*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3�c mộng ư? Rốt cuộc nàng đã trải qua những chuyện gì? Quá khứ của nàng còn có bao nhiêu chuyện mà hắn chưa kịp tham dự, có bao nhiêu chuyện mà hắn chưa biết? Hắn nắm lấy cổ tay nàng, bọc hai bàn tay nàng trong lòng bàn tay mình
Giọng nói ma quỷ lạnh lùng u ám vang lên, hắn thủ thỉ: “Cô sẽ bảo vệ nàng! Đừng khóc, đừng khóc nữa...”
Giọng hắn cực kỳ dịu dàng
Không ai có thể tưởng tượng được giọng nói dịu dàng kia là của Phượng Vô Trù
Ngay cả Hiến Thương Mặc Trần nghe thấy giọng nói này cũng ngẩn ra, không dám tin đây là giọng nói của Phượng Vô Trù.
Hắn chăm chú nhìn sang
Phượng Vô Trù vẫn đang dỗ dành Lạc Tử Dạ
Mà Lạc Tử Dạ nghe3thấy giọng nói vỗ về của hắn cũng từ từ bình tĩnh lại, không gào khóc inh ỏi nữa mà đổi thành khóc thút thít, mệt mỏi ngã vào lòng hắn
Nàng vốn đang bị sốt, làm gì chịu được tâm trạng phấp phỏng bị thương như thế, cho nên lúc này nàng không còn sức mà khóc nữa
Sau khi yên tĩnh lại, nàng có thể nghe thấy một giọng nói đang thủ thỉ dỗ dành mình
Giọng nói kia rất quen thuộc, nhưng lại dịu dàng lạ thường
Nàng bất giác nhích tới gần nơi phát ra tiếng nói kia
Nàng chui vào ngực hắn, lẩm bẩm một câu: “Thối Thối, ôm ta!” “Ừm!” Hắn ôm nàng chặt hơn, giống như đang dỗ trẻ con
“Thổi Thổi, Thổi.”
“Hửm?”
“Ta thích ngươi!”
Hắn sửng sốt, cả người cứng nhắc, trong mắt lóe1lên ánh sáng chói lọi, nhịp tim bỗng tăng nhanh
Hắn chăm chú nhìn nàng không chớp mắt
Hai mắt nàng đang nhắm chặt, cả người dựa vào ngực hắn, vẫn chưa tỉnh lại
Hiển nhiên là nàng nói lời này trong vô thức
Lúc nàng tỉnh táo, hắn chưa từng nghe thấy nàng nói ra lời này.
Bây giờ..
Khóe môi hắn khẽ cong lên, tâm trạng vừa vui mừng lại vừa tham muốn
Giọng nói lạnh lùng bình tĩnh vang lên: “Thích ư? Vẫn chưa đủ!”
Lúc nói ra câu này, hắn cũng không trông chờ nàng có thể đáp lời
Tuy nhiên, hình như Lạc Tử Dạ đang mơ màng nhưng vẫn nghe thấy
Nàng bất giác ôm chặt cơ thể cường tráng quyến rũ của hắn, khẽ lẩm bẩm: “Vậy thì thích nhiều hơn một chút là được rồi...” Hắn thoáng6sửng sốt, lập tức cúi đầu chiếm lấy bờ môi nàng, hôn nàng ngấu nghiến
Sau đó, hắn cất giọng cười rộ lên
Hiến Thương Mặc Trần ở cách đó không xa, sắc mặt không tốt lắm, lộ ra tâm trạng ảm đạm
Trên gương mặt tuấn tú nho nhã như thiên thần kia không còn giữ được nụ cười hờ hững như mọi khi nữa
Hắn cảm thấy trong lòng giống như bị một tảng đá đè ép, rất nặng, rất khó chịu.
Lúc này hắn đột nhiên hơi hâm mộ Long Ngạo Địch
Hiện giờ, hắn thả giống như Long Ngạo Địch sức cùng lực kiệt đối phó với thú dữ dưới chân núi, còn hơn là ở đây nhìn thấy cảnh này, nghe thấy những lời nói như đâm vào tim này
Ánh lửa bập bùng, lửa bỗng nhiên4nhỏ đi
Hắn đứng dậy, giọng nói ấm áp hờ hững vang lên: “Sắp hết củi đốt rồi, bản vương đi nhặt thêm một ít về đây!” Hắn nói xong, lập tức ra ngoài
Tuy nhiên, thực tế là ngoài trời đang mưa, cho dù nhặt củi mang vào, e là củi cũng ướt không cháy được
Củi đang cháy trong hang núi là củi có sẵn trong này
Hiển nhiên bây giờ hắn lấy lý do như vậy, nói muốn đi ra ngoài cũng chỉ là kiếm cớ mà thôi.
