Bắt đầu đi. Thạch Sùng lớn tiếng nói.
Thạch Sanh dưới chân phát lực, thân thể dựa vào mặt đất truyền đến lực lượng xông về phía trước. Thạch Sanh tuy bình thường hiền lành nhưng nếu đã đánh nhau thì không bao giờ nương tay.
Tất cả mọi người đều chỉ cảm thấy một đạo màu đen quang ảnh lóe lên liền qua, trong nháy mắt liền đến Kim Luân đại hòa thượng trước mặt.
Một quyền!
Thạch Sanh một quyền đánh ra, cú đấm này không có bất kỳ đẹp mắt, coi như không biết võ công người bình thường cũng có thể bắt chước được đến. Quyền kình như ma sát không khí chung quanh phát ra thanh âm như sấm.
Kim Luân đại hòa thượng đương nhiên biết Thạch Sanh là Long Biến cảnh, khi thấy chỉ có Long Biến Tam Trọng hơi sững sờ, sau đó cười lạnh nói: Võ công của ngươi không sai, nhưng đáng tiếc so với ta Tông Sư Võ giả, ngươi còn kém một chút.
Kim Luân hòa thượng xòe bàn tay ra, nắm đấm bóng mờ cùng Thạch Sanh nắm đấm chạm nhau.
Ầm!
Kình khí làm mặt đất nức toác ra, Kim Luân đại hòa thượng bị sức lực mạnh mẽ của Thạch Sanh chấn động đến mức bay ngược ra ngoài.
Ầm ầm.
Kim Luân hòa thượng bị chôn ở trong lòng đất. Hắn kinh hãi đến biến sắc, làm sao cũng không nghĩ ra Thạch Sanh dĩ nhiên mạnh đến thế, còn mình không đỡ nổi một đòn. Mặc dù vừa rồi chỉ thuần sức mạnh thân thể không sử nội lực nhưng cũng làm hắn sợ hãi không thôi. Hắn mạnh mẽ từ lòng đất bay ra, dáng vẻ rất chật vật, nhưng hô hấp đều đặn.
Ở góc xa quan chiến, Khâu Xứ Cơ đám người trợn mắt nhìn.
Khâu Xứ Cơ không nhịn được nói: Thật lợi hại, tên trẻ tuổi kia sức mạnh gần với Tông Sư võ giả.
Một tên đạo sĩ nghe Khâu Xứ Cơ nói quay qua tên bên cạnh nhỏ giọng hỏi: Sư phụ có nổ quá không vậy, hắn còn trẻ thế mà ngang với Tông Sư võ giả.
Nếu chỉ là nổ...thì nghe cũng hay đấy. Một tên đạo sĩ khác cười quái dị trả lời.
……
Trước đó ngươi chỉ thăm dò ta, ngươi còn chưa dùng hết sức. Kim Luân hòa thượng nhìn Thạch Sanh nói.
Chỉ có bọn nhóc nóng tính...mới thích dứt điểm nhanh thôi đây là đại ca ta nói. Thạch Sanh gãi đầu cười ngây ngô nói.
Dừng lại chốc lát, Thạch Sanh mới tiếp tục nói: Chúng ta tiếp tục đi, võ giả phải dùng nắm đấm để nói chuyện! Muốn đánh thì nhào vô. Đừng đứng đó nói nhảm nửa.
Tiểu tử, nếu ngươi đã muốn thì ta sẽ dùng toàn lực. Kim Luân hòa thượng quát to một tiếng, âm thanh cuồn cuộn, vô biên khí tức phun trào.
Mọi người ồ lên, tuyệt đối không ngờ rằng, trận đấu sẽ dùng toàn lực nhanh như vậy.
Dứt tiếng, Kim Luân hòa thượng dưới chân một điểm, nhún người nhảy lên, trong phút chốc liền đánh về Thạch Sanh.
