Nhìn Thiên Trụ sơn đằng xa, gió mây giao nhau, thẳng vào tận trời, bay ngang Lăng Tiêu điện.
Mạnh Kỳ từ xa nhìn ngọn núi cao vút kia, trong lòng nặng nề, tự nhiên cảm thấy nguy hiểm. Với cảnh giới tu vi của hắn hiện giờ, có thể khiến hắn cảm thấy như thế này, hẳn là yêu thần này không kém Bá Vương bao nhiêu.
Thiên Trụ sơn trên xuyên qua tầng mây, dưới cắm sâu vào lòng đất, bốn phía khí đen đậm đặc đến mức không tan lượn lờ, mang theo tử ý âm trầm khiến Mạnh Kỳ thấy mình như trở về Linh sơn tàn phá.
“Quả nhiên có chút liên quan tới Linh sơn chi chiến.” Mạnh Kỳ gật gù, ánh mắt ngưng trọng, “Không có khí tức triển lộ, như đang ngủ say, vậy mà vẫn khiến mình cảm thấy nguy hiểm, lúc trước hẳn không phải chỉ là một nhân vật nhỏ, có khi nào là một Đại Thánh hay không?”
Mạnh Kỳ lôi “Vạn Giới Thông Thức phù” ra, lưu lại hình ảnh Thiên Trụ sơn. Nếu mình thất thủ ở đây, sẽ đăng trạng thái lên cho mọi người biết.
Hắn tìm một chỗ kín đáo ngồi xuống, đẩy đẩy phiến vân quan, một luồng Tiên Thiên chi khí lao ra, hóa thành một mảnh khánh vân hỗn độn, bên trong có một thân ảnh ám kim ngang tàng đứng dậy, bay ra.
Đây là hóa thân “Bất Diệt Đạo Thể” của hắn.
Thiên Trụ sơn “Bất Tử Yêu Thần” này nguy hiểm, đương nhiên bản tôn sẽ không tự mình đi. Hóa thân chết rồi còn luyện lại được mà..
“Bất Diệt Đạo Thể” khẽ lắc người, biến thành một đạo sĩ đội phiến vân quan, mặc thủy hợp phục đạo sĩ, bay tới Thiên Trụ sơn.
Mạnh Kỳ đứng đó, nhìn thấy hai con yêu quái thân hổ đầu người xuất hiện trong khí đen, thân hổ phiếm màu xanh đen, lượn lờ khí tức tử ý và mục nát, khẽ quát: “Người tới dừng lại!”
Mạnh Kỳ cố ý mô phỏng khí tức và vảy Chân Long, chấn nhiếp hai yêu tôn, chắp tay nói: “Bần đạo là ‘Tha Hóa Tự Tại thiên chủ’, từ Đông Hải đến, muốn bái phỏng ‘Bất Tử Yêu Thần’.”
“Đại vương phân phó, không thấy người ngoài, ngươi trở về đi!” Một yêu quái trảm đinh triệt thiết nói.
Mạnh Kỳ mỉm cười: “Ngươi đi truyền hai câu cho đại vương nhà ngươi, nếu y vẫn không thấy, bần đạo sẽ đi ngay.”
Bởi vì Mạnh Kỳ triển lộ khí tức Yêu Thần, hai yêu quái không dám không khách khí, bèn hỏi: “Nói cái gì?”
Mạnh Kỳ như cười như không nói: “A Nan chi biến, Linh sơn cố nhân.”
Linh sơn cố nhân? Hai yêu quái tuy không biết cái gì là A Nan chi biến. Nhưng đối với bốn chữ “Linh sơn cố nhân” này lại khá là mẫn cảm. Bởi vì năm đó, rất nhiều Đại Thánh yêu tộc vây khốn Linh sơn, không được giải thoát, Yêu Thánh nương nương cũng vì vậy mà tọa hóa, yêu loạn đại địa chi sự chưa tận toàn công, đại vương nhà mình kinh lịch qua Phong Thần và Tây Du, chứng kiến thiên đình rơi xuống, sống qua thời gian Linh sơn đại chiến đó, nghe đồn đại vương cũng từng tham dự trận chiến đó, là yêu tộc duy nhất thoát được ngoài Yêu Thánh nương nương, nên mới có địa vị và thanh danh siêu phàm ở cả tứ đại Bộ Châu.
