Nhật Ký Trúc Mã Đấu Thanh Mai

Chương 32 - Chương 24

/37


Liễu Bái Tình thấy ma ma lui xuống đi mời nhị biểu ca Lâm Nguyên, quay đầu hỏi Vương thị một câu: “Đại biểu ca đại biểu tẩu đâu ạ?”

Vương thị cười đáp: “Chúng ta không biết hôm nay con đến nơi, nên để đại ca ngươi về nhà mẹ đẻ cùng đại tẩu ngươi, dùng qua bữa tối mới trở về.

Liễu Bái Tình đang nói chuyện, thì Lâm Nguyên đến.

Hành lễ với mẫu thân Vương thị, Lâm Nguyên quay đầu sang nhìn Liễu Bái Tình, chắp tay với nàng: “Tình muội muội, đã lâu không gặp.”

Liễu Bái Tình đứng dậy đáp lẽ: “Nguyên biểu ca.”

“Đều là người trong nhà, khách khí thế làm gì?”

Vương thị cười đứng dậy, duỗi một tay nắm lấy tay Liễu Bái Tình, còn bàn tay còn lại thì lại nắm lấy tay Lâm Nguyên, có ý muốn để tay hai người chồng lên nhau.

Phát giác được ý đồ của Vương thị Liễu Bái Tình muốn rụt tay về lại cảm thấy không hay cho lắm, buồn bực cau mày.

Lâm Nguyên ở một bên nhìn thấy biểu cảm nhỏ này của Liễu Bái Tình, lập tức nắm lấy cổ tay của Vương thị, rút tay mình về, đỡ bà ngồi xuống.

Liễu Bái Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm..

Vương thị đang vui vẻ, cũng không chú ý tới động tác nhỏ này của con nhà mình, sau khi ngồi xuống phân phó hắn nói: “Nguyên nhi, biểu muội của con những ngày ở kinh thành con cũng chiếu cố nàng nhiều chút, thường xuyên dẫn nàng ra ngoài đi dạo xem đây xem đó.”

Nói xong, Vương thị lại quay đầu nói với Liễu Bái Tình: “Tình nhi ngươi cũng đã bảy năm không tới kinh thành, kinh thành của chúng ta thay đổi nhiều lắm, để nhị ca ngươi dẫn ngươi ra ngoài đi dạo.”

Thấy Vương thị nói xong, Lâm Nguyên nhìn Liễu Bái Tình cười, đáp: “Mẫu thân, việc này cần gì đến con ?Tam đệ còn quen thuộc kinh thành hơn so với con, để hắn cùng Tình muội muội đi là được.”

“Ai nha! Con đi với hắn đi, sao có thể giống nhau được?!”

Vương thị nói xong mất hứng,nháy mắt với con một cái .

Lâm Nguyên cười hề hề, giả bộ không hiểu cái nháy mắt vừa nãy của mẫu thân.

Vương thị nói không được con mình, quay lại tìm Liễu Bái Tình làm đồng bọn: “Nhị biểu ca ngươi chính là như vậy, luôn thích chọc tức ta! Sau này Tình nhi cũng giúp cửu mẫu nói hắn giúp ta!”

Không biết mình nên dùng lập trường thế nào để nói Lâm Nguyên Liễu Bái Tình không biết nói gì để chống đỡ, chỉ có thể nghĩ ra câu nói vạn năng: “Ha ha.”

---

Liễu Bái Tình ở chỗ Vương thị ngồi chưa được bao lâu, thì lão thái thái cho người đến, mời Liễu Bái Tình trở về.

Vương thị tự mình tiễn Liễu Bái Tình đến tận cửa viện, rồi lại nhấn mạnh một lần nữa: “Nhớ lấy nha, đợi sau khi cùng lão thái thái dùng bữa tối xong, thì ngươi đến chỗ nhị cửu mẫu ở nhé. Phòng ở đã thu dọn sạch sẽ cho con rồi, thoải mái lắm, không kém so với phòng ở ở Kim Lăng đâu!”

Vương thị vừa dứt lời, đại nha hoàn trước đây đón Liễu Bái Tình cười nói: “Nhị thái thái, ngài chậm một bước rồi ~! Lão thái thái nhà chúng ta sớm đã quyết định để biểu tiểu thư ở chỗ ngài rồi, ngủ cùng phòng với lão thái thái ngài.!”

Vương thị hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng vội cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, ta chỉ nghĩ đến việc mình thích Tình nhi mà lại quên mất lão thái thái.