Bồng
Hai quyền chạm nhau như là búa tạ đánh, phát sinh tiếng vang trầm trầm, toàn bộ khu vực chấn động rung lên.
Bá Bá
Hai người lại như một vệt ánh sáng, nhằm phía đối phương, vào đúng lúc này, bọn họ lựa chọn chủ động tiến công. Hai tia sáng mang đang không ngừng giằng co, không ngừng công kích, nhiều tiếng năng lượng va chạm không ngừng vang lên, như là sấm sét trên không trung nổ vang, đinh tai nhức óc.
Trong chớp mắt giao thủ hơn mười lần, phát sinh từng đám nổ vang, như là lôi minh đang vang động. Phía xa, Khâu Xứ Cơ đám người đều ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn giữa trường hai người, cuộc chiến có thể nói đúng đặc sắc rất nhiều, mới vừa giao thủ thì có đáng sợ khí tức lưu chuyển, dù là Khâu Xứ Cơ cũng sợ hãi, tu vi hắn chỉ có Nhất Lưu hậu kỳ võ giả mà thôi.
Oanh
Lại một lần đụng độ đáng sợ khí tức không ngừng dập dờn, uy lực cũng rất mạnh, dù Kim Luân hòa thượng đã dùng nội lực gia trì những vẫn rực tiếp bị đập bay, sắc mặt trắng bệch, cực kỳ khó coi, hắn lại bị áp chế, mặt đất dưới chân khe nứt bắt đầu lan tràn.
Thật đáng sợ, nghe nói tiểu tự kia chỉ có Long Biến Tam Trọng hậu kỳ thực lực?
Đại hòa thượng kia có Tông Sư thực lực, dĩ nhiên cùng Long Biến Tam Trọng hậu kỳ chiến hoà nhau.
Đây là vượt qua chiến đấu, lẽ nào vũ giả Tông Sư không bằng Long Biến Tam Trọng sau.
Khâu Xứ Cơ đám đệ tử đi theo nhỏ giọng nói.
Thạch Sanh dưới chân phát lực, thân thể dựa vào mặt đất truyền đến lực lượng xông về phía trước. Thạch Sanh tuy bình thường hiền lành nhưng nếu đã đánh nhau thì không bao giờ nương tay.
Tất cả mọi người đều chỉ cảm thấy một đạo màu đen quang ảnh lóe lên liền qua, trong nháy mắt liền đến Kim Luân đại hòa thượng trước mặt.
Một quyền!
Thạch Sanh một quyền đánh ra, cú đấm này không có bất kỳ đẹp mắt, coi như không biết võ công người bình thường cũng có thể bắt chước được đến. Quyền kình như ma sát không khí chung quanh phát ra thanh âm như sấm.
Kim Luân đại hòa thượng đương nhiên biết Thạch Sanh là Long Biến cảnh, khi thấy chỉ có Long Biến Tam Trọng hơi sững sờ, sau đó cười lạnh nói: Võ công của ngươi không sai, nhưng đáng tiếc so với ta Tông Sư Võ giả, ngươi còn kém một chút.
Kim Luân hòa thượng xòe bàn tay ra, nắm đấm bóng mờ cùng Thạch Sanh nắm đấm chạm nhau.
Ầm!
Kình khí làm mặt đất nức toác ra, Kim Luân đại hòa thượng bị sức lực mạnh mẽ của Thạch Sanh chấn động đến mức bay ngược ra ngoài.
Ầm ầm.
Kim Luân hòa thượng bị chôn ở trong lòng đất. Hắn kinh hãi đến biến sắc, làm sao cũng không nghĩ ra Thạch Sanh dĩ nhiên mạnh đến thế, còn mình không đỡ nổi một đòn. Mặc dù vừa rồi chỉ thuần sức mạnh thân thể không sử nội lực nhưng cũng làm hắn sợ hãi không thôi. Hắn mạnh mẽ từ lòng đất bay ra, dáng vẻ rất chật vật, nhưng hô hấp đều đặn.