Nhưng kẻ này lại tự xưng là Linh sơn cố nhân!
Chẳng lẽ hắn cũng là người sống sót trong Linh sơn đại chiến? Một yêu thần thời xa xưa đó?
Hai yêu quái không dám chần chừ, một tên lập tức chạy vào trong báo.
Không qua bao lâu, Thiên Trụ sơn rung lên bần bật, phụt ra tro bụi và hắc vụ, ý tứ đọa lạc và tử ý càng thêm mãnh liệt.
Hắc vụ xoay tròn, hóa thành lốc xoáy, ngưng tụ thành một con đường đi lên Thiên Trụ sơn, một ý niệm khủng bố như không hiện ra.
“Nếu là cố nhân, vậy hãy vào đi.” Một giọng nói không phân biệt được nam nữ già trẻ âm trầm lên.
Có cái gì không dám? Gia chỉ là một hóa thân mà thôi...... Mạnh Kỳ mỉm cười cất bước, bước vào đường lốc xoáy, quang cảnh trước mắt thay đổi, nháy mắt đã bị na di tới một cái mộ thất, dưới chân tiếng nước ào ào, mài mòn sinh cơ, tà ác đọa lạc tử ý tràn ngập dâng lên.
Trong mộ thất không có quan tài, cuối dãy đèn trường minh có một cái giường băng đen, trên đó có một người ngồi, cả người bị trường bào đen ngòm che phủ hoàn toàn, khí tức hoàn toàn thu liễm, không hề cảm nhận được yêu khí, chỉ cảm nhận được tử ý nhàn nhạt.
“Năm đó Linh sơn không có ngươi, từ đâu người biết được chuyện A Nan có biến?” Hắc ảnh thong thả mở miệng.
Mạnh Kỳ nói tám chữ, “Linh sơn cố nhân” là chỉ để khiến đám yêu tôn canh cửa phải chạy vào thông báo, còn bốn chữ “A Nan chi biến” thì chỉ có những kẻ từng trải qua chuyện Linh sơn mới hiểu được, để khiến Bất Tử Yêu Thần chú ý.
“Bất Tử Yêu Thần” gọi hắn vào hỏi giúp Mạnh Kỳ càng thêm nhất định nó quả thật có trải qua Linh sơn đại chiến.
“A Nan chi biến là Linh sơn đại chiến biến chuyển, biết bao Phật Đà Bồ Tát cùng chìm vào hắc ám, khiến người ta phải sợ hãi.” Mạnh Kỳ mỉm cười, tư thái tiêu sái, “Còn bần đạo à, lúc trước đúng là có ở Linh sơn, chỉ là biến hóa quá nhiều, ‘Bất Tử Yêu Thần’ ngươi chưa nhận ra mà thôi.”
“Chỉ là một cái hóa thân, quả thật rất khó nhận ra, ngươi rốt cuộc là ai?” “Bất Tử Yêu Thần” lạnh lùng vạch mặt Mạnh Kỳ.
Nhãn lực đáng sợ, hẳn là cấp Truyền Thuyết...... Mạnh Kỳ tiếu ý không giảm nói: “Thời khắc mấu chốt, ta đánh lén giết Già Diệp, thay đổi trận pháp, hóa tử thành sinh, biến Phật pháp thành Ma ý. Ngươi nói ta là ai?”
“A Nan!”
Hắc ảnh vọt ra một tiếng gầm giận dữ, khí tức khủng bố như những đợt lửa trời mãnh liệt, không chút do dự đè xuống Mạnh Kỳ, khiến thân thể ám kim xuất hiện vết nứt, những ngọn đèn trường minh xung quanh thi nhau tan rã, hoàn toàn biến mất.
Mạnh Kỳ hiện ra Bất Diệt Đạo Thể, vận chuyển động thiên chi lực, mạnh mẽ chống đỡ công kích, cảm nhận sâu sắc cảm giác của nhân vật phản diện mình đang đóng, quả thực là phải cảm ơn Ma Phật A Nan ban tặng!
