Mạnh Kỳ nghiến răng nghiến lợi mà nhìn con chim nhỏ, nghe phải âm thanh khó nghe của nó. Một hồi lâu mới chậm rãi xoay người, đi trở về "trước cửa" Hàn Quy, một lần nữa ngồi xếp bằng tu luyện.
Vừa ngồi xuống, Mạnh Kỳ liền xé vạt áo thành hai mảnh nhỏ rồi nhét vào trong lỗ tai.
"Ngu ngốc! Ngươi nghĩ làm vậy là không nghe thấy ta nói chuyện sao? "
" Ta vừa rồi giảng tới chỗ nào rồi hả? Ông nội của ông nội của ông nội? Nói đến ông nội của ông nội của ông nội của ta, còn phải từ ông nội của ông nội của ông nội của ông nội của ta nói lên..."
Mạnh Kỳ hít một hơi thật sâu, nói thầm trong lòng, 'coi như nó là người câm, coi như nó là người câm đi'.
Hai tầng khí lạnh cùng tiếng ồn rót vài tai liên tục làm Mạnh Kỳ suýt nữa không thể kiên trì đến năm canh giờ.Thật vất vả hắn mới chịu đựng nổi, sắc mặt trở nên xanh xao, toàn thân run rẩy.
"Ơ, khí lạnh nhập vào cơ thể, ngươi nếu không nhanh chóng sưởi ấm thì ngày sau sẽ nằm trên giường bệnh triền miên đó." Ở bên cạnh, Thùy Dực Tử vẫn không ngừng liến thoắng.
Mạnh Kỳ khó khăn bước ra ngoài, khàn giọng bảo:" Ngươi nói năng cũng không giống yêu quái lắm nhỉ..."
Hắn định dụ dỗ tên này vào phòng giam bên cạnh, trói chặt rồi nhét khăn vào miệng nó, một lần vất vả nhưng suốt đời nhàn nhã - Mạnh Kỳ nhìn ra con chim nhỏ này thực lực không cao, ngay cả vạn chữ phù đều không có tiếp xúc.
"Đương nhiên, là một con Côn Bằng, ta học vấn chất đầy năm xe, mới thông hiểu mọi thứ!" Chim nhỏ chẳng biết xấu hổ nói: "Loại người ngu ngốc như ngươi làm sao có thể hiểu được chí hướng vĩ đại của ta?"
"Ta mới là thiên nga. . ." Hoả Hộc* chen mồm vào, khinh thường nhích vào bên trong một chút.
(*hộc: thiên nga)
"Phải không? Ngươi có chí hướng vĩ đại gì?" Mạnh Kỳ nhu hòa hỏi.
Thùy Dực Tử bỗng nhiên cười ha ha: "Ngươi không phải là muốn thân cận, sau đó nhét khăn vào miệng của ta sao? Nhưng ta là Côn Bằng, sẽ dễ dàng bị lừa như vậy hả? Các ngươi đều là con lừa ngốc, ta chẳng qua ăn vài người, liền sẽ đem ta bắt đi, lão hổ trên núi nếm qua nhiều người như vậy, các ngươi cũng không nói bắt nó trấn áp! Dã thú ăn thịt người là việc bình thường, yêu quái ăn thịt người cũng không phải là bình thường sao?"
Con chim nhỏ này đã mở miệng là không dừng lại được. Mạnh Kỳ chỉ biết lắc đâu ảo não, không nên cùng tên ba hoa này nói nhảm a...
Cứ như vậy, dưới hai tầng giày vò, Mạnh Kỳ cảm thấy càng lúc càng khó khăn, nhưng Kim Chung Tráo tiến triển phi thường nhanh. Nửa tháng sau, Kim Chung Tráo đệ tam quan thuận lợi luyện thành. Kim Chung Tráo đạt đến Súc Khí thì có chút thành tựu, cùng Thiết Bố Sam hiệu quả tương đương, tiền đồ sẽ vô cùng rộng lớn!
" So với dự đoán thì sớm hơn nửa tháng..." Bên ngoài phòng giam "Hàn Quy", Mạnh Kỳ nhìn bản thân mình rồi mơ hồ thấy được có loại cảm nhận, trong lòng vừa mừng vừa sợ, đồng thời hắn âm thầm cầu nguyện nhiệm vụ Luân Hồi tiếp theo tốt nhất là sau khi mình luyện thành Kim Chung Tráo đệ tứ quan.
Mạnh Kỳ nhíu mày nhìn về phía Thùy Dực Tử đang nói không ngừng, nói thầm:" Chẳng lẽ tạp âm của tên này cũng là một loại rèn luyện? Có thể mài dũa tâm tính? "
Ôi, vẫn là nhịn không được muốn nhét khăn lau vào trong miệng của nó!
