Nhật Ký Trúc Mã Đấu Thanh Mai

Chương 10 - Chương 8

/37


Thời điểm nghe được yêu cầu này của Lâm Hi, khóe miệng Liễu Bái Tình không khỏi giật một cái.

yêu cầu chỉ cần như vậy...... Điều này đúng là ngoài dự kiến, thật dễ nói chuyện nha.

Lời nói vừa ra khỏi miệng, đột nhiên Lâm Hi có vài phần chờ mong, một bên lại cường điệu:“Ừhm, muội giúp ta sửa lại móng tay, móng tay ta hơi dài nên cảm thấy khó chịu.”

“...... Nga. Vậy ngươi đợi chút.”

Liễu Bái Tình nói xong, bước nhanh ra cửa.

Lâm Hi ở trong phòng đứng ngồi không yên, cũng theo nàng ra ngoài.

Đứng ở ngoài hành lang, Liễu Bái Tình vẫy tay với gã sai vặt đang đứng ngoài cửa phòng Liễu Bái Nghi:“Ngươi mang vật nhị thiếu gia hay dùng để sửa móng tay đến đây cho ta.”

“Dạ ~”

Gã sai vặt lên tiếng, quay đầu đi lấy dụng cụ .

Hai người nhất thời không nói chuyện, không hiểu vì sao bầu không khí có vẻ ngượng ngùng.

Cũng may gã sai vặt động tác mau, chỉ chốc lát sau mang đến một hộp nhỏ.

Liễu Bái Tình nhận hộp gã sai vặt đưa, gật đầu với hắn:“Ngươi còn việc phải làm nên đi làm tiếp đi”

Gã sai vặt nhẹ trả lời “Dạ”, ngay lập tức thập phần thức thời tránh đi .

Liễu Bái Tình đem hộp nhỏ giơ lên, xoay người về phía Lâm Hi nói:“Tốt lắm, chúng ta......”

không nghĩ đến hắn lại đứng gần mình như vậy, đầu của Liễu Bái Tình gần như đụng vào lồng ngực hắn.

một cỗ hơi thở đặc biệt trong phút chốc tràn ngập trong mũi, Liễu Bái Tình bỗng thất thần.

Mùi hương này không thể tả rõ bằng lời, không hẳn là thơm, nhưng lại mang cho nàng cảm giác an tâm.

Giống như hương vị của chiếu chăn phơi đầy nắng ấm, có loại ấm áp khó có ngôn từ nào có thể diễn đạt được.

Cúi đầu nhìn thấy Liễu Bái Tình đứng trước mặt mình, trên má trắng nõn ửng hồng khả nghi, Lâm Hi cảm thấy trong lòng khó nhịn, chỉ muốn lấy hai tay ôm chặt nàng vào trong ngực.

Nhưng Lâm Hi cũng biết bây giờ chưa phải thời điểm làm điều này.

Ho khan một tiếng, Lâm Hi không dấu vết lui về sau một bước, đề nghị:“Chúng ta vào nhà đã?”

Ửng hồng trên má Liễu Bái Tình càng hồng đậm hơn:“Ân......”

nói xong, Liễu Bái Tình vòng qua Lâm Hi, bước vào trong phòng.

----

Giúp người khác chỉnh sửa móng tay, Liễu Bái Tình thường xuyên làm.

không biết Lâm thị muốn bồi dưỡng phẩm chất gì cho Liễu Bái Tình, mà móng tay của mình đều do nàng sửa.

Vì vậy Liễu Bái Tình đến trước bàn ngồi xuống, giống như ngựa quen đường cũ đem khăn tay trong tay áo lấy ra để trên mặt bàn, lấy bấm và kéo từ trong hộp ra, sau đó vẫy tay với Lâm Hi:“Đứng đó ngây ngốc làm gì? Còn không nhanh lại đây.”

Lâm Hi lúc này mới ý thức được vị biểu muội bướng bỉnh thật sự là đến hầu hạ mình, khóe miệng nhất thời nhếch cao lên tận trời.

Liễu Bái Tình nhìn thấy biểu tình của hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng nghĩ lại mình đi báo ân, liền nhịn.

Lâm Hi hếch mặt, ngồi xuống bên người Liễu Bái Tình, sau đó đem tay phải vươn ra để trên khăn tay.

Liễu Bái Tình vừa cúi đầu, liền nhìn thấy bàn tay sạch sẽ đang để trước mặt.

Năm ngón tay thon dài, màu da trắng nõn, bàn tay mềm mượt giống như chân châu.

