Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 408: Ngươi muốn tìm hắn thì cứ đi tìm đi (2)

/1476


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thường thì những người học võ sẽ đem theo thuốc phòng thân, hắn ta lập tức lấy ra, tiến đến đưa cho Phượng Vô Trù

Đúng thật là những người học võ thường đem theo thuốc nhưng Phượng Vô Trù thì không

Thứ nhất, thuốc của hắn thường do Diêm Liệt hoặc hạ nhân đi theo giữ

Hôm nay hắn vội vã nên chỉ đi một mình, không dẫn theo hạ nhân.

Thứ hai, hắn hoàn toàn không cần loại thuốc trị thương và cầm máu dành cho vết thương nhỏ này, cho dù có vết thương nhỏ như vậy hắn cũng không quan tâm, vấn đề nhỏ thế này thì căn bản hắn không cần dùng đến thuốc

Nếu như lúc này Lạc Tử Dạ vẫn là một người đàn ông, trong mắt hắn thì vết thương này hắn chỉ nhìn mà thôi, không đáng phải bồi thuốc

Thế nhưng nàng lại là nữ! Sau khi2nhận thuốc từ tay Tiêu Sơ Cuồng, hắn nhẹ nhàng bôi thuốc cho nàng

Bên cạnh có rất nhiều người như vậy, mà hiện tại hai người họ lại là đàn ông, Lạc Tử Dạ cảm thấy hơi mất tự nhiên

Vậy nên nàng rút tay lại, cầm lấy thuốc: “Ta..

tự làm được rồi!”

Ý tốt cứ thế bị phũ phàng, hiển nhiên Nhiếp chính vương điện hạ không vui vẻ gì, hắn lạnh lùng nhìn nàng hồi lâu nhưng không tức giận, để nàng tự thoa thuốc.

Hắn nhìn động tác bồi thuốc của nàng một hồi, giọng nói lạnh lùng trầm thấp chậm rãi vang lên: “Mặc dù cứu hắn là chuyện rất ngu ngốc nhưng nể tình hắn đã giúp người, không uổng công Cổ cứu hắn!”

Nếu vì Lạc Tử Dạ mà làm ảnh hưởng tính mạng bản thân thì cũng nên cứu hắn

“Hả?” Lạc Tử Dạ hơi khó hiểu, hắn nói9thẳng như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm, làm nàng sắp tự ảo tưởng rồi đấy biết có biết không?

Nàng còn đang trách mình tự ảo tưởng, mấy người vây xem bên cạnh đã nhìn rõ mọi chuyện

Xem ra những lời đồn liên quan đến Nhiếp chính vương và Thái tử điện hạ của Thiên Diệu đều là thật! Giữa hai người bọn họ thật sự có..

Khụ khụ, quan hệ bất chính.

Lạc Tử Dạ mờ mịt một hồi, sau khi bôi thuốc xong nàng cũng không truy hỏi xem tại sao Phượng Vô Trù lại nói như vậy, lập tức mở miệng nói một câu: “Mặc kệ là vì cái gì nhưng tóm lại người cảm thấy không uổng công khi cứu hắn, không hối hận là tốt rồi!” Lúc nãy khi nhìn thấy hắn bực bội như vậy, nàng còn thấy cạn lời

Nhưng sau khi nghe nàng nói6câu này, hắn lại khó chịu bảo: “Ai nói Cô không hối hận? Ít nhất Cô cũng phải do dự một lúc, hoặc nhàn nhã đàn mấy khúc chứ không dùng nội lực ngay!” Đặc biệt là gần cuối, nên chơi vài khúc giết thời gian mới phải!

Thứ nhất, hắn làm vậy là để mua vui

Thứ hai, hẳn nên nghiêm túc gảy đàn nhưng chỉ phóng ra chút nội lực, không đủ khắc chế đối phương, cứ đàn như thế nửa canh giờ, ra vẻ như đang cứu tình địch nhưng lại không để lộ sự hợp hòi của hắn

Thứ ba, chuyện đó có thể khiến tình địch chịu tra tấn lâu hơn.

Một công ba việc, bỏ lỡ rồi sao có thể không tiếc đây? Lạc Tử Dạ: “.” Được rồi, mối thù giữa hai người họ cũng chẳng phải mới nảy sinh được hai ba ngày, nàng không hơi đâu0mà quan tâm nhiều như vậy, kệ xác hai kẻ này đi

Sau một hồi nhìn chằm chằm hắn, nàng nhíu mày hỏi: “Đợi đã! Ngươi không biết cổ độc đang trên thân thể Doanh Tần, có nghĩa là người cho rằng cổ độc đang ở trên người ta, vậy là người đến đây để cứu ta sao?” Bộ dạng ngang ngược vừa rồi của hắn, còn nhẫn tâm dạy dỗ Võ Lưu Nguyệt là bởi vì hắn coi người đang chịu đựng cổ độc phát tác là nàng sao? Nàng vừa dứt lời, hắn liếc nhìn nàng.

