Thâm thúy trong Nguyện vọng chi nhãn biến mất, không trả lời câu hỏi của Cố Lương, hắn đành phải chấp nhận việc lực siêu phàm của mình là Tiểu Vũ Trụ chòm sao Xử Nữ.
“Tiểu Vũ Trụ? Cái thứ này có ích lợi gì?” Cố Lương ngồi xuống mép giường, mắt nhắm lại, nhớ lại cảm giác vừa rồi, thể xác và tinh thần dần dần lắng đọng lại, Tiểu Vũ Trụ trong cơ thể tự nhiên vận chuyển.
Bốn phía như không, một tầng cát dày bị xốc lên, tất cả đều trở nên rõ ràng, hắn nghe thấy âm thanh trong từng căn nhà ở chung cư, tiếng ngáy, tiếng kim máy hát hoạt động, tiếng quát trầm trầm, tiếng khóc nức nở, tiếng chuột gặm, rất lộn xộn vang lên trong ban đêm vô cùng yên tĩnh.
Trời cao cảm ứng hàng xuống, chòm sao Xử Nữ tỏa ánh sáng, chiếu lên người hắn, tạo ra một ảo ảnh chòm sao Xử Nữ, nó tựa hồ tự thành một vũ trụ mênh mông.
Sức mạnh chảy xuôi, trong tay Cố Lương có hình ảnh hiện lên, tụ thành một dải ngân hà thu nhỏ, ẩn chứa uy lực mạnh mẽ.
Cố Lương mở mắt, đối với cái gọi là Tiểu Vũ Trụ, sao Xử Nữ, đều không còn nghi ngờ gì nữa.
Đây là siêu phàm chi lực hàng thật giá thật!
Chỉ là hiện giờ mình mới chỉ tu luyện ra được một phần rất nhỏ, không thể so được với các thành viên khác của bộ phận hành động đặc biệt!
Chỉ mới hơn mười phút trước, mình vẫn chưa từng nhìn thấy người thường có lực siêu phàm nào, quả là thần ân như hải, nháy mắt đã thay đổi.
Cái gì gọi là chân thần?
Đây chính là chân thần!
Vốn dĩ trước đây chẳng hề tin vào tín ngưỡng, linh dị quỷ quái, siêu phàm chi lực cái gì, nay Cố Lương đứng lên, thành kính quỳ trước “Nguyện vọng chi nhãn”, đặt bàn tay lên ngực, phát ra từ nội tâm nói:
“Người là Phong Bạo chi chủ, người là thiên tai hóa thân, người là không gì không làm được tối cao chi thần!”
Vừa dứt lời, hắn như nhìn thấy sâu trong vũ trụ, ở trong nơi u ám nhất, đáng sợ nhất, có một người không thể dùng từ ngữ nào miêu tả được, nó không có trên dưới trước sau, không có quá khứ tương lai, nó là nguồn suối của tất cả. Ban sơ của ban sơ.
Người đó bắn ra một tia thiểm điện, hóa thành một cự nhân, cự nhân này tóc vàng bay múa, lôi điện làm cánh, xách cự chùy khủng bố, tạo ra phong bạo, hóa thân thành thiên tai.
“Chẳng lẽ Phong Bạo và Thiên Tai chi thần chỉ là hóa thân của một tồn tại vĩ đại?” Cố Lương lắp bắp kinh hãi, lòng đầy hân hoan.
Hắn đeo nguyện vọng chi nhãn lên tay, dọn dẹp phòng xong rời khỏi chung cư, đứng dưới lề đường chờ xe.
Là thành thị phồn hoa nhất Viễn Đông, dù trong đêm khuya vẫn có xe ngựa chạy qua, chạy tới khắp nơi trong thành thị.
Đợi rất lâu, Cố Lương cuối cùng cũng đợi được một chiếc. Nếu là trước đây, hắn nhất định đã khó chịu, nhưng từ sau khi có tiểu vũ trụ, hắn cảm thấy mình phải tận lực hưởng thụ những thời khắc nhàn nhã hiếm có.
Đát đát đát, xe ngựa chạy qua, nhanh chóng tới gần Scotland Yard. Lúc trả tiền xe, hắn nhìn theo hình thập tự đeo trên cổ xa phu.