" Ông nội của ông nội của ta từng ở biển tìm được một chỗ di tích, đáng tiếc bên trong đã sớm bị người lấy sạch, đất đầy phân chim, kỳ quái chính là di tích dưới đáy biển có phân chim, ôi chao tiểu hòa thượng ngươi đừng đi, thôi được chúng ta ngày mai lại tán gẫu. "
Mạnh Kỳ bước chân dừng lại, cắn chặt hàm răng.
Bởi vì trước tiên đột phá, hắn quay về tiểu viện của Huyền Bi so với ngày thường sớm một canh giờ. Vừa mới đẩy cửa ra, liền thấy Huyền Bi cầm giới đao, thoải mái luyện tập đao pháp.
Đối với việc đồ đệ xông vào, Huyền Bi không có chút nào kinh ngạc, bởi vì ở khoảng cách xa Mạnh Kỳ đã bị hắn cảm ứng được rồi.
Mạnh Kỳ tùy ý nhìn lướt qua, dự định trước tiên về thiện phòng, từ từ báo lại chuyện mình đã đột phá Kim Chung Tráo đệ tam quan.
Đây không phải là hắn không hiếu kỳ, không nghĩ len lén bắt chước đao pháp của sư phụ, mà là hắn biết rõ ở cấp độ sư phụ luyện tập đao pháp, chiêu thức biến hóa đều phi thường huyền ảo. Nếu không có bí tịch tham chiếu, chỉ xem thì sẽ không mang lại hiệu quả. Cho nên sư phụ mới yên tâm ở trong viện luyện đao, không cấm người bên ngoài quan sát.
Nhưng chính cái nhìn này, Mạnh Kỳ hai chân như dính trên mặt đất, bất động. Bởi vì sư phụ luyện đao chính là "A Nan Phá Giới Đao Pháp" thức thứ nhất, "Đoạn Thanh Tịnh "!
Chính vì lo lắng sư phụ phát hiện, Mạnh Kỳ vẫn không có cơ hội tập luyện chiêu đao pháp này. Chỉ có thể không ngừng suy diễn ở trong đầu, chuẩn bị vào không gian của trong nhiệm vụ Luân Hồi, tranh thủ thời gian luyện một chút. Ai biết hôm nay, rõ ràng nhìn một vị Ngoại Cảnh cao thủ diễn luyện chiêu này, hơn nữa còn là mới luyện gần đây, tốc độ biến hóa lúc ban đầu còn vô cùng chậm chạp
Hóa ra như vậy... Nhìn sư phụ thi triển, Mạnh Kỳ trong đầu cân nhắc đao pháp đủ loại nghi nan tiêu trừ hơn phân nửa, có một loại bừng tỉnh đại ngộ cảm giác.
" Chân Định, ngươi luyện thành đệ tam quan rồi hả? "Huyền Bi thấy Mạnh Kỳ không có rời khỏi, đao pháp vừa thu lại, ôn tồn hỏi.
Mạnh Kỳ lấy lại bình tĩnh, mở miệng nói: " Không phụ lòng sư phụ, đệ tử may mắn đột phá."
" Ngươi xem ngươi bề ngoài làm việc lỗ mảng, nhưng bên trong ẩn chứa nghị lực, trầm ổn, có thể có thành quả hôm nay là chuyện bình thường." Huyền Bi gật đầu tán thành gật đầu tán thành. "Bắt đầu ngày mai, ngươi ở giữa khe hở Hỏa Hộc và Hàn Quy tu luyện tầng thứ tư, ừm, vi sư sẽ cùng đi với ngươi tới Xá Lợi tháp, dù sao vị trí của nóng lạnh âm dương hòa hợp ngươi rất khó tìm được."
"Vâng, sư phụ. "Mạnh Kỳ "hứng thú tràn đầy" hỏi:" Sư phụ, vừa rồi người luyện đao pháp gì vậy? Thoạt nhìn cực kỳ huyền ảo, so với đệ tử luyện mấy bộ kia mạnh không biết gấp bao nhiêu lần. "
Huyền Bi vỗ giới đao:" Chính là ' A Nan Phá Giới Đao Pháp' mà ngươi đề cập đến, vi sư mới nổi lên hứng thú, ngày sau ngươi tới Khai Khiếu Kỳ, nếu còn muốn học đao pháp này, vi sư có thể trực tiếp dạy ngươi. "
"Cảm ơn sư phụ. " Sau khi Mạnh Kỳ hành lễ, trong lòng tràn ngập nghi hoặc trở về thiện phòng. Nhìn thấy Chân Tuệ mặt mũi tràn đầy hạnh phúc đang ăn bánh ngọt.
" Ồ, tiểu sư đệ, ngươi hôm nay không có tu luyện? "Mạnh Kỳ cảm thấy được rất kỳ quái.
Chân Tuệ vui vẻ mà nói: "Sư huynh, ta buổi trưa mở đan điền, sư phụ tưởng thưởng cho ta đấy. "
Hắn đem bánh ngọt giống như dâng vật quý lên trước mắt Mạnh Kỳ, mặt dính đầy nước miếng.