Ánh mắt hắn giống như đang nhìn một con lợn ngu ngốc, hình như nàng đã ngốc đến mức hắn chẳng thể chịu nổi nữa! Câu hỏi ngốc nghếch như vậy mà cũng thốt lên được.

Lạc Tử Dạ cảm thấy vô cùng khó chịu bởi ánh mắt miệt thị của hắn

Bỏ đi, mặc kệ có7phải hắn đến vì nàng không, không hỏi nữa! Tức chết đi được!

Nàng nói tiếp: “Gia định đi tìm Doanh Tần, suy cho cùng hắn cũng vì ta nên mới gặp chuyện, hiện không rõ tung tích, tất nhiên gia phải đi tìm! Ngươi còn chuyện gì nữa không?”

Nghe nàng nói muốn đi tìm Doanh Tần, sắc mặt Nhiếp chính vương điện hạ lập tức sa sầm, hắn nhìn nàng chằm chằm

Nếp nhăn ở hai đầu chân mày càng sâu, dáng vẻ đó là đang áp chế lửa giận trong người!

Người bên cạnh đều có thể nhìn ra hẳn đang không vui.

Đương nhiên Lạc Tử Dạ cũng nhìn ra, nàng ngẫm lại lời của mình, không khó đoán được nguyên nhân khiến hắn không vui

Hắn không thích Doanh Tần, thể mà nàng còn nói câu “Ngươi còn chuyện gì không?” nghe giống như đang đuổi khéo vậy

Sau khi im lặng hồi lâu.

Phương Vô Trù tức giận, xoay người rời đi

Lúc hắn xoay người tạo ra một luồng gió khiến cho Lạc Tử Dạ ngẩng đầu, nàng nhìn thấy góc nghiêng hoàn mỹ của hắn, đẹp đến nỗi muốn chảy máu mũi! Hắn sải bước đi nhanh, bóng lưng của hắn oai phong lẫm liệt, thế nhưng khuôn mặt lại xanh mát, gần như cúi đầu rời đi

Nhưng cho dù là vậy thì vẫn không ảnh hưởng đến sự phong nhã của hắn chút nào, khí chất của hắn vẫn áp bức người khác

Lần thứ hai Lạc Tử Dạ cảm thấy khó hiểu.

Lần trước ở quốc tự, hắn cũng chẳng nói gì mà xoay người rời đi

Lúc đó Hiên Phương Dật Phong hẹn nàng đến cây Nhân Duyên, vì thể nàng hỏi ý kiến hắn, sau khi hắn đồng ý rồi lập tức rời đi

Đã thế còn là đi một cách bất thình lình!

Hôm nay cũng giống vậy! Hắn không thèm quan tâm câu hỏi của nàng mà lại bỏ đi như vậy, giở trò gì vậy chứ? Dựa theo quan hệ của họ trước đó, hắn muốn đi cứ đi, Lạc Tử Dạ nhất định không thèm quan tâm

Thế nhưng tốt xấu gì hôm nay hắn cũng giúp mình một tay, vừa rồi hắn còn quan tâm đến vết thương của nàng, chưa nói đến chuyện hắn đã cứu nàng từ tay Võ Tu Hoàng.

Ngẫm lại những chuyện này, nàng nhìn bóng lưng giống như tức giận của hắn, hỏi một câu: “Phượng Vô Trù, ngươi sao vậy? Đang yên đang lành, sao người lại tức giận? Ngươi không thích Doanh Tẩn, đó là ân oán của các ngươi nhưng dù gì hôm nay hắn cũng đã giúp ta, ta lo lắng cho an toàn của hắn nên mới đi tìm, không phải rất bình thường sao?”.

Nàng vừa dứt lời, người đang đi phía trước chợt khựng lại

Hắn quay đầu, gió thổi mái tóc đen của hắn phất phơ, đẹp đến nỗi người khác đắm chìm vào đó

Đôi mắt ma mị nhìn nàng với vẻ không vui, hắn cất giọng ma mị: “Ngươi muốn tìm hẳn thì cứ đi tìm đi!”

/1476

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status