Từ Kiều Sinh ý thức được đã nói một câu ngu xuẩn, xấu hổ sờ sờ mặt: Cái kia, hai người nói chuyện đi, tôi đi xem bọn họ đang chơi cái gì. Toilet cách âm rất tốt, nên vừa rồi Nhan Khê không có anh nói gì nhỉ?
Mọi người đang chơi trò gì? Nhan Khê cảm thấy có chút hứng thú hỏi, Tôi có thể vào xem không?
Đương nhiên có thể. Từ Kiều Sinh đồng ý, quay đầu thấy mặt Nguyên Dịch trầm xuống không nói lời nào, hận không thể cho chính mình một cái tát, anh đây không phải là đồng đội như heo sao? Vốn là hai người họ đang ở chung với nhau, anh vậy mà một gậy đánh gãy mất, lại vẫn một chỗ cái gì nữa?
Nghĩ vậy anh có chút chột dạ, nghiêng đầu sang chỗ khác không dám nhìn Nguyên Dịch, dẫn Nhan Khê vào phòng, Nguyên Dịch do dự một chút, cũng đi theo vào.
Đẩy cửa ra, trong phòng đầy khói thuốc, Từ Kiều Sinh đá đá vào ghế Dương Dục, Đều tắt thuốc hết đi, mở cửa sổ cho hết mùi, không để phụ nữ ngửi khói thuốc, là trách nhiệm của chúng ta, có biết không?
Dương Dục bị đá đang muốn hỏi Từ Kiều Sinh nổi điên cái gì, quay đầu thấy Nhan Khê đứng ở cửa, vội vàng bỏ thuốc trong vào trong gạt tàn, đứng dậy mở cửa sổ ra, lấy tay quạt bớt khói thuốc, hy vọng có thể giảm bớt mùi trong không khí.
Mọi người cũng chơi trò này? Nhan Khê đi đến chỗ máy tính của Dương Dục, cảm thấy trò chơi này có chút quen, lại nhìn giao diện trò chơi, không phải là trò gần đây cô đang chơi sao, Thực khéo, tôi cũng đang chơi trò này, còn dư máy nào không, chúng ta cùng đánh phó bản.
Nhị... Đại Hà, cô muốn đánh phó bản nào, chúng tôi đều có thể dẫn cô theo. Từ Kiều Sinh mở máy tính bên cạnh ra, Không ngờ cô cũng chơi trò này, đây đúng là duyên phận rồi.
Cô chơi một chút là được rồi, chơi tài khoản nữ?
Tài khoản nữ. Nhan Khê phát hiện mấy máy tính này đều cài trò chơi, xem ra là Nguyên Dịch cố ý chuẩn bị cho bạn anh, nếu không thì có nhà ai lại cố ý xây phòng trò chơi, lại còn đặt mấy máy tính ở bên trong.
Tài khoản nữ cũng được, vừa hay chúng tôi đang thiếu một một người nữ về sau vào phó bản không cần phải tìm nữ vào nữa. Từ Kiều Sinh đã hoàn toàn trầm mê vào trong trò chơi, nhiệt tình theo sát Nhan Khê giới thiệu nhân vật của mình, nói Nhan Khê sau khi login thì thêm bạn với anh, đã sớm quên anh họ đang đứng sau lưng.
Nhan Khê một bên đăng nhập trò chơi, một bên nghĩ, đầu óc Từ Kiều Sinh không tốt, lại thích chơi trò chơi, sao có thể sống sót trong làng giải trí được nhỉ?
Cưỡi lên con thất thải Phượng Phi Thiên (Con phượng có bảy màu) của mình, Nhan Khê một đường chạy đến thương hội: Tôi đến thương hội, mọi người mau tới đây.
Vài người chạy đến thương hội, Trương Vọng thuận miệng hỏi một câu: Đại Hà, thương hội nhiều người lắm, tên của cô là gì?