"Ngươi đã mở đan điền rồi à?" Mạnh Kỳ tặc lưỡi. Bình thường mà nói, mở đan điền chỉ cần hai đến sáu tháng, Chân Tuệ ba tháng rưỡi đã mở. Có người hơn một tháng có thể hoàn thành một bước này một bước này, nhưng phải biết rằng Chân Tuệ đã chuyển tu "Niêm Hoa Chỉ", nó chính là tuyệt kỷ Thiếu Lâm khó học nhất, ba năm không mở được đan điền cũng là bình thường, ai ngờ Chân Tuệ nhanh như vậy đã mở đan điền!
Chân Tuệ thành thành thật thật gật đầu, hỏi tiếp: "Sư huynh, ngươi vừa rồi giống như có việc muốn hỏi ta? "
Mạnh Kỳ quyết định mặc kệ tiểu sư đệ có phải hay không cùng Niêm Hoa Chỉ hữu duyên, gật đầu nói: "Ta hỏi ngươi, sư phụ khi nào thì bắt đầu tu luyện A Nan Phá Giới Đao Pháp? Sư phụ tại sao phải tu hành đao pháp hả?"
"Nửa tháng trước. "Chân Tuệ trí nhớ tốt, sau đó nghi hoặc nhìn Mạnh Kỳ: "Sư huynh, sư phụ tu hành đao pháp không phải là vì dạy sư huynh sao?"
"Cái gì? "Mạnh Kỳ có chút ngạc nhiên.
Chân Tuệ không rõ vì cái gì sư huynh hỏi loại vấn đề này, hồn nhiên mà nói:"Bởi vì là sư huynh muốn tu hành đao pháp mà."
"Vậy, có thể đi... Sư phụ đối với chúng ta có phải hay không tốt quá?" Mạnh Kỳ thừa nhận Chân Tuệ nói có đạo lý, nhưng mang lại cho hắn cảm giác bất an,"Không thân chẳng quen, vì cái gì sư phụ phải đối với chúng ta tốt như vậy? "
Chân Tuệ bộ dạng đương nhiên: "Làm sao không thân chẳng quen? Người là sư phụ mà."
"Nhưng sư phụ cũng sẽ không vô duyên vô cớ đối với chúng ta tốt. "Mạnh Kỳ nhíu mày.
Chân Tuệ không hiểu ra sao cả nhìn Mạnh Kỳ liếc mắt một cái: "Sư huynh, ngươi cũng rất tốt với ta cái này có vấn đề gì? "
Mạnh Kỳ bĩu môi, cùng sư đệ nói chuyện thà không nói thì hơn, vì thế lấy ra linh chi bổ khí hoàn, tiếp tục chính mình "Công khóa ".
...
" Tại đây. "Tiến vào Xá Lợi tháp, Huyền Bi đứng ở chỗ giao giới bờ bên ngoài của Hỏa Hộc cùng Hàn Quy, chỉ chỗ đất trống trước mặt nói.
Mạnh Kỳ lên tiếng, đi tới khoanh chân ngồi xuống, nhất thời cảm giác nửa thân trái nóng như lửa đốt, nửa thân phải huyết mạch như bị đóng băng. Nóng lạnh cùng lúc, trùng kích lẫn nhau, trước nay chưa có loại thống khổ như thế này.
Về phần Thùy Dực Tử, hắn không có nói cho sư phụ, bởi vì sư phụ cho mình ở trong này tu luyện, bản thân chính là tôi luyện ý chí. Nếu ngay cả tiếng ồn quấy nhiễu đều không thừa nhận được thì sớm không cần tu luyện nữa.
Hàn Quy cùng Hỏa Hộc chậm rãi tiếp cận song sắt, muốn cho Mạnh Kỳ độ thống khổ lớn nhất.
Nóng lạnh phát ra cùng một lúc, Mạnh Kỳ cảm thấy đan điền vạn kim thép đâm vào, vô cùng thống khổ.
Hắn vận chuyển nội khí, mượn việc nóng lạnh thay đổi, chầm chậm rèn luyện thân thể.
Thân thể từ từ thay đổi, đan điền từng bước mở rộng, kinh mạch một chút rộng lớn ra. Mạnh Kỳ thừa nhận cực đại giày vò đồng thời cũng tinh tường cảm nhận được bản thân tiến bộ.
Đứng bên cạnh Huyền Bi nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói: "Chân Tuệ tu hành Niêm Hoa Chỉ, so với dự đoán của vi sư càng phù hợp, hôm qua đã mở đan điền, Súc Khí cũng sẽ rất nhanh tiểu thành, có lẽ không bao lâu có thể vượt qua ngươi. "
Về sau mở đan điền, Súc Khí tiểu thành cũng chỉ là lượng chân khí tích lũy. Cho nên Huyền Bi cho rằng Chân Tuệ có thể rất nhanh đạt tới, đến lúc đó đồng dạng với Súc Khí tiểu thành của Mạnh Kỳ thực lực tương đương rồi.