“Ngươi tin Thượng Đế?” Hắn nhíu mày, hỏi.
Từ khi Thượng Đế đọa lạc, không biết bao nhiêu nhân viên thần chức rơi vào điên cuồng và sát lục, giáo hội của nó nhanh chóng sụp đổ, đã rất khó lại tìm được người tín ngưỡng, cho dù có cũng là những kẻ điên thị huyết sùng bái đọa lạc Thượng Đế.
Xa phu chất phác gật đầu: “Đúng vậy, tin ba đời rồi.”
“Nhưng đã không còn nhân viên thần chức.” Cố Lương nhíu mày nói.
Xa phu kỳ quái nhìn hắn: “Vậy thì sao? Mình ở nhà cầu nguyện a.”
Nói tới đây, xa phu gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Chính là cầu tâm an thôi.”
Cố Lương gật đầu. Đây cũng là thái độ đối với tín ngưỡng hồi trước của mình, nhưng bây giờ đã vật đổi sao dời. Mình đã phát ra từ nội tâm tin tưởng vào sự tồn tại của chân thần, tin vào Phong Bạo và Thiên Tai chi thần chí cao vô thượng.
Trở lại phòng họp bộ phận hành động đặc biệt, rất nhiều thành viên vẫn còn đang nghỉ ngơi, bên trong có vẻ thưa thớt, Cố Lương không nói gì, lấy tư liệu qua, chăm chú nghiên cứu.
Qua nghiên cứu, hắn đã biết cái gì gọi là tổ chức Phật, cái gì là tổ chức Đạo, biết phật hiệu “Nam Mô A Di Đà Phật” thường được nghe thấy, biết các thành viên của tổ chức Phật đều tôn trọng tâm linh ảo diệu, biết bọn họ xây dựng hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, biết giác quan thứ sáu, giác quan thứ bảy, giác quan thứ tám, và “Thức” tương ứng......
Càng đọc lý giải về tổ chức Phật, hắn nhận ra mình càng hiểu thêm về tiểu vũ trụ. Nhiều tổ chức Phật có cái gọi là “hạt giống trí tuệ”, một khi nẩy mầm, sẽ có được lực siêu phàm khác nhau.
Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ có quan hệ với tổ chức Phật? Cố Lương tự nhiên cảm thấy sợ hãi, nhưng lại vô cùng vui sướng.
Hèn gì Phong Bạo và Thiên Tai chi thần muốn truy tra nghịch Phật giáo!
“Xem sao rồi?” Lâm Đồng kề sát qua.
Cố Lương thành thật đáo: “Chưa tìm được manh mối gì, nhưng đối với tổ chức Phật và Đạo trong lịch sử đã mất thì đã có lý giải thành hình.”
“Tốt. Muốn tìm được nghịch Phật giáo, không thể không hiểu được nó.” Lâm Đồng gật đầu nhếch mép, như cười như không nói, “Nhưng còn có một vấn đề.”
“Vấn đề gì?” Cố Lương hỏi.
Lâm Đồng chuyển mắt: “Sao cậu cứ nhắm mắt thế? Như vậy cũng xem được tư liệu à?”
Mình, mình đang nhắm mắt? Cố Lương tới lúc này mới biết mình vẫn luôn nhắm mắt, không biết từ lúc nào bắt đầu, nhưng mỗi câu nói ánh mắt nụ cười của Lâm Đồng hay đồng nghiệp xung quanh, tư liệu trên bàn, hắn đều ‘nhìn’ thấy rất rõ.
Đây là dùng tâm chi nhãn để nhìn...... Cố Lương chợt hiểu ra, Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ quả thật bắt nguồn từ tổ chức Phật!
Hắn mở mắt, sự mờ nhạt xung quanh chở nên sáng lên rất nhiều, Lâm Đồng nhìn thấy sâu trong mắt hắn một dải ngân hà đang từ từ xoay tròn, rất là hút mắt.
“Giỏi quá. Ngoài khả năng xạ kích, còn có thiên phú Linh Tu, hèn gì sếp Chương đặc biệt chiêu dụ cậu.” Lâm Đồng thu hồi ánh mắt, thầm than.
