Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Chương 954: Lạc tử dạ, ngươi có yêu phượng vô trù không? (2)
/1476
|
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ đến đây, nàng nhắm mắt lại, trả lời Mân Việt: “Không yêu!” Không yêu, không yêu
Nhưng tại sao khi nói ra câu này, nàng lại bất giác cắn chặt răng, lại cảm thấy khóe mắt mình chua xót, lại cảm thấy trái tim..
đau đớn đến vậy
Không yêu thật sao?
Nàng từ từ nhắm hai mắt lại, sau đó nói lời trái với lòng mình: “Gia cảm ơn hắn chăm sóc gia..
bấy lâu nay
Gia..
Khụ khụ..
Gia không biết lấy gì báo đáp, lòng cảm kích còn lớn hơn tình yêu
Gia chưa từng yêu hắn, cũng..
chưa từng thích hắn
Gia chết rồi, ngươi hãy bảo hắn..
bảo hắn quên gia đi, hãy sống thật vui vẻ! Phụt...”
Nàng nói xong lại tiếp tục phun ra một ngụm máu đen
Nàng không biết lần này hộc máu là vì độc hay là vì đau lòng
Nếu ở đây không có ai khác, nếu3không phải nàng sắp chết thì sau khi nói ra những lời này, nàng thật sự muốn trốn vào góc phòng khóc hu hu một trận.
Thật ra nàng không muốn chết, không nỡ rời xa hắn
Thật ra nàng không muốn sau khi mình qua đời, bên cạnh hắn sẽ có người khác
Thế nhưng nàng còn có lựa chọn nào khác đâu? Mân Việt nhắm mắt, sắc mặt sa sầm, kỳ thật vẻ mặt hắn không khá hơn sắc mặt Lạc Tử Dạ bao nhiêu
Nếu hắn nói lại những lời này cho Vương nghe thì e rằng đó sẽ là hai đòn đả kích nặng nề đối với Vương! Lạc Tử Dạ không yêu Vương, ngay cả thích cũng chưa từng..
Vậy thì từ trước tới giờ, thật sự là nàng chỉ lợi dụng Vương thôi sao?
Nhưng Hiền Thương Mặc Trần thì ngược lại, hắn vốn1tin rằng nàng thật sự không yêu Phượng Vô Trù.
Thế nhưng lúc nàng nói mình chưa từng thích Phượng Vô Trù, hắn chợt hít sâu một hơi, gượng cười đau khổ rồi nhắm mắt lại
Không thể nào! Có lẽ Lạc Tử Dạ không yêu Phượng Vô Trù, nhưng chắc chắn không có chuyện nàng không thích hắn ta
Vì thế cho nên, đây tuyệt đối là lời nói dối
Nàng muốn Phượng Vô Trù quên nàng, nàng muốn sau khi nàng biến mất trên thế gian này, Phượng Vô Trù có thể đi tìm hạnh phúc mới, là như thể ư?
Tuy nhiên hắn cũng biết, có lẽ ngay cả Lạc Tử Dạ cũng không biết rốt cuộc tình cảm nàng dành cho Phượng Vô trù có phải là tình yêu hay không
Nhưng giờ khắc này là lúc nàng thiếu lý trí nhất, vậy mà nàng vẫn8biết rằng nếu mình phải chết thì nên nói cái gì mới là tốt nhất cho Phượng Vô Trù! Hiển nhiên điều này khiến lòng hắn không thoải mái.
“Ngươi vẫn luôn lợi dụng Vương.” Mân Việt cắn răng nghiến lợi, gằn ra từng tiếng từ trong kẽ răng
Lạc Tử Dạ biến sắc, phủ nhận ngay lập tức: “Không phải! Ta...”.
Nàng còn chưa nói hết câu nhưng bỗng nhìn thấy đôi mắt Mân Việt ở đối diện đang lẳng lặng nhìn nàng chằm chằm, dường như muốn xuyên qua đôi mắt nàng nhìn thấu lòng nàng
Nàng cắn chặt răng, cặp mắt đỏ ngầu trợn to trừng Mân Việt
Nàng có thể nói mình chưa từng yêu Phượng Vô Trù, thậm chí chưa từng thích hắn, bởi vì nàng muốn hắn cắt đứt tình cảm với nàng
Nhưng làm sao nàng có thể thừa nhận mình lợi dụng9hắn đây?
Trong lòng nàng biết rõ nếu nàng thừa nhận rằng mình chỉ lợi dụng hắn thì hắn sẽ càng quyết tâm quên nàng hơn, như vậy hắn mới có thể tìm được hạnh phúc
Thế nhưng..
nàng không nói nên lời! “Không phải ư? Nếu không phải lợi dụng thì đó là thứ tình cảm gì?” Mân Việt cất cao giọng gầm lên.
“Ta...” Lạc Tử Dạ nghẹn lời, có một luồng khí mắc kẹt trong cổ họng khiến nàng không thở được
Thế rồi nàng nhắm mắt, ngã vật ra
Nhưng nàng lại thấy nhẹ lòng
Cũng tốt! Chi bằng nàng không trả lời, tắt thở vào lúc này thật sự tốt vô cùng.
Đây là suy nghĩ cuối cùng lóe lên trong đầu nàng
Ngay sau đó, nàng rơi vào bóng tối vô tận
“Thái tử!” Mân Việt thấy nàng nhắm nghiền mắt, cả người mềm oặt ngã xuống, hắn7liền hét lên, luôn miệng gọi Lạc Tử Dạ nhưng nàng không có phản ứng gì
Ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo
Trong cơn tức giận, hắn đặt Lạc Tử Dạ nằm xuống rồi tung ra một chưởng đánh thẳng về phía lão thái thái!