Ở góc xa quan chiến, Khâu Xứ Cơ đám người trợn mắt nhìn.
Khâu Xứ Cơ không nhịn được nói: Thật lợi hại, tên trẻ tuổi kia sức mạnh gần với Tông Sư võ giả.
Một tên đạo sĩ nghe Khâu Xứ Cơ nói quay qua tên bên cạnh nhỏ giọng hỏi: Sư phụ có nổ quá không vậy, hắn còn trẻ thế mà ngang với Tông Sư võ giả.
Nếu chỉ là nổ...thì nghe cũng hay đấy. Một tên đạo sĩ khác cười quái dị trả lời.
……
Trước đó ngươi chỉ thăm dò ta, ngươi còn chưa dùng hết sức. Kim Luân hòa thượng nhìn Thạch Sanh nói.
Chỉ có bọn nhóc nóng tính...mới thích dứt điểm nhanh thôi đây là đại ca ta nói. Thạch Sanh gãi đầu cười ngây ngô nói.
Dừng lại chốc lát, Thạch Sanh mới tiếp tục nói: Chúng ta tiếp tục đi, võ giả phải dùng nắm đấm để nói chuyện! Muốn đánh thì nhào vô. Đừng đứng đó nói nhảm nửa.
Tiểu tử, nếu ngươi đã muốn thì ta sẽ dùng toàn lực. Kim Luân hòa thượng quát to một tiếng, âm thanh cuồn cuộn, vô biên khí tức phun trào.
Mọi người ồ lên, tuyệt đối không ngờ rằng, trận đấu sẽ dùng toàn lực nhanh như vậy.
Dứt tiếng, Kim Luân hòa thượng dưới chân một điểm, nhún người nhảy lên, trong phút chốc liền đánh về Thạch Sanh.
Bồng
Hai quyền chạm nhau như là búa tạ đánh, phát sinh tiếng vang trầm trầm, toàn bộ khu vực chấn động rung lên.
Bá Bá
Hai người lại như một vệt ánh sáng, nhằm phía đối phương, vào đúng lúc này, bọn họ lựa chọn chủ động tiến công. Hai tia sáng mang đang không ngừng giằng co, không ngừng công kích, nhiều tiếng năng lượng va chạm không ngừng vang lên, như là sấm sét trên không trung nổ vang, đinh tai nhức óc.
Trong chớp mắt giao thủ hơn mười lần, phát sinh từng đám nổ vang, như là lôi minh đang vang động. Phía xa, Khâu Xứ Cơ đám người đều ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn giữa trường hai người, cuộc chiến có thể nói đúng đặc sắc rất nhiều, mới vừa giao thủ thì có đáng sợ khí tức lưu chuyển, dù là Khâu Xứ Cơ cũng sợ hãi, tu vi hắn chỉ có Nhất Lưu hậu kỳ võ giả mà thôi.
Oanh
Lại một lần đụng độ đáng sợ khí tức không ngừng dập dờn, uy lực cũng rất mạnh, dù Kim Luân hòa thượng đã dùng nội lực gia trì những vẫn rực tiếp bị đập bay, sắc mặt trắng bệch, cực kỳ khó coi, hắn lại bị áp chế, mặt đất dưới chân khe nứt bắt đầu lan tràn.
Thật đáng sợ, nghe nói tiểu tự kia chỉ có Long Biến Tam Trọng hậu kỳ thực lực?
Đại hòa thượng kia có Tông Sư thực lực, dĩ nhiên cùng Long Biến Tam Trọng hậu kỳ chiến hoà nhau.
Đây là vượt qua chiến đấu, lẽ nào vũ giả Tông Sư không bằng Long Biến Tam Trọng sau.
Khâu Xứ Cơ đám đệ tử đi theo nhỏ giọng nói.
/84
|