*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Tử Dạ nhìn Đạm Đài Dục Đường, hỏi một câu: “Nơi này bí mật chứ? Liệu bọn chúng có lập tức tìm tới đây được không?”
“Có lẽ phải mất một lúc, chỗ chúng ta đi là một con đường nhỏ! Con đường nhỏ này do ta vô tình phát hiện ra vào ba năm trước, bọn chúng không thể biết được con đường nhỏ này
Do đó cho dù bọn chúng biết trong này có hang núi, khoảng cách mặc dù không xa nên chúng ta vẫn có thể nghe thấy tiếng sáo, nhưng nếu như bọn chúng đi đường núi quanh co tới đây cũng phải nửa canh giờ!” Đây là tốc độ nhanh nhất của bọn họ theo suy đoán của Đạm Đài3Dục Đường, nếu là người không có võ công, chạy hai ba canh giờ cũng là bình thường.
Nàng nói xong lời này, Lạc Tử Dạ liền gật đầu, xem như miễn cưỡng yên tâm
Tiếp đó, trong một đạo chìm vào sự im lặng
Đạm Đài Dục Đường lặng lẽ ngước mắt nhìn Lạc Tử Dạ, có chút sợ hãi
Suy cho cùng thì trước đó không lâu, bọn họ vẫn còn đứng ở phía đối lập.
Thật ra lúc này Lạc Tử Dạ đã chạy mệt rồi.
Nàng dựa vào bức tường đá của một đạo ở phía sau lưng mình, hít thở sâu mấy hơi, lúc ngước mắt lên liền nhìn thấy Đạm Đài Dục Đường đang liếc trộm mình
Nàng cảm thấy hơi tức cười, hỏi một câu:0“Nhìn cái gì?”
Nếu coi nàng là một người đàn ông, Lạc Tử Dạ cũng xem như là có ngoại hình rất khôi ngô
Đương nhiên nếu như coi nàng như một cô gái cũng là một người đẹp mang theo khí thái anh hùng
Nàng vừa nói ra lời này, Đạm Đài Dục Đường liền đỏ mặt, mở miệng nói: “Nếu như người ta gặp trước là ngươi, nói không chừng ta sẽ thích ngươi!” “Khụ khụ..” Lạc Tử Dạ liền bị sặc! Nàng ho như vậy, Đạm Đài Dục Đường sợ nàng sẽ hiểu lầm nên lập tức xua tay nói: “Ta cũng chỉ nói là nếu mà thôi, mặc dù Hạng Dương ca ca..
Mặc dù Hạng Dương ca ca là người như vậy, nhưng người5trong lòng ta thích vẫn là huynh ấy!” Khi nói lời này, tâm tình của nàng trở nên sa sút
Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm vào nàng một lúc nhưng lại không nảy sinh sự đồng cảm gì, chỉ nhíu mày nói một câu: “Sở dĩ ngươi vừa ý hắn, đó hoàn toàn là vì thiếu kiến thức, hoặc là vào lần đầu tiên nhìn thấy hắn, lúc sáng quên không rửa mặt, gỉ mắt không được rửa sạch nên mới gặp phải tên đàn ông cặn bã như vậy
Công chúa, gia khuyên ngươi, bể khổ vô biên, quay đầu là bờ!” Dù sao nếu như Lạc Tử Dạ nàng vừa ý một người đàn ông mà đối phương lại tính kế với nàng như4vậy, cho dù nàng có thích đến đâu cũng sẽ chẳng thích nổi nữa, nói không chừng còn phải báo thù!
Việc không ngờ là khi nàng nói ra câu này, Đạm Đài Dục Đường liền nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn chăm chú một lúc
Một tiếng “Tí tách” vang lên, nước mắt liền rơi xuống.
“Này! Ngươi!” Mặc dù Lạc Tử Dạ đang giả làm đàn ông nhưng làm đàn ông nhiều ngày như vậy, đúng là đã tôi luyện ra một chút phong độ lịch sự, hoàn toàn không nhìn nổi cảnh các cô gái rơi nước mắt
Thấy người ta khóc ngay sau khi nghe xong câu của mình, trong lòng nàng cũng thấy có lỗi, nàng vội vàng nói: “Cho dù người cảm thấy9ta nói không có đạo lý, ngươi cũng đừng khóc mà!”
Chẳng lẽ là nàng nói quá nặng lời, cô nương người ta không chịu được đả kích?
Nàng nói ra lời này, nước mắt của Đạm Đài Dục Đường càng rơi nhiều hơn
Nàng ta cúi đầu, im lặng không lên tiếng
Lạc Tử Dạ nhìn nàng một lúc, cũng không biết nói gì cho phải, chỉ nhìn đối phương rơi nước mắt
Hình như đối phương cũng đã kìm nén được cảm xúc mới mở miệng nói: “Ta thật sự không biết, vì sao huynh ấy lại đối xử với ta như vậy...” Nàng nói ra lời này, lời khuyên giải an ủi của Lạc Tử Dạ thoáng cái tắc nghẹn ở cổ họng.
Nàng không biết mình nên nói gì nữa, nàng nghĩ tâm trạng của Đạm Đài Dục Đường lúc này hẳn là vô cùng tồi tệ, mà mình là người ngoài, nói gì cũng vô dụng thôi.
