Đây là... Sau cơn chấn động, mọi người đều phải rất khó khăn mới có thể giữ cho mình đứng vững được, chưa kịp bình tĩnh lại thì khí lạnh khiếp người đã trực tiếp đánh úp lại, cái hang này vốn là âm u bây giờ lại thêm gió lạnh làm cho mọi người lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
Đứng càng gần cửa hang thì gió càng lạnh, những người ở gần không chỉ cảm nhận được gió lạnh mà còn cảm nhận được cả khí thế bạo ngược đang bị đè nén. Đường Yên liếc Lưu Thấm Nhã đang được Hình Liệt Phong che chở ở trong ngực một cái, lúc thấy khóe miệng Lưu Thấm Nhã dính máu thì trong lòng cảm thấy cực kì thoải mái khó có thể diễn tả thành lại được. Lúc ở cấm địa Miêu Trại cô ta đã đánh lén Buster, về sau lại hạ độc thủ với cô, những việc này cô đều ghi ở trong lòng.
Thu lại vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, Đường Yên cúi người nhặt đèn pin huỳnh quang bị rơi ở dưới đất lên sau đó híp mắt đánh giá hang ổ của thú biến dị, khi cô thấy rõ thì không hỏi hít một hơi khí lạnh. Đây là mãng xà! Không ngờ vùng phụ cận thành phố Thanh Ninh lại là địa điểm dừng chân của con trăn lớn vậy, nhìn thoáng qua thì con trăn này cũng phải dài mấy chục mét, thân hình như thùng nước cỡ lớn, trên đỉnh đầu còn có bốn con mắt đang nhìn chằm chằm, tròng mắt phồng lên như hai cái bánh bao nhỏ (mắt lồi nè), bụng dán sát vào mặt đất, có thể thoáng nhìn thấy tứ chi có móng vuốt giống như chân, giao... Cho dù thế nào thì Đường Yên cũng khôn thể tưởng được sau khi con trăn này tiến hóa thì lại có hình dáng tương tự như giao long thời thượng cổ.
Bên trong hang rất tối, lúc gió lạnh thổi qua thì mang theo mùi máu tươi rất nồng chỉ sợ con trăn biến dị này đã hấp thu không ít nhân loại và tang thi ở quanh đây... Nếu không thì không thể một sớm một chiều là tiến hóa thành kích thước khổng lồ này được! Thân trăn khổng lồ được bao phủ bởi hoa vảy da hình hoa cúc, hai ánh mắt lóe lên ánh sáng xanh lè lạnh lẽo, tham lam nhìn chằm chằm những người đang đứng ở trong hang động của nó. Hiển nhiên là nó muốn biến mọi người ở đây thành lương thực dự trữ của mình
Con trăn hơi động đậy đầu và bụng vài lần, nhìn tình hình này thì Đường Yên đoán rằng sau khi phần đầu và phần bụng có nó tiến hóa xong thì nó sẽ trưởng thành một cách hoàn mỹ.
Mọi người đều bám vào vách tường để đứng vững, cách chỗ con trăn biến dị không xa là một cái cửa động cao khoảng hai mét, có lẽ đám người Hình Liệt Phong đến đây thông qua cái cửa động này, so với cái hố đột nhiên sụp xuống thì cửa động này càng phù hợp cho con trăn biến dị đi ra ngoài săn bắt. Chẳng qua… Không biết đám người Lưu Thấm Nhã làm thế nào mà phát hiện được tung tích của con trăn biến dị này, chẳng lẽ đây cũng là định luật nhân vật chính sao?
Cẩn thận mộy chút, con trăn biến dị này là con trăn châu Phi chạy trốn khỏi vườn bách thú sau khi tận thế, thân thể đã biến dị vài lần, e rằng hiện giờ nó còn mạnh hơn cả dị năng giả bình thường.
Hình Liệt Phong ôm lấy Lưu Thấm Nhã, nhìn con trăn biến dị đến sững sờ, mục đích đến đây lần này của Hình Liệt Phong chính là con trăn biến dị kia, nếu có thể lấy được huyết hạch trong đầu con trăn biến dị thì dị năng của anh ta có thể tiến thêm một bước, dị năng hệ tinh thần không giống với những hệ khác, vượt cấp rất khó khăn, rất khó khăn Hình Liệt Phong mới nhận được tin tức ở vùng phụ cận thành phố Thanh Ninh có một con trăn biến dị đang ngủ đông, rất có thể là thú biến dị hệ tinh thần, điều này làm cho Hình Liệt Phong mừng rỡ như điên, lập tức mang theo tổ đội mà chính anh ta thành lập đi tới nơi này, trước tiên là xuất phát đến thành phố Thanh Ninh, bọn họ đã phải đi loanh quanh ở vùng này hơi mười ngày, mãi đến buổi chiều hôm nay mới phát hiện được tung tích của ở con trăn biến dị ở gần công ty điện tử cách thành phố Thanh Ninh khoảng mười dặm. ( 1 dặm ~ 1,6 km)
Phải xử lí những người này như thế nào? Đỗ Dương cau mày, lườm mấy người Hoàng Lão Tam và Đường Yên, bọn họ không nghĩ tới phía dưới công ty điện tử lại là hang ổ của con trăn biến dị, động tĩnh vừa rồi quá lớn nên đã làm cho lớp chống đỡ sụp xuống đưa tới không ít người, hắn biết Hình Liệt Phong bắt buộc phải có được con trăn biến dị này nên những người này chính là trở ngại!