Vương thị vỗ vỗ mu bàn tay của Liễu Bái Tình: “Vậy ta cũng không gượng ép con nữa, chỗ lão thái thái còn tốt hơn nhiều so với chỗ cửu mẫu! Con ý, có thời gian rảnh thì thường xuyên đến chỗ ta chơi, chỗ cửu mẫu tỷ muội nhiều, người nhàn rỗi cũng nhiều.

Liễu Bái Tình đáp lại một tiếng, quay người hành lễ với Vương thị và Lâm Nguyên: “Nhị cửu mẫu, nhị ca, Tình nhi đi trước.”

“Đi đi đi đi.”

---

Liễu Bái Tình lượn một vòng công phủ, rồi lại trở về viện của Lâm lão thái thái.

Trong viện im ắng, yên tĩnh tới mức ngay cả tiếng hoa rơi cũng có thể nghe thấy.

Liễu Bái Tình đang hiếu kì, thì có một đại nha hoàn vén rèm từ trong phòng đi ra, đi tới trước người nàng hành lễ, nhỏ giọng nói: “Biểu tiểu thư, lão thái thái đã đi nghỉ rồi. Lão thái thái ngài thương ngài một đường đi vất vả lại sọ bị nhị thái thái giữ lại lâu, nên mới cố ý để Kim Lâm đi mời ngài trở về. Tiểu thư trước tiên đến phía sau tắm rửa thay quần áo, nghỉ ngơi một lát. Nếu còn thiếu thứ gì, người để người đến tìm nô tỳ, nô tỳ gọi Cán Nguyệt.”

Cán Nguyệt nói xong lại cúi đầu cười với Bội Hoàn, trở về phòng hầu hạ lão thái thái.

Bội Hoàn tiến lên đỡ Liễu Bái Tình, nói: “Biểu tiểu thư, nô tỳ hầu hạ ngài tắm rửa, để Lưu Vân cũng tranh thủ đi tắm rửa.

Liễu Bái Tình nghĩ đến Lưu Vân cũng bôn ba cả một ngày với mình, nhất định cũng toàn thân mệt mỏi, cũng đồng ý ý kiến của Bội Hoàn.

Đám nha hoàn đã chuẩn bị nước nóng xong từ sớm, Liễu Bái Tình sau khi tiến vào phòng thì trực tiếp tắm rửa.

Bội Hoàn sau khi để đám nha hoàn trong phòng lui ra, mới hầu hạ Liễu Bái Tình cởi y phục, dìu nàng vào bồn tắm.

Thủ pháp thành thục xoa bóp vai Liễu Bái Tình, Bội Hoàn nửa đùa nửa thật giải thích với Liễu Bái Tình nói: “Mặc dù nô tỳ là người trong phòng thiếu gia, nhưng từ năm thiếu gia mười một tuổi, nô tỳ đã không đi theo hầu hạ thiếu gia rồi.”

Liễu Bái Tình không ngờ được rằng Bội Hoàn sẽ nói đến chuyện này, ngây người một lát, rồi chỉ mím môi không nói, đợi nàng nói tiếp.

“Ăn ở đi lại của thiếu gia đều do Vượng Nhi một tay hầu hạ, nô tỳ chỉ quản quy củ chuyện xấu của đám nha hoàn gã sai vặt, lớn hơn nữa là thưởng phạt trong ngày thôi.”Bội Hoàn vừa nói vừa lấy tay mò nước nóng, rồi đổ thêm một gáo nước nóng vào, “Đối với nô tỳ, biểu tiểu thư có thể yên tâm trăm phần trăm--- nô tỳ với thiếu gia chưa từng xảy ra chuyện ám muội nào. Nếu như nói dối, Bội Hoàn sẽ bị sét đánh.”

---

Bội Hoàn nói xong lời này, trong phòng lâm vào một bầu không khí xấu hổ.

Toàn thân xích lõa lại cùng với người khác bàn luận về Lâm Hi, Liễu Bái Tình nghĩ thế nào cũng thấy ….. vi diệu.

“Ô…”Liễu Bái Tình uốn lưỡi ba lần, mới mở miệng nói: “Những chuyện này, Bôi Hoàn ngươi không cần phải giải thích với ta, càng không cần phải thề độc như thế.”

Bội Hoàn cười cười: “Nô tỳ chỉ sợ biểu tiểu thư hiểu lầm thiếu gia, sẽ tránh thiếu gia.

Liễu Bái Tình cúi đầu, nhìn nhìn tay mình ngâm trong nước, nửa ngày mới nhỏ giọng đáp một tiếng “Ừ”.

