*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Làm vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy chuyện Lạc Tử Dạ chảy máu một cách khó hiểu quả thật có liên quan tới Phượng Vô Trù
Thế nhưng Hoàng đế lại sợ mất mặt nên phải cảnh cáo một tiếng, sau đó Phượng Vô Trù lại phủ nhận lần nữa, nói mình chỉ đang đùa giỡn mà thôi, vậy là có thể giữ được thể diện rồi.
Như vậy, mọi chuyện sẽ biến thành bí mật được công khai
Sau khi ra ngoài sẽ không còn ai nhắc tới chuyện quan hệ của hai người bọn họ nữa, mà những người ở đây cũng sẽ chấp nhận sự xuất hiện của vết máu này
Có thể nói, cấu mà Hoàng đế vừa nói lúc nãy quả thực là một thủ đoạn rất cao tay.
Vì vậy, sau khi nghe3những lời này, Nhiếp chính vương điện hạ xưa nay không xem ai ra gì cũng trầm giọng đáp một câu: “Chỉ là đùa giỡn mà thôi, Hoàng thượng cần gì phải để ý?” Lần này, tất cả mọi người không dám nói tiếp nữa
Sau đó, Lạc Tử Dạ liếc Phượng Vô Trù với ánh mắt vô cùng kiên trì, ý bảo hắn lập tức buông nàng ra
Nhiếp chính vương điện hạ trầm mắt, hai đầu lông mày hiện lên vẻ hơi hơi khó chịu, hiển nhiên là hắn chẳng hề vui vẻ chút nào! Nhưng đối diện ánh mắt kiên trì của nàng, hắn vẫn buông tay ra để nàng xuống.
Sau đó, Lạc Tử Dạ sải bước tới trước mặt Lạc Túc Phong, khom người mở miệng hỏi thăm: “Không biết phụ hoàng có0hài lòng với lần diễn tập quân sự này của nhi thần hay không?”
“Hài lòng!” Lạc Túc Phong nói thì nói như thế nhưng trên mặt ông ta không có chút vui mừng nào, hơn nữa biểu cảm của ông ta còn có phần nặng nề, là trạng thái không hề vui vẻ
Sau khi nói xong câu đó, ông ta lại tiếp tục bảo: “Còn chưa tới một tháng ngắn ngủi mà Thái tử đã huấn luyện Thần Cơ doanh có phong thái như thế, trẫm cực kỳ khiếp sợ đấy!” Khiếp sợ
Ý nghĩa của hai chữ này còn nhiều hơn thế nữa.
Song song đó, đám người Hiển Thương Mặc Trần đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lạc Tử Dạ, cảm thấy biểu hiện hôm nay của nàng thật sự làm bọn họ khiếp5sợ
Hơn nữa bọn họ còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc chuyện giữa nàng và Phượng Vô Trù là thật hay giả.
Nếu như là thật, vậy chuyện này phiền phức rồi.
Cả đám bọn họ đều nhìn Lạc Tử Dạ bằng ánh mắt dò xét khiến nàng cảm thấy hơi “nhức trứng” và cực kỳ áp lực
Nàng hiểu rõ hôm nay mình đã phô bày tài năng quá mức rồi, thế nhưng nếu nàng không thể hiện tài năng thì hy vọng muốn mượn cơ hội này để đoạt lại Thiên Tử lệnh sẽ bị thu nhỏ lại
Chuyện này không có cách nào thay đổi được, vậy nàng chỉ có thể tiếp tục kiên trì mà thôi.
Nàng mở miệng nói: “Thật ra mọi chuyện đều do trùng hợp cả! Có điều, lúc trước phụ hoàng có4nói, nếu như hôm nay nhi thần có biểu hiện tốt, phụ hoàng có thể đồng ý với nhi thần một yêu cầu, không biết chuyện này có còn tính hay không?”
“Tất nhiên là vẫn còn tính, nhưng mà phải xem xem Thái tử muốn đưa ra yêu cầu gì nữa!” Lạc Túc Phong cũng là một con hồ ly thành tinh, đương nhiên lúc này ông ta sẽ không tùy tiện đáp ứng yêu cầu của Lạc Tử Dạ
Sau đó, ông ta vội nói thêm: “Hôm nay Thái tử biểu diễn cả buổi như vậy, chắc là đã mệt mỏi rồi
Trẫm thấy thân thể con hình như không được tốt cho lắm! Nếu như vậy thì có yêu cầu gì cứ để ngày mai rồi nói, ngày mai con đến lều trại gặp riêng9trẫm
Trẫm cũng có chuyện nói muốn hỏi con đấy!”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt ông ta đảo qua mọi người trong Thần Cơ doanh của Lạc Tử Dạ
Khổng, chính xác mà nói là ông ta đang nhìn vũ khí trong tay bọn họ
Hiện tại, ông ta biết rõ thứ thật sự có giá trị nhất trên tay những người này là gì
Khi nhìn những vũ khí kia, trong mắt của ông ta dấy lên ánh sáng rực rỡ như ẩn như hiện, đó là ánh sáng của sự tham lam
Làm vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy chuyện Lạc Tử Dạ chảy máu một cách khó hiểu quả thật có liên quan tới Phượng Vô Trù
Thế nhưng Hoàng đế lại sợ mất mặt nên phải cảnh cáo một tiếng, sau đó Phượng Vô Trù lại phủ nhận lần nữa, nói mình chỉ đang đùa giỡn mà thôi, vậy là có thể giữ được thể diện rồi.
