*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người sao có thể không nhìn ra ý từ chối của cậu chứ? Cả đám người ngơ ngác nhìn nhau, nhưng không nói gì. Lý Tiểu Tửu không cho bọn họ cơ hội để do dự, kéo Lý Long chạy xuống dưới.
Người chủ trì thấy sắc mặt mọi người không hài lòng thì cũng hết sức khó xử, mời đội tuyển thủ tiếp theo. Một trận thi đấu mới bắt đầu. Lý Tiểu Tửu vốn cho rằng mình có thể thoát thân, liền quên mất A Man dù sao cũng là học sinh trong trường, tất nhiên trong danh sách thi đấu sẽ có tên cô bé. Tuy tên cô bé ở trên danh sách ngày hôm sau, nhưng rõ ràng cậu đã quên mất vấn đề này.
Ngày hôm sau bọn họ không tới trường xem thi đấu. Nghe Lý Tiểu Tửu nói sắp đi,2đám người Vụ Khinh đều không kịp phản ứng, chỉ cho rằng cậu muốn quay về chỗ trong căn cứ. Lúc đầu bọn họ cũng không quá để ý, kết quả không ngờ cậu còn muốn rời khỏi căn cứ. Điều này làm cho cả đám há hốc mồm. “Tiểu Tửu, em muốn rời khỏi căn cứ làm gì? Bên ngoài còn nguy hiểm như vậy.” Vụ Phi Anh kêu lên. Vẻ mặt mấy người Vụ Khinh, Bắc Mạch cũng thay đổi. Lý Tiểu Tửu nhìn bọn họ, trong lòng dù không muốn, nhưng cậu rất nhớ Trương Niệm và Lý Cường ở căn cứ Hoành Quang. Hơn nữa ở đây, cậu vẫn cảm thấy có quá nhiều người gây rắc rối, hoàn toàn không thể sống yên ổn được. Chỉ cần tìm được đám người cậu út, cậu có không gian, có gạo, chỉ cần7tìm biện pháp kiểm ít hạt giống rau dưa là có thể sống yên ổn. Cho dù mấy người Vụ Khinh luyến tiếc, nhưng khi biết được Lý Tiểu Tửu muốn đi tìm người thân của mình, bọn họ cũng không thể nói gì, chẳng qua nghĩ đến sau này có thể sẽ không có cơ hội gặp lại, tâm trạng cũng sa sút. Mọi người vốn đã thu dọn xong, chuẩn bị lên đường. Nhưng vào lúc rời đi, trong loa vọng tới tiếng hô: “A Man của lớp dị năng 2 đầu với Liễu Tương sinh ở lớp dị năng 1”
Lý Tiểu Tửu sửng sốt vài giây, thiếu chút nữa cho rằng mình đã nghe nhầm. Ngay cả những người khác cũng quên mất vấn đề này.
“Đúng vậy, A Man còn chưa thi đấu mà. Cậu ngồi chờ xem A Man tranh tài xong1hãy đi.” Vụ Phi Anh đoạt lấy túi xách của Lý Tiểu Tửu. Cô vốn không muốn để cậu đi, bây giờ cậu có thể ở thêm mấy phút, cô đương nhiên nóng lòng. Nhưng nhìn mọi người đều ngây ra, cô bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
“A Man đấu với ai?” Cô chớp mắt, theo bản năng nhìn về phía A Man vẫn đang im lặng. “Đi thôi, chúng ta đi qua xem thử!” Vụ Khinh kêu lên. Mọi người liền chạy về phía sân vận động. Quả nhiên, người đàn ông tóc bạc đang đứng trên sân đấu và mỉm cười kia không phải là Liễu Tương sinh thì là ai? “Cô giáo, đã xảy ra chuyện gì vậy!” Lý Tiểu Tửu nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Nại Chi Tiên hỏi. Nại Chi Tiên bất lực7lắc đầu. Cô làm sao biết được. Lần tranh tài này còn chưa có ai gặp đối thủ là bạn cùng lớp, nhưng bọn họ lại gặp phải. Vẻ mặt cô chắc chắn cũng không tốt chút nào cả. Có ai muốn để học sinh của mình tự tàn sát lẫn nhau chứ?
A Man mãi không lên sân thi đấu, người chủ trì kêu lên một tiếng, thuận tiện nói: “Trong vòng ba phút mà tuyển thủ không lên sân đấu thì sẽ coi là bỏ quyền, đồng thời hủy bỏ tất cả phúc lợi người dị năng ở trong căn cứ.”
“A Man, bạn có thể đánh thắng được hắn không?” Lý Tiểu Tửu kéo A Man qua một bên, vô cùng nghiêm túc hỏi. A Man tuy là zombie, nhưng bản thân mang theo khí tức kia, zombie bình thường cũng không thể có được.0Cô bé không chỉ có tư tưởng của con người, còn có sức mạnh mạnh mẽ. Ngay cả Lý Tiểu Tửu cũng không dám nói mình có thể đấu lại được cô bé.
A Man không trả lời cậu, chỉ nhìn về phía Liễu Tương sinh ở trên sân đấu, Lý Tiểu Tửu chưa từng thấy vẻ mặt cô bé phức tạp như vậy.
Lý Tiểu Tửu nhìn theo mắt cô, Hình như người kia cảm nhận được ánh mắt quan sát của cậu nên nghiêng đầu, nhưng cũng không nhìn qua. Chỉ có điều Lý Tiểu Tửu cảm thấy, hình như hắn biết mình đang nhìn hắn. Cậu không tin Liễu Tương sinh là một người đơn giản, từ lúc mới gặp cậu đã không tin rồi.