Hắn sở dĩ nói như vậy, chính là vì khiến Mạnh Kỳ có phần gấp gáp, mà cái cảm giác gấp gáp bất lực cho Mạnh Kỳ trên con đường tu luyện như một phần tâm ma, dùng cái này để mài dũa tính tình của Mạnh Kỳ là tốt nhất.
"Chẳng qua Chân Định, ngươi cũng khiến vi sư ngoài dự kiến, nội tâm ẩn giấu nghị lực làm cho người ta sợ hãi thán phục, như thế đi bước một bước một bước, tuy là mở đầu từ tốn, cũng có lúc một bước lên trời. Người khác một năm mới có thể luyện thành đệ tứ quan, ngươi có lẽ chỉ cần nửa năm. Đến lúc đó, khẳng định có năng lực dẫn trước Chân Tuệ rồi. "
Sau khi cho cảm giác gấp gáp, hắn bắt đầu ủng hộ Mạnh Kỳ, làm cho hắn không đến mức bị tâm ma dồn nén.
Đợi Kim Chung Tráo đệ tứ quan viên mãn, coi như chính là Súc Khí đại thành, có thể cô đọng khiếu, chuẩn bị Khai Khiếu rồi. Còn đối với Niêm Hoa Chỉ mà nói, để Khai Khiếu có thể là một năm, hai năm, thậm chí tám năm, mười năm.
Nói xong, Huyền Bi xoay người rời khỏi, để Mạnh Kỳ ở trong này trải qua băng hỏa lưỡng trọng thiên.
" Ngươi cho là tìm hòa thượng lợi hại lại đây là khiến cho ta sợ à?" Huyền Bi mới vừa đi, Thùy Dực Tử lại bắt đầu om sòm.
" Võ công Thiếu Lâm tính cái quái gì? Ta cũng biết 《 Yêu Hoàng điển 》 giấu ở nơi nào! Đó là độc nhất vô nhị Yêu Hoàng lưu lại bảo điển... "
" Như thế nào đây? Thả ta ra ngoài, ta liền mang ngươi đi Yêu Hoàng điện? "
Không biết tại sao, âm thanh của Thùy Dực Tử luôn có thể vang ở trong nội tâm Mạnh Kỳ, có thể nói trên đời chính là tạp âm đáng sợ nhất, thuộc loại giày vò của tinh thần cùng nóng lạnh của thân thể trùng điệp lẫn nhau, uy lực tăng gấp đôi.
Mạnh Kỳ tinh thần dần dần có chút không chịu nổi, bất giác phân tâm nghĩ lại hôm qua sư phụ luyện "A Nan Phá Giới Đao Pháp", cùng mình lĩnh ngộ Đao Ý xác minh cho nhau. Hồng trần cực khổ, đoạn lại thanh tịnh.
Hồng trần cực khổ, đoạn lại thanh tịnh... Đang bị nòng lạnh và tạp âm giày vò, Mạnh Kỳ bỗng nhiên có điều hiểu ra, Đao Ý mãnh liệt rõ ràng, phảng phất thấy được khuôn mặt khổ sắc tăng nhân đang đi lại gian nan mà kiên định, dị thường đi trước.
" Phá giới mà đi, hồng trần như lô, rèn ngã Phật tâm! "
Phá giới mà đi, hồng trần như lô, rèn ngã Phật tâm... Lúc này thân thể và tinh thần ta chịu đủ loại giày vò, chẳng phải là giống như hoả lò, chính là rèn luyện trong và ngoài thân thể?
Oanh!
Mạnh Kỳ từ bên trong Đao Ý phát ra, cảm nhận được thân thể và tinh thần được chính cảm giác giày vò "Rèn luyện" " Bản thân" từng chút từng chút một thay đổi.
Ngoại ma như lô, tâm ma là than, Mạnh Kỳ ở giữa cẩn trọng, mặc cho Đao Ý "Đoạn Thanh Tịnh" lấp kín thân thể!
Trong ngoài đan xen, nội tâm Mạnh Kỳ phát ra Đao Ý vì thế không phát hiện bên ngoài bản thân dần dần nổi lên một tầng ố vàng.
Đao Ý như bất chấp mọi thứ lướt qua, dưới áp lực của nóng lạnh cùng lúc phát ra, như gió thu quét lá rụng như trảm phá tầng tầng lớp lớp quan ải, rất nhanh cải tạo lấy bản thân cùng lúc chống đỡ ngoại ma.
Ba ba ba, Mạnh Kỳ toàn thân cao thấp vang lên âm thanh như rang đậu. Ố vàng càng ngày càng sáng, làm cho hắn giống như một pho tượng La Hán bằng đồng!