“Sao ngươi trở nên yếu tới như vậy?” Hắc ảnh không phải Đại Thánh thì cũng là đại năng. Sau khi phẫn nộ, nó nhanh chóng nhận ra không đúng, A Nan làm một trong hai vị đệ tử xuất sắc nhất của Phật Tổ, nổi bật trong hàng ngũ Đại A La Hán, người được tuyển làm chấp chưởng Sa Bà tịnh thổ sau này, đã sớm nhập Tạo Hóa, là kẻ đại thần thông hàng thật giá thật, dù có chém ra hóa thân cũng không thể chỉ có cảnh giới Địa tiên, ít nhất cũng phải là Thiên tiên mới đúng, tuy rằng Địa tiên này cũng có vài phần Thiên tiên chi lực.
Mạnh Kỳ chắp tay sau lưng cười: “Ta là A Nan, mà cũng không phải A Nan.”
“Hử?” Bất Tử Yêu Thần khó hiểu.
“Sau khi A Nan chạy ra khỏi Linh sơn, bị Yêu Thánh đuổi giết. Ỷ vào Luân Hồi ấn bảo mệnh, lựa chọn nhập thế Luân Hồi pháp, tìm kiếm con đường đi lên Bỉ Ngạn, nhưng lòng có ma ý, lại bị Yêu Thánh di lệnh cho đời đời đuổi giết, càng Luân Hồi càng bị yếu đi, cuối cùng, y buông bỏ Phật pháp, hoàn toàn nhập ma. Nghịch luyện Như Lai thần chưởng, đăng lâm Bỉ Ngạn. Tự xưng là Ma Phật.” Mạnh Kỳ đơn giản thuật lại chuyện A Nan, nhưng mỗi câu rơi vào tai “Bất Tử Yêu Thần” lại chẳng khác gì một tiếng sấm. Thì ra trong thời gian mình tham sống sợ chết ít hỏi thế sự, A Nan lại trải qua nhiều sự tình như vậy, thành công đăng lâm Bỉ Ngạn.
Thì ra trong tay y có “Luân Hồi ấn”, hèn gì lúc ấy có thể nghịch chuyển Vạn Phật đại trận......
Thấy “Bất Tử Yêu Thần” không nói gì, Mạnh Kỳ tiếp tục nói: “Ma Phật họa loạn thế gian, bị Phật Tổ ra tay trấn áp, phong ấn ở sâu trong Linh sơn.”
“Phật Tổ......” “Bất Tử Yêu Thần” mở miệng, “Ông ta ra tay?”
Ngữ khí vi diệu, phức tạp khó tả.
Mạnh Kỳ nhíu nhíu mày, bỗng nghĩ có lẽ “Bất Tử Yêu Thần” Không hẳn là như mình đã đoán.
“Đúng, Phật Tổ đã chứng được đạo quả ra tay.” Mạnh Kỳ nói kĩ hơn.
“Bất Tử Yêu Thần” ngồi im suy tư.
Mạnh Kỳ nói tiếp: “Bần đạo là hình chiếu Ma Phật cố ý giấu đi, y bồi dưỡng ta trưởng thành, muốn dùng ta để thoát khốn, nhưng nhờ trận tranh đấu giữa các bỉ ngạn, bần đạo thành công chém đứt mối liên hệ với A Nan, sau này, bần đạo ngày càng mạnh, A Nan ngày càng yếu, thế bất lưỡng lập.”
“Cho nên ngươi đến là muốn hỏi thăm chuyện Linh sơn?” “Bất Tử Yêu Thần” cuối cùng cũng mở miệng.
“Mong được Yêu Thần cho biết.” Mạnh Kỳ không nhắc tới chuyện Ngũ Trang quan.
Dù là Phật môn, hay là Yêu tộc, thì đều thống hận A Nan, mình dùng tấm bia đỡ A Nan, có thể thoải mái lấy ra được rất nhiều tin tức.
“Bất Tử Yêu Thần” nói: “Yêu Thánh đánh lên Linh sơn rất đột ngột, thêm những yêu tộc từng bị phật môn thu phục như Khổng Tước Đại Minh vương làm phản, khiến chiến đấu nhanh chóng nghiêng về một phía. A Nan và Già Diệp rơi vào nguy hiểm, chỉ còn giữ được đại kết giới của Sa Bà tịnh thổ, các Phật Đà Bồ Tát liền cùng nhau lập ra Vạn Phật đại trận để tranh thủ thời gian để bảo vệ những tịnh thổ còn lại, cùng lúc đó, Tây phương thế giới cực lạc A Di Đà Phật và Bồ Đề tịnh thổ Cổ Phật truyền đến ý niệm, định ra tay.”