Nghĩ đến đây, nàng nhắm mắt lại, trả lời Mân Việt: “Không yêu!” Không yêu, không yêu
Nhưng tại sao khi nói ra câu này, nàng lại bất giác cắn chặt răng, lại cảm thấy khóe mắt mình chua xót, lại cảm thấy trái tim..
đau đớn đến vậy
Không yêu thật sao?
Nàng từ từ nhắm hai mắt lại, sau đó nói lời trái với lòng mình: “Gia cảm ơn hắn chăm sóc gia..
bấy lâu nay
Gia..
Khụ khụ..
Gia không biết lấy gì báo đáp, lòng cảm kích còn lớn hơn tình yêu
Gia chưa từng yêu hắn, cũng..
chưa từng thích hắn
Gia chết rồi, ngươi hãy bảo hắn..
bảo hắn quên gia đi, hãy sống thật vui vẻ! Phụt...”
Nàng nói xong lại tiếp tục phun ra một ngụm máu đen
Nàng không biết lần này hộc máu là vì độc hay là vì đau lòng
Nếu ở đây không có ai khác, nếu3không phải nàng sắp chết thì sau khi nói ra những lời này, nàng thật sự muốn trốn vào góc phòng khóc hu hu một trận.
Thật ra nàng không muốn chết, không nỡ rời xa hắn
Thật ra nàng không muốn sau khi mình qua đời, bên cạnh hắn sẽ có người khác
Thế nhưng nàng còn có lựa chọn nào khác đâu? Mân Việt nhắm mắt, sắc mặt sa sầm, kỳ thật vẻ mặt hắn không khá hơn sắc mặt Lạc Tử Dạ bao nhiêu
Nếu hắn nói lại những lời này cho Vương nghe thì e rằng đó sẽ là hai đòn đả kích nặng nề đối với Vương! Lạc Tử Dạ không yêu Vương, ngay cả thích cũng chưa từng..
Vậy thì từ trước tới giờ, thật sự là nàng chỉ lợi dụng Vương thôi sao?
Nhưng Hiền Thương Mặc Trần thì ngược lại, hắn vốn1tin rằng nàng thật sự không yêu Phượng Vô Trù.
Thế nhưng lúc nàng nói mình chưa từng thích Phượng Vô Trù, hắn chợt hít sâu một hơi, gượng cười đau khổ rồi nhắm mắt lại
Không thể nào! Có lẽ Lạc Tử Dạ không yêu Phượng Vô Trù, nhưng chắc chắn không có chuyện nàng không thích hắn ta
Vì thế cho nên, đây tuyệt đối là lời nói dối
Nàng muốn Phượng Vô Trù quên nàng, nàng muốn sau khi nàng biến mất trên thế gian này, Phượng Vô Trù có thể đi tìm hạnh phúc mới, là như thể ư?
Tuy nhiên hắn cũng biết, có lẽ ngay cả Lạc Tử Dạ cũng không biết rốt cuộc tình cảm nàng dành cho Phượng Vô trù có phải là tình yêu hay không
Nhưng giờ khắc này là lúc nàng thiếu lý trí nhất, vậy mà nàng vẫn8biết rằng nếu mình phải chết thì nên nói cái gì mới là tốt nhất cho Phượng Vô Trù! Hiển nhiên điều này khiến lòng hắn không thoải mái.
“Ngươi vẫn luôn lợi dụng Vương.” Mân Việt cắn răng nghiến lợi, gằn ra từng tiếng từ trong kẽ răng
Lạc Tử Dạ biến sắc, phủ nhận ngay lập tức: “Không phải! Ta...”.
Nàng còn chưa nói hết câu nhưng bỗng nhìn thấy đôi mắt Mân Việt ở đối diện đang lẳng lặng nhìn nàng chằm chằm, dường như muốn xuyên qua đôi mắt nàng nhìn thấu lòng nàng
Nàng cắn chặt răng, cặp mắt đỏ ngầu trợn to trừng Mân Việt
Nàng có thể nói mình chưa từng yêu Phượng Vô Trù, thậm chí chưa từng thích hắn, bởi vì nàng muốn hắn cắt đứt tình cảm với nàng
Nhưng làm sao nàng có thể thừa nhận mình lợi dụng9hắn đây?
Trong lòng nàng biết rõ nếu nàng thừa nhận rằng mình chỉ lợi dụng hắn thì hắn sẽ càng quyết tâm quên nàng hơn, như vậy hắn mới có thể tìm được hạnh phúc
Thế nhưng..
nàng không nói nên lời! “Không phải ư? Nếu không phải lợi dụng thì đó là thứ tình cảm gì?” Mân Việt cất cao giọng gầm lên.
“Ta...” Lạc Tử Dạ nghẹn lời, có một luồng khí mắc kẹt trong cổ họng khiến nàng không thở được
Thế rồi nàng nhắm mắt, ngã vật ra
Nhưng nàng lại thấy nhẹ lòng
Cũng tốt! Chi bằng nàng không trả lời, tắt thở vào lúc này thật sự tốt vô cùng.
Đây là suy nghĩ cuối cùng lóe lên trong đầu nàng
Ngay sau đó, nàng rơi vào bóng tối vô tận
“Thái tử!” Mân Việt thấy nàng nhắm nghiền mắt, cả người mềm oặt ngã xuống, hắn7liền hét lên, luôn miệng gọi Lạc Tử Dạ nhưng nàng không có phản ứng gì
Ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo
Trong cơn tức giận, hắn đặt Lạc Tử Dạ nằm xuống rồi tung ra một chưởng đánh thẳng về phía lão thái thái!
/1476
|