Ai! Sao nàng lại thích nam nhân thật thà đơn giản vậy chứ! Một chút tình thú cũng đều không hiểu! Lại càng không nói ra lời ngon tiếng ngọt để cho nữ nhân vui mừng! Cũng là vẻ ngốc nghếch này làm nàng bật cười! Chẳng lẽ do kiếp trước thiếu nợ hắn?
Trong giấc mộng, Trần Đại Dũng chợt nhỏ giọng nói mớ một câu, Thư Nhan cúi người nghe, thì ra trong miệng hắn gọi ——"Thê…thê tử! Ta bảo vệ nàng!"
"Đồ ngốc!" Thư Nhan mỉm cười, nhẹ giọng nói, "Đồ ngốc! Chờ chàng tỉnh lại, lát nữa sẽ tính sổ với chàng!"
"Chàng xác định là ở chỗ này?" Thư Nhan không rõ hỏi lại, nhìn bảng hiệu treo trên cửa, "Khách điếm Long Tường", người này lại sống ở nơi náo nhiệt đông người qua lại!
"Là nơi này! Trên túi gấm viết là khách điếm Long Tường, Lâm đại ca sẽ không lừa ta!" Nhiều lần bị Thư Nhan nghi ngờ, Trần Đại Dũng rất không vui, cũng giận mà không dám nói gì, ngoan ngoãn theo phía sau Thư Nhan đi vào khách điếm.
"Khách quan, người muốn ăn cơm hay ở trọ!" Tiểu nhị ca nhiệt tình nghênh đón.
Trần Đại Dũng giận dỗi bĩu môi, "Ngươi hỏi nàng là được!"
"Ách. . . . . ." Khiến tiểu nhị ca sửng sờ, "Ta hỏi ai! Không phải có một mình khách quan sao?"
"A. . . . . ." Trần Đại Dũng nhìn Thư Nhan đi phía trước, lúc này mới nhớ tới trước khi đi, Thư Nhan có dặn dò hắn, nàng đang ẩn thân ! Người phàm không thể nhìn thấy nàng! Trách không được có thể đi đến chỗ náo nhiệt này có thể bình tĩnh như vậy! Hắn nhớ rõ mình đã nhìn thấy dung mạo người của Thư Nhan, biểu tình ở trong nháy mắt cũng trở nên thật quái dị.
Ai, quả nhiên yêu hồ và người không giống nhau! Cho dù biến thành người bộ dạng cũng không giống người thường! Được rồi, có hắn đây, thú nàng làm thê tử.
"Đại Dũng huynh đệ, ta ở đây!" Trần Đại Dũng chợt nghe có người gọi hắn, quay đầu thấy, cười to nói : "Lâm đại ca!" Liền bước qua.
Mà Thư Nhan vừa vào cửa liền chú ý đến nam tử dung mạo tuấn tú bất phàm ngồi ở một góc! Lúc nãy thanh y nam tử mở miệng gọi Đại Dũng, càng thêm quả quyết tin tưởng, lạnh lùng cười, quả nhiên không giống người thường!
Lâm Quyện kéo tay Trần Đại Dũng, cười nói: "Đi, vào trong phòng ta đi!”
Mắt Trần Đại Dũng nhìn hướng Thư Nhan, đang muốn nói chuyện, Lâm Quyện lại nói : "Đệ muội đến đây, vào phòng nói chuyện đi!"
A a! Ánh mắt Trần Đại Dũng ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Quyện, Lâm đại ca thật là lợi hại! Vậy mà có thể nhìn thấy thê tử đang ẩn thân!
Thư Nhan cũng cười lạnh một tiếng, nhanh chóng lên lầu trước, Trần Đại Dũng và Lâm Quyện theo sau.
Trong giấc mộng, Trần Đại Dũng chợt nhỏ giọng nói mớ một câu, Thư Nhan cúi người nghe, thì ra trong miệng hắn gọi ——"Thê…thê tử! Ta bảo vệ nàng!"
"Đồ ngốc!" Thư Nhan mỉm cười, nhẹ giọng nói, "Đồ ngốc! Chờ chàng tỉnh lại, lát nữa sẽ tính sổ với chàng!"
"Chàng xác định là ở chỗ này?" Thư Nhan không rõ hỏi lại, nhìn bảng hiệu treo trên cửa, "Khách điếm Long Tường", người này lại sống ở nơi náo nhiệt đông người qua lại!
"Là nơi này! Trên túi gấm viết là khách điếm Long Tường, Lâm đại ca sẽ không lừa ta!" Nhiều lần bị Thư Nhan nghi ngờ, Trần Đại Dũng rất không vui, cũng giận mà không dám nói gì, ngoan ngoãn theo phía sau Thư Nhan đi vào khách điếm.
"Khách quan, người muốn ăn cơm hay ở trọ!" Tiểu nhị ca nhiệt tình nghênh đón.
Trần Đại Dũng giận dỗi bĩu môi, "Ngươi hỏi nàng là được!"
"Ách. . . . . ." Khiến tiểu nhị ca sửng sờ, "Ta hỏi ai! Không phải có một mình khách quan sao?"
"A. . . . . ." Trần Đại Dũng nhìn Thư Nhan đi phía trước, lúc này mới nhớ tới trước khi đi, Thư Nhan có dặn dò hắn, nàng đang ẩn thân ! Người phàm không thể nhìn thấy nàng! Trách không được có thể đi đến chỗ náo nhiệt này có thể bình tĩnh như vậy! Hắn nhớ rõ mình đã nhìn thấy dung mạo người của Thư Nhan, biểu tình ở trong nháy mắt cũng trở nên thật quái dị.
Ai, quả nhiên yêu hồ và người không giống nhau! Cho dù biến thành người bộ dạng cũng không giống người thường! Được rồi, có hắn đây, thú nàng làm thê tử.
"Đại Dũng huynh đệ, ta ở đây!" Trần Đại Dũng chợt nghe có người gọi hắn, quay đầu thấy, cười to nói : "Lâm đại ca!" Liền bước qua.
Mà Thư Nhan vừa vào cửa liền chú ý đến nam tử dung mạo tuấn tú bất phàm ngồi ở một góc! Lúc nãy thanh y nam tử mở miệng gọi Đại Dũng, càng thêm quả quyết tin tưởng, lạnh lùng cười, quả nhiên không giống người thường!
Lâm Quyện kéo tay Trần Đại Dũng, cười nói: "Đi, vào trong phòng ta đi!”
Mắt Trần Đại Dũng nhìn hướng Thư Nhan, đang muốn nói chuyện, Lâm Quyện lại nói : "Đệ muội đến đây, vào phòng nói chuyện đi!"
A a! Ánh mắt Trần Đại Dũng ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Quyện, Lâm đại ca thật là lợi hại! Vậy mà có thể nhìn thấy thê tử đang ẩn thân!
Thư Nhan cũng cười lạnh một tiếng, nhanh chóng lên lầu trước, Trần Đại Dũng và Lâm Quyện theo sau.
/94
|