Đây cũng là Kim Chung Tráo đệ tứ quan đại thành!
Vừa ngồi xuống, Mạnh Kỳ liền xé vạt áo thành hai mảnh nhỏ rồi nhét vào trong lỗ tai.
"Ngu ngốc! Ngươi nghĩ làm vậy là không nghe thấy ta nói chuyện sao? "
" Ta vừa rồi giảng tới chỗ nào rồi hả? Ông nội của ông nội của ông nội? Nói đến ông nội của ông nội của ông nội của ta, còn phải từ ông nội của ông nội của ông nội của ông nội của ta nói lên..."
Mạnh Kỳ hít một hơi thật sâu, nói thầm trong lòng, 'coi như nó là người câm, coi như nó là người câm đi'.
Hai tầng khí lạnh cùng tiếng ồn rót vài tai liên tục làm Mạnh Kỳ suýt nữa không thể kiên trì đến năm canh giờ.Thật vất vả hắn mới chịu đựng nổi, sắc mặt trở nên xanh xao, toàn thân run rẩy.
"Ơ, khí lạnh nhập vào cơ thể, ngươi nếu không nhanh chóng sưởi ấm thì ngày sau sẽ nằm trên giường bệnh triền miên đó." Ở bên cạnh, Thùy Dực Tử vẫn không ngừng liến thoắng.
Mạnh Kỳ khó khăn bước ra ngoài, khàn giọng bảo:" Ngươi nói năng cũng không giống yêu quái lắm nhỉ..."
Hắn định dụ dỗ tên này vào phòng giam bên cạnh, trói chặt rồi nhét khăn vào miệng nó, một lần vất vả nhưng suốt đời nhàn nhã - Mạnh Kỳ nhìn ra con chim nhỏ này thực lực không cao, ngay cả vạn chữ phù đều không có tiếp xúc.
"Đương nhiên, là một con Côn Bằng, ta học vấn chất đầy năm xe, mới thông hiểu mọi thứ!" Chim nhỏ chẳng biết xấu hổ nói: "Loại người ngu ngốc như ngươi làm sao có thể hiểu được chí hướng vĩ đại của ta?"
"Ta mới là thiên nga. . ." Hoả Hộc* chen mồm vào, khinh thường nhích vào bên trong một chút.
(*hộc: thiên nga)
"Phải không? Ngươi có chí hướng vĩ đại gì?" Mạnh Kỳ nhu hòa hỏi.
Thùy Dực Tử bỗng nhiên cười ha ha: "Ngươi không phải là muốn thân cận, sau đó nhét khăn vào miệng của ta sao? Nhưng ta là Côn Bằng, sẽ dễ dàng bị lừa như vậy hả? Các ngươi đều là con lừa ngốc, ta chẳng qua ăn vài người, liền sẽ đem ta bắt đi, lão hổ trên núi nếm qua nhiều người như vậy, các ngươi cũng không nói bắt nó trấn áp! Dã thú ăn thịt người là việc bình thường, yêu quái ăn thịt người cũng không phải là bình thường sao?"
Con chim nhỏ này đã mở miệng là không dừng lại được. Mạnh Kỳ chỉ biết lắc đâu ảo não, không nên cùng tên ba hoa này nói nhảm a...
Cứ như vậy, dưới hai tầng giày vò, Mạnh Kỳ cảm thấy càng lúc càng khó khăn, nhưng Kim Chung Tráo tiến triển phi thường nhanh. Nửa tháng sau, Kim Chung Tráo đệ tam quan thuận lợi luyện thành. Kim Chung Tráo đạt đến Súc Khí thì có chút thành tựu, cùng Thiết Bố Sam hiệu quả tương đương, tiền đồ sẽ vô cùng rộng lớn!
" So với dự đoán thì sớm hơn nửa tháng..." Bên ngoài phòng giam "Hàn Quy", Mạnh Kỳ nhìn bản thân mình rồi mơ hồ thấy được có loại cảm nhận, trong lòng vừa mừng vừa sợ, đồng thời hắn âm thầm cầu nguyện nhiệm vụ Luân Hồi tiếp theo tốt nhất là sau khi mình luyện thành Kim Chung Tráo đệ tứ quan.
Mạnh Kỳ nhíu mày nhìn về phía Thùy Dực Tử đang nói không ngừng, nói thầm:" Chẳng lẽ tạp âm của tên này cũng là một loại rèn luyện? Có thể mài dũa tâm tính? "
Ôi, vẫn là nhịn không được muốn nhét khăn lau vào trong miệng của nó!
" Ông nội của ông nội của ta từng ở biển tìm được một chỗ di tích, đáng tiếc bên trong đã sớm bị người lấy sạch, đất đầy phân chim, kỳ quái chính là di tích dưới đáy biển có phân chim, ôi chao tiểu hòa thượng ngươi đừng đi, thôi được chúng ta ngày mai lại tán gẫu. "
Mạnh Kỳ bước chân dừng lại, cắn chặt hàm răng.