“Tới lúc quan trọng, A Nan đột nhiên quay sang tập kích giết Già Diệp, như ngươi đã nói, dùng Luân Hồi ấn, đổi hướng Vạn Phật đại trận, hóa tử thành sinh, biến Phật pháp thành ma ý, kéo Sa Bà tịnh thổ và các Phật Đà Bồ Tát đến viện trợ đều bị rơi vào trong hắc ám, biến Linh sơn thành Cửu U, các Bỉ Ngạn cũng còn nhận ra nguy hiểm. Sau đó, Tề Thiên Đại Thánh toàn lực ra tay, lấy Kim Cô bổng đánh xuyên qua Linh sơn, tạo ra một mảnh không gian không bị xâm nhiễm, tạo ra đường sống cho các Đại Thánh và Yêu Thánh còn lại.”
“Ta cũng nhờ chút thời khắc đó, trốn được ra ngoài, chuyện sau đó nữa thì ta không biết.”
Phù, Mạnh Kỳ thở dài, nói: “Nghe theo ngươi nói, theo miêu tả của ngươi, thì không phải là đứng bên lập trường của yêu tộc, mà hẳn là ở phe Phật môn đại năng, năm đó tuy trốn ra Linh sơn, nhưng cũng bị Vạn Phật đại trận nghịch chuyển làm cho bị xâm nhiễm, không chết nhưng cũng không sống được, nhờ Thiên Trụ sơn câu thông Cửu U chi lực mới kéo dài hơi tàn lấy được hôm nay.”
Hèn gì nơi này giống như Linh sơn bị tàn phá, bởi vì đều bị Cửu U hàng lâm!
“Bất tử, không sống......” “Bất Tử Yêu Thần” cười khẽ đầy tự giễu.
Mạnh Kỳ nghiêm mặt: “Ta nên gọi ngài là Phổ Hiền Bồ Tát, hay là Quan Âm Bồ Tát?”
Mạnh Kỳ từ xa nhìn ngọn núi cao vút kia, trong lòng nặng nề, tự nhiên cảm thấy nguy hiểm. Với cảnh giới tu vi của hắn hiện giờ, có thể khiến hắn cảm thấy như thế này, hẳn là yêu thần này không kém Bá Vương bao nhiêu.
Thiên Trụ sơn trên xuyên qua tầng mây, dưới cắm sâu vào lòng đất, bốn phía khí đen đậm đặc đến mức không tan lượn lờ, mang theo tử ý âm trầm khiến Mạnh Kỳ thấy mình như trở về Linh sơn tàn phá.
“Quả nhiên có chút liên quan tới Linh sơn chi chiến.” Mạnh Kỳ gật gù, ánh mắt ngưng trọng, “Không có khí tức triển lộ, như đang ngủ say, vậy mà vẫn khiến mình cảm thấy nguy hiểm, lúc trước hẳn không phải chỉ là một nhân vật nhỏ, có khi nào là một Đại Thánh hay không?”
Mạnh Kỳ lôi “Vạn Giới Thông Thức phù” ra, lưu lại hình ảnh Thiên Trụ sơn. Nếu mình thất thủ ở đây, sẽ đăng trạng thái lên cho mọi người biết.
Hắn tìm một chỗ kín đáo ngồi xuống, đẩy đẩy phiến vân quan, một luồng Tiên Thiên chi khí lao ra, hóa thành một mảnh khánh vân hỗn độn, bên trong có một thân ảnh ám kim ngang tàng đứng dậy, bay ra.
Đây là hóa thân “Bất Diệt Đạo Thể” của hắn.
Thiên Trụ sơn “Bất Tử Yêu Thần” này nguy hiểm, đương nhiên bản tôn sẽ không tự mình đi. Hóa thân chết rồi còn luyện lại được mà..
“Bất Diệt Đạo Thể” khẽ lắc người, biến thành một đạo sĩ đội phiến vân quan, mặc thủy hợp phục đạo sĩ, bay tới Thiên Trụ sơn.