Đúng là bàn tay của thiếu gia, bàn tay này thật là đẹp.

Thấy Liễu Bái Tình chỉ chăm chú nhìn bàn tay mình đến bất động, Lâm Hi ngoắc ngoắc ngón trỏ, cười nói:“Làm sao? Ta quá đẹp khiến muội choáng váng?”

Liễu Bái Tình “Thiết” một tiếng, thô bạo đem cả bàn tay của Lâm Hi cùng với khăn tay kéo đến trước mặt mình, cầm cây kéo lên tay chuẩn bị hạ thủ.

Thấy dáng vẻ Liễu Bái Tình cầm kéo khiến cho trong lòng Lâm Hi lộp bộp một chút, năm chặt lại bàn tay giấu đi.

“Muội có làm được không!”

Lâm Hi đột nhiên có chút lo lắng.

“Yên tâm, việc này ta làm quen tay rồi.”

nói xong, Liễu Bái Tình kéo bàn tay Lâm Hi, bắt đầu công trình tu sửa lại móng tay giúp Lâm Hi.

Lâm Hi cau mày nhìn nàng tay chân lanh lẹ chỉnh sửa móng tay ở ngón cái, lúc này mới yên lòng.

Liễu Bái Tình động tác rất nhẹ nhàng, tựa như lông chim.

Đầu ngón hai người tay tiếp xúc, Lâm Hi không biết Liễu Bái Tình đang nghĩ như thế nào, còn hắn chỉ cảm thấy, ngón tay biểu muội mát mát, đầu ngón tay mềm mại, giống như không phải chạm vào ngón tay của hắn, mà là đang chạm vào tâm của hắn vậy.

Khó được Liễu Bái Tình đối với mình ôn nhu như vậy, Lâm Hi đến thở cũng không dám lớn tiếng, chỉ sợ dọa nàng.

Thời điểm Liễu Bái Tình làm việc không thích nói chuyện, Lâm Hi ngồi ngắm nàng, cũng không nói chuyện.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi đối diện, cũng tạo lên sự hài hòa trong yên lặng.

Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn.

một lát sau Lâm Hi liền cảm giác đầu ngón tay mình đau xót, ngay sau đó nghe được Liễu Bái Tình “Ai nha” một tiếng.

“Ai nha ai nha, chảy máu.”

Hai ngón tay Liễu Bái Tình nâng ngón trỏ Lâm Hi, giống vậy nâng củ khoai nóng bỏng tay, trái phải không biết làm như thế nào.

Đây là do nàng lỡ tay mà gây ra, nhất thời kích động, liền không biết phải làm như thế nào mới được.

Lâm Hi không chút do dự đem hành động trước mắt của Liễu Bái Tình cho rằng nàng đang vì mình mà khẩn trương, gần như khóe miệng cười đến tận mang tai.

Tùy tay xé miếng vải trên vai áo choàng bịt lại miệng vết thương, Lâm Hi ôn nhu trấn an Liễu Bái Tình:“Bị thương nhỏ, không có việc gì .”

Liễu Bái Tình mày vẫn nhíu lại .

“không được, vẫn là phải lấy thuốc trị thương cho ngươi.”

nói xong, Liễu Bái Tình liền đứng dậy, xuất môn.

Liễu Bái Tình đi thật nhanh, Lâm Hi còn chưa kịp nói ra tiếng, nàng chạy tới cạnh cửa gọi gã sai vặt của Liễu Bái Nghi :“ Biểu thiếu gia không may bị thương ở tay, ngươi đi tìm thuốc trị thương đến!”

----

Vào lúc này Liễu Bái Tình, băng bó so với việc sửa móng tay còn thành thạo hơn.

Liễu Bái Tình đem chuyện bé xé ra to, đem ngón trỏ của mình bọc thành cái bánh trôi, ngại phiền toái như Lâm Hi vẫn có thể ngồi tủm tỉm cười.

“Nhớ hồi nhỏ ta bị thương, phần lớn đều là muội giúp ta bôi thuốc băng bó .”

Lâm Hi cúi đầu nói.

Liễu Bái Tình đang muốn trừng mắt, nhưng nghĩ lại hắn thì đang cúi đầu dù mình làm như vậy hắn cũng không nhìn thấy, liền lấy lại khí lực:“Ngươi hồi nhỏ chính là con khỉ nhỏ, ba ngày hai bữa đều là leo trèo ...... Thế mà không ngã chết, thật sự không có thiên lý.”