Qua mấy ngày sau, Cố Lương nhờ sưu tập thông tin nghịch Phật giáo khiến hạch tâm “Nguyện vọng chi nhãn” lại trở nên thâm thúy, hắn bắt đầu thật sự được điều tra những mối liên hệ của những nghịch Phật giáo kia, hắn và những thành viên lâu năm như Lâm Đồng làm một nhóm, phụ trách mấy mục tiêu của khu Từ An.
Trong ngõ, đường hẹp đi, trên đầu đầy dây phơi đồ loạn xạ, thi thoảng lại có giọt nước nhỏ xuống, Lâm Đồng thất vọng đi tới, thuận miệng hỏi tổ viên: “Mục tiêu vừa rồi đó, có ai có phát hiện gì không?”
“Không có, rất bình thường.” Thanh tra Linh tu trên Lý Phong lắc đầu nói.
Cố Lương cũng thấy chẳng có vấn đề gì, đang định trả lời, đột nhiên giật mình, vì cảm thấy có cái gì đó đang cộng minh với Tiểu Vũ Trụ của hắn!
Nó thanh tịnh trí tuệ, thiện ý trong vắt, Xá Lợi tử của tổ chức Phật!
Cố Lương quay đầu nhìn cái chung cư cũ rách nát bên cạnh, chỉ tầng ba nói: “Gian phòng đó có vấn đề!”
“Vấn đề gì?” Lâm Đồng ngạc nhiên.
“Có khí tức thánh vật của tổ chức Phật, hình liên quan với nghịch Phật giáo.” Cố Lương trảm đinh tiệt thiết nói.
Hắn bỗng hiểu vì sao Phong Bạo và Thiên Tai chi chủ lại muốn cho hắn Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ mà không phải Ma Kết.
“Sao cậu cảm ứng được?” Lý Phong nghi ngờ.
Nếu không phải bộ phận hành động đặc biệt có quá nhiều tiền lệ khả năng cảm ứng siêu cường, y nhất định sẽ mặc kệ bỏ đi.
Người mới gia nhập thì có được năng lực gì chứ?
“Xác định.” Cố Lương kiên trì nói.
Lâm Đồng nghĩ nghĩ, phân phó: “Lâm Phong thanh tra cao cấp, cậu quay về tân Scotland Yard nhờ trợ giúp, Vương Nghiên thanh tra, cậu với những tổ viên còn lại tản ra, phong tỏa mọi lối ra vào chung cư. Tôi với Cố Lương cảnh trưởng đi lên kiểm tra trước một chút để phòng hờ biến cố.”
Cô lấy cẩn thận trên hết, không định xông thẳng vào, sợ đả thảo kinh xà mà bản thân không đủ sức đối phó.
Cầu thang chung cư kêu lên kẽo kẹt, chắc được xây từ thế kỉ trước, trải qua biết bao phong sương, đi lên hai tầng, gần tới tầng ba, Lâm Đồng bỗng nhiên hít hít mũi, trầm giọng nói: “Có mùi máu tươi, quả thật có vấn đề, lùi xuống lại.”
Lời cô còn chưa dứt, hai bên tường bỗng nhiên xuất hiện những cánh tay, không có da, đều là huyết nhục, trên mỗi bậc thang lại thò ra những bộ ruột máu chảy đầm đìa, muốn cuốn lấy bọn họ.
Lâm Đồng nhấn tay phải một cái, bên ngoài thân xuất hiện một màn sáng tịnh quang, làm đống cánh tay và ruột rung lên.
Cô là Thái Dương thần thần quan.
Cố Lương thấy vậy, nghiêm mặt, hé miệng, trang nghiêm niệm:
“Nam Mô!”
Thiện âm vừa vang, thân thể hắn tỏa ra lưu ly kim quang, đầy tịnh ý, những cánh tay và ruột chạm vào đều bị vỡ tan.
Lâm Đồng ngạc nhiên nhìn Cố Lương, đang muốn kéo hắn lùi ra sau, thì nghe thấy tiếng bước chân. Từ dưới đi lên nhiều người xa lạ, nét mặt cười tươi tỉnh, nhưng không thiếu tay thì mất mắt, hoặc bụng hở toang hoác, không thấy ruột!
Những cánh tay không da và ruột máu chảy đầm đìa vừa rồi là từ họ mà tới?
Sau lưng hung hiểm, Lâm Đồng kéo Cố Lương xông lên trên: “Lên tầng ba, nhảy qua chung cư bên cạnh, chờ hỗ trợ!”
