*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng mà Lạc Tử Dạ vẫn cảm thấy bản thân không bị biểu hiện của đối phương ảnh hưởng.
Thậm chí nàng còn cảm thấy nổi da gà nữa! Là do nàng quá lạnh lùng hay sao? Dù nàng thầm nghĩ trong lòng như thế nhưng vẫn không thể hiện ra mặt, nàng đỡ Hoàng hậu dậy rồi mới nói: “Nếu chuyện đã tới nước này thì mẫu hậu đừng quá lo lắng nữa
Nhi thần thật sự không còn muốn so đo những chuyện này thêm nữa, hiện tại nhi thần chỉ muốn đi bước nào tính bước đó thôi!”
Lạc Tử Dạ nói vậy khiến Hoàng hậu sửng sốt một lát, bà hoàn toàn không ngờ rằng lần này nàng lại lựa chọn tha thứ
Bà ngẩn ra một hồi mới hỏi: “Vậy, vậy là con chịu tha thứ cho2Mẫu hậu rồi sao?”
“Vâng, trước giờ nhi thần chưa từng trách Mẫu hậu, trước đây nhi thần làm như vậy là vì nhi thần nghĩ không thông mà thôi!” Lạc Tử Dạ gật đầu, nàng mà không tha thứ thì làm sao mà hỏi chuyện Hoàng hậu tiếp được chứ, nàng đâu phải là đồ ngốc!
Hơn nữa chuyện đã tới bước này rồi, nàng trách Hoàng hậu cũng đâu làm được gì, đúng không? Hoàng hậu giống như cảm động và vui mừng bởi lời nói của nàng, bà đưa tay lau nước mắt rồi nói: “Vậy là tốt rồi! Con không trách Mẫu hậu là tốt rồi, Mẫu hậu còn nghĩ rằng cả đời này sẽ không được con tha thứ nữa!” Bà vừa dứt lời liền kéo Lạc Tử Dạ qua một bên ngồi xuống
Sau khi7hai người ngồi xuống, bà còn dùng gần nửa ngày trời để lau nước mắt
Lạc Tử Dạ đợi bà tỉnh táo lại rồi mới mở miệng hỏi: “Nhi thần thật sự muốn hỏi mẫu hậu một chuyện, ngoại trừ mẫu hậu ra thì còn có người nào biết nhi thần là con gái nữa hay không?” Hoàng hậu nghe câu hỏi của nàng liền sững sờ một lát
Bà nhíu mày suy tư một hồi lâu rồi mới chậm rãi đáp: “Chắc là không có ai biết
Năm đó tuy rằng cậu của con bẩm sinh tính cách đã thẳng thắn nhưng cũng biết những chuyện cong cong vẹo vẹo trong hoàng cung này, ông ấy lo lắng bọn yêu ma quỷ quái trong cung này sẽ làm hại đứa con trong bụng mẫu hậu khi mẫu hậu đang sinh9con nên đã lén lút đưa bà mẹ từ bên ngoài vào trong cung để đỡ đẻ cho mẫu hậu! Bà mẹ kia cũng thông đồng với ta che giấu thân phận con gái của con
Sau đó...”
“Sau đó, bà mụ kia bị giết để bịt đầu mối?” Lạc Tử Dạ liếc Hoàng hậu một cái, vẻ mặt của nàng thản nhiên, hoàn toàn không có ý trách cứ hành động của Hoàng hậu mà chỉ là giống như hỏi một vấn đề bình thường mà thôi
Vẻ mặt của Hoàng hậu trở nên xấu hổ, bà nói: “Đúng là như thế, mẫu hậu e sợ bà ta sẽ để lộ tin tức ra ngoài
Con nên biết rằng chuyện như thế này mà bị lộ tin ra ngoài thì chắc chắn sẽ phải mất mạng! Mẫu hậu làm vậy là5vì phòng ngừa tai nạn trước khi nó xảy ra, mẫu hậu cũng chẳng còn cách nào khác mới...”
“Thế ngoại trừ bà mụ đó ra còn có ai biết nữa không? Ví dụ như những người hầu hạ mẫu hậu trong cung này đều biết hết sao? Còn cậu nữa, cậu có biết không?” Chuyện này lớn như vậy, có thể người cậu mà nàng chưa từng gặp mặt kia cũng biết.
Nàng vừa hỏi xong thì sắc mặt của Hoàng hậu lập tức trở nên nghiêm túc
Bà lắc đầu: “Đứa nhỏ ngốc này, chuyện lớn như thế này sao mẫu hậu dám để cho cậu con hay những người khác biết chứ? Tính cách cầu của con ngay thẳng cả đời, nếu ông ấy biết chuyện này thì đừng nói tới việc giúp mẫu hậu che giấu, e3rằng ông ấy sẽ dẫn theo người của toàn gia tộc ta vào điện để xin bệ hạ xử lý! Con nên biết rằng nếu chuyện khi quân phạm thượng như vậy bị phát hiện thì sẽ trở thành tội tru di cửu tộc, sao cậu của con có thể bỏ mặc cho ta phạm vào tội lớn như vậy mà không vạch trần được?”
Lạc Tử Dạ không hé răng nhưng trong lòng vẫn lưu ý đến chuyện này, đợi sau này nàng sẽ điều tra một ít về người cậu của nàng để xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra
Dù sao thì Hoàng hậu có nói thật hay không cũng chỉ có mình Hoàng hậu và người cậu đó biết mà thôi.
