Nàng ta là đến thị uy với Công chúa!
Bởi vì khi nãy Ly Thế tử đã uống rượu của nàng ta!
Xảo Nhi tức giận đến mức suýt nữa đã bóp nát bình rượu trong tay!
Vân Quận chúa không biết xấu hổ này, tại sạo lại có thể như thế này, cùng với Ly Thế tử ức hiếp Công chúa nhà bọn họ!
Các nữ quyến trong yến hội đều bị tức đến chết.
Tức vì Sở Vi Vân không biết xấu hổ, được voi đòi tiên, cũng tức… tức Ly Thế tử tại sao không nhịn được sắc đẹp dụ hoặc.
Trên mặt Phong Ly Dạ từ đầu đến cuối cũng không có bất kì biểu hiện nào.
Trên thực tế, vừa rồi hắn không biết mình đã uống rượu của ai.
Cả đêm này, trong đầu hắn chỉ có một câu chạy tới chạy lui: “Ta muốn ngươi đó! Hay là ngươi làm khách quý của ta đi, thấy thế nào?”
Nữ nhân muốn ăn đòn này!
Thế mà dám câu dẫn Phong Tứ trước mặt hắn!
Về phần Sở Vi Vân, từ lúc nàng ta tiến vào hội trường, hắn căn bản cũng không nhìn qua nàng ta!
Nhưng Sở Vi Vân lúc này cũng đã mang theo Sương Nhi đang bưng hai chén rượu lên, thản nhiên đi đến trước mặt Sở Khuynh Ca.
Lần này đương nhiên không phải đến rót rượu cho Sở Khuynh Ca, trong mắt nàng ta, Sở Khuynh Ca chưa đủ tư cách.
Nàng ta chỉ là đến mời rượu.
Sau khi rót rượu cho Ly Thế tử xong, thì đến mời rượu chính thê của Ly Thế tử là Cửu Công chúa, đây là muốn nói cho mọi người, nàng ta muốn bước vào cái nhà này?
Sở Khuynh Ca nhìn hai chén rượu trên khay của Sương Nhi.
Vừa rồi sắc mặt Sở Vi Vân tái nhợt, nhưng bởi vì khi nãy Phong Ly Dạ nhận lấy chén rượu của nàng ta mà lúc này đã trở về vẻ ửng hồng.
Thậm chí lại còn kiều mị, đầy sức sống hơn thường ngày.
Nàng ta bây giờ có vốn liếng để đắc ý!
“Khuynh Ca muội muội, chúng ta cũng uống một chén đi!”
Sở Vi Vân bưng lên một chén rượu trong hai, đưa đến trước mặt Sở Khuynh Ca: “Khuynh Ca muội muội, bên ngoài luôn có lời đồn nói rằng chúng ta bất hòa, nhưng bọn họ không biết rằng hai chúng ta thật ra là tỷ muội tình thâm, đúng không?”
“Bên ngoài có lời đồn như thế à?” Sở Khuynh Ca nhíu mày, nhận lấy chén rượu nhưng lại đặt về trên khay.
Nàng nhìn Sở Vi Vân, cười yếu ớt: “Nhưng ta chưa từng nghe nói, không biết Vân Quận Chúa nghe được ở đâu thế?”
Sở Vi Vân cười ưu nhã, đang muốn nói tiếp.
Sở Khuynh Ca chợt sầm mặt lại, lạnh lùng ngắt lời nàng ta: “Gió chiều nào theo chiều đó, thậm chí còn bịa đặt chuyện xấu, hoàn toàn không phải là tư thái nên có của một Quận chúa Hoàng Gia chính thống.
”
“Vân Quận chúa, ta không cần biết xuất thân của ngươi như thế nào, nhưng ngươi bây giờ cũng xem như là một nửa con gái của Hoàng gia chúng ta, sau này đừng mang những thứ không đứng đắn bên ngoài về nữa!”
“Ngươi!” Sắc mặt Sở Vi Vân đại biến.
Nàng ta không ngờ rằng Sở Khuynh Ca lại dám mắng nàng ta trước mặt nhiều người như thế!
Bên dưới nghị luận ầm ĩ, Vân Quận chúa hôm nay quả thực là mất hết mặt mũi!
Giận nhất chính là Sở Khuynh Ca luôn mồm ám chỉ nàng ta không có huyết thống hoàng tộc!
Nàng khinh người quá đáng!
“Thế nào? Vân Quận chúa, chẳng lẽ bổn công chúa nói không đúng sao?”
“Công chúa nói đúng lắm!” Ở dưới không biết là nữ quyến nhà vị nào lớn tiếng đáp lại.
Hừ! Hồ ly tinh muốn phá hoại gia đình nhà người khác, bị Công chúa trách mắng như thế, quả thực là làm lòng người vui sướng.
“Đúng, Khuynh Ca muội muội dạy rất đúng, sau này ta sẽ chú ý hơn.
”
Nàng ta lại bưng lên ly rượu cách Sở Khuynh Ca gần nhất, tiến đến trước mặt Sở Khuynh Ca: “Khuynh Ca muội muội tài tình phẩm hạnh xuất chúng, tỷ tỷ ta kính muội một chén!”
Chờ tiện nhân này uống hết, trò hay còn ở phía sau!.
/490
|