ có thể nói là vô ngữ tới cực điểm, này này, cứ như vậy quả thực quá nhàm chán và đơn điệu nha ! Hai người kia có thể tạo một chút cảm giác của cặp đôi yêu nhau hay không.
Kinh nghiệm tình cảm hoàn toàn trống không, không nhiễm một hạt bụi Cố Thiên Ngôn đối với việc ở chung này thế nhưng không phát hiện có cái gì không đúng, đối với bầu không khí như thế này cô còn cảm thấy rất thoải mái dễ chịu, chí ít cứ như vậy vượt qua năm tháng cũng không có vấn đề gì.
Cố Thiên Ngôn ngồi ở trong thư viện yên tĩnh xem nội dung trên sách, Tô Mạch ngồi bên cạnh cô.
Chỉ là lúc này tâm tư Tô Mạch không có đặt trên cuốn sách, hắn không tìm được hứng thú đọc sách trước kia.
Tô Mạch quay đầu nhìn Cố Thiên Ngôn, hạ thấp giọng nói gọi : " An An ".
Giọng nói hắn bởi vì đè thấp mà trở nên càng có từ tính, ôn hòa, giống như âm thanh của tự nhiên.
Toàn bộ sự chú ý đều đặt vào thế giới bên trong sách, Cố Thiên Ngôn không nghe được tiếng kêu của Tô Mạch, Tô Mạch bất đắc dĩ cong khóe miệng, hắn đem ánh mắt chuyển qua trên đầu Cố Thiên Ngôn, thoạt nhìn rất mềm mại, ánh mắt trong chốc lát trở nên vô cùng thâm trầm.
Hắn đưa tay phải ra che ở chỗ trước đó bị Từ Tử Duy sờ qua, trên đầu truyền đến trọng lượng khiến Cố Thiên Ngôn nhịn không được quay sang.
Cảm nhận được xúc cảm và độ ấm mà bàn tay kia mang đến, Cố Thiên Ngôn nhìn chằm chằm Tô Mạch không chớp mắt, trong ánh mắt mang theo chút khó hiểu.
Tô Mạch cười cười, giải thích,
" Anh hiện tại là che đi mùi hương không nên lưu lại phía trên. "
Cố Thiên Ngôn hỏi, " Mùi gì ? "
Đôi mắt Tô Mạch ôn nhu nhìn cô chăm chú:
" Em cảm thấy Từ Tử Duy lớp em thế nào ? "
Tay hắn che trên đầu Cố Thiên Ngôn vẫn chưa rút lại, nhẹ nhàng giật giật.
Khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết của Cố Thiên Ngôn vẫn như thường ngày, không có bất kì cảm xúc gì, mặc dù không biết vì sao Tô Mạch lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng đối với vấn đề này của Tô Mạch vẫn thành thật trả lời:
" Không biết quá nhiều. "
Tô Mạch rủ xuống con ngươi : " Thế nhưng anh nghe nói trước đây em rất thích cậu ta. "
Thích Từ Tử Duy là Đồng An An, Cố Thiên Ngôn nghĩ nghĩ, nhưng thân thể này bây giờ là bạn gái Tô Mạch, Tô Mạch có phải hay không có chút không vui ? Đôi mắt của cô đen nhánh nhìn Tô Mạch vẻ mặt thành thật nói,
" Chỉ thích anh. "
" Lặp lại lần nữa được không ? " Tô Mạch gắt gao nhìn chằm chằm cô
" Chỉ thích anh, một mình anh. " Khuôn mặt nhỏ của cô gái nghiêm túc, dùng ngữ khí đồng dạng lặp lại câu nói này.
Trong mắt Tô Mạch nhẹ nhàng tràn lên ý cười, từ nông đến sâu, " An An. "
" Vâng ? " Cố Thiên Ngôn không chớp mắt nhìn hắn.
Tô Mạch cúi người, ở trên mái tóc đen nhánh mềm mại của cô đặt xuống một nụ hôn. Đúng, chính là như vậy, đôi mắt này vẫn luôn một mực nhìn hắn là tốt rồi.
Cố Thiên Ngôn có chút ngẩn người.
Môi Tô Mạch rất nhanh liền từ trên tóc cô rời đi, hắn vuốt ve tóc Cố Thiên Ngôn một chút, nhẹ nhàng cười cười, " Tiếp tục đọc đi "
Hẹn hò với Tô Mạch đã một tháng, trong lúc đó tiếp xúc thân mật nhất bất quá cũng chỉ là nắm tay, đối với nụ hôn này của Tô Mạch, Cố Thiên Ngôn bỗng nhiên nghĩ đến câu nói kia của Viên Lỵ:
" Chẳng lẽ các cậu đến một cái hôn đều không có sao ? Nếu như không phải vì hỏi các cậu cách thức ở chung mình cũng không tin trên thế giới này còn có tình yêu thuần khiết như thế , cũng không biết nam thần vậy mà là cái dạng yêu đương này. An An, nếu như Tô Mạch không chủ động, cậu phải thực hiện chức trách của người bạn gái. "
Cố Thiên Ngôn theo bản năng sờ qua chỗ Tô Mạch vừa hôn, nhiệm vụ kết giao năm tháng cùng Tô Mạch, cũng cần phải thực hiện chức trách bạn gái của đối tượng nhiệm vụ sao ?.
Cô đem nghi vấn chuyển qua cho hệ thống.
Hệ thống trả lời, " Trong khi làm nhiệm vụ, vì để đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, việc tiếp xúc với đối tượng nhiệm vụ, kí chủ vẫn nên thực hiện. "
Cố Thiên Ngôn trầm mặc.
/75
|