Nhưng mà Lạc Tử Dạ vẫn cảm thấy bản thân không bị biểu hiện của đối phương ảnh hưởng.
Thậm chí nàng còn cảm thấy nổi da gà nữa! Là do nàng quá lạnh lùng hay sao? Dù nàng thầm nghĩ trong lòng như thế nhưng vẫn không thể hiện ra mặt, nàng đỡ Hoàng hậu dậy rồi mới nói: “Nếu chuyện đã tới nước này thì mẫu hậu đừng quá lo lắng nữa
Nhi thần thật sự không còn muốn so đo những chuyện này thêm nữa, hiện tại nhi thần chỉ muốn đi bước nào tính bước đó thôi!”
Lạc Tử Dạ nói vậy khiến Hoàng hậu sửng sốt một lát, bà hoàn toàn không ngờ rằng lần này nàng lại lựa chọn tha thứ
Bà ngẩn ra một hồi mới hỏi: “Vậy, vậy là con chịu tha thứ cho2Mẫu hậu rồi sao?”
“Vâng, trước giờ nhi thần chưa từng trách Mẫu hậu, trước đây nhi thần làm như vậy là vì nhi thần nghĩ không thông mà thôi!” Lạc Tử Dạ gật đầu, nàng mà không tha thứ thì làm sao mà hỏi chuyện Hoàng hậu tiếp được chứ, nàng đâu phải là đồ ngốc!
Hơn nữa chuyện đã tới bước này rồi, nàng trách Hoàng hậu cũng đâu làm được gì, đúng không? Hoàng hậu giống như cảm động và vui mừng bởi lời nói của nàng, bà đưa tay lau nước mắt rồi nói: “Vậy là tốt rồi! Con không trách Mẫu hậu là tốt rồi, Mẫu hậu còn nghĩ rằng cả đời này sẽ không được con tha thứ nữa!” Bà vừa dứt lời liền kéo Lạc Tử Dạ qua một bên ngồi xuống
Sau khi7hai người ngồi xuống, bà còn dùng gần nửa ngày trời để lau nước mắt
Lạc Tử Dạ đợi bà tỉnh táo lại rồi mới mở miệng hỏi: “Nhi thần thật sự muốn hỏi mẫu hậu một chuyện, ngoại trừ mẫu hậu ra thì còn có người nào biết nhi thần là con gái nữa hay không?” Hoàng hậu nghe câu hỏi của nàng liền sững sờ một lát
Bà nhíu mày suy tư một hồi lâu rồi mới chậm rãi đáp: “Chắc là không có ai biết
Năm đó tuy rằng cậu của con bẩm sinh tính cách đã thẳng thắn nhưng cũng biết những chuyện cong cong vẹo vẹo trong hoàng cung này, ông ấy lo lắng bọn yêu ma quỷ quái trong cung này sẽ làm hại đứa con trong bụng mẫu hậu khi mẫu hậu đang sinh9con nên đã lén lút đưa bà mẹ từ bên ngoài vào trong cung để đỡ đẻ cho mẫu hậu! Bà mẹ kia cũng thông đồng với ta che giấu thân phận con gái của con
Sau đó...”
“Sau đó, bà mụ kia bị giết để bịt đầu mối?” Lạc Tử Dạ liếc Hoàng hậu một cái, vẻ mặt của nàng thản nhiên, hoàn toàn không có ý trách cứ hành động của Hoàng hậu mà chỉ là giống như hỏi một vấn đề bình thường mà thôi
Vẻ mặt của Hoàng hậu trở nên xấu hổ, bà nói: “Đúng là như thế, mẫu hậu e sợ bà ta sẽ để lộ tin tức ra ngoài
Con nên biết rằng chuyện như thế này mà bị lộ tin ra ngoài thì chắc chắn sẽ phải mất mạng! Mẫu hậu làm vậy là5vì phòng ngừa tai nạn trước khi nó xảy ra, mẫu hậu cũng chẳng còn cách nào khác mới...”
“Thế ngoại trừ bà mụ đó ra còn có ai biết nữa không? Ví dụ như những người hầu hạ mẫu hậu trong cung này đều biết hết sao? Còn cậu nữa, cậu có biết không?” Chuyện này lớn như vậy, có thể người cậu mà nàng chưa từng gặp mặt kia cũng biết.
Nàng vừa hỏi xong thì sắc mặt của Hoàng hậu lập tức trở nên nghiêm túc
Bà lắc đầu: “Đứa nhỏ ngốc này, chuyện lớn như thế này sao mẫu hậu dám để cho cậu con hay những người khác biết chứ? Tính cách cầu của con ngay thẳng cả đời, nếu ông ấy biết chuyện này thì đừng nói tới việc giúp mẫu hậu che giấu, e3rằng ông ấy sẽ dẫn theo người của toàn gia tộc ta vào điện để xin bệ hạ xử lý! Con nên biết rằng nếu chuyện khi quân phạm thượng như vậy bị phát hiện thì sẽ trở thành tội tru di cửu tộc, sao cậu của con có thể bỏ mặc cho ta phạm vào tội lớn như vậy mà không vạch trần được?”
Lạc Tử Dạ không hé răng nhưng trong lòng vẫn lưu ý đến chuyện này, đợi sau này nàng sẽ điều tra một ít về người cậu của nàng để xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra
Dù sao thì Hoàng hậu có nói thật hay không cũng chỉ có mình Hoàng hậu và người cậu đó biết mà thôi.
/1476
|