*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5ạc Tử Dạ vỗ vai Doanh Tần vài cái rồi bắt đầu tiến hành khuyên bảo hắn: “Này, ngươi nghĩ kỹ lại đi! Thật ra đàn ông ở bên đàn ông không tốt như đàn ông với phụ nữ đâu. Nếu không thì sao trên đời lại có cảnh nam nữ si tình, tài tử giai nhân"? Ngươi đã bao giờ nghe thấy cậu nam nam si tình, tài tử giai nam” chưa? Không có đúng không? Hơn nữa thích một người đàn ông vô cùng đau đầu, còn phải lo lắng ai cũng ai thụ, chắc chắn không bằng khi thích phụ nữ. Nếu đối phương là nữ thì mặc kệ ngươi là công hay thụ, ở trên hay dưới thì cũng sẽ không tốn thương lòng tự trọng của người đàn ông, đúng không?”
Nhiếp chính vương điện hạ nhíu mi nghe nàng nói, trong2lòng không cho rằng lời nàng nói là đúng. Tài tử giai nhân cũng được, nam nữ si tình cũng được, hắn đều không có hứng thú. Hắn không lo lắng chút nào về việc ai công ai thụ, bởi vì rõ ràng là Lạc Tử Dạ sẽ nằm dưới thân hắn rồi!
Lạc Tử Dạ còn đang nghiêm túc khuyên bảo Doanh Tần, hy vọng hắn có thể rời khỏi con đường đoạn tụ mà thích phụ nữ, chỉ có như vậy thì nàng mới có hy vọng chứ!
Nhưng mà Doanh Tân lại nghĩ rằng vì muốn từ chối mình nên nàng mới cố gắng khuyên bảo hắn, hy vọng hắn buông tay, suy xét về việc thích phụ nữ. Tất nhiên là việc này làm cho hắn không vui, nhưng Phượng Vô Trù đang đứng cách bọn họ không xa, cuộc nói chuyện này chắc8chắn hắn ta có thể nghe thấy. Vì thế hắn cười cười, nheo đôi mắt đào hoa nhìn Lạc Tử Dạ, hỏi: “Nếu người từ chối ta thì ngươi cũng sẽ từ chối Phượng Vô Trù chứ?”
Khi hắn nhắc đến Phượng Vô Trù, Lạc Tử Dạ liền nghĩ đến một việc. Nàng lặng lẽ thở dài một hơi, nghiêm túc nghĩ một hồi, rồi dưới ánh mắt lạnh lẽo của Nhiếp chính vương điện hạ lại vỗ bả vai của Doanh Tần, đương nhiên cũng thu về ngay trước khi ma quân nổi giận. Nàng lại thở dài: “Ngươi nhắc đến Phượng Vô Trù ta mới nhớ, hình như hắn cũng là đoạn tụ. Hắn ta là tiểu công điên cuồng bá đạo, ngươi là tiểu thụ xinh đẹp quyến rũ, tính ra cũng hợp nhau đó. Nếu các ngươi xác định bản thân cong tới6mức không thể thắng được nữa thì chi bằng thử sống cùng đối phương xem. Ta cảm thấy hắn ta cũng xứng đáng với danh hiệu người đàn ông anh tuấn nhất, tính ra thì các ngươi rất thích hợp đó!”
Nhưng mà khi nàng tưởng tượng ra cảnh Phượng Vô Trù ôm Doanh Tần giống như hắn từng ôm nàng, sau đó hôn hắn, vì sao trong lòng nàng đột nhiên thấy khó chịu như vậy? Nàng nhíu mày suy nghĩ một lát, nhất định là do trai đẹp đều yêu nhau cả rồi, nàng không còn hy vọng gì nữa cho nên mới cảm thấy khó chịu, cảm thấy bị tổn thương. Ừ, nhất định là như vậy.
Nàng vừa nói xong thì gương mặt xinh đẹp tới mức diêm dúa của Doanh Tần lập tức biến thành màu xanh!
Tất nhiên là sắc mặt của Phượng3Vô Trù cũng không tốt hơn hẳn là bao! Diêm Liệt yên lặng để tránh, cảm giác câm nín đạt tới đỉnh điểm. Rốt cuộc Thái tử có bao nhiêu thì với đoạn tụ mà lại ghép đôi Vương với tình địch luôn đấu đá không chết không ngừng là Doanh Tần đây!
