Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 1072: Cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, nàng cũng sẽ không để mất hắn (4)

/1476


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lạc Tử Dạ chợt nghẹn ngào. Nàng nhìn hắn và mỉm cười: “Cảm ơn ngươi!” Bất kể đối phương ở bên cạnh nàng với thân phận gì, phần tình cảm vĩnh viễn không rời không bỏ và lời hứa hẹn vĩnh viễn bên nhau làm bạn này đã đủ khiến người ta cảm kích rồi.

Doanh Tần khẽ mỉm cười. Ngay sau đó, hắn nhìn thấy tấm rèm che cửa lều của Lạc Túc Phong bị xốc lên, Phượng Vô Trù bước ra ngoài. Hắn liếc nhìn đối phương rồi quay lại nhìn Lạc Tử Dạ: “Ta chợt nhớ ra có việc cần xử lý, lần sau lại trò chuyện tiếp nhé!”

“Hở?” Lạc Tử Dạ vẫn chưa nhìn thấy Phượng Vô Trù. Đột nhiên Doanh Tần nói có việc phải đi xử lý khiến nàng hơi sửng sốt nhưng cũng đành gật đầu: “Vậy ngươi3đi đi!”

Hắn lập tức xoay người bước đi giống như thật sự có việc quan trọng cần giải quyết vậy.

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc xoay người kia, ý cười trên mặt hắn lập tức tắt ngúm, vẻ cô đơn khiến người ta đau lòng. Hắn sẽ làm người bảo vệ nàng, khi Phượng Vô Trù không có mặt, hắn có thể bước đến trò chuyện cùng nàng, chỉ mong mình có thể tiếp thêm sức mạnh và hơi ấm cho nàng. Còn lúc Phượng Vô Trù có mặt, dĩ nhiên hắn phải rút lui, nếu không thì sự xuất hiện của hắn sẽ dễ dàng khiến hai người họ nảy sinh khoảng cách, thậm chí là mâu thuẫn và hiểu lầm.

Khó khăn lắm nàng mới tìm được nơi mình muốn dừng chân trong thời buổi loạn lạc này, làm sao hắn có thể để2bản thân trở thành chướng ngại vật trên con đường hạnh phúc của nàng đây?

Hắn đi rồi nhưng Lạc Tử Dạ vẫn đứng im tại chỗ một lát. Nhiếp chính vương điện hạ sải bước đến bên cạnh nàng, người chưa đến nơi mà luồng hơi thở ma quỷ đã dẫn đầu, khí thế mạnh mẽ khiến vạn vật phải quỳ gối giúp Lạc Tử Dạ nhanh chóng phát hiện hắn đã đến. Nàng bất giác nghiêng đầu nhìn theo bóng lưng Doanh Tần. Người bọ mặc trang phục màu đỏ rực rỡ, tư thế rời đi cũng phóng khoáng vô cùng.

Có điều, phải chăng bởi vì Phượng Vô Trù xuất hiện nên hắn mới rời đi?

Nhiếp chính vương điện hạ thấy nàng nhìn theo hướng Doanh Tần rời đi, dường như hắn biết trong lòng nàng đang nghĩ gì nhưng không lên tiếng.1Tuy nhiên, ấn tượng về Doanh Tần trong lòng hắn đã tốt hơn nhiều. Hắn không thể không thừa nhận Doanh Tần là một tên tình địch có thể giữ phong độ tốt và biết tiến biết lùi sau khi thất bại trong tình cảm. Có thể là trong tương lai, một người như thế sẽ trở thành bạn bè của hắn!

Lạc Tử Dạ chuyển tầm mắt sang Phượng Vô Trù: “Bàn chuyện xong rồi à?”

“Ừ!” Hắn đáp, giọng nói ma mị vẫn bá đạo lạnh lùng như thế nhưng ánh mắt nhìn nàng dịu dàng hơn nhiều. Hắn vươn tay vuốt tóc nàng, động tác đầy yêu chiều: “Sáng mai từ biệt rồi, chắc là phải xa nhau mấy tháng. Nàng sẽ nhớ Cô chứ?”