Bởi vì trước tiên đột phá, hắn quay về tiểu viện của Huyền Bi so với ngày thường sớm một canh giờ. Vừa mới đẩy cửa ra, liền thấy Huyền Bi cầm giới đao, thoải mái luyện tập đao pháp.
Đối với việc đồ đệ xông vào, Huyền Bi không có chút nào kinh ngạc, bởi vì ở khoảng cách xa Mạnh Kỳ đã bị hắn cảm ứng được rồi.
Mạnh Kỳ tùy ý nhìn lướt qua, dự định trước tiên về thiện phòng, từ từ báo lại chuyện mình đã đột phá Kim Chung Tráo đệ tam quan.
Đây không phải là hắn không hiếu kỳ, không nghĩ len lén bắt chước đao pháp của sư phụ, mà là hắn biết rõ ở cấp độ sư phụ luyện tập đao pháp, chiêu thức biến hóa đều phi thường huyền ảo. Nếu không có bí tịch tham chiếu, chỉ xem thì sẽ không mang lại hiệu quả. Cho nên sư phụ mới yên tâm ở trong viện luyện đao, không cấm người bên ngoài quan sát.
Nhưng chính cái nhìn này, Mạnh Kỳ hai chân như dính trên mặt đất, bất động. Bởi vì sư phụ luyện đao chính là "A Nan Phá Giới Đao Pháp" thức thứ nhất, "Đoạn Thanh Tịnh "!
Chính vì lo lắng sư phụ phát hiện, Mạnh Kỳ vẫn không có cơ hội tập luyện chiêu đao pháp này. Chỉ có thể không ngừng suy diễn ở trong đầu, chuẩn bị vào không gian của trong nhiệm vụ Luân Hồi, tranh thủ thời gian luyện một chút. Ai biết hôm nay, rõ ràng nhìn một vị Ngoại Cảnh cao thủ diễn luyện chiêu này, hơn nữa còn là mới luyện gần đây, tốc độ biến hóa lúc ban đầu còn vô cùng chậm chạp
Hóa ra như vậy... Nhìn sư phụ thi triển, Mạnh Kỳ trong đầu cân nhắc đao pháp đủ loại nghi nan tiêu trừ hơn phân nửa, có một loại bừng tỉnh đại ngộ cảm giác.
" Chân Định, ngươi luyện thành đệ tam quan rồi hả? "Huyền Bi thấy Mạnh Kỳ không có rời khỏi, đao pháp vừa thu lại, ôn tồn hỏi.
Mạnh Kỳ lấy lại bình tĩnh, mở miệng nói: " Không phụ lòng sư phụ, đệ tử may mắn đột phá."
" Ngươi xem ngươi bề ngoài làm việc lỗ mảng, nhưng bên trong ẩn chứa nghị lực, trầm ổn, có thể có thành quả hôm nay là chuyện bình thường." Huyền Bi gật đầu tán thành gật đầu tán thành. "Bắt đầu ngày mai, ngươi ở giữa khe hở Hỏa Hộc và Hàn Quy tu luyện tầng thứ tư, ừm, vi sư sẽ cùng đi với ngươi tới Xá Lợi tháp, dù sao vị trí của nóng lạnh âm dương hòa hợp ngươi rất khó tìm được."
"Vâng, sư phụ. "Mạnh Kỳ "hứng thú tràn đầy" hỏi:" Sư phụ, vừa rồi người luyện đao pháp gì vậy? Thoạt nhìn cực kỳ huyền ảo, so với đệ tử luyện mấy bộ kia mạnh không biết gấp bao nhiêu lần. "
Huyền Bi vỗ giới đao:" Chính là ' A Nan Phá Giới Đao Pháp' mà ngươi đề cập đến, vi sư mới nổi lên hứng thú, ngày sau ngươi tới Khai Khiếu Kỳ, nếu còn muốn học đao pháp này, vi sư có thể trực tiếp dạy ngươi. "
"Cảm ơn sư phụ. " Sau khi Mạnh Kỳ hành lễ, trong lòng tràn ngập nghi hoặc trở về thiện phòng. Nhìn thấy Chân Tuệ mặt mũi tràn đầy hạnh phúc đang ăn bánh ngọt.
" Ồ, tiểu sư đệ, ngươi hôm nay không có tu luyện? "Mạnh Kỳ cảm thấy được rất kỳ quái.
Chân Tuệ vui vẻ mà nói: "Sư huynh, ta buổi trưa mở đan điền, sư phụ tưởng thưởng cho ta đấy. "
Hắn đem bánh ngọt giống như dâng vật quý lên trước mắt Mạnh Kỳ, mặt dính đầy nước miếng.