5ạc Tử Dạ vỗ vai Doanh Tần vài cái rồi bắt đầu tiến hành khuyên bảo hắn: “Này, ngươi nghĩ kỹ lại đi! Thật ra đàn ông ở bên đàn ông không tốt như đàn ông với phụ nữ đâu. Nếu không thì sao trên đời lại có cảnh nam nữ si tình, tài tử giai nhân"? Ngươi đã bao giờ nghe thấy cậu nam nam si tình, tài tử giai nam” chưa? Không có đúng không? Hơn nữa thích một người đàn ông vô cùng đau đầu, còn phải lo lắng ai cũng ai thụ, chắc chắn không bằng khi thích phụ nữ. Nếu đối phương là nữ thì mặc kệ ngươi là công hay thụ, ở trên hay dưới thì cũng sẽ không tốn thương lòng tự trọng của người đàn ông, đúng không?”
Nhiếp chính vương điện hạ nhíu mi nghe nàng nói, trong2lòng không cho rằng lời nàng nói là đúng. Tài tử giai nhân cũng được, nam nữ si tình cũng được, hắn đều không có hứng thú. Hắn không lo lắng chút nào về việc ai công ai thụ, bởi vì rõ ràng là Lạc Tử Dạ sẽ nằm dưới thân hắn rồi!
Lạc Tử Dạ còn đang nghiêm túc khuyên bảo Doanh Tần, hy vọng hắn có thể rời khỏi con đường đoạn tụ mà thích phụ nữ, chỉ có như vậy thì nàng mới có hy vọng chứ!
Nhưng mà Doanh Tân lại nghĩ rằng vì muốn từ chối mình nên nàng mới cố gắng khuyên bảo hắn, hy vọng hắn buông tay, suy xét về việc thích phụ nữ. Tất nhiên là việc này làm cho hắn không vui, nhưng Phượng Vô Trù đang đứng cách bọn họ không xa, cuộc nói chuyện này chắc8chắn hắn ta có thể nghe thấy. Vì thế hắn cười cười, nheo đôi mắt đào hoa nhìn Lạc Tử Dạ, hỏi: “Nếu người từ chối ta thì ngươi cũng sẽ từ chối Phượng Vô Trù chứ?”
Khi hắn nhắc đến Phượng Vô Trù, Lạc Tử Dạ liền nghĩ đến một việc. Nàng lặng lẽ thở dài một hơi, nghiêm túc nghĩ một hồi, rồi dưới ánh mắt lạnh lẽo của Nhiếp chính vương điện hạ lại vỗ bả vai của Doanh Tần, đương nhiên cũng thu về ngay trước khi ma quân nổi giận. Nàng lại thở dài: “Ngươi nhắc đến Phượng Vô Trù ta mới nhớ, hình như hắn cũng là đoạn tụ. Hắn ta là tiểu công điên cuồng bá đạo, ngươi là tiểu thụ xinh đẹp quyến rũ, tính ra cũng hợp nhau đó. Nếu các ngươi xác định bản thân cong tới6mức không thể thắng được nữa thì chi bằng thử sống cùng đối phương xem. Ta cảm thấy hắn ta cũng xứng đáng với danh hiệu người đàn ông anh tuấn nhất, tính ra thì các ngươi rất thích hợp đó!”
Nhưng mà khi nàng tưởng tượng ra cảnh Phượng Vô Trù ôm Doanh Tần giống như hắn từng ôm nàng, sau đó hôn hắn, vì sao trong lòng nàng đột nhiên thấy khó chịu như vậy? Nàng nhíu mày suy nghĩ một lát, nhất định là do trai đẹp đều yêu nhau cả rồi, nàng không còn hy vọng gì nữa cho nên mới cảm thấy khó chịu, cảm thấy bị tổn thương. Ừ, nhất định là như vậy.
Nàng vừa nói xong thì gương mặt xinh đẹp tới mức diêm dúa của Doanh Tần lập tức biến thành màu xanh!
Tất nhiên là sắc mặt của Phượng3Vô Trù cũng không tốt hơn hẳn là bao! Diêm Liệt yên lặng để tránh, cảm giác câm nín đạt tới đỉnh điểm. Rốt cuộc Thái tử có bao nhiêu thì với đoạn tụ mà lại ghép đôi Vương với tình địch luôn đấu đá không chết không ngừng là Doanh Tần đây!
/1476
|