Nàng ngước mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau. Bỗng dưng nàng vừa chớp mắt vừa mỉm cười: “Không1phải mấy tháng! Mười ngày nữa, cho dù chàng ở đâu ta đều sẽ đi tìm chàng!”

Hàng lông mày rậm của hắn khẽ nhướng lên, tất nhiên là hắn rất vui khi nghe thấy câu này. Nhưng hắn không biết vì sao nàng lại nói vậy, cũng không hiểu tại sao lại là mười ngày. Vì vậy hắn lên tiếng thắc mắc: “Mười ngày?”

Lạc Tử Dạ lập tức nở nụ cười, cặp mắt đào hoa xinh đẹp nhìn thẳng vào đôi mắt ma quỷ bá đạo lạnh lùng của hắn. Nàng nhướng mày nói: “Chàng đã quên mười ngày sau là sinh nhật chàng à? Gia nhất định phải cùng chàng trải qua sinh nhật! Gia sẽ tặng chàng một bất ngờ lớn!” Nàng bảo bọn Náo Náo và Tiêu Sơ Cuồng nghe ngóng ngày sinh nhật của vị tiểu vương tử Đế Thác1kia, lại tìm phụ vương hắn xác nhận, cho nên chắc chắn là nàng sẽ không tính sai ngày sinh nhật của hắn. Nhưng sao mà nhìn dáng vẻ này của hắn cứ như là hắn hoàn toàn không nhớ ngày sinh của mình thế nhỉ?

Hắn thoáng ngây người trong chốc lát.

Hình như hắn quên nói cho nàng biết rằng hơn hai mươi năm trước, ngày hắn bị lăng trì lại trùng hợp là ngày sinh của hắn. Đó là lý do tại sao bấy nhiêu năm nay hắn không có thói quen tổ chức sinh nhật và những người bên cạnh cũng không dám đứng ra tổ chức sinh nhật cho hắn. Ngày sinh nhật của hắn mà phụ vương công bố với bên ngoài chỉ sớm hơn ngày sinh nhật của tiểu vương tử Đế Thác vài ngày, vậy nên mấy hôm trước Doanh Tần biết sắp đến sinh nhật hắn nhưng thật ra đó không phải là ngày sinh nhật thật sự của hắn.

Hắn không ngờ rằng sau khi nàng biết thân phận thật sự của hắn, nàng không chuẩn bị sinh nhật cho hắn theo ngày mà Doanh Tần và người trong thiên hạ biết, mà nàng lại chuẩn bị theo ngày sinh thật sự của hắn.

Hắn nhìn thấy ý cười vui vẻ trong cặp mắt hoa đào kia, không nỡ phụ lòng tốt của nàng. Nhất là trong khoảnh khắc nhìn thấy sự ấm áp trong đôi mắt nàng, vết nhăn hằn sâu theo thói quen giữa hai đầu lông mày hắn bất giác giãn ra. Có lẽ đây chính là cơ hội ông trời cho hắn thay đổi tương lai. Bởi vì có nàng nên sinh nhật năm nay không còn giống như quá khứ, và có lẽ từ nay về sau đều khác biệt.

Khóe miệng hắn khẽ cong lên, hắn thấp giọng nói: “Được! Mười ngày, Cô chờ nàng!”

***

Trời tối dần, tiệc tiễn đưa bắt đầu được chuẩn bị. Đợi đến khi tất cả mọi người đều đã vào chỗ thì trăng đã lên cao, ngày hôm nay sắp sửa trôi qua. Lúc này Lạc Tử Dạ mới xem như hoàn toàn yên tâm, chắc là tên quỷ nhỏ Bách Lý Cẩn Thần kia sẽ không đến đâu!

Thế nhưng nàng còn chưa kịp vui mừng...

/1476

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status