Khê Thủy uốn cong.
Cái gì? Trương Vọng cho rằng tai mình có vấn đề.
Khê Thủy uốn cong. Nhan Khê cười tít mắt gật đầu, nhìn vẻ mặt kinh hãi của bốn người Trương Vọng, tươi cười càng ngày càng dịu dàng, Chính là người mà mọi người đang nghĩ.
Ôi, để tôi bình tĩnh lại chút. Từ Kiều Sinh thiếu chút nữa là từ trên ghế nhảy dựng lên, Toàn bộ server có một tài khoản nữ là nhân yêu rất nổi tiếng... giọng nói nhỏ lại, Thì ra không phải là nhân yêu?
Không thể trách anh ngạc nhiên, thật sự là cái tài khoản Khê Thủy uốn cong chuốc phải rất nhiều thù hận, thân là tài khoản nữ mà lại rất bạo lực so với các tài khoản khác, tất cả trang bị đều là cấp độ cao hiếm thấy, phẩm chất, đều gây thù với mọi bang phái và bị đuổi giết khắp nơi, trong server rất nổi tiếng, là một nhân yêu chơi tài khoản nữ rất bạo lực.
Ai là nhân yêu? Nguyên Dịch cảm thấy cái từ này không dễ nghe, nhăn mày, Kiều Sinh, nói chuyện cẩn thận.
Tâm tình Từ Kiều Sinh hết sức phức tạp, vẻ mặt vi diệu nhìn Nguyên Dịch, anh họ không chơi trò chơi, không biết “Khê Thủy uốn cong” này có bao nhiêu hung tàn. Nhìn lại Nhan Khê kia lông mày nhỏ, dáng người nhỏ bé và yếu ớt như gió xuân, anh cố gắng mỉm cười, Nhất thời nhanh miệng.
Vốn giữ lơi hứa dẫn Nhan Khê đi đánh phó bản, mà trong vòng một giờ sau, đều bị Nhan Khê làm mất hết mặt mũi, nếu không có Nhan Khê ở đây, bọn họ thiếu chút nữa đã bị giết.
Cái phó bản này mới ra, thời gian mọi người chơi trò chơi không nhiều, tay chân có chút luống cuống là bình thường. Rời khỏi phó bản, Nhan Khê còn có tinh thần an ủi lòng tự trọng của mấy vị công tử này, Ba giờ chiều núi Thần Thú sẽ có quái thú lớn xuất hiện, tôi dẫn mọi người đi giết.
Bốn người yên lặng ngồi trên ghế, hơn nữa còn phong cho Nhan Khê làm đội trưởng.
Cảm giác ôm đùi, lại rất sảng khoái.
Đến chỗ núi Thần Thú, đã có mấy đội đang chờ quái thú, nhìn thấy đoàn người Nhan Khê xuất hiện, có hai đội yên lặng rời khỏi, còn lại mấy đội vẫn còn đang xem chừng.
Đại Hà, có người tuyên chiến với chúng ta.
Nhan Khê không nói hai lời, chọn tọa độ bắt đầu phản kích, lại vẫn còn thêm máu cho bốn người họ, gõ bàn phím bùm bùm vang dội, thập phần có khí thế.
“Sau khi quái thú xuất hiện, nhớ ra tuyệt chiêu, mọi người nhớ duy trì máu của mình đừng để bị chết, tôi không có thời gian kéo mọi người đâu. Nhan Khê lưu loát tiễn đối thủ đi uống canh Mạnh Bà, quay đầu nói với Nguyên Dịch, Nguyên Tiểu Nhị, tôi hơi khát, rót giúp tôi ly nước.
Nguyên Dịch: ...
Nhìn năm người đang trầm mê trong trò chơi, lần đầu tiên anh cảm thấy giống như là mình bị xa lánh rồi.