Hứa Lô An trừng mắt hổ, giọng buồn bực: Có thể xử lý như thế nào nữa, cùng lắm thì giết hết những người cản đường Hình thiếu thôi.
Đừng nói là tận thế, cho dù không phải là tận thế thì dựa vào thủ đoạn của bọn họ, giết chết vài người còn không phải là chuyện nhúc nhích ngón tay sao, hơn nữa chẳng lẽ thực lực của mười người bên bọn họ không làm gì nổi mấy người bên Hoàng Lão Tam sao.
Hình Liệt Phong đẩy giọng kính, lặng im nhìn con trăn biến dị trong hang, làm như không nghe thấy cuộc nói chuyện của Đỗ Dương và Hứa Lô An, tuy nhiên đôi mắt sau chiếc kính lại lóe lên âm mưu và tính toán. Trong khoảng thời gian ngắn nhất anh ta phải lấy được căn cứ Thanh Long đang ở trong tay nhà họ Hạ, khiến nó trở thành bước đệm để cho nhà họ Hình nắm quyền quản lí quân khu trung tâm sau này.
Anh biết những người bên đó không? Đường Yên nói khẽ.
Vẻ mặt Dịch Thao trầm xuống, gật đầu rồi mở miệng nói: Đại thiếu gia nhà họ Hình, là người đứng đầu nhà họ Hình đời sau, không nghĩ tới anh ta lại xuất hiện ở nơi này. Nghe lời đồn đãi thì tính cách của đại thiếu gia nhà họ Hình rất dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, tác phong thì nhanh nhẹn nhưng hôm nay nhìn thấy xem ra cũng chỉ là hư danh mà thôi. Thế lực của nhà họ Hình tập trung ở vùng Hoa Nam, vì sao Hình Liệt Phong lại xuất hiện ở Tây Nam này?
Nghe Dịch Thao nói xong thì Đường Yên cảm thấy buồn nôn gần chết, mẹ nó ... tính cách dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, tác phong nhanh nhẹn, là ....Hình Liệt Phong sao, trong tiểu thuyết thì cuối cùng Hình Liệt Phong là người nắm quyền quản lí quân khu trung tâm, càng trở thành người đứng đầu của tân thế giới, người như thế mà có tính cách dịu dàng thì ma cũng không tin nữa là. Tuy nhiên quả thật cử chỉ của Hình Liệt Phong rất tao nhã, nói chuyện lại khéo léo, không thể phủ nhận là anh ta cực kì xuất sắc.
Nếu so sánh giữ nhà họ Hình và nhà họ Hầu thì như thế nào?
Trong tiểu thuyết cũng không miêu tả cụ thể về nhà họ Hình, hơn nữa số lần miêu tả chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hình Liệt Phong không dựa vào nhà họ Hình mà có thể nắm được căn cứ Thanh Long, về sau lại bước lên vị trí cao nhất chứng tỏ bản lĩnh phi thường của anh ta. Trong mắt Đường Yên thoáng qua một chút lạnh lẽo khi nhìn thấy Hình Liệt Phong cố gắng hết sức lực bảo vệ Lưu Thấm Nhã, như vậy chứng tỏ Lưu Thấm Nhã đã hấp thu đồ vật bên trong bình sứ trắng ở cấm địa Miêu Trại và thức tỉnh dị năng biến dị chữa khỏi. Ở tận thế, bên cạnh có một dị năng giả chữa khỏi thì không thể nghi ngờ là có thêm mấy cái mạng, khó trách Hình Liệt Phong cam nguyện xuống nước để lôi kéo Lưu Thấm Nhã.
Bằng không dựa vào bối cảnh của anh ta thì cần gì phải ăn nói khép nép lôi kéo người khác.
