Bản mạng hồn kiếm tiến vào không gian Lưỡng giới thạch, lập tức liền vây quanh tiểu mập mạp trắng trẻo kia vài vòng, có vẻ rất là tò mò.
Nó tò mò không quan trọng, còn tiểu mập mạp lại bị làm cho sợ hãi, run run đống thịt non, nước mắt lã chã rớt xuống dưới...
Bản mạng hồn kiếm vốn là đồ sát phạt, hơn nữa linh trí chưa thành, không hiểu được cần thu hồi khí tức, cho dù trong lòng không có sát khí, cũng không có lúc nào là không tản ra sát khí dày đặc. Tiểu mập mạp trong Lưỡng giới thạch này trời sinh đã nhát gan hơn nữa chưa từng thấy qua đồ sát phạt, sợ bị giết trong một kích, trong lòng liền có vô hạn kinh sợ.
Trên thực tế, đừng nói là loại linh thể chưa thấy qua nhiều như nó, mặc dù là Hắc miêu cũng không nhiều. Ban đầu, chính là bởi vì có bản mạng hồn kiếm tồn tại, nàng mới bất chiến bất bại, trở thành người trông cửa của tiểu viện số 35. Nếu không thì chỉ với khả năng của Mạc Ngôn chỉ sợ rất khó thu phục nàng.
Mạc Ngôn thấy tiểu mập mạp sợ tới mức giống như con thỏ gặp mưa, tâm niệm vừa động, liền để bản mạng hồn kiếm biến ảo hình thái.
- Ngươi không cần sợ hãi, nó chỉ có chút tò mò đối với ngươi, cũng không ác ý. Ngươi nhìn xem, nó rất giống ngươi, cũng là một tiểu mập mạp...
Mạc Ngôn nói trấn an tiểu mập mạp.
Lúc này bản mạng hồn kiếm đã chuyển biến hình thái, biến thành một viên cầu trong suốt từ giọt nước tạo thành, tuy rằng không có tay chân, nhưng hình thái ngũ quan đã chậm rãi hiện ra, trên đầu còn có một cái lá cây xanh mướt. Đây là chỗ tốt có được trong Lưỡng giới thập phương trận, đại lượng khí tức thuộc tính mộc không chỉ làm dịu đi sát khí, đồng thời cũng thuận thế tẩm bổ linh trí của nó.
Nghe được Mạc Ngôn trấn an, tiểu mập mạp không chỉ có không có bình tĩnh trở lại, ngược lại càng thêm sợ hãi, tiến vào trong ngực Mạc Ngôn , oa oa kêu lên:
- Nó là người xấu, là người xấu, nó muốn ăn thịt cháu ... Hu hu, van xin chú, đừng cho nó ăn thịt cháu. Cháu vừa bẩn lại thối, không thể ăn ...
Mạc Ngôn đầu tiên là không hiểu ra sao, đảo mắt nhìn thấy vẻ mặt bản mạng hồn kiếm như thèm nhỏ dãi, nhất thời liền hiểu được.
Bản mạng hồn kiếm tuy là từ hắn tế luyện mà thành, nhưng bản thể này cũng là ngũ hành khí tiên thiên mà thành, bản tính này có thể nói là thiên phú về hấp thu cắn nuốt hết thảy thuộc tính ngũ hành trong thiên hạ. Đương nhiên, khẩu vị của nó cũng cực đa dạng, không thuộc ngũ hành cũng ăn. Nói thí dụ như một giọt thực thủy có được từ kho súng ống đạn dược kia, lại nói thí dụ như đám dây có tám phần là mộc ... Lúc trước trong pháp trận hấp thu những khí tức thuộc tính mộc, chính là để làm dịu đám dây này, nếu không, nó là tuyệt đối không có cái khẩu vị này.