Mạnh Kỳ đứng đó, nhìn thấy hai con yêu quái thân hổ đầu người xuất hiện trong khí đen, thân hổ phiếm màu xanh đen, lượn lờ khí tức tử ý và mục nát, khẽ quát: “Người tới dừng lại!”
Mạnh Kỳ cố ý mô phỏng khí tức và vảy Chân Long, chấn nhiếp hai yêu tôn, chắp tay nói: “Bần đạo là ‘Tha Hóa Tự Tại thiên chủ’, từ Đông Hải đến, muốn bái phỏng ‘Bất Tử Yêu Thần’.”
“Đại vương phân phó, không thấy người ngoài, ngươi trở về đi!” Một yêu quái trảm đinh triệt thiết nói.
Mạnh Kỳ mỉm cười: “Ngươi đi truyền hai câu cho đại vương nhà ngươi, nếu y vẫn không thấy, bần đạo sẽ đi ngay.”
Bởi vì Mạnh Kỳ triển lộ khí tức Yêu Thần, hai yêu quái không dám không khách khí, bèn hỏi: “Nói cái gì?”
Mạnh Kỳ như cười như không nói: “A Nan chi biến, Linh sơn cố nhân.”
Linh sơn cố nhân? Hai yêu quái tuy không biết cái gì là A Nan chi biến. Nhưng đối với bốn chữ “Linh sơn cố nhân” này lại khá là mẫn cảm. Bởi vì năm đó, rất nhiều Đại Thánh yêu tộc vây khốn Linh sơn, không được giải thoát, Yêu Thánh nương nương cũng vì vậy mà tọa hóa, yêu loạn đại địa chi sự chưa tận toàn công, đại vương nhà mình kinh lịch qua Phong Thần và Tây Du, chứng kiến thiên đình rơi xuống, sống qua thời gian Linh sơn đại chiến đó, nghe đồn đại vương cũng từng tham dự trận chiến đó, là yêu tộc duy nhất thoát được ngoài Yêu Thánh nương nương, nên mới có địa vị và thanh danh siêu phàm ở cả tứ đại Bộ Châu.
Nhưng kẻ này lại tự xưng là Linh sơn cố nhân!
Chẳng lẽ hắn cũng là người sống sót trong Linh sơn đại chiến? Một yêu thần thời xa xưa đó?
Hai yêu quái không dám chần chừ, một tên lập tức chạy vào trong báo.
Không qua bao lâu, Thiên Trụ sơn rung lên bần bật, phụt ra tro bụi và hắc vụ, ý tứ đọa lạc và tử ý càng thêm mãnh liệt.
Hắc vụ xoay tròn, hóa thành lốc xoáy, ngưng tụ thành một con đường đi lên Thiên Trụ sơn, một ý niệm khủng bố như không hiện ra.
“Nếu là cố nhân, vậy hãy vào đi.” Một giọng nói không phân biệt được nam nữ già trẻ âm trầm lên.
Có cái gì không dám? Gia chỉ là một hóa thân mà thôi...... Mạnh Kỳ mỉm cười cất bước, bước vào đường lốc xoáy, quang cảnh trước mắt thay đổi, nháy mắt đã bị na di tới một cái mộ thất, dưới chân tiếng nước ào ào, mài mòn sinh cơ, tà ác đọa lạc tử ý tràn ngập dâng lên.
Trong mộ thất không có quan tài, cuối dãy đèn trường minh có một cái giường băng đen, trên đó có một người ngồi, cả người bị trường bào đen ngòm che phủ hoàn toàn, khí tức hoàn toàn thu liễm, không hề cảm nhận được yêu khí, chỉ cảm nhận được tử ý nhàn nhạt.
“Năm đó Linh sơn không có ngươi, từ đâu người biết được chuyện A Nan có biến?” Hắc ảnh thong thả mở miệng.
Mạnh Kỳ nói tám chữ, “Linh sơn cố nhân” là chỉ để khiến đám yêu tôn canh cửa phải chạy vào thông báo, còn bốn chữ “A Nan chi biến” thì chỉ có những kẻ từng trải qua chuyện Linh sơn mới hiểu được, để khiến Bất Tử Yêu Thần chú ý.