---

Liễu Bái Tình tắm rửa xong đi ra, thì nhìn thấy Lâm Hi đang ngồi ở gian ngoài cầm một chiếc quạt to quạt,nhìn thấy nàng đi ra, Lâm Hi lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên,âm thanh gấp quạt “Phách” một tiếng, cười hì hì nghênh đón nàng: “Thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức(1) ~ một bức tranh mỹ nhân từ nước đi ra, thật là đẹp a!?

(1): ý chỉ người con gái vừa mới tắm xong , quần áo mộc mạc không mang bất cứ một món đồ trang sức nào toát lên vẻ đẹp tươi mát thanh xuân.

Liễu Bái Tình tiến lên đoạt lấy cây quạt trong tay Lâm Hi đập vào ngực hắn: “Lưu manh!”

Đối với hành động này của Liễu Bái Tình Lâm Hi vô cùng hưởng thụ, cười hớn hở đến bên tai Liễu Bái Tình, thấp giọng nói với nàng: “Ta cũng chỉ đùa giỡn lưu manh với một mình ngươi mà thôi.”

Liễu Bái Tình lúc này đáp trả cho hắn một ngụm: “Hừ! Đồ mặt dày!”

Lâm Hi tâm trạng rất tốt, nhận lấy khăn mặt dài trong tay Bội Hoàn, ấn Liễu Bái Tình ngồi xuống tự mình lau tóc cho nàng: “Tóc ngươi còn phải một lúc nữa mới khô được nhỉ? Ta tán gẫu với ngươi.”

Liễu Bái Tình nửa dựa vào người Lâm Hi, nghĩ lại những chuyện mắt thấy tai nghe cả một ngày hôm nay, không nhịn được có chút lạc lõng nói với hắn: “Mẫu thân ngươi bà ý, hình như không thích ta.”

Động tác của Lâm Hi ngừng lại, nói: “Chuyện này cũng không còn cách nào khác. Ai bảo ngươi hồi nhỏ chọc ta một chút cũng không nương tay? Có người mẫu thân nào lại cho kẻ trêu chọc đứa con độc đinh của nhà mình sắc mặt tốt?”

Liễu Bái Tình đẩy đẩy Lâm Hi: “Ta nói nghiêm túc, ngươi đùa giỡn cái gì?!”

“Được được được. Ta không trêi ngươi nữa….”Lâm Hi thu hồi đùa cợt, bình thản nói, “Mẫu thân ta bà chính là như vậy….Ở nhà bị ngoại tổ phụ ta cữu cữu ta nuông chiều làm hư, gả đi lại bị cha ta làm hư, công việc vặt trong nhà lại luôn luôn là chi thứ hai quản. Cho tới nay làm việc gì đều luôn thuận lợi chưa trải qua chuyện gì thất bại, nên mới biến thành tính tình thất thường như vậy…. Thật ra con người bà tốt lắm, một khi bà đã thích ngươi, là sẽ coi ngươi là khuê nữ ruột của bà mà thương yêu.”

Liễu Bái Tình nhất thời không để ý lại bị Lâm Hi dẫn dụ vào tròng.

Không đi nghĩ lại xem vì sao phải cần Thẩm thị thích mình, Liễu Bái Tình còn đang rối rắm cái vấn đề kia: “Nhưng là …..Bà vì sao lại không thích ta chứ? Chẳng lẽ là do hồi nhỏ ta biểu hiện quá kém.?”

Lâm Hi vui vẻ cười một tiếng: “Ngươi cần gì mà lo lắng chuyện bà không thích ngươi? Chẳng lẽ…. Ngươi một lòng một dạ muốn vào bước vào cửa nhà chúng ta, sợ về sau quan hệ bà bà tức phụ khó chung đụng?”

Bị Lâm Hi trêu ghẹo như vậy, Liễu Bái Tình mới phát giác mình nhất thời lỡ lời, vừa ngại vừa phiền mà huých hắn một cái: “Lại nói linh tinh!”

“Hi hi, Tình muội muội muội đây là thừa nhận ~ Muội sớm đã thầm thương trộm nhó ta rồi ~”

Lâm Hi lại khôi phục dáng vẻ không đứng đắn.

Nếu không phải là e ngại lão thái thái còn đang nghỉ ngơi, tiểu loli Liễu Bái tình thật muốn lập tức hung hăng sửa chữa một phen cái tên vương bát đản mở miệng không phun được ngà voi kia.

Hừ lạnh một tiếng, Liễu Bái Tình liếc xéo Lâm Hi một cái: “Thôi đi.Thích ngươi không phải là biểu muội Bích Vân nhà đại cữu gia kia của ngươi? Ngươi cần gì phải kéo ta xuống nước?”

/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status