-------------------Văn phòng cảnh sát
Huy Nam và luật sư Wilfred bận rộn từ sáng với vụ kiện của Nhật Anh từ sáng.
- Về vụ kiện của tổng giám đốc Hoàng đều có chứng cứ đầy đủ, hai người dựa vào đâu mà nói chúng tôi thả người. Wilfred anh tài giỏi như vậy phải hiểu rõ hết chứ.
Wilfred bật cười. Hôm qua sau lời nhờ vả của Elly anh cũng băn khoăn một lúc lâu, bởi lý do như cảnh sát trưởng đã nói. Không có căn cứ đâu mà thả người nếu giúp cũng không được. Nhưng nghe phân tích kĩ càng của Elly anh mới hiểu rõ, đúng là vụ kiện này có nhiều kẽ hở mà anh không để tâm. Xem ra vẫn còn phải học hỏi nhiều.
- Tôi biết là như vậy. Nhưng người như cảnh sát trưởng tại sao không để ý đến những thứ quan trọng nhất mà đã vội vã bắt người?
Cảnh sát trưởng trước mặt nhíu mày, lời nói kì lạ của Wilfred khiến ông nao núng. Nếu vụ kiện lần này mà vỡ lở thì ông sẽ rất mất mặt với đại luật sư.
- Ý anh là sao?
Huy Nam tiếp lời. - Ông hãy chiếu đoạn CCTV về vụ tai nạn lên. Wilfred sẽ giải thích.
Cảnh sát trưởng đắn đo một lúc rồi mở đoạn CCTV lên. Wilfred nói.
- Trong đoạn CCTV này. Tổng giám đốc Hoàng đã xuất hiện ở đó, nhưng anh ấy ngồi yên trong xe. Nếu anh ấy là tội phạm giết người thì phải xuống xe trực tiếp ra tay, trường hợp 2 là thuê sát thủ nhưng không có hành vi tấn công mà do tai nạn.
- Hoặc tổng giám đốc Hoàng muốn giúp Trần Nguyên Hùng nên đã xuất hiện ở đó.
Ông cảnh sát vừa nghe xong liền thất thần lúc lâu. Rồi sau đó thở dài một hơi rồi nhấc điện thoại cố định lên gọi.
- Hủy bỏ lệnh tạm giam với Hoàng Nhật Anh và chủ tịch Hoàng Minh Đức.
Đầu dây bên kia trả lời gì đó khiến ông bất ngờ.
- Vậy sao? Được rồi tôi biết rồi.
Ông cúp máy với vẻ mặt mệt mỏi. - Việc này là do sai sót của sở cảnh sát, chúng tôi sẽ nhanh chóng xin lỗi tổng giám đốc Hoàng. Nhưng ngược lại chủ tịch Minh Đức đã tự thú rồi. Tôi nghĩ vụ án như vây đã kết thúc rồi.
Huy Nam phản đối.
- Ông đừng nghĩ đơn giản vậy chứ? Chủ tịch Minh Đức mới là một phần, chắc hẳn vẫn còn. Nếu hết rồi thì Nhật Anh sao phải vào đó thế chỗ cho hắn.
Huy Nam nói ra những lời này trong lòng anh cũng day dứt lắm, anh đang đưa chính ba mình vào nhà tù. Đã có một khoảng thời gian anh nghĩ nên giúp ông ấy như San San nhưng làm việc sai trái này còn khó khăn hơn là đưa ba vào con đường đúng.
.
Cổng đồn cảnh sát.
Nhật Anh vươn vai một cái rũ tan mệt mỏi , rồi bước đến phía Huy Nam, nghĩa khí dơ một cánh tay ôm lấy người bạn tri kỉ.
- Người anh em cậu bắt tôi ở trong đấy nửa tháng. Có biết khó chịu lắm không?
Vừa buông ra anh liền đấm ngay trước ngực Huy Nam. Khiến cậu bạn đau đớn.
- Này, cậu định trả ơn tôi thế này sao?
Nhật Anh không nói gì chỉ đi thẳng ra khỏi đồn cảnh sát. Mặc kệ những lời Huy Nam nói.
- Cậu không định về nhà sao? Tôi còn mang xe đi để đón cậu nữa này.
Nhật Anh vẫy tay chào. - Tôi còn có việc phải làm.
Huy Nam và Wilred đứng lại nhìn chỉ biết lắc đầu rồi cười cam chịu.
