*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2àng mặc kệ việc bị sắc đẹp quyến rũ, cũng không thèm quan tâm đến cảm xúc khi hắn đề trên lưng mình. Nàng nhanh chóng hoạt động đầu óc để nghĩ xem nên xử lý chuyện này như thế nào. Lúc này Nhiếp chính vương điện hạ hơi nhướng mày, đè lên người nàng, tạo cho nàng cảm giác hoàn toàn bị áp bức. Hắn chậm rãi dùng giọng nói ma mị khàn khàn, lạnh lẽo trầm thấp đánh thẳng vào lòng người, nói sát vào tai nàng: “Lạc Tử Dạ, Cô đang hỏi người đấy!” Giẩu trái cà để làm gì? Nàng nghe hắn hỏi xong, con mắt đảo quanh, đầu óc rốt cuộc hoạt động trở lại, hơn nữa nàng còn tìm được lý do cho nên quay đầu nói2liều: “Hỏi em gái ngươi à, gia dậy thì không tốt cho nên nhét trái cà vào quần để tăng tự tin thối, có vấn đề gì không?”
Nàng vừa dứt lời...
Không chỉ là hắn nghiêm mặt lặng lẽ quan sát nàng, mà ngay cả bản thân nàng cũng không ngừng chảy mồ hôi lạnh, hai dòng nước mắt suýt nữa thì rơi xuống rồi! Lý do như vậy mà nàng cũng nghĩ ra được, nàng cảm thấy mình đúng là một mâm cải thìa! Phượng Vô Trù biết thằng nhóc này có thể nói rất nhiều lời nói không bình thường, không những thế mày còn làm được rất nhiều chuyện không bình thường nữa. Có lẽ y giấu trái cà trong quần thật sự là vì lý do này... Nhưng mà tròng8mắt hắn đột nhiên đông lại. Nếu chỉ có mỗi việc này thì có lẽ hắn sẽ tin lý do của Lạc Tử Dạ, thế nhưng hắn chậm rãi nhớ lại một chuyện, ngực của thằng nhóc này hình như khá là “béo”? Nếu như một người có bộ ngực đầy đặn, còn thường xuyên dùng để bọc lại. Mà bên dưới... cũng là giả.
Như vậy nghĩa là gì?
Vừa nghĩ đến đây, lại nhớ đến việc thằng nhóc này thường làm những hành động kỳ quái, Nhiếp chính vương điện hạ đờ người ra. Hắn nhíu mày, rủ mắt nhìn người đang bị mình đè lên. Lạc Tử Dạ đợi thật lâu cũng chưa thấy hắn nói gì, trong lòng nàng càng không yên, cơ thể giật bắn vài cái. Ngay lúc này9hắn đột nhiên lật người nàng lại!
Hiện tại hai người nhìn đối diện nhau, hắn vẫn đè trên người nàng.
Nàng trừng mắt nhìn hắn, cắn răng kiên trì nói: “Phượng Vô Trù! Còn không cút ra cho ta, ngươi đã biết bí mật lớn nhất của ông đây rồi, ngươi... Ông đây nói cho ngươi biết, ngươi không được nói chuyện ông đáy dậy thì không tốt cho người khác biệt, nếu không ông đây sẽ cắt đứt quan hệ với ngươi!”.
Tuy rằng quan hệ của hai người vốn chẳng ra làm sao, dù có cắt đứt quan hệ cũng chẳng cắt được cái gì, nhưng nàng nói như thể chỉ là vì tiếp tục lừa gạt... Nhưng mà sau khi nàng cảnh cáo hắn xong, Nhiếp chính vương điện hạ chỉ lẳng2lặng nhìn chằm chằm nàng, từ đầu đến cuối không hề nói gì cả. Hiện tại gương mặt anh tuấn như thần linh của hắn nhìn hơi yên tĩnh, giống như đang suy nghĩ sâu xa. Cặp mắt ma quỷ chứa ánh sáng phiểm vân vàng của hắn cẩn thận đánh giá gương mặt Lạc Tử Dạ. Gương mặt y có nét phong lưu trời sinh, là một người đàn ông tuấn tú, thế nhưng dưới nét tuấn tú đó cũng có một chút mềm mại của con gái, hơn nữa nàng đang giãy giụa dưới người hắn, dùng ánh mắt trách móc nhìn chằm chằm hắn.