"Ngươi đã mở đan điền rồi à?" Mạnh Kỳ tặc lưỡi. Bình thường mà nói, mở đan điền chỉ cần hai đến sáu tháng, Chân Tuệ ba tháng rưỡi đã mở. Có người hơn một tháng có thể hoàn thành một bước này một bước này, nhưng phải biết rằng Chân Tuệ đã chuyển tu "Niêm Hoa Chỉ", nó chính là tuyệt kỷ Thiếu Lâm khó học nhất, ba năm không mở được đan điền cũng là bình thường, ai ngờ Chân Tuệ nhanh như vậy đã mở đan điền!
Chân Tuệ thành thành thật thật gật đầu, hỏi tiếp: "Sư huynh, ngươi vừa rồi giống như có việc muốn hỏi ta? "
Mạnh Kỳ quyết định mặc kệ tiểu sư đệ có phải hay không cùng Niêm Hoa Chỉ hữu duyên, gật đầu nói: "Ta hỏi ngươi, sư phụ khi nào thì bắt đầu tu luyện A Nan Phá Giới Đao Pháp? Sư phụ tại sao phải tu hành đao pháp hả?"
"Nửa tháng trước. "Chân Tuệ trí nhớ tốt, sau đó nghi hoặc nhìn Mạnh Kỳ: "Sư huynh, sư phụ tu hành đao pháp không phải là vì dạy sư huynh sao?"
"Cái gì? "Mạnh Kỳ có chút ngạc nhiên.
Chân Tuệ không rõ vì cái gì sư huynh hỏi loại vấn đề này, hồn nhiên mà nói:"Bởi vì là sư huynh muốn tu hành đao pháp mà."
"Vậy, có thể đi... Sư phụ đối với chúng ta có phải hay không tốt quá?" Mạnh Kỳ thừa nhận Chân Tuệ nói có đạo lý, nhưng mang lại cho hắn cảm giác bất an,"Không thân chẳng quen, vì cái gì sư phụ phải đối với chúng ta tốt như vậy? "
Chân Tuệ bộ dạng đương nhiên: "Làm sao không thân chẳng quen? Người là sư phụ mà."
"Nhưng sư phụ cũng sẽ không vô duyên vô cớ đối với chúng ta tốt. "Mạnh Kỳ nhíu mày.
Chân Tuệ không hiểu ra sao cả nhìn Mạnh Kỳ liếc mắt một cái: "Sư huynh, ngươi cũng rất tốt với ta cái này có vấn đề gì? "
Mạnh Kỳ bĩu môi, cùng sư đệ nói chuyện thà không nói thì hơn, vì thế lấy ra linh chi bổ khí hoàn, tiếp tục chính mình "Công khóa ".
...
" Tại đây. "Tiến vào Xá Lợi tháp, Huyền Bi đứng ở chỗ giao giới bờ bên ngoài của Hỏa Hộc cùng Hàn Quy, chỉ chỗ đất trống trước mặt nói.
Mạnh Kỳ lên tiếng, đi tới khoanh chân ngồi xuống, nhất thời cảm giác nửa thân trái nóng như lửa đốt, nửa thân phải huyết mạch như bị đóng băng. Nóng lạnh cùng lúc, trùng kích lẫn nhau, trước nay chưa có loại thống khổ như thế này.
Về phần Thùy Dực Tử, hắn không có nói cho sư phụ, bởi vì sư phụ cho mình ở trong này tu luyện, bản thân chính là tôi luyện ý chí. Nếu ngay cả tiếng ồn quấy nhiễu đều không thừa nhận được thì sớm không cần tu luyện nữa.
Hàn Quy cùng Hỏa Hộc chậm rãi tiếp cận song sắt, muốn cho Mạnh Kỳ độ thống khổ lớn nhất.
Nóng lạnh phát ra cùng một lúc, Mạnh Kỳ cảm thấy đan điền vạn kim thép đâm vào, vô cùng thống khổ.
Hắn vận chuyển nội khí, mượn việc nóng lạnh thay đổi, chầm chậm rèn luyện thân thể.
Thân thể từ từ thay đổi, đan điền từng bước mở rộng, kinh mạch một chút rộng lớn ra. Mạnh Kỳ thừa nhận cực đại giày vò đồng thời cũng tinh tường cảm nhận được bản thân tiến bộ.
Đứng bên cạnh Huyền Bi nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói: "Chân Tuệ tu hành Niêm Hoa Chỉ, so với dự đoán của vi sư càng phù hợp, hôm qua đã mở đan điền, Súc Khí cũng sẽ rất nhanh tiểu thành, có lẽ không bao lâu có thể vượt qua ngươi. "
Về sau mở đan điền, Súc Khí tiểu thành cũng chỉ là lượng chân khí tích lũy. Cho nên Huyền Bi cho rằng Chân Tuệ có thể rất nhanh đạt tới, đến lúc đó đồng dạng với Súc Khí tiểu thành của Mạnh Kỳ thực lực tương đương rồi.