3�c mộng ư? Rốt cuộc nàng đã trải qua những chuyện gì? Quá khứ của nàng còn có bao nhiêu chuyện mà hắn chưa kịp tham dự, có bao nhiêu chuyện mà hắn chưa biết? Hắn nắm lấy cổ tay nàng, bọc hai bàn tay nàng trong lòng bàn tay mình
Giọng nói ma quỷ lạnh lùng u ám vang lên, hắn thủ thỉ: “Cô sẽ bảo vệ nàng! Đừng khóc, đừng khóc nữa...”
Giọng hắn cực kỳ dịu dàng
Không ai có thể tưởng tượng được giọng nói dịu dàng kia là của Phượng Vô Trù
Ngay cả Hiến Thương Mặc Trần nghe thấy giọng nói này cũng ngẩn ra, không dám tin đây là giọng nói của Phượng Vô Trù.
Hắn chăm chú nhìn sang
Phượng Vô Trù vẫn đang dỗ dành Lạc Tử Dạ
Mà Lạc Tử Dạ nghe3thấy giọng nói vỗ về của hắn cũng từ từ bình tĩnh lại, không gào khóc inh ỏi nữa mà đổi thành khóc thút thít, mệt mỏi ngã vào lòng hắn
Nàng vốn đang bị sốt, làm gì chịu được tâm trạng phấp phỏng bị thương như thế, cho nên lúc này nàng không còn sức mà khóc nữa
Sau khi yên tĩnh lại, nàng có thể nghe thấy một giọng nói đang thủ thỉ dỗ dành mình
Giọng nói kia rất quen thuộc, nhưng lại dịu dàng lạ thường
Nàng bất giác nhích tới gần nơi phát ra tiếng nói kia
Nàng chui vào ngực hắn, lẩm bẩm một câu: “Thối Thối, ôm ta!” “Ừm!” Hắn ôm nàng chặt hơn, giống như đang dỗ trẻ con
“Thổi Thổi, Thổi.”
“Hửm?”
“Ta thích ngươi!”
Hắn sửng sốt, cả người cứng nhắc, trong mắt lóe1lên ánh sáng chói lọi, nhịp tim bỗng tăng nhanh
Hắn chăm chú nhìn nàng không chớp mắt
Hai mắt nàng đang nhắm chặt, cả người dựa vào ngực hắn, vẫn chưa tỉnh lại
Hiển nhiên là nàng nói lời này trong vô thức
Lúc nàng tỉnh táo, hắn chưa từng nghe thấy nàng nói ra lời này.
Bây giờ..
Khóe môi hắn khẽ cong lên, tâm trạng vừa vui mừng lại vừa tham muốn
Giọng nói lạnh lùng bình tĩnh vang lên: “Thích ư? Vẫn chưa đủ!”
Lúc nói ra câu này, hắn cũng không trông chờ nàng có thể đáp lời
Tuy nhiên, hình như Lạc Tử Dạ đang mơ màng nhưng vẫn nghe thấy
Nàng bất giác ôm chặt cơ thể cường tráng quyến rũ của hắn, khẽ lẩm bẩm: “Vậy thì thích nhiều hơn một chút là được rồi...” Hắn thoáng6sửng sốt, lập tức cúi đầu chiếm lấy bờ môi nàng, hôn nàng ngấu nghiến
Sau đó, hắn cất giọng cười rộ lên
Hiến Thương Mặc Trần ở cách đó không xa, sắc mặt không tốt lắm, lộ ra tâm trạng ảm đạm
Trên gương mặt tuấn tú nho nhã như thiên thần kia không còn giữ được nụ cười hờ hững như mọi khi nữa
Hắn cảm thấy trong lòng giống như bị một tảng đá đè ép, rất nặng, rất khó chịu.
Lúc này hắn đột nhiên hơi hâm mộ Long Ngạo Địch
Hiện giờ, hắn thả giống như Long Ngạo Địch sức cùng lực kiệt đối phó với thú dữ dưới chân núi, còn hơn là ở đây nhìn thấy cảnh này, nghe thấy những lời nói như đâm vào tim này
Ánh lửa bập bùng, lửa bỗng nhiên4nhỏ đi
Hắn đứng dậy, giọng nói ấm áp hờ hững vang lên: “Sắp hết củi đốt rồi, bản vương đi nhặt thêm một ít về đây!” Hắn nói xong, lập tức ra ngoài
Tuy nhiên, thực tế là ngoài trời đang mưa, cho dù nhặt củi mang vào, e là củi cũng ướt không cháy được
Củi đang cháy trong hang núi là củi có sẵn trong này
Hiển nhiên bây giờ hắn lấy lý do như vậy, nói muốn đi ra ngoài cũng chỉ là kiếm cớ mà thôi.
/1476
|