Lâm Hi nghe vậy, giả vờ bi thương cáo trạng:“Hừ hừ, Tình muội muội ngươi ghét bỏ người ta!”

“Hừ hừ cái quỷ !” Liễu Bái Tình không kiên nhẫn đánh lên mu bàn tay Lâm Hi, một bên thu thập lại vật dùng băng bó, một bên quay đầu hỏi Lâm Hi,“Còn......”

Vấn đề còn chưa nói ra, dưới ánh đèn Liễu Bái Tình bị ánh mắt hàm ý thâm tình của Lâm Hi nhìn khiến cho lưng nổi da gà.

“Còn muốn cái gì?”

Lâm Hi mềm yếu hỏi lại.

Liễu Bái Tình huyệt thái dương cảm giác thấy đau, gần như là hết ầm lên :“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta!”

Thấy khóe miệng Lâm Hi suy sụp, Liễu Bái Tình nhanh nói sang chuyện khác:“Ngươi còn muốn cắt móng tay nữa không?!”

Lâm Hi rõ ràng lưu loát trở lời một chữ:“Muốn!”

----

Sau đó, Liễu Bái Tình mất thời gian thật lâu giằng co, mới sửa sang xong mười đầu móng tay cho Lâm hi.

Thời điểm cất cây kéo, Liễu Bái Tình nhìn Lâm Hi nói:“Buổi tối ta hầu hạ ngươi một lúc, trả lại ân tình buổi sáng của ngươi!”

Thấy ánh mắt Lâm Hi nhíu lại, Liễu Bái Tình biết hắn chuẩn bị phun ra những từ không xuôi tai, trực tiếp đánh gãy lời hắn:“Tùy ngươi nghĩ như thế nào, dù sao ta cũng trả nợ xong!”

Lâm Hi vẫn híp mắt, nở nụ cười:“Cám ơn Tình muội muội, ngươi thật tốt.”

Lâm Hi nói lời thành khẩn, nhưng Liễu Bái Tình nghe, thế nào cũng thấy lời này có vấn đề.

Hồ nghi đánh giá Lâm Hi vài lần, Liễu Bái Tình trong lòng thấy buồn bực.

Hôm nay tên Lâm tiểu tử này uống nhầm thuốc? không giống như mọi ngày, không rõ phát bệnh thần kinh gì đây!

Lâm Hi không biết suy nghĩ của Liễu Bái Tình, vẫn tự mình đa tình thâm tình chân thành nhìn nàng, mãi cho đến khi nàng rời đi.

----

Ban đêm, Lâm Hi mất ngủ.

Ở trên giường lăn qua lăn lại cả trăm vòng, Lâm Hi mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

hắn mơ thấy mộng đẹp.

Trong mộng, Liễu gia biểu muội hòa hòa khí khí ôn ôn nhu nhu giúp mình chỉnh sửa móng tay.

trên mặt mang theo nhu thuận mỉm cười, cùng hắn nói chuyện, thẹn thùng đáng yêu, không giống như tối nay khuôn mặt không biểu cảm, theo lệ mà làm.

Bỗng nhiên, nàng lỡ tay.

Nàng hoảng sợ giống như con thỏ nhỏ, lo lắng đêm tay mình đến bên miệng thổi rồi lại thổi, sau đó......

Môi anh đào khẽ mở, cúi đầu ngậm ngón tay đang chảy máu của mình......

Đều nói tay đứt ruột xót, Lâm Hi chỉ cảm thấy tại khoảnh khắc Liễu Bái Tình khép lại đôi môi kia, một cỗ nóng từ trong người hắn bắn ra, nóng bỏng theo mông hắn chảy xuống!

“Hách --”

Lâm Hi nặng nề quát khẽ một tiếng, vội vàng từ trên giường ngồi dậy.

Canh giữ ở bên ngoài đang nửa tỉnh nửa mê, gã sai vặt Vượng Nhi bị một tiếng này của Lâm Hi lảo đảo từ trên ghế tựa ngã xuống, sau đó vội vàng lao vào phòng:“Thiếu...... Thiếu gia! Làm sao vậy?”

Giờ phút này vẻ mặt Lâm Hi ửng hồng, ánh mắt mơ mơ màng màng, trên trán một tầng mồ hôi mỏng, hô hấp dồn dập.

thật vất vả lấy lại hơi thở, Lâm Hi hất chăn mỏng trên người ra, xuống giường:“Ta đi tắm rửa, ngươi đem chăn đệm trên giường đều đổi lại cho ta.”

/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status