2àng mặc kệ việc bị sắc đẹp quyến rũ, cũng không thèm quan tâm đến cảm xúc khi hắn đề trên lưng mình. Nàng nhanh chóng hoạt động đầu óc để nghĩ xem nên xử lý chuyện này như thế nào. Lúc này Nhiếp chính vương điện hạ hơi nhướng mày, đè lên người nàng, tạo cho nàng cảm giác hoàn toàn bị áp bức. Hắn chậm rãi dùng giọng nói ma mị khàn khàn, lạnh lẽo trầm thấp đánh thẳng vào lòng người, nói sát vào tai nàng: “Lạc Tử Dạ, Cô đang hỏi người đấy!” Giẩu trái cà để làm gì? Nàng nghe hắn hỏi xong, con mắt đảo quanh, đầu óc rốt cuộc hoạt động trở lại, hơn nữa nàng còn tìm được lý do cho nên quay đầu nói2liều: “Hỏi em gái ngươi à, gia dậy thì không tốt cho nên nhét trái cà vào quần để tăng tự tin thối, có vấn đề gì không?”
Nàng vừa dứt lời...
Không chỉ là hắn nghiêm mặt lặng lẽ quan sát nàng, mà ngay cả bản thân nàng cũng không ngừng chảy mồ hôi lạnh, hai dòng nước mắt suýt nữa thì rơi xuống rồi! Lý do như vậy mà nàng cũng nghĩ ra được, nàng cảm thấy mình đúng là một mâm cải thìa! Phượng Vô Trù biết thằng nhóc này có thể nói rất nhiều lời nói không bình thường, không những thế mày còn làm được rất nhiều chuyện không bình thường nữa. Có lẽ y giấu trái cà trong quần thật sự là vì lý do này... Nhưng mà tròng8mắt hắn đột nhiên đông lại. Nếu chỉ có mỗi việc này thì có lẽ hắn sẽ tin lý do của Lạc Tử Dạ, thế nhưng hắn chậm rãi nhớ lại một chuyện, ngực của thằng nhóc này hình như khá là “béo”? Nếu như một người có bộ ngực đầy đặn, còn thường xuyên dùng để bọc lại. Mà bên dưới... cũng là giả.
Như vậy nghĩa là gì?
Vừa nghĩ đến đây, lại nhớ đến việc thằng nhóc này thường làm những hành động kỳ quái, Nhiếp chính vương điện hạ đờ người ra. Hắn nhíu mày, rủ mắt nhìn người đang bị mình đè lên. Lạc Tử Dạ đợi thật lâu cũng chưa thấy hắn nói gì, trong lòng nàng càng không yên, cơ thể giật bắn vài cái. Ngay lúc này9hắn đột nhiên lật người nàng lại!
Hiện tại hai người nhìn đối diện nhau, hắn vẫn đè trên người nàng.
Nàng trừng mắt nhìn hắn, cắn răng kiên trì nói: “Phượng Vô Trù! Còn không cút ra cho ta, ngươi đã biết bí mật lớn nhất của ông đây rồi, ngươi... Ông đây nói cho ngươi biết, ngươi không được nói chuyện ông đáy dậy thì không tốt cho người khác biệt, nếu không ông đây sẽ cắt đứt quan hệ với ngươi!”.
Tuy rằng quan hệ của hai người vốn chẳng ra làm sao, dù có cắt đứt quan hệ cũng chẳng cắt được cái gì, nhưng nàng nói như thể chỉ là vì tiếp tục lừa gạt... Nhưng mà sau khi nàng cảnh cáo hắn xong, Nhiếp chính vương điện hạ chỉ lẳng2lặng nhìn chằm chằm nàng, từ đầu đến cuối không hề nói gì cả. Hiện tại gương mặt anh tuấn như thần linh của hắn nhìn hơi yên tĩnh, giống như đang suy nghĩ sâu xa. Cặp mắt ma quỷ chứa ánh sáng phiểm vân vàng của hắn cẩn thận đánh giá gương mặt Lạc Tử Dạ. Gương mặt y có nét phong lưu trời sinh, là một người đàn ông tuấn tú, thế nhưng dưới nét tuấn tú đó cũng có một chút mềm mại của con gái, hơn nữa nàng đang giãy giụa dưới người hắn, dùng ánh mắt trách móc nhìn chằm chằm hắn.
/1476
|