Hai người chạy thật nhanh, nhưng cửa phòng tầng ba đã mở ra, một nam tử cao gầy mặc trường bào có hình chữ vạn ngược hai màu đỏ đen kì lạ, da màu đồng, ánh mắt lạnh lùng đi ra. Y duỗi tay, nhất thời xuất hiện một bức tường vô hình chắn phía trước Lâm Đồng và Cố Lương.
Tiếng y như đến từ Địa Ngục, hai tay dang ra, trầm thấp nói:
“Phật có phổ độ chúng sinh, nghịch phật có chủng tộc diệt tuyệt!”
Song chưởng cùng đẩy, chữ vạn đỏ đen nghịch hướng hóa thành Đại Nhật quang huy xông về phía Lâm Đồng và Cố Lương.
Trong đầu Cố Lương hiện ra một ý nghĩ:
Như Lai nghịch chưởng!
Dưới cuộn sóng đỏ đen, người chết không chịu ảnh hưởng, nhưng người sống thì nhất định không thể ngăn cản.
Lâm Đồng cầm Thái Dương thần huy, hóa thành một vầng mặt trời, nhưng nó không ngừng tan rã, mắt thấy đã sắp không chống nổi.
“Vận khí thật không tốt, gặp phải nghịch Phật giáo cao tầng.” Lâm Đồng cười khổ nói.
Cố Lương lông tơ dựng đứng, bất chấp tất cả vuốt “Nguyện vọng chi nhãn”, nói to:
“Tồn tại không gì không làm được, xin giúp ta vượt qua ải này!”
Thâm thúy lóe lên rồi mất, trong đầu Cố Lương hiện ra một bộ giáp vàng, sức mạnh mênh mông, ý thanh tịnh như thực chất.
“Hoàng Kim thánh y sao Xử Nữ, thời hạn cho mượn: Một phút đồng hồ, hạn chế sử dụng: Tiểu Vũ Trụ không đủ, chỉ có thể cho mượn một cánh tay.” Tiếng Phong Bạo và Thiên Tai chi thần như sấm đánh vang lên.
Hoàng Kim thánh y? Đây là cái gì? Cố Lương ngây dại.
“Tiểu Vũ Trụ? Cái thứ này có ích lợi gì?” Cố Lương ngồi xuống mép giường, mắt nhắm lại, nhớ lại cảm giác vừa rồi, thể xác và tinh thần dần dần lắng đọng lại, Tiểu Vũ Trụ trong cơ thể tự nhiên vận chuyển.
Bốn phía như không, một tầng cát dày bị xốc lên, tất cả đều trở nên rõ ràng, hắn nghe thấy âm thanh trong từng căn nhà ở chung cư, tiếng ngáy, tiếng kim máy hát hoạt động, tiếng quát trầm trầm, tiếng khóc nức nở, tiếng chuột gặm, rất lộn xộn vang lên trong ban đêm vô cùng yên tĩnh.
Trời cao cảm ứng hàng xuống, chòm sao Xử Nữ tỏa ánh sáng, chiếu lên người hắn, tạo ra một ảo ảnh chòm sao Xử Nữ, nó tựa hồ tự thành một vũ trụ mênh mông.
Sức mạnh chảy xuôi, trong tay Cố Lương có hình ảnh hiện lên, tụ thành một dải ngân hà thu nhỏ, ẩn chứa uy lực mạnh mẽ.
Cố Lương mở mắt, đối với cái gọi là Tiểu Vũ Trụ, sao Xử Nữ, đều không còn nghi ngờ gì nữa.
Đây là siêu phàm chi lực hàng thật giá thật!
Chỉ là hiện giờ mình mới chỉ tu luyện ra được một phần rất nhỏ, không thể so được với các thành viên khác của bộ phận hành động đặc biệt!
Chỉ mới hơn mười phút trước, mình vẫn chưa từng nhìn thấy người thường có lực siêu phàm nào, quả là thần ân như hải, nháy mắt đã thay đổi.
Cái gì gọi là chân thần?
Đây chính là chân thần!