Như vậy, mọi chuyện sẽ biến thành bí mật được công khai
Sau khi ra ngoài sẽ không còn ai nhắc tới chuyện quan hệ của hai người bọn họ nữa, mà những người ở đây cũng sẽ chấp nhận sự xuất hiện của vết máu này
Có thể nói, cấu mà Hoàng đế vừa nói lúc nãy quả thực là một thủ đoạn rất cao tay.
Vì vậy, sau khi nghe3những lời này, Nhiếp chính vương điện hạ xưa nay không xem ai ra gì cũng trầm giọng đáp một câu: “Chỉ là đùa giỡn mà thôi, Hoàng thượng cần gì phải để ý?” Lần này, tất cả mọi người không dám nói tiếp nữa
Sau đó, Lạc Tử Dạ liếc Phượng Vô Trù với ánh mắt vô cùng kiên trì, ý bảo hắn lập tức buông nàng ra
Nhiếp chính vương điện hạ trầm mắt, hai đầu lông mày hiện lên vẻ hơi hơi khó chịu, hiển nhiên là hắn chẳng hề vui vẻ chút nào! Nhưng đối diện ánh mắt kiên trì của nàng, hắn vẫn buông tay ra để nàng xuống.
Sau đó, Lạc Tử Dạ sải bước tới trước mặt Lạc Túc Phong, khom người mở miệng hỏi thăm: “Không biết phụ hoàng có0hài lòng với lần diễn tập quân sự này của nhi thần hay không?”
“Hài lòng!” Lạc Túc Phong nói thì nói như thế nhưng trên mặt ông ta không có chút vui mừng nào, hơn nữa biểu cảm của ông ta còn có phần nặng nề, là trạng thái không hề vui vẻ
Sau khi nói xong câu đó, ông ta lại tiếp tục bảo: “Còn chưa tới một tháng ngắn ngủi mà Thái tử đã huấn luyện Thần Cơ doanh có phong thái như thế, trẫm cực kỳ khiếp sợ đấy!” Khiếp sợ
Ý nghĩa của hai chữ này còn nhiều hơn thế nữa.
Song song đó, đám người Hiển Thương Mặc Trần đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lạc Tử Dạ, cảm thấy biểu hiện hôm nay của nàng thật sự làm bọn họ khiếp5sợ
Hơn nữa bọn họ còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc chuyện giữa nàng và Phượng Vô Trù là thật hay giả.
Nếu như là thật, vậy chuyện này phiền phức rồi.
Cả đám bọn họ đều nhìn Lạc Tử Dạ bằng ánh mắt dò xét khiến nàng cảm thấy hơi “nhức trứng” và cực kỳ áp lực
Nàng hiểu rõ hôm nay mình đã phô bày tài năng quá mức rồi, thế nhưng nếu nàng không thể hiện tài năng thì hy vọng muốn mượn cơ hội này để đoạt lại Thiên Tử lệnh sẽ bị thu nhỏ lại
Chuyện này không có cách nào thay đổi được, vậy nàng chỉ có thể tiếp tục kiên trì mà thôi.
Nàng mở miệng nói: “Thật ra mọi chuyện đều do trùng hợp cả! Có điều, lúc trước phụ hoàng có4nói, nếu như hôm nay nhi thần có biểu hiện tốt, phụ hoàng có thể đồng ý với nhi thần một yêu cầu, không biết chuyện này có còn tính hay không?”
“Tất nhiên là vẫn còn tính, nhưng mà phải xem xem Thái tử muốn đưa ra yêu cầu gì nữa!” Lạc Túc Phong cũng là một con hồ ly thành tinh, đương nhiên lúc này ông ta sẽ không tùy tiện đáp ứng yêu cầu của Lạc Tử Dạ
Sau đó, ông ta vội nói thêm: “Hôm nay Thái tử biểu diễn cả buổi như vậy, chắc là đã mệt mỏi rồi
Trẫm thấy thân thể con hình như không được tốt cho lắm! Nếu như vậy thì có yêu cầu gì cứ để ngày mai rồi nói, ngày mai con đến lều trại gặp riêng9trẫm
Trẫm cũng có chuyện nói muốn hỏi con đấy!”
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt ông ta đảo qua mọi người trong Thần Cơ doanh của Lạc Tử Dạ
Khổng, chính xác mà nói là ông ta đang nhìn vũ khí trong tay bọn họ
Hiện tại, ông ta biết rõ thứ thật sự có giá trị nhất trên tay những người này là gì
Khi nhìn những vũ khí kia, trong mắt của ông ta dấy lên ánh sáng rực rỡ như ẩn như hiện, đó là ánh sáng của sự tham lam
/1476
|