Mà nói đến ngũ hành, Lưỡng giới thạch hoàn toàn là một trong số đó, lực hấp dẫn của bản mệnh hồn kiếm không phải một giờ là được. Nếu không phải vừa rồi nó hấp thu khí tức thuộc tính mộc bây giờ có chút ăn không được, lúc này chỉ sợ sớm đã thể hiện đối với Lưỡng giới thạch ...
Đương nhiên, loại hấp thu này kỳ thật chính là nhằm vào bản thể Lưỡng giới thạch, cho dù là tiểu mập mạp cũng một hơi nuốt vào. Nhưng tiểu mập mạp cùng Lưỡng giới thạch vốn là nhất thể mà sinh, bản mạng hồn kiếm đối với Lưỡng giới thạch thèm nhỏ dãi nhưng hắn không dám động vào tiểu mập mạp, tiểu mập mạp lại nghĩ lầm đối phương đang thèm nhỏ dãi chính là thịt béo của mình...
Mạc Ngôn vỗ đầu tiểu mập mạp, cười nói:
- Không cần lo lắng, nó sẽ không ăn cháu.
Tiểu mập mạp vùi đầu vào trong ngực của hắn, lạnh run nói:
- Thật sao?
Mạc Ngôn cười nói:
- Đây là đương nhiên, nó không chỉ không ăn cháu, tương lai các ngươi còn trở thành bạn tốt...
Mục đích của hắn lần này chính là vì miếng Lưỡng giới thạch này, nếu đối phương không chủ động, hắn cũng sẽ lừa gạt. Duy nhất để hắn có chút ngoài ý muốn chính là, hắn thật không ngờ trong Lưỡng giới thạch linh thể lại hoàn thiện như thế, hơn nữa thiện giải nhân ý, chủ động nhảy vào trong lòng mình. Như thế, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp thích đáng an bài cho tốt tiểu mập mạp này, lấy toàn nhân quả.
Biện pháp kỳ thật cũng rất đơn giản... Lúc này tiểu mập mạp đã gần như phát dục thành thục, hoàn toàn có thể thoát ly Lưỡng giới thạch mà sinh tồn.
Mạc Ngôn tính toán đem hắn mang ra khỏi pháp trận trước, sau đó chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, đợi cho tiểu mập mạp không có kinh sợ đối với mình, khuyên nhủ nó bỏ qua bản thể, giống tiểu Vân La là linh tu thuần túy.
Hắn cũng không lo lắng tiểu mập mạp không chịu tiếp nhận, trên thực tế, trong linh vật giống loại này tự hành sinh ra linh trí, cuối cùng đều phải đi đường này, hoặc sớm hoặc muộn, đơn giản là thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Ngoài ra, chờ sau khi tiểu mập mạp đồng ý bỏ qua bản thể, hắn cũng không tính toán đem Lưỡng giới thạch ném cho bản mạng hồn kiếm cắn nuốt. Bởi vì ngoài ngũ hành, hắn dự cảm được, trong tương lai một sự kiện nào đó, Lưỡng giới thạch sẽ có tác dụng lớn hơn nữa.
Loại dự cảm này mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cực kỳ mãnh liệt...
Sau khi trấn an được tiểu mập mạp, Mạc Ngôn nói:
- Vừa rồi giao lưu có chút mơ hồ, ta đến nay còn chưa hiểu được ngươi vì cái gì vội vã thúc giục ta rời khỏi nơi này? Tiểu mập mạp, ngươi nói lại xem, nơi này rốt cuộc có những thứ gì nguy hiểm?
Hắn chưa hỏi xong, tiểu mập mạp mới bình phục lại nhất thời nhảy dựng, thần tình hoảng sợ kêu lên:
- Không được, không được, ta đúng là quên bên ngoài còn có một đại đại bại hoại... Đi mau, đi mau, thừa dịp tên kia chưa tới, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này!
Mạc Ngôn ngạc nhiên nói:
- Trong trận còn có người khác sao?