Mọi người sao có thể không nhìn ra ý từ chối của cậu chứ? Cả đám người ngơ ngác nhìn nhau, nhưng không nói gì. Lý Tiểu Tửu không cho bọn họ cơ hội để do dự, kéo Lý Long chạy xuống dưới.
Người chủ trì thấy sắc mặt mọi người không hài lòng thì cũng hết sức khó xử, mời đội tuyển thủ tiếp theo. Một trận thi đấu mới bắt đầu. Lý Tiểu Tửu vốn cho rằng mình có thể thoát thân, liền quên mất A Man dù sao cũng là học sinh trong trường, tất nhiên trong danh sách thi đấu sẽ có tên cô bé. Tuy tên cô bé ở trên danh sách ngày hôm sau, nhưng rõ ràng cậu đã quên mất vấn đề này.
Ngày hôm sau bọn họ không tới trường xem thi đấu. Nghe Lý Tiểu Tửu nói sắp đi,2đám người Vụ Khinh đều không kịp phản ứng, chỉ cho rằng cậu muốn quay về chỗ trong căn cứ. Lúc đầu bọn họ cũng không quá để ý, kết quả không ngờ cậu còn muốn rời khỏi căn cứ. Điều này làm cho cả đám há hốc mồm. “Tiểu Tửu, em muốn rời khỏi căn cứ làm gì? Bên ngoài còn nguy hiểm như vậy.” Vụ Phi Anh kêu lên. Vẻ mặt mấy người Vụ Khinh, Bắc Mạch cũng thay đổi. Lý Tiểu Tửu nhìn bọn họ, trong lòng dù không muốn, nhưng cậu rất nhớ Trương Niệm và Lý Cường ở căn cứ Hoành Quang. Hơn nữa ở đây, cậu vẫn cảm thấy có quá nhiều người gây rắc rối, hoàn toàn không thể sống yên ổn được. Chỉ cần tìm được đám người cậu út, cậu có không gian, có gạo, chỉ cần7tìm biện pháp kiểm ít hạt giống rau dưa là có thể sống yên ổn. Cho dù mấy người Vụ Khinh luyến tiếc, nhưng khi biết được Lý Tiểu Tửu muốn đi tìm người thân của mình, bọn họ cũng không thể nói gì, chẳng qua nghĩ đến sau này có thể sẽ không có cơ hội gặp lại, tâm trạng cũng sa sút. Mọi người vốn đã thu dọn xong, chuẩn bị lên đường. Nhưng vào lúc rời đi, trong loa vọng tới tiếng hô: “A Man của lớp dị năng 2 đầu với Liễu Tương sinh ở lớp dị năng 1”
Lý Tiểu Tửu sửng sốt vài giây, thiếu chút nữa cho rằng mình đã nghe nhầm. Ngay cả những người khác cũng quên mất vấn đề này.
“Đúng vậy, A Man còn chưa thi đấu mà. Cậu ngồi chờ xem A Man tranh tài xong1hãy đi.” Vụ Phi Anh đoạt lấy túi xách của Lý Tiểu Tửu. Cô vốn không muốn để cậu đi, bây giờ cậu có thể ở thêm mấy phút, cô đương nhiên nóng lòng. Nhưng nhìn mọi người đều ngây ra, cô bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
“A Man đấu với ai?” Cô chớp mắt, theo bản năng nhìn về phía A Man vẫn đang im lặng. “Đi thôi, chúng ta đi qua xem thử!” Vụ Khinh kêu lên. Mọi người liền chạy về phía sân vận động. Quả nhiên, người đàn ông tóc bạc đang đứng trên sân đấu và mỉm cười kia không phải là Liễu Tương sinh thì là ai? “Cô giáo, đã xảy ra chuyện gì vậy!” Lý Tiểu Tửu nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Nại Chi Tiên hỏi. Nại Chi Tiên bất lực7lắc đầu. Cô làm sao biết được. Lần tranh tài này còn chưa có ai gặp đối thủ là bạn cùng lớp, nhưng bọn họ lại gặp phải. Vẻ mặt cô chắc chắn cũng không tốt chút nào cả. Có ai muốn để học sinh của mình tự tàn sát lẫn nhau chứ?
A Man mãi không lên sân thi đấu, người chủ trì kêu lên một tiếng, thuận tiện nói: “Trong vòng ba phút mà tuyển thủ không lên sân đấu thì sẽ coi là bỏ quyền, đồng thời hủy bỏ tất cả phúc lợi người dị năng ở trong căn cứ.”
“A Man, bạn có thể đánh thắng được hắn không?” Lý Tiểu Tửu kéo A Man qua một bên, vô cùng nghiêm túc hỏi. A Man tuy là zombie, nhưng bản thân mang theo khí tức kia, zombie bình thường cũng không thể có được.0Cô bé không chỉ có tư tưởng của con người, còn có sức mạnh mạnh mẽ. Ngay cả Lý Tiểu Tửu cũng không dám nói mình có thể đấu lại được cô bé.
A Man không trả lời cậu, chỉ nhìn về phía Liễu Tương sinh ở trên sân đấu, Lý Tiểu Tửu chưa từng thấy vẻ mặt cô bé phức tạp như vậy.
Lý Tiểu Tửu nhìn theo mắt cô, Hình như người kia cảm nhận được ánh mắt quan sát của cậu nên nghiêng đầu, nhưng cũng không nhìn qua. Chỉ có điều Lý Tiểu Tửu cảm thấy, hình như hắn biết mình đang nhìn hắn. Cậu không tin Liễu Tương sinh là một người đơn giản, từ lúc mới gặp cậu đã không tin rồi.
/143
|