Vốn dĩ trước đây chẳng hề tin vào tín ngưỡng, linh dị quỷ quái, siêu phàm chi lực cái gì, nay Cố Lương đứng lên, thành kính quỳ trước “Nguyện vọng chi nhãn”, đặt bàn tay lên ngực, phát ra từ nội tâm nói:
“Người là Phong Bạo chi chủ, người là thiên tai hóa thân, người là không gì không làm được tối cao chi thần!”
Vừa dứt lời, hắn như nhìn thấy sâu trong vũ trụ, ở trong nơi u ám nhất, đáng sợ nhất, có một người không thể dùng từ ngữ nào miêu tả được, nó không có trên dưới trước sau, không có quá khứ tương lai, nó là nguồn suối của tất cả. Ban sơ của ban sơ.
Người đó bắn ra một tia thiểm điện, hóa thành một cự nhân, cự nhân này tóc vàng bay múa, lôi điện làm cánh, xách cự chùy khủng bố, tạo ra phong bạo, hóa thân thành thiên tai.
“Chẳng lẽ Phong Bạo và Thiên Tai chi thần chỉ là hóa thân của một tồn tại vĩ đại?” Cố Lương lắp bắp kinh hãi, lòng đầy hân hoan.
Hắn đeo nguyện vọng chi nhãn lên tay, dọn dẹp phòng xong rời khỏi chung cư, đứng dưới lề đường chờ xe.
Là thành thị phồn hoa nhất Viễn Đông, dù trong đêm khuya vẫn có xe ngựa chạy qua, chạy tới khắp nơi trong thành thị.
Đợi rất lâu, Cố Lương cuối cùng cũng đợi được một chiếc. Nếu là trước đây, hắn nhất định đã khó chịu, nhưng từ sau khi có tiểu vũ trụ, hắn cảm thấy mình phải tận lực hưởng thụ những thời khắc nhàn nhã hiếm có.
Đát đát đát, xe ngựa chạy qua, nhanh chóng tới gần Scotland Yard. Lúc trả tiền xe, hắn nhìn theo hình thập tự đeo trên cổ xa phu.
“Ngươi tin Thượng Đế?” Hắn nhíu mày, hỏi.
Từ khi Thượng Đế đọa lạc, không biết bao nhiêu nhân viên thần chức rơi vào điên cuồng và sát lục, giáo hội của nó nhanh chóng sụp đổ, đã rất khó lại tìm được người tín ngưỡng, cho dù có cũng là những kẻ điên thị huyết sùng bái đọa lạc Thượng Đế.
Xa phu chất phác gật đầu: “Đúng vậy, tin ba đời rồi.”
“Nhưng đã không còn nhân viên thần chức.” Cố Lương nhíu mày nói.
Xa phu kỳ quái nhìn hắn: “Vậy thì sao? Mình ở nhà cầu nguyện a.”
Nói tới đây, xa phu gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Chính là cầu tâm an thôi.”
Cố Lương gật đầu. Đây cũng là thái độ đối với tín ngưỡng hồi trước của mình, nhưng bây giờ đã vật đổi sao dời. Mình đã phát ra từ nội tâm tin tưởng vào sự tồn tại của chân thần, tin vào Phong Bạo và Thiên Tai chi thần chí cao vô thượng.
Trở lại phòng họp bộ phận hành động đặc biệt, rất nhiều thành viên vẫn còn đang nghỉ ngơi, bên trong có vẻ thưa thớt, Cố Lương không nói gì, lấy tư liệu qua, chăm chú nghiên cứu.
Qua nghiên cứu, hắn đã biết cái gì gọi là tổ chức Phật, cái gì là tổ chức Đạo, biết phật hiệu “Nam Mô A Di Đà Phật” thường được nghe thấy, biết các thành viên của tổ chức Phật đều tôn trọng tâm linh ảo diệu, biết bọn họ xây dựng hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, biết giác quan thứ sáu, giác quan thứ bảy, giác quan thứ tám, và “Thức” tương ứng......
Càng đọc lý giải về tổ chức Phật, hắn nhận ra mình càng hiểu thêm về tiểu vũ trụ. Nhiều tổ chức Phật có cái gọi là “hạt giống trí tuệ”, một khi nẩy mầm, sẽ có được lực siêu phàm khác nhau.
Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ có quan hệ với tổ chức Phật? Cố Lương tự nhiên cảm thấy sợ hãi, nhưng lại vô cùng vui sướng.