Nếu cô nhớ không lầm thì Hạ Dĩnh của nhà họ Hạ ở căn cứ Thanh Long là vợ chưa cưới của Hình Liệt Phong, trong tiểu thuyết có đề cập đến trong một lần Hạ Dĩnh ra ngoài thu thập vật tư thì bất ngờ bị thú biến dị đả thương, sau đó lại
Đứng càng gần cửa hang thì gió càng lạnh, những người ở gần không chỉ cảm nhận được gió lạnh mà còn cảm nhận được cả khí thế bạo ngược đang bị đè nén. Đường Yên liếc Lưu Thấm Nhã đang được Hình Liệt Phong che chở ở trong ngực một cái, lúc thấy khóe miệng Lưu Thấm Nhã dính máu thì trong lòng cảm thấy cực kì thoải mái khó có thể diễn tả thành lại được. Lúc ở cấm địa Miêu Trại cô ta đã đánh lén Buster, về sau lại hạ độc thủ với cô, những việc này cô đều ghi ở trong lòng.
Thu lại vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, Đường Yên cúi người nhặt đèn pin huỳnh quang bị rơi ở dưới đất lên sau đó híp mắt đánh giá hang ổ của thú biến dị, khi cô thấy rõ thì không hỏi hít một hơi khí lạnh. Đây là mãng xà! Không ngờ vùng phụ cận thành phố Thanh Ninh lại là địa điểm dừng chân của con trăn lớn vậy, nhìn thoáng qua thì con trăn này cũng phải dài mấy chục mét, thân hình như thùng nước cỡ lớn, trên đỉnh đầu còn có bốn con mắt đang nhìn chằm chằm, tròng mắt phồng lên như hai cái bánh bao nhỏ (mắt lồi nè), bụng dán sát vào mặt đất, có thể thoáng nhìn thấy tứ chi có móng vuốt giống như chân, giao... Cho dù thế nào thì Đường Yên cũng khôn thể tưởng được sau khi con trăn này tiến hóa thì lại có hình dáng tương tự như giao long thời thượng cổ.
Bên trong hang rất tối, lúc gió lạnh thổi qua thì mang theo mùi máu tươi rất nồng chỉ sợ con trăn biến dị này đã hấp thu không ít nhân loại và tang thi ở quanh đây... Nếu không thì không thể một sớm một chiều là tiến hóa thành kích thước khổng lồ này được! Thân trăn khổng lồ được bao phủ bởi hoa vảy da hình hoa cúc, hai ánh mắt lóe lên ánh sáng xanh lè lạnh lẽo, tham lam nhìn chằm chằm những người đang đứng ở trong hang động của nó. Hiển nhiên là nó muốn biến mọi người ở đây thành lương thực dự trữ của mình
Con trăn hơi động đậy đầu và bụng vài lần, nhìn tình hình này thì Đường Yên đoán rằng sau khi phần đầu và phần bụng có nó tiến hóa xong thì nó sẽ trưởng thành một cách hoàn mỹ.
Mọi người đều bám vào vách tường để đứng vững, cách chỗ con trăn biến dị không xa là một cái cửa động cao khoảng hai mét, có lẽ đám người Hình Liệt Phong đến đây thông qua cái cửa động này, so với cái hố đột nhiên sụp xuống thì cửa động này càng phù hợp cho con trăn biến dị đi ra ngoài săn bắt. Chẳng qua… Không biết đám người Lưu Thấm Nhã làm thế nào mà phát hiện được tung tích của con trăn biến dị này, chẳng lẽ đây cũng là định luật nhân vật chính sao?
Cẩn thận mộy chút, con trăn biến dị này là con trăn châu Phi chạy trốn khỏi vườn bách thú sau khi tận thế, thân thể đã biến dị vài lần, e rằng hiện giờ nó còn mạnh hơn cả dị năng giả bình thường.
Hình Liệt Phong ôm lấy Lưu Thấm Nhã, nhìn con trăn biến dị đến sững sờ, mục đích đến đây lần này của Hình Liệt Phong chính là con trăn biến dị kia, nếu có thể lấy được huyết hạch trong đầu con trăn biến dị thì dị năng của anh ta có thể tiến thêm một bước, dị năng hệ tinh thần không giống với những hệ khác, vượt cấp rất khó khăn, rất khó khăn Hình Liệt Phong mới nhận được tin tức ở vùng phụ cận thành phố Thanh Ninh có một con trăn biến dị đang ngủ đông, rất có thể là thú biến dị hệ tinh thần, điều này làm cho Hình Liệt Phong mừng rỡ như điên, lập tức mang theo tổ đội mà chính anh ta thành lập đi tới nơi này, trước tiên là xuất phát đến thành phố Thanh Ninh, bọn họ đã phải đi loanh quanh ở vùng này hơi mười ngày, mãi đến buổi chiều hôm nay mới phát hiện được tung tích của ở con trăn biến dị ở gần công ty điện tử cách thành phố Thanh Ninh khoảng mười dặm. ( 1 dặm ~ 1,6 km)
Phải xử lí những người này như thế nào? Đỗ Dương cau mày, lườm mấy người Hoàng Lão Tam và Đường Yên, bọn họ không nghĩ tới phía dưới công ty điện tử lại là hang ổ của con trăn biến dị, động tĩnh vừa rồi quá lớn nên đã làm cho lớp chống đỡ sụp xuống đưa tới không ít người, hắn biết Hình Liệt Phong bắt buộc phải có được con trăn biến dị này nên những người này chính là trở ngại!