Huy Nam và luật sư Wilfred bận rộn từ sáng với vụ kiện của Nhật Anh từ sáng.
- Về vụ kiện của tổng giám đốc Hoàng đều có chứng cứ đầy đủ, hai người dựa vào đâu mà nói chúng tôi thả người. Wilfred anh tài giỏi như vậy phải hiểu rõ hết chứ.
Wilfred bật cười. Hôm qua sau lời nhờ vả của Elly anh cũng băn khoăn một lúc lâu, bởi lý do như cảnh sát trưởng đã nói. Không có căn cứ đâu mà thả người nếu giúp cũng không được. Nhưng nghe phân tích kĩ càng của Elly anh mới hiểu rõ, đúng là vụ kiện này có nhiều kẽ hở mà anh không để tâm. Xem ra vẫn còn phải học hỏi nhiều.
- Tôi biết là như vậy. Nhưng người như cảnh sát trưởng tại sao không để ý đến những thứ quan trọng nhất mà đã vội vã bắt người?
Cảnh sát trưởng trước mặt nhíu mày, lời nói kì lạ của Wilfred khiến ông nao núng. Nếu vụ kiện lần này mà vỡ lở thì ông sẽ rất mất mặt với đại luật sư.
- Ý anh là sao?
Huy Nam tiếp lời. - Ông hãy chiếu đoạn CCTV về vụ tai nạn lên. Wilfred sẽ giải thích.
Cảnh sát trưởng đắn đo một lúc rồi mở đoạn CCTV lên. Wilfred nói.
- Trong đoạn CCTV này. Tổng giám đốc Hoàng đã xuất hiện ở đó, nhưng anh ấy ngồi yên trong xe. Nếu anh ấy là tội phạm giết người thì phải xuống xe trực tiếp ra tay, trường hợp 2 là thuê sát thủ nhưng không có hành vi tấn công mà do tai nạn.
- Hoặc tổng giám đốc Hoàng muốn giúp Trần Nguyên Hùng nên đã xuất hiện ở đó.
Ông cảnh sát vừa nghe xong liền thất thần lúc lâu. Rồi sau đó thở dài một hơi rồi nhấc điện thoại cố định lên gọi.
- Hủy bỏ lệnh tạm giam với Hoàng Nhật Anh và chủ tịch Hoàng Minh Đức.
Đầu dây bên kia trả lời gì đó khiến ông bất ngờ.
- Vậy sao? Được rồi tôi biết rồi.
Ông cúp máy với vẻ mặt mệt mỏi. - Việc này là do sai sót của sở cảnh sát, chúng tôi sẽ nhanh chóng xin lỗi tổng giám đốc Hoàng. Nhưng ngược lại chủ tịch Minh Đức đã tự thú rồi. Tôi nghĩ vụ án như vây đã kết thúc rồi.
Huy Nam phản đối.
- Ông đừng nghĩ đơn giản vậy chứ? Chủ tịch Minh Đức mới là một phần, chắc hẳn vẫn còn. Nếu hết rồi thì Nhật Anh sao phải vào đó thế chỗ cho hắn.
Huy Nam nói ra những lời này trong lòng anh cũng day dứt lắm, anh đang đưa chính ba mình vào nhà tù. Đã có một khoảng thời gian anh nghĩ nên giúp ông ấy như San San nhưng làm việc sai trái này còn khó khăn hơn là đưa ba vào con đường đúng.
.
Cổng đồn cảnh sát.
Nhật Anh vươn vai một cái rũ tan mệt mỏi , rồi bước đến phía Huy Nam, nghĩa khí dơ một cánh tay ôm lấy người bạn tri kỉ.
- Người anh em cậu bắt tôi ở trong đấy nửa tháng. Có biết khó chịu lắm không?
Vừa buông ra anh liền đấm ngay trước ngực Huy Nam. Khiến cậu bạn đau đớn.
- Này, cậu định trả ơn tôi thế này sao?
Nhật Anh không nói gì chỉ đi thẳng ra khỏi đồn cảnh sát. Mặc kệ những lời Huy Nam nói.
- Cậu không định về nhà sao? Tôi còn mang xe đi để đón cậu nữa này.
Nhật Anh vẫy tay chào. - Tôi còn có việc phải làm.
Huy Nam và Wilred đứng lại nhìn chỉ biết lắc đầu rồi cười cam chịu.
/113
|