Hèn gì Phong Bạo và Thiên Tai chi thần muốn truy tra nghịch Phật giáo!
“Xem sao rồi?” Lâm Đồng kề sát qua.
Cố Lương thành thật đáo: “Chưa tìm được manh mối gì, nhưng đối với tổ chức Phật và Đạo trong lịch sử đã mất thì đã có lý giải thành hình.”
“Tốt. Muốn tìm được nghịch Phật giáo, không thể không hiểu được nó.” Lâm Đồng gật đầu nhếch mép, như cười như không nói, “Nhưng còn có một vấn đề.”
“Vấn đề gì?” Cố Lương hỏi.
Lâm Đồng chuyển mắt: “Sao cậu cứ nhắm mắt thế? Như vậy cũng xem được tư liệu à?”
Mình, mình đang nhắm mắt? Cố Lương tới lúc này mới biết mình vẫn luôn nhắm mắt, không biết từ lúc nào bắt đầu, nhưng mỗi câu nói ánh mắt nụ cười của Lâm Đồng hay đồng nghiệp xung quanh, tư liệu trên bàn, hắn đều ‘nhìn’ thấy rất rõ.
Đây là dùng tâm chi nhãn để nhìn...... Cố Lương chợt hiểu ra, Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ quả thật bắt nguồn từ tổ chức Phật!
Hắn mở mắt, sự mờ nhạt xung quanh chở nên sáng lên rất nhiều, Lâm Đồng nhìn thấy sâu trong mắt hắn một dải ngân hà đang từ từ xoay tròn, rất là hút mắt.
“Giỏi quá. Ngoài khả năng xạ kích, còn có thiên phú Linh Tu, hèn gì sếp Chương đặc biệt chiêu dụ cậu.” Lâm Đồng thu hồi ánh mắt, thầm than.
Qua mấy ngày sau, Cố Lương nhờ sưu tập thông tin nghịch Phật giáo khiến hạch tâm “Nguyện vọng chi nhãn” lại trở nên thâm thúy, hắn bắt đầu thật sự được điều tra những mối liên hệ của những nghịch Phật giáo kia, hắn và những thành viên lâu năm như Lâm Đồng làm một nhóm, phụ trách mấy mục tiêu của khu Từ An.
Trong ngõ, đường hẹp đi, trên đầu đầy dây phơi đồ loạn xạ, thi thoảng lại có giọt nước nhỏ xuống, Lâm Đồng thất vọng đi tới, thuận miệng hỏi tổ viên: “Mục tiêu vừa rồi đó, có ai có phát hiện gì không?”
“Không có, rất bình thường.” Thanh tra Linh tu trên Lý Phong lắc đầu nói.
Cố Lương cũng thấy chẳng có vấn đề gì, đang định trả lời, đột nhiên giật mình, vì cảm thấy có cái gì đó đang cộng minh với Tiểu Vũ Trụ của hắn!
Nó thanh tịnh trí tuệ, thiện ý trong vắt, Xá Lợi tử của tổ chức Phật!
Cố Lương quay đầu nhìn cái chung cư cũ rách nát bên cạnh, chỉ tầng ba nói: “Gian phòng đó có vấn đề!”
“Vấn đề gì?” Lâm Đồng ngạc nhiên.
“Có khí tức thánh vật của tổ chức Phật, hình liên quan với nghịch Phật giáo.” Cố Lương trảm đinh tiệt thiết nói.
Hắn bỗng hiểu vì sao Phong Bạo và Thiên Tai chi chủ lại muốn cho hắn Tiểu Vũ Trụ sao Xử Nữ mà không phải Ma Kết.
“Sao cậu cảm ứng được?” Lý Phong nghi ngờ.
Nếu không phải bộ phận hành động đặc biệt có quá nhiều tiền lệ khả năng cảm ứng siêu cường, y nhất định sẽ mặc kệ bỏ đi.
Người mới gia nhập thì có được năng lực gì chứ?
“Xác định.” Cố Lương kiên trì nói.
Lâm Đồng nghĩ nghĩ, phân phó: “Lâm Phong thanh tra cao cấp, cậu quay về tân Scotland Yard nhờ trợ giúp, Vương Nghiên thanh tra, cậu với những tổ viên còn lại tản ra, phong tỏa mọi lối ra vào chung cư. Tôi với Cố Lương cảnh trưởng đi lên kiểm tra trước một chút để phòng hờ biến cố.”