Hứa Lô An trừng mắt hổ, giọng buồn bực: Có thể xử lý như thế nào nữa, cùng lắm thì giết hết những người cản đường Hình thiếu thôi.
Đừng nói là tận thế, cho dù không phải là tận thế thì dựa vào thủ đoạn của bọn họ, giết chết vài người còn không phải là chuyện nhúc nhích ngón tay sao, hơn nữa chẳng lẽ thực lực của mười người bên bọn họ không làm gì nổi mấy người bên Hoàng Lão Tam sao.
Hình Liệt Phong đẩy giọng kính, lặng im nhìn con trăn biến dị trong hang, làm như không nghe thấy cuộc nói chuyện của Đỗ Dương và Hứa Lô An, tuy nhiên đôi mắt sau chiếc kính lại lóe lên âm mưu và tính toán. Trong khoảng thời gian ngắn nhất anh ta phải lấy được căn cứ Thanh Long đang ở trong tay nhà họ Hạ, khiến nó trở thành bước đệm để cho nhà họ Hình nắm quyền quản lí quân khu trung tâm sau này.
Anh biết những người bên đó không? Đường Yên nói khẽ.
Vẻ mặt Dịch Thao trầm xuống, gật đầu rồi mở miệng nói: Đại thiếu gia nhà họ Hình, là người đứng đầu nhà họ Hình đời sau, không nghĩ tới anh ta lại xuất hiện ở nơi này. Nghe lời đồn đãi thì tính cách của đại thiếu gia nhà họ Hình rất dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, tác phong thì nhanh nhẹn nhưng hôm nay nhìn thấy xem ra cũng chỉ là hư danh mà thôi. Thế lực của nhà họ Hình tập trung ở vùng Hoa Nam, vì sao Hình Liệt Phong lại xuất hiện ở Tây Nam này?
Nghe Dịch Thao nói xong thì Đường Yên cảm thấy buồn nôn gần chết, mẹ nó ... tính cách dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, tác phong nhanh nhẹn, là ....Hình Liệt Phong sao, trong tiểu thuyết thì cuối cùng Hình Liệt Phong là người nắm quyền quản lí quân khu trung tâm, càng trở thành người đứng đầu của tân thế giới, người như thế mà có tính cách dịu dàng thì ma cũng không tin nữa là. Tuy nhiên quả thật cử chỉ của Hình Liệt Phong rất tao nhã, nói chuyện lại khéo léo, không thể phủ nhận là anh ta cực kì xuất sắc.
Nếu so sánh giữ nhà họ Hình và nhà họ Hầu thì như thế nào?
Trong tiểu thuyết cũng không miêu tả cụ thể về nhà họ Hình, hơn nữa số lần miêu tả chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hình Liệt Phong không dựa vào nhà họ Hình mà có thể nắm được căn cứ Thanh Long, về sau lại bước lên vị trí cao nhất chứng tỏ bản lĩnh phi thường của anh ta. Trong mắt Đường Yên thoáng qua một chút lạnh lẽo khi nhìn thấy Hình Liệt Phong cố gắng hết sức lực bảo vệ Lưu Thấm Nhã, như vậy chứng tỏ Lưu Thấm Nhã đã hấp thu đồ vật bên trong bình sứ trắng ở cấm địa Miêu Trại và thức tỉnh dị năng biến dị chữa khỏi. Ở tận thế, bên cạnh có một dị năng giả chữa khỏi thì không thể nghi ngờ là có thêm mấy cái mạng, khó trách Hình Liệt Phong cam nguyện xuống nước để lôi kéo Lưu Thấm Nhã.
Bằng không dựa vào bối cảnh của anh ta thì cần gì phải ăn nói khép nép lôi kéo người khác.
Nếu cô nhớ không lầm thì Hạ Dĩnh của nhà họ Hạ ở căn cứ Thanh Long là vợ chưa cưới của Hình Liệt Phong, trong tiểu thuyết có đề cập đến trong một lần Hạ Dĩnh ra ngoài thu thập vật tư thì bất ngờ bị thú biến dị đả thương, sau đó lại
/107
|