Nhật Ký Sinh Tồn Ở Tận Thế Của Tô Tiểu Tiểu

Chương 13 - Chương 13

/36


Tất cả mọi người đều lặng im, tiếng khóc lớn truyền ra từ buồng cách ly kéo chiến sĩ bảo vệ lại trước cửa kính, anh ta nhìn vào chỉ thấy có người nỉ non một cách khó chịu, còn không có hiện tượng lạ gì khác, lại đến chỗ khác tuần tra.

Ai nấy đều lặng lẽ ăn nắm cơm trong tay, nhìn nhau không nói gì, mãi lâu sau, vẫn không ai mở miệng.

Cạch, cạch cạch.

Có lẽ do bầu không khí nặng nề khiến người ta cảm thấy áp lực, gã côn đồ tóc vàng gõ gõ cây gậy sắt xuống đất, không biết là vô tình hay cố ý.

Hồi lâu, mới thấy anh ta nhả điếu thuốc ra, chậm rãi mở miệng: Tôi là người học nghề trong xưởng sửa xe, ngày đó, có một khách hàng khó chơi đến, xe của anh ta lúc nào cũng bị chết máy, trước tận thế một ngày, chúng tôi đã sửa xong và anh ta đã đưa nó đi. Nhưng đến ngày thứ hai, anh ta chạy nó đến đây, đứng trước cửa hàng của chúng tôi, cũng chẳng thèm nói tình huống xe như thế nào, tôi thấy cảm xúc của anh ta không ổn định lắm, nói năng lộn xộn, vẻ mặt vênh váo. Chúng tôi không tài nào biết được vấn đề của xe qua lời nói của anh ta, thầy tôi đành bảo tôi ra kiểm tra xe trước, xem nó có vấn đề gì. Tôi nhìn một lần, không thấy có gì khác lạ, đành chui xuống gầm xe kiểm tra... Anh ta đến đây, thở một hơi dài mới nói tiếp.

Lúc ấy tôi đang kiểm tra gầm xe, cũng không thấy tình huống cụ thể thế nào, chỉ nghe thấy tiếng cãi cọ, chen đẩy nhốn nháo, khi ấy tôi không biết có chuyện gì xảy ra, còn định chui khỏi gầm xe nhìn xem.... Anh ta lau mặt, như thể muốn xua tan cái gì đó, rồi nói: Tôi vừa xoay đầu muốn xem có chuyện gì, thì thầy đã ngã xuống bê cạnh tôi, mà khách hàng kia thì đè lên người ông cắn xé...

Vào lúc đó, thầy vẫn còn tỉnh táo, ông giãy dụa, nhưng không đủ sức tránh khỏi người đàn ông kia, chỉ có thể mặc người đàn ông đó cắn rách bụng, ông thấy tôi ở dưới gầm xe, đành nhìn tôi với đôi mắt van nài tôi cứu ông ấy... Nhưng tôi, tôi choáng váng, tôi sợ hãi, tôi sợ hãi... bèn... bèn cứ thế trơ mắt nhìn sư phụ bị cái thứ kia ăn rồi nó cũng loạng choạng rời đi. Người tôi như nhũn ra, nhất thời ngay cả sức để chạy trốn cũng không có, cứ thế nhìn thầy tôi, mắt ông ấy vẫn còn trợn trừng.

Cho dù biết cứ kéo dài mãi thì không an toàn, nhưng tôi vẫn cứ ngây người ra dưới gầm xe đó, mãi cho đến khi, tôi nhận ra trong mắt thầy tôi có biểu cảm, là khát vọng, là hưng phấn, tôi cũng không biết nên diễn tả bằng lời như thế nào nữa, tôi cảm thấy rất... kì dị. Tôi không biết người đã chết sống lại bằng cách nào, hơn nữa, khi ông ấy nhận ra tôi, liền gắng gượng bò dậy đi về phía tôi với cái bụng trống rỗng, y như người thật...

May mắn thay, qua một phen rối loạn, mọi người trong cửa hàng đã chạy đi hết, bên trong cũng không có cái xác sống nào khác. Hơn nữa chiếc xe đang được kiểm tra vẫn còn cắm chìa khóa, tôi cẩn thận tránh đòn công kích của thầy, chạy vào trong xe. Thầy tôi thấy thế hung hăng đập vào cửa xe, nhưng tôi đã kịp nổ máy trước khi kính thủy tinh bị vỡ, trốn thoát được, tôi lái xe chạy ra đường cao tốc,




/36

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status