Cô lấy cẩn thận trên hết, không định xông thẳng vào, sợ đả thảo kinh xà mà bản thân không đủ sức đối phó.
Cầu thang chung cư kêu lên kẽo kẹt, chắc được xây từ thế kỉ trước, trải qua biết bao phong sương, đi lên hai tầng, gần tới tầng ba, Lâm Đồng bỗng nhiên hít hít mũi, trầm giọng nói: “Có mùi máu tươi, quả thật có vấn đề, lùi xuống lại.”
Lời cô còn chưa dứt, hai bên tường bỗng nhiên xuất hiện những cánh tay, không có da, đều là huyết nhục, trên mỗi bậc thang lại thò ra những bộ ruột máu chảy đầm đìa, muốn cuốn lấy bọn họ.
Lâm Đồng nhấn tay phải một cái, bên ngoài thân xuất hiện một màn sáng tịnh quang, làm đống cánh tay và ruột rung lên.
Cô là Thái Dương thần thần quan.
Cố Lương thấy vậy, nghiêm mặt, hé miệng, trang nghiêm niệm:
“Nam Mô!”
Thiện âm vừa vang, thân thể hắn tỏa ra lưu ly kim quang, đầy tịnh ý, những cánh tay và ruột chạm vào đều bị vỡ tan.
Lâm Đồng ngạc nhiên nhìn Cố Lương, đang muốn kéo hắn lùi ra sau, thì nghe thấy tiếng bước chân. Từ dưới đi lên nhiều người xa lạ, nét mặt cười tươi tỉnh, nhưng không thiếu tay thì mất mắt, hoặc bụng hở toang hoác, không thấy ruột!
Những cánh tay không da và ruột máu chảy đầm đìa vừa rồi là từ họ mà tới?
Sau lưng hung hiểm, Lâm Đồng kéo Cố Lương xông lên trên: “Lên tầng ba, nhảy qua chung cư bên cạnh, chờ hỗ trợ!”
Hai người chạy thật nhanh, nhưng cửa phòng tầng ba đã mở ra, một nam tử cao gầy mặc trường bào có hình chữ vạn ngược hai màu đỏ đen kì lạ, da màu đồng, ánh mắt lạnh lùng đi ra. Y duỗi tay, nhất thời xuất hiện một bức tường vô hình chắn phía trước Lâm Đồng và Cố Lương.
Tiếng y như đến từ Địa Ngục, hai tay dang ra, trầm thấp nói:
“Phật có phổ độ chúng sinh, nghịch phật có chủng tộc diệt tuyệt!”
Song chưởng cùng đẩy, chữ vạn đỏ đen nghịch hướng hóa thành Đại Nhật quang huy xông về phía Lâm Đồng và Cố Lương.
Trong đầu Cố Lương hiện ra một ý nghĩ:
Như Lai nghịch chưởng!
Dưới cuộn sóng đỏ đen, người chết không chịu ảnh hưởng, nhưng người sống thì nhất định không thể ngăn cản.
Lâm Đồng cầm Thái Dương thần huy, hóa thành một vầng mặt trời, nhưng nó không ngừng tan rã, mắt thấy đã sắp không chống nổi.
“Vận khí thật không tốt, gặp phải nghịch Phật giáo cao tầng.” Lâm Đồng cười khổ nói.
Cố Lương lông tơ dựng đứng, bất chấp tất cả vuốt “Nguyện vọng chi nhãn”, nói to:
“Tồn tại không gì không làm được, xin giúp ta vượt qua ải này!”
Thâm thúy lóe lên rồi mất, trong đầu Cố Lương hiện ra một bộ giáp vàng, sức mạnh mênh mông, ý thanh tịnh như thực chất.
“Hoàng Kim thánh y sao Xử Nữ, thời hạn cho mượn: Một phút đồng hồ, hạn chế sử dụng: Tiểu Vũ Trụ không đủ, chỉ có thể cho mượn một cánh tay.” Tiếng Phong Bạo và Thiên Tai chi thần như sấm đánh vang lên.
Hoàng Kim thánh y? Đây là cái gì? Cố Lương ngây dại.
/1398
|