Tiểu mập mạp sắc mặt tái nhợt nói:
- Nó không phải người, mà là tà ma, tâm nguyện lớn nhất của nó chính là ăn ta, nếu ta không có vỏ ngoài chắc chắn, chỉ sợ sớm đã bị nó thực hiện được... Van xin ngươi, chúng ta vẫn phải mau rời khỏi nơi này đi. Nó đã ăn rất nhiều rất nhiều người giống như ngươi rồi, những hài cốt bên ngoài chính là nó làm thành.
Mạc Ngôn an ủi:
- Không cần lo lắng, có ta ở đây rồi, vô luận nó là cái tà ma gì đều không làm tổn hại đến ngươi. Hơn nữa, ta cùng đồng bạn của ta đi tới đây, gặp phải một ít dị trạng, không biết có phải là vị tà ma như ngươi nói kia hay không? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
Tiểu mập mạp nói:
- Có thể nói ta nghe là những thứ dị trạng gì sao?
Mạc Ngôn đem những chuyện mình và hắc miêu dọc theo đường đi gặp phải nói lại một lần, cường điệu miêu tả những ảo cảnh, những thứ khác chính là thuận miệng mà nói.
Tiểu mập mạp nghe xong, vừa kinh hãi lại vui mừng, nói:
- Hóa ra các ngươi đã gặp được! Đúng vậy, những dị trạng ngươi gặp được chính là nó giở trò quỷ, cái tà ma này kỳ thật là trận linh pháp trận này, không chỉ có thể thao lộng lực ngũ hành, hơn nữa chuyên dùng ảo cảnh mê hoặc người!
Mạc Ngôn gật đầu nói:
- Hóa ra nó chính là trận linh nơi này …
Hơi hơi dừng lại, rồi lại có chút nghi hoặc, nói:
- Cổ hòe mà ngươi ký thân kia là đầu mối pháp trận, dựa theo lẽ thường, trận linh này cũng từ trong cơ thể nó mà sinh ra, nhưng vì cái gì cổ hòe này với cảm giác của ta cũng rất là tinh thuần nhỉ?
Tiểu mập mạp vội la lên:
- Chỗ pháp trận này kỳ thật có hai nơi là đầu mối, một âm một dương. Nơi này là dương, không chỉ có dung hợp cùng cổ hòe, hơn nữa còn chuyên hấp thu linh khí từ ngoại giới, cung cấp cho cả tòa pháp trận. Một chỗ khác là âm, chuyên lưu thông, vận chuyển tòa pháp trận này, đồng thời cũng vứt đi những thứ pháp trận không cần thiết ra phía ngoài ... Cái tà ma kia, bắt đầu từ nơi này sinh ra!
Mạc Ngôn không khỏi âm thầm thấy kỳ lạ, hóa ra chỗ pháp trận này đúng là có hai nơi là đầu mối... song song tồn tại, diệu dụng đều không giống nhau, rồi không bàn mà phân minh âm dương.
Hiểu rõ việc này, hắn liền lười ở trong này ngây ngốc thêm, nói:
- Tiểu mập mạp, ngươi không cần lo lắng cái tên kia sẽ đến ăn ngươi... Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy rồi, ta đi tới đây cả một chặng đường, cái tà ma ngươi nói đó thậm chí không dám lộ diện ở trước mặt ta, chỉ dám tránh ở nơi âm u mà ngáng chân. Một hạng người nhát gan âm hiểm như vậy, lại phải sợ nó sao? Nếu trong lòng ngươi khó chịu, hận nó đã từng bắt nạt ngươi, vậy ta liền đi ra bắt nó đến, cho ngươi được xả giận!
Hắn nói như thế, không chỉ là vì trấn an tiểu mập mạp, đồng thời cũng là vì muốn lấy lòng. Tiểu mập mạp này tâm tư đơn thuần, lá gan cũng nhỏ, chỉ cần để nó cảm thấy Mạc Ngôn đủ mạnh, và còn có thể ỷ lại, như vậy tương lai thuyết phục nó bỏ qua bản thể sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
/340
|