Mới vừa đi xuống lầu vào phòng bếp rót mấy ly nước đặt vào khay, dì Lý đi vào phòng bếp, bà quay đầu nhìn trên lầu, thấy không ai xuống nữa, vì thế hỏi nhỏ: Nhị thiếu, cô Nhan là người tốt, có phải cậu đang theo đuổi cô ấy không?
Tai Nguyên Dịch có chút đỏ lên, bưng khay lên nói: Dì Lý, tôi đưa trà lên.
Cô gái tốt vậy, sẽ có rất nhiều đàn ông theo đuổi. Dì Lý nói lời đạo lý, Cậu không tích cực theo đuổi, lỡ như cô Nhan bị những người khác theo đuổi thì làm sao bây giờ?
Dì Lý. Nguyên Dịch dừng bước lại, nhìn mấy ly trà đang tỏa hơi nước trong khay, Tôi không có lòng tin sẽ cho cô ấy một gia đình hạnh phúc.
Dì Lý nghe như thế có chút đau lòng, đang muốn nói gì đó, Nguyên Dịch đã đi khỏi.
Haizz, cả hai anh em đều như vậy. Dì Lý thở dài, nhưng bà chỉ là người làm việc trong nhà, không thể có ý kiến gì về chuyện của chủ.
Đại thiếu và bạn gái kết giao bảy tám năm, cũng không đi đến chuyện kết hôn, tình hình của nhị thiếu càng nghiêm trọng, hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, phụ nữ bên cạnh cũng không có, hiện tại rất không dễ dàng gì mới có một cô gái xuất hiện, cậu ấy lại do dự, thật không biết loại tình huống này phải dùng cách gì để giải quyết đây.
Đi đến cửa phòng, Nguyên Dịch đã nghe thấy mấy tiếng hoan hô bên trong, anh dừng chân lại, không lập tức đi vào.
Đại Hà, cô vào bang chúng tôi đi, tôi là bang chủ, chỉ cần cô đồng ý vào bang, tôi lập tức cắt chức tiểu Dương, cho cô làm Phó Bang Chủ.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy quái thú cỡ này, nếu không vì quản lý vừa mới lải nhải, tôi thật muốn print screen đăng weibo khoe rồi.
Trong lòng anh biết rất rõ mấy người bạn này, ở ngoài mặt rộng rãi hòa khí dễ sống chung, trên thực tế thì tính cảnh giác rất cao, có thể làm cho bọn họ thật tình tiếp nhận cũng không dễ dàng. Nhưng mà từ hôm nay, anh
Mọi người đang chơi trò gì? Nhan Khê cảm thấy có chút hứng thú hỏi, Tôi có thể vào xem không?
Đương nhiên có thể. Từ Kiều Sinh đồng ý, quay đầu thấy mặt Nguyên Dịch trầm xuống không nói lời nào, hận không thể cho chính mình một cái tát, anh đây không phải là đồng đội như heo sao? Vốn là hai người họ đang ở chung với nhau, anh vậy mà một gậy đánh gãy mất, lại vẫn một chỗ cái gì nữa?
Nghĩ vậy anh có chút chột dạ, nghiêng đầu sang chỗ khác không dám nhìn Nguyên Dịch, dẫn Nhan Khê vào phòng, Nguyên Dịch do dự một chút, cũng đi theo vào.
Đẩy cửa ra, trong phòng đầy khói thuốc, Từ Kiều Sinh đá đá vào ghế Dương Dục, Đều tắt thuốc hết đi, mở cửa sổ cho hết mùi, không để phụ nữ ngửi khói thuốc, là trách nhiệm của chúng ta, có biết không?
Dương Dục bị đá đang muốn hỏi Từ Kiều Sinh nổi điên cái gì, quay đầu thấy Nhan Khê đứng ở cửa, vội vàng bỏ thuốc trong vào trong gạt tàn, đứng dậy mở cửa sổ ra, lấy tay quạt bớt khói thuốc, hy vọng có thể giảm bớt mùi trong không khí.