“Bất Tử Yêu Thần” gọi hắn vào hỏi giúp Mạnh Kỳ càng thêm nhất định nó quả thật có trải qua Linh sơn đại chiến.
“A Nan chi biến là Linh sơn đại chiến biến chuyển, biết bao Phật Đà Bồ Tát cùng chìm vào hắc ám, khiến người ta phải sợ hãi.” Mạnh Kỳ mỉm cười, tư thái tiêu sái, “Còn bần đạo à, lúc trước đúng là có ở Linh sơn, chỉ là biến hóa quá nhiều, ‘Bất Tử Yêu Thần’ ngươi chưa nhận ra mà thôi.”
“Chỉ là một cái hóa thân, quả thật rất khó nhận ra, ngươi rốt cuộc là ai?” “Bất Tử Yêu Thần” lạnh lùng vạch mặt Mạnh Kỳ.
Nhãn lực đáng sợ, hẳn là cấp Truyền Thuyết...... Mạnh Kỳ tiếu ý không giảm nói: “Thời khắc mấu chốt, ta đánh lén giết Già Diệp, thay đổi trận pháp, hóa tử thành sinh, biến Phật pháp thành Ma ý. Ngươi nói ta là ai?”
“A Nan!”
Hắc ảnh vọt ra một tiếng gầm giận dữ, khí tức khủng bố như những đợt lửa trời mãnh liệt, không chút do dự đè xuống Mạnh Kỳ, khiến thân thể ám kim xuất hiện vết nứt, những ngọn đèn trường minh xung quanh thi nhau tan rã, hoàn toàn biến mất.
Mạnh Kỳ hiện ra Bất Diệt Đạo Thể, vận chuyển động thiên chi lực, mạnh mẽ chống đỡ công kích, cảm nhận sâu sắc cảm giác của nhân vật phản diện mình đang đóng, quả thực là phải cảm ơn Ma Phật A Nan ban tặng!
“Sao ngươi trở nên yếu tới như vậy?” Hắc ảnh không phải Đại Thánh thì cũng là đại năng. Sau khi phẫn nộ, nó nhanh chóng nhận ra không đúng, A Nan làm một trong hai vị đệ tử xuất sắc nhất của Phật Tổ, nổi bật trong hàng ngũ Đại A La Hán, người được tuyển làm chấp chưởng Sa Bà tịnh thổ sau này, đã sớm nhập Tạo Hóa, là kẻ đại thần thông hàng thật giá thật, dù có chém ra hóa thân cũng không thể chỉ có cảnh giới Địa tiên, ít nhất cũng phải là Thiên tiên mới đúng, tuy rằng Địa tiên này cũng có vài phần Thiên tiên chi lực.
Mạnh Kỳ chắp tay sau lưng cười: “Ta là A Nan, mà cũng không phải A Nan.”
“Hử?” Bất Tử Yêu Thần khó hiểu.
“Sau khi A Nan chạy ra khỏi Linh sơn, bị Yêu Thánh đuổi giết. Ỷ vào Luân Hồi ấn bảo mệnh, lựa chọn nhập thế Luân Hồi pháp, tìm kiếm con đường đi lên Bỉ Ngạn, nhưng lòng có ma ý, lại bị Yêu Thánh di lệnh cho đời đời đuổi giết, càng Luân Hồi càng bị yếu đi, cuối cùng, y buông bỏ Phật pháp, hoàn toàn nhập ma. Nghịch luyện Như Lai thần chưởng, đăng lâm Bỉ Ngạn. Tự xưng là Ma Phật.” Mạnh Kỳ đơn giản thuật lại chuyện A Nan, nhưng mỗi câu rơi vào tai “Bất Tử Yêu Thần” lại chẳng khác gì một tiếng sấm. Thì ra trong thời gian mình tham sống sợ chết ít hỏi thế sự, A Nan lại trải qua nhiều sự tình như vậy, thành công đăng lâm Bỉ Ngạn.
Thì ra trong tay y có “Luân Hồi ấn”, hèn gì lúc ấy có thể nghịch chuyển Vạn Phật đại trận......
Thấy “Bất Tử Yêu Thần” không nói gì, Mạnh Kỳ tiếp tục nói: “Ma Phật họa loạn thế gian, bị Phật Tổ ra tay trấn áp, phong ấn ở sâu trong Linh sơn.”