Lạc Tử Dạ nhìn Đạm Đài Dục Đường, hỏi một câu: “Nơi này bí mật chứ? Liệu bọn chúng có lập tức tìm tới đây được không?”
“Có lẽ phải mất một lúc, chỗ chúng ta đi là một con đường nhỏ! Con đường nhỏ này do ta vô tình phát hiện ra vào ba năm trước, bọn chúng không thể biết được con đường nhỏ này
Do đó cho dù bọn chúng biết trong này có hang núi, khoảng cách mặc dù không xa nên chúng ta vẫn có thể nghe thấy tiếng sáo, nhưng nếu như bọn chúng đi đường núi quanh co tới đây cũng phải nửa canh giờ!” Đây là tốc độ nhanh nhất của bọn họ theo suy đoán của Đạm Đài3Dục Đường, nếu là người không có võ công, chạy hai ba canh giờ cũng là bình thường.
Nàng nói xong lời này, Lạc Tử Dạ liền gật đầu, xem như miễn cưỡng yên tâm
Tiếp đó, trong một đạo chìm vào sự im lặng
Đạm Đài Dục Đường lặng lẽ ngước mắt nhìn Lạc Tử Dạ, có chút sợ hãi
Suy cho cùng thì trước đó không lâu, bọn họ vẫn còn đứng ở phía đối lập.
Thật ra lúc này Lạc Tử Dạ đã chạy mệt rồi.
Nàng dựa vào bức tường đá của một đạo ở phía sau lưng mình, hít thở sâu mấy hơi, lúc ngước mắt lên liền nhìn thấy Đạm Đài Dục Đường đang liếc trộm mình
Nàng cảm thấy hơi tức cười, hỏi một câu:0“Nhìn cái gì?”
Nếu coi nàng là một người đàn ông, Lạc Tử Dạ cũng xem như là có ngoại hình rất khôi ngô
Đương nhiên nếu như coi nàng như một cô gái cũng là một người đẹp mang theo khí thái anh hùng
Nàng vừa nói ra lời này, Đạm Đài Dục Đường liền đỏ mặt, mở miệng nói: “Nếu như người ta gặp trước là ngươi, nói không chừng ta sẽ thích ngươi!” “Khụ khụ..” Lạc Tử Dạ liền bị sặc! Nàng ho như vậy, Đạm Đài Dục Đường sợ nàng sẽ hiểu lầm nên lập tức xua tay nói: “Ta cũng chỉ nói là nếu mà thôi, mặc dù Hạng Dương ca ca..
Mặc dù Hạng Dương ca ca là người như vậy, nhưng người5trong lòng ta thích vẫn là huynh ấy!” Khi nói lời này, tâm tình của nàng trở nên sa sút
Lạc Tử Dạ nhìn chằm chằm vào nàng một lúc nhưng lại không nảy sinh sự đồng cảm gì, chỉ nhíu mày nói một câu: “Sở dĩ ngươi vừa ý hắn, đó hoàn toàn là vì thiếu kiến thức, hoặc là vào lần đầu tiên nhìn thấy hắn, lúc sáng quên không rửa mặt, gỉ mắt không được rửa sạch nên mới gặp phải tên đàn ông cặn bã như vậy
Công chúa, gia khuyên ngươi, bể khổ vô biên, quay đầu là bờ!” Dù sao nếu như Lạc Tử Dạ nàng vừa ý một người đàn ông mà đối phương lại tính kế với nàng như4vậy, cho dù nàng có thích đến đâu cũng sẽ chẳng thích nổi nữa, nói không chừng còn phải báo thù!
Việc không ngờ là khi nàng nói ra câu này, Đạm Đài Dục Đường liền nhìn chằm chằm vào nàng, nhìn chăm chú một lúc
Một tiếng “Tí tách” vang lên, nước mắt liền rơi xuống.
“Này! Ngươi!” Mặc dù Lạc Tử Dạ đang giả làm đàn ông nhưng làm đàn ông nhiều ngày như vậy, đúng là đã tôi luyện ra một chút phong độ lịch sự, hoàn toàn không nhìn nổi cảnh các cô gái rơi nước mắt
Thấy người ta khóc ngay sau khi nghe xong câu của mình, trong lòng nàng cũng thấy có lỗi, nàng vội vàng nói: “Cho dù người cảm thấy9ta nói không có đạo lý, ngươi cũng đừng khóc mà!”
Chẳng lẽ là nàng nói quá nặng lời, cô nương người ta không chịu được đả kích?
Nàng nói ra lời này, nước mắt của Đạm Đài Dục Đường càng rơi nhiều hơn
Nàng ta cúi đầu, im lặng không lên tiếng
Lạc Tử Dạ nhìn nàng một lúc, cũng không biết nói gì cho phải, chỉ nhìn đối phương rơi nước mắt
Hình như đối phương cũng đã kìm nén được cảm xúc mới mở miệng nói: “Ta thật sự không biết, vì sao huynh ấy lại đối xử với ta như vậy...” Nàng nói ra lời này, lời khuyên giải an ủi của Lạc Tử Dạ thoáng cái tắc nghẹn ở cổ họng.
Nàng không biết mình nên nói gì nữa, nàng nghĩ tâm trạng của Đạm Đài Dục Đường lúc này hẳn là vô cùng tồi tệ, mà mình là người ngoài, nói gì cũng vô dụng thôi.
/1476
|