Mọi người cũng chơi trò này? Nhan Khê đi đến chỗ máy tính của Dương Dục, cảm thấy trò chơi này có chút quen, lại nhìn giao diện trò chơi, không phải là trò gần đây cô đang chơi sao, Thực khéo, tôi cũng đang chơi trò này, còn dư máy nào không, chúng ta cùng đánh phó bản.
Nhị... Đại Hà, cô muốn đánh phó bản nào, chúng tôi đều có thể dẫn cô theo. Từ Kiều Sinh mở máy tính bên cạnh ra, Không ngờ cô cũng chơi trò này, đây đúng là duyên phận rồi.
Cô chơi một chút là được rồi, chơi tài khoản nữ?
Tài khoản nữ. Nhan Khê phát hiện mấy máy tính này đều cài trò chơi, xem ra là Nguyên Dịch cố ý chuẩn bị cho bạn anh, nếu không thì có nhà ai lại cố ý xây phòng trò chơi, lại còn đặt mấy máy tính ở bên trong.
Tài khoản nữ cũng được, vừa hay chúng tôi đang thiếu một một người nữ về sau vào phó bản không cần phải tìm nữ vào nữa. Từ Kiều Sinh đã hoàn toàn trầm mê vào trong trò chơi, nhiệt tình theo sát Nhan Khê giới thiệu nhân vật của mình, nói Nhan Khê sau khi login thì thêm bạn với anh, đã sớm quên anh họ đang đứng sau lưng.
Nhan Khê một bên đăng nhập trò chơi, một bên nghĩ, đầu óc Từ Kiều Sinh không tốt, lại thích chơi trò chơi, sao có thể sống sót trong làng giải trí được nhỉ?
Cưỡi lên con thất thải Phượng Phi Thiên (Con phượng có bảy màu) của mình, Nhan Khê một đường chạy đến thương hội: Tôi đến thương hội, mọi người mau tới đây.
Vài người chạy đến thương hội, Trương Vọng thuận miệng hỏi một câu: Đại Hà, thương hội nhiều người lắm, tên của cô là gì?
Khê Thủy uốn cong.
Cái gì? Trương Vọng cho rằng tai mình có vấn đề.
Khê Thủy uốn cong. Nhan Khê cười tít mắt gật đầu, nhìn vẻ mặt kinh hãi của bốn người Trương Vọng, tươi cười càng ngày càng dịu dàng, Chính là người mà mọi người đang nghĩ.
Ôi, để tôi bình tĩnh lại chút. Từ Kiều Sinh thiếu chút nữa là từ trên ghế nhảy dựng lên, Toàn bộ server có một tài khoản nữ là nhân yêu rất nổi tiếng... giọng nói nhỏ lại, Thì ra không phải là nhân yêu?
Không thể trách anh ngạc nhiên, thật sự là cái tài khoản Khê Thủy uốn cong chuốc phải rất nhiều thù hận, thân là tài khoản nữ mà lại rất bạo lực so với các tài khoản khác, tất cả trang bị đều là cấp độ cao hiếm thấy, phẩm chất, đều gây thù với mọi bang phái và bị đuổi giết khắp nơi, trong server rất nổi tiếng, là một nhân yêu chơi tài khoản nữ rất bạo lực.
Ai là nhân yêu? Nguyên Dịch cảm thấy cái từ này không dễ nghe, nhăn mày, Kiều Sinh, nói chuyện cẩn thận.
Tâm tình Từ Kiều Sinh hết sức phức tạp, vẻ mặt vi diệu nhìn Nguyên Dịch, anh họ không chơi trò chơi, không biết “Khê Thủy uốn cong” này có bao nhiêu hung tàn. Nhìn lại Nhan Khê kia lông mày nhỏ, dáng người nhỏ bé và yếu ớt như gió xuân, anh cố gắng mỉm cười, Nhất thời nhanh miệng.