“Phật Tổ......” “Bất Tử Yêu Thần” mở miệng, “Ông ta ra tay?”
Ngữ khí vi diệu, phức tạp khó tả.
Mạnh Kỳ nhíu nhíu mày, bỗng nghĩ có lẽ “Bất Tử Yêu Thần” Không hẳn là như mình đã đoán.
“Đúng, Phật Tổ đã chứng được đạo quả ra tay.” Mạnh Kỳ nói kĩ hơn.
“Bất Tử Yêu Thần” ngồi im suy tư.
Mạnh Kỳ nói tiếp: “Bần đạo là hình chiếu Ma Phật cố ý giấu đi, y bồi dưỡng ta trưởng thành, muốn dùng ta để thoát khốn, nhưng nhờ trận tranh đấu giữa các bỉ ngạn, bần đạo thành công chém đứt mối liên hệ với A Nan, sau này, bần đạo ngày càng mạnh, A Nan ngày càng yếu, thế bất lưỡng lập.”
“Cho nên ngươi đến là muốn hỏi thăm chuyện Linh sơn?” “Bất Tử Yêu Thần” cuối cùng cũng mở miệng.
“Mong được Yêu Thần cho biết.” Mạnh Kỳ không nhắc tới chuyện Ngũ Trang quan.
Dù là Phật môn, hay là Yêu tộc, thì đều thống hận A Nan, mình dùng tấm bia đỡ A Nan, có thể thoải mái lấy ra được rất nhiều tin tức.
“Bất Tử Yêu Thần” nói: “Yêu Thánh đánh lên Linh sơn rất đột ngột, thêm những yêu tộc từng bị phật môn thu phục như Khổng Tước Đại Minh vương làm phản, khiến chiến đấu nhanh chóng nghiêng về một phía. A Nan và Già Diệp rơi vào nguy hiểm, chỉ còn giữ được đại kết giới của Sa Bà tịnh thổ, các Phật Đà Bồ Tát liền cùng nhau lập ra Vạn Phật đại trận để tranh thủ thời gian để bảo vệ những tịnh thổ còn lại, cùng lúc đó, Tây phương thế giới cực lạc A Di Đà Phật và Bồ Đề tịnh thổ Cổ Phật truyền đến ý niệm, định ra tay.”
“Tới lúc quan trọng, A Nan đột nhiên quay sang tập kích giết Già Diệp, như ngươi đã nói, dùng Luân Hồi ấn, đổi hướng Vạn Phật đại trận, hóa tử thành sinh, biến Phật pháp thành ma ý, kéo Sa Bà tịnh thổ và các Phật Đà Bồ Tát đến viện trợ đều bị rơi vào trong hắc ám, biến Linh sơn thành Cửu U, các Bỉ Ngạn cũng còn nhận ra nguy hiểm. Sau đó, Tề Thiên Đại Thánh toàn lực ra tay, lấy Kim Cô bổng đánh xuyên qua Linh sơn, tạo ra một mảnh không gian không bị xâm nhiễm, tạo ra đường sống cho các Đại Thánh và Yêu Thánh còn lại.”
“Ta cũng nhờ chút thời khắc đó, trốn được ra ngoài, chuyện sau đó nữa thì ta không biết.”
Phù, Mạnh Kỳ thở dài, nói: “Nghe theo ngươi nói, theo miêu tả của ngươi, thì không phải là đứng bên lập trường của yêu tộc, mà hẳn là ở phe Phật môn đại năng, năm đó tuy trốn ra Linh sơn, nhưng cũng bị Vạn Phật đại trận nghịch chuyển làm cho bị xâm nhiễm, không chết nhưng cũng không sống được, nhờ Thiên Trụ sơn câu thông Cửu U chi lực mới kéo dài hơi tàn lấy được hôm nay.”
Hèn gì nơi này giống như Linh sơn bị tàn phá, bởi vì đều bị Cửu U hàng lâm!
“Bất tử, không sống......” “Bất Tử Yêu Thần” cười khẽ đầy tự giễu.
Mạnh Kỳ nghiêm mặt: “Ta nên gọi ngài là Phổ Hiền Bồ Tát, hay là Quan Âm Bồ Tát?”
/1398
|