Hắn sở dĩ nói như vậy, chính là vì khiến Mạnh Kỳ có phần gấp gáp, mà cái cảm giác gấp gáp bất lực cho Mạnh Kỳ trên con đường tu luyện như một phần tâm ma, dùng cái này để mài dũa tính tình của Mạnh Kỳ là tốt nhất.
"Chẳng qua Chân Định, ngươi cũng khiến vi sư ngoài dự kiến, nội tâm ẩn giấu nghị lực làm cho người ta sợ hãi thán phục, như thế đi bước một bước một bước, tuy là mở đầu từ tốn, cũng có lúc một bước lên trời. Người khác một năm mới có thể luyện thành đệ tứ quan, ngươi có lẽ chỉ cần nửa năm. Đến lúc đó, khẳng định có năng lực dẫn trước Chân Tuệ rồi. "
Sau khi cho cảm giác gấp gáp, hắn bắt đầu ủng hộ Mạnh Kỳ, làm cho hắn không đến mức bị tâm ma dồn nén.
Đợi Kim Chung Tráo đệ tứ quan viên mãn, coi như chính là Súc Khí đại thành, có thể cô đọng khiếu, chuẩn bị Khai Khiếu rồi. Còn đối với Niêm Hoa Chỉ mà nói, để Khai Khiếu có thể là một năm, hai năm, thậm chí tám năm, mười năm.
Nói xong, Huyền Bi xoay người rời khỏi, để Mạnh Kỳ ở trong này trải qua băng hỏa lưỡng trọng thiên.
" Ngươi cho là tìm hòa thượng lợi hại lại đây là khiến cho ta sợ à?" Huyền Bi mới vừa đi, Thùy Dực Tử lại bắt đầu om sòm.
" Võ công Thiếu Lâm tính cái quái gì? Ta cũng biết 《 Yêu Hoàng điển 》 giấu ở nơi nào! Đó là độc nhất vô nhị Yêu Hoàng lưu lại bảo điển... "
" Như thế nào đây? Thả ta ra ngoài, ta liền mang ngươi đi Yêu Hoàng điện? "
Không biết tại sao, âm thanh của Thùy Dực Tử luôn có thể vang ở trong nội tâm Mạnh Kỳ, có thể nói trên đời chính là tạp âm đáng sợ nhất, thuộc loại giày vò của tinh thần cùng nóng lạnh của thân thể trùng điệp lẫn nhau, uy lực tăng gấp đôi.
Mạnh Kỳ tinh thần dần dần có chút không chịu nổi, bất giác phân tâm nghĩ lại hôm qua sư phụ luyện "A Nan Phá Giới Đao Pháp", cùng mình lĩnh ngộ Đao Ý xác minh cho nhau. Hồng trần cực khổ, đoạn lại thanh tịnh.
Hồng trần cực khổ, đoạn lại thanh tịnh... Đang bị nòng lạnh và tạp âm giày vò, Mạnh Kỳ bỗng nhiên có điều hiểu ra, Đao Ý mãnh liệt rõ ràng, phảng phất thấy được khuôn mặt khổ sắc tăng nhân đang đi lại gian nan mà kiên định, dị thường đi trước.
" Phá giới mà đi, hồng trần như lô, rèn ngã Phật tâm! "
Phá giới mà đi, hồng trần như lô, rèn ngã Phật tâm... Lúc này thân thể và tinh thần ta chịu đủ loại giày vò, chẳng phải là giống như hoả lò, chính là rèn luyện trong và ngoài thân thể?
Oanh!
Mạnh Kỳ từ bên trong Đao Ý phát ra, cảm nhận được thân thể và tinh thần được chính cảm giác giày vò "Rèn luyện" " Bản thân" từng chút từng chút một thay đổi.
Ngoại ma như lô, tâm ma là than, Mạnh Kỳ ở giữa cẩn trọng, mặc cho Đao Ý "Đoạn Thanh Tịnh" lấp kín thân thể!
Trong ngoài đan xen, nội tâm Mạnh Kỳ phát ra Đao Ý vì thế không phát hiện bên ngoài bản thân dần dần nổi lên một tầng ố vàng.
Đao Ý như bất chấp mọi thứ lướt qua, dưới áp lực của nóng lạnh cùng lúc phát ra, như gió thu quét lá rụng như trảm phá tầng tầng lớp lớp quan ải, rất nhanh cải tạo lấy bản thân cùng lúc chống đỡ ngoại ma.
Ba ba ba, Mạnh Kỳ toàn thân cao thấp vang lên âm thanh như rang đậu. Ố vàng càng ngày càng sáng, làm cho hắn giống như một pho tượng La Hán bằng đồng!
Đây cũng là Kim Chung Tráo đệ tứ quan đại thành!
/1398
|