Chương 69:
Sau khi ăn cơm tối xong, Hạ Vũ còn muốn ở lại chơi cùng Diệp Ba Ni một lát, nhưng nhìn Diệp Thừa Trạch ngồi lỳ ở trong phòng khách nhỏ mười mấy mét vuông của Diệp Gia Dĩnh, ngồi mãi không chịu nhường chỗ cho anh, liền phỏng đoán có thể Diệp Thừa Trạch có chuyện muốn nói với Diệp Gia Dĩnh.
Mà anh cũng không thể nào dẫn Diệp Ba Ni vào phòng ngủ Diệp Gia Dĩnh chơi, đành phải ra về, ôm Diệp Ba Ni hôn lên khuôn mặt nhỏ không tình nguyện của cậu, "Ba Ni, ba về đây, hai ngày nữa sẽ lại đến thăm con."
Diệp Ba Ni không để cho người khác hôn cậu trừ mẹ cậu ra, lúc này theo thường lệ rất không nể mặt mà dùng mu bàn tay nhỏ bé ra sức chùi mặt, "Ừ" một tiếng, coi như trả lời, vừa được Hạ Vũ đặt xuống đất liền chạy đi tìm Diệp Gia Dĩnh, "Mẹ, rửa mặt."
Lúc Hạ Vũ muốn kiên nhẫn làm chuyện gì đều sẽ có cách, đi tới cúi người xuống nói với Diệp Ba Ni, "Ba Ni, nếu con có thể kiên trì để cho ba hôn một giờ mà không rửa mặt, lần tới ba sẽ mang canh cá hố tới cho con ăn." Nói xong cũng không đề cập tới biện pháp giám sát, vô cùng yên tâm vỗ vỗ cậu rời đi.
Diệp Ba Ni ngửa mặt lên nhìn Diệp Gia Dĩnh, mắt đen to lanh lợi nháy nháy mấy cái nhưng không lên tiếng, rõ ràng cho thấy cậu đang rất khó xử, canh cá rất có sức hấp dẫn với cậu, nhưng bị người khác hôn mà không rửa mặt cũng rất khó chịu.
Diệp Gia Dĩnh buồn cười, rồi giúp con nghĩ kế, nháy mắt mấy cái, "Ba Ni không rửa mặt, trực tiếp để dì Chu Mai giúp con tắm được không? Tắm một lần từ đầu đến chân."
Ánh mắt Diệp Ba Ni sáng lên, "Dạ."
Chu Mai nín cười dẫn cậu đi tắm, vừa đi vừa giáo dục, "Ba Ni, con nít ở trong nhà thì đừng quá chú ý như vậy, nhỏ vậy đã thích sạch sẽ, sau này lớn lên thì làm thế nào? Ba con muốn hôn thì cho ba hôn một cái chứ, yên tâm, ba con rất sạch sẽ, chắc chắn sẽ không làm dính nước bọt lên mặt con."
Mũi và đầu lưỡi của Diệp Ba Ni đều rất nhạy, có lẽ cũng vì vậy mới có thể bắt bẻ đủ loại thức ăn, sau khi cậu bị người ta hôn qua lúc nào cũng ngửi thấy được mùi nước bọt lưu lại, cảm thấy rất không thoải mái, cho nên mới không cho người ta hôn, lúc này liền nghiêm trang nói cho Chu Mai, "Mùi nước bọt rất khó ngửi."
Chu Mai lơ đễnh nhéo nhéo mũi của cậu, "Mũi của con nhạy quá đấy!"
Diệp Gia Dĩnh quay đầu lại, thấy Diệp Thừa Trạch đang nhìn theo bóng lưng Diệp Ba Ni khẽ cười, hơi thở bén nhọn trên người cũng rút đi, mặt mày nhã nhặn nhu hòa xuống, toàn thân thả lỏng dựa vào sô pha, thậm chí có chút hương vị ấm áp của người đàn ông ở nhà.
Thở dài một tiếng, nghĩ tới tuổi của Diệp Thừa Trạch cũng không nhỏ, nhưng đến bây giờ ngay cả một người bạn gái nghiêm túc qua lại cũng không có, chứ đừng nói đến có ý định kết hôn. Không biết có phải do sau khi cha Diệp tìm mẹ mình làm cho gia đình rối loạn đã để lại bóng ma trong lòng anh, vì vậy mất đi hứng thú chuyện có gia đình.
Đi tới ngồi xuống hỏi anh, "Anh tìm em có chuyện gì sao?"
"Ừm, có chút chuyện." Diệp Thừa Trạch ngưng cười, khôi phục bộ dạng lạnh nhạt kiêu căng vốn có hỏi Diệp Gia Dĩnh, "Trước kia Trịnh Minh Duệ đi tìm em mấy lần? Nói những thứ gì?"
Diệp Gia Dĩnh sững sờ, lúc này mới nhớ tới, gần đây quá bận rộn, đã có một khoảng thời gian rất dài không liên lạc với Trịnh Minh Duệ. Trước đây đều là cách mấy ngày Trịnh Minh Duệ sẽ chủ động gọi điện thoại tới hỏi thăm tình hình của cô, gần đây Trịnh Minh Duệ không gọi điện thoại tới, cô cũng quên gọi qua, hỏi Diệp Thừa Trạch, "Minh Duệ? Anh ta làm sao?"
Diệp Thừa Trạch, "Trịnh Minh Duệ tự tiện tham ô khoản tiền công ty chuẩn bị mua một lượng lớn xe bảo mẫu cho diễn viên im lặng biến mất rồi."
Anh nói chuyện giọng điệu vững vàng bình tĩnh nhưng nội dung lại kinh sợ, Diệp Gia Dĩnh nghe xong thì giật mình, "Mang tiền bỏ trốn? Trịnh Minh Duệ!" Trước mắt thoáng qua khuôn mặt trung hậu, hiền lành của Trịnh Minh Duệ, thật sự khó mà tin được, "Một người đàng hoàng như vậy, làm sao có thể?"
Diệp Thừa Trạch nhàn nhạt nói, "Đừng trông mặt mà bắt hình dong, Trịnh Minh Duệ nhìn đôn hậu vậy thôi, chứ thật ra từ đầu đến chân anh ta không đàng hoàng chỗ nào cả!"
Nhìn Diệp Gia Dĩnh vẫn mở to hai mắt, khuôn mặt không thể tin, liền
/79
|