Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
Chương 1046: Kết quả thắng hay thua, hắn đều chấp nhận hết (3)
/1476
|
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1��Ca ca, người của Doanh Tần cũng không ít. Nếu không lập tức đưa ta đi, chỉ sợ ngày mai lúc huynh gặp lại muội muội thì lúc đó ta đã mất mạng!” Tiêu Sơ Ảnh nhanh chóng nói.
Tiêu Sơ Cuồng nhìn chằm chằm nàng một hồi, hai người nhìn nhau cả buổi, rốt cuộc hắn chỉ thở dài một hơi: “Thôi được, ta lập tức phái người hộ tống muội rời đi, muội đi rồi chuyện này coi như chưa từng xảy ra. Nể tình muội là muội muội ruột của ta nên ta tha cho muội, nếu có lần sau, ta sẽ tự mình kết liễu muội, không cần Thái tử ra tay!”
Hắn vừa nói như vậy, Tiêu Sơ Ảnh đã ngẩn người, hoàn toàn không3ngờ đối phương sẽ nói ra những lời này. Nhưng nàng cũng chỉ có thể gật đầu: “Muội muội biết rồi, muội muội bảo đảm với huynh sẽ không có lần sau, ca ca cứ yên tâm!”
“Hừ!” Tiêu Sơ Cuồng cười lạnh một tiếng, kêu người đưa nàng đi.
Đợi cho Tiêu Sơ Ảnh đi rồi, hắn lập tức xoay người đến lều vải của Doanh Tần, hắn nhất định phải làm rõ chuyện này với Doanh Tần, nói rõ muội muội nhà mình đã đi rồi, hơn nữa sẽ không gây bất lợi cho Thái tử, xin người của Doanh Tần hạ thủ lưu tình. Nếu không hắn không dám chắc mình còn chưa đưa muội muội về đến cố đô, nàng đã bị người của Doanh Tần2ám sát trên đường đi!
***
Mà giờ phút này ở trong lều của Nhiếp chính vương điện hạ, một tiếng “Đủ rồi” của Phượng Vô Trù khiến toàn bộ vương trướng yên lặng như tờ, Diêm Liệt và Mân Việt không dám lên tiếng nữa, chờ Nhiếp chính vương điện hạ mở miệng.
Đôi mắt ma quỷ của Phượng Vô Trù híp lại, nhìn chằm chằm vào hai người đang quỳ trên mặt đất, giọng nói thuần lạnh từ tính vang vọng khắp vương trướng: “Có thể là vì lúc đó có Lộ Nhi và Đáp Đáp ở bên cạnh, nàng mới không nhiều lời. Trong lòng nàng tự biết, không thể tin hai người đó!”
Diêm Liệt cúi đầu: “Thuộc hạ cũng hy vọng là như vậy!” Quan hệ giữa1Vương và Thái Tử tiến triển được như ngày hôm nay, công lao của Diêm Liệt không cần nói cũng biết. Hắn hy vọng Thái tử thật lòng với Vương hơn bất kỳ ai trong vương phủ này, bởi nếu không phải như vậy thì Diêm Liệt hắn không thể trốn tránh trách nhiệm của mình trong chuyện này!
1��Ca ca, người của Doanh Tần cũng không ít. Nếu không lập tức đưa ta đi, chỉ sợ ngày mai lúc huynh gặp lại muội muội thì lúc đó ta đã mất mạng!” Tiêu Sơ Ảnh nhanh chóng nói.
Tiêu Sơ Cuồng nhìn chằm chằm nàng một hồi, hai người nhìn nhau cả buổi, rốt cuộc hắn chỉ thở dài một hơi: “Thôi được, ta lập tức phái người hộ tống muội rời đi, muội đi rồi chuyện này coi như chưa từng xảy ra. Nể tình muội là muội muội ruột của ta nên ta tha cho muội, nếu có lần sau, ta sẽ tự mình kết liễu muội, không cần Thái tử ra tay!”
Hắn vừa nói như vậy, Tiêu Sơ Ảnh đã ngẩn người, hoàn toàn không3ngờ đối phương sẽ nói ra những lời này. Nhưng nàng cũng chỉ có thể gật đầu: “Muội muội biết rồi, muội muội bảo đảm với huynh sẽ không có lần sau, ca ca cứ yên tâm!”
“Hừ!” Tiêu Sơ Cuồng cười lạnh một tiếng, kêu người đưa nàng đi.
Đợi cho Tiêu Sơ Ảnh đi rồi, hắn lập tức xoay người đến lều vải của Doanh Tần, hắn nhất định phải làm rõ chuyện này với Doanh Tần, nói rõ muội muội nhà mình đã đi rồi, hơn nữa sẽ không gây bất lợi cho Thái tử, xin người của Doanh Tần hạ thủ lưu tình. Nếu không hắn không dám chắc mình còn chưa đưa muội muội về đến cố đô, nàng đã bị người của Doanh Tần2ám sát trên đường đi!
***
Mà giờ phút này ở trong lều của Nhiếp chính vương điện hạ, một tiếng “Đủ rồi” của Phượng Vô Trù khiến toàn bộ vương trướng yên lặng như tờ, Diêm Liệt và Mân Việt không dám lên tiếng nữa, chờ Nhiếp chính vương điện hạ mở miệng.
Đôi mắt ma quỷ của Phượng Vô Trù híp lại, nhìn chằm chằm vào hai người đang quỳ trên mặt đất, giọng nói thuần lạnh từ tính vang vọng khắp vương trướng: “Có thể là vì lúc đó có Lộ Nhi và Đáp Đáp ở bên cạnh, nàng mới không nhiều lời. Trong lòng nàng tự biết, không thể tin hai người đó!”
Diêm Liệt cúi đầu: “Thuộc hạ cũng hy vọng là như vậy!” Quan hệ giữa1Vương và Thái Tử tiến triển được như ngày hôm nay, công lao của Diêm Liệt không cần nói cũng biết. Hắn hy vọng Thái tử thật lòng với Vương hơn bất kỳ ai trong vương phủ này, bởi nếu không phải như vậy thì Diêm Liệt hắn không thể trốn tránh trách nhiệm của mình trong chuyện này!
/1476
|