Vốn giữ lơi hứa dẫn Nhan Khê đi đánh phó bản, mà trong vòng một giờ sau, đều bị Nhan Khê làm mất hết mặt mũi, nếu không có Nhan Khê ở đây, bọn họ thiếu chút nữa đã bị giết.
Cái phó bản này mới ra, thời gian mọi người chơi trò chơi không nhiều, tay chân có chút luống cuống là bình thường. Rời khỏi phó bản, Nhan Khê còn có tinh thần an ủi lòng tự trọng của mấy vị công tử này, Ba giờ chiều núi Thần Thú sẽ có quái thú lớn xuất hiện, tôi dẫn mọi người đi giết.
Bốn người yên lặng ngồi trên ghế, hơn nữa còn phong cho Nhan Khê làm đội trưởng.
Cảm giác ôm đùi, lại rất sảng khoái.
Đến chỗ núi Thần Thú, đã có mấy đội đang chờ quái thú, nhìn thấy đoàn người Nhan Khê xuất hiện, có hai đội yên lặng rời khỏi, còn lại mấy đội vẫn còn đang xem chừng.
Đại Hà, có người tuyên chiến với chúng ta.
Nhan Khê không nói hai lời, chọn tọa độ bắt đầu phản kích, lại vẫn còn thêm máu cho bốn người họ, gõ bàn phím bùm bùm vang dội, thập phần có khí thế.
“Sau khi quái thú xuất hiện, nhớ ra tuyệt chiêu, mọi người nhớ duy trì máu của mình đừng để bị chết, tôi không có thời gian kéo mọi người đâu. Nhan Khê lưu loát tiễn đối thủ đi uống canh Mạnh Bà, quay đầu nói với Nguyên Dịch, Nguyên Tiểu Nhị, tôi hơi khát, rót giúp tôi ly nước.
Nguyên Dịch: ...
Nhìn năm người đang trầm mê trong trò chơi, lần đầu tiên anh cảm thấy giống như là mình bị xa lánh rồi.
Mới vừa đi xuống lầu vào phòng bếp rót mấy ly nước đặt vào khay, dì Lý đi vào phòng bếp, bà quay đầu nhìn trên lầu, thấy không ai xuống nữa, vì thế hỏi nhỏ: Nhị thiếu, cô Nhan là người tốt, có phải cậu đang theo đuổi cô ấy không?
Tai Nguyên Dịch có chút đỏ lên, bưng khay lên nói: Dì Lý, tôi đưa trà lên.
Cô gái tốt vậy, sẽ có rất nhiều đàn ông theo đuổi. Dì Lý nói lời đạo lý, Cậu không tích cực theo đuổi, lỡ như cô Nhan bị những người khác theo đuổi thì làm sao bây giờ?
Dì Lý. Nguyên Dịch dừng bước lại, nhìn mấy ly trà đang tỏa hơi nước trong khay, Tôi không có lòng tin sẽ cho cô ấy một gia đình hạnh phúc.
Dì Lý nghe như thế có chút đau lòng, đang muốn nói gì đó, Nguyên Dịch đã đi khỏi.
Haizz, cả hai anh em đều như vậy. Dì Lý thở dài, nhưng bà chỉ là người làm việc trong nhà, không thể có ý kiến gì về chuyện của chủ.
Đại thiếu và bạn gái kết giao bảy tám năm, cũng không đi đến chuyện kết hôn, tình hình của nhị thiếu càng nghiêm trọng, hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, phụ nữ bên cạnh cũng không có, hiện tại rất không dễ dàng gì mới có một cô gái xuất hiện, cậu ấy lại do dự, thật không biết loại tình huống này phải dùng cách gì để giải quyết đây.
Đi đến cửa phòng, Nguyên Dịch đã nghe thấy mấy tiếng hoan hô bên trong, anh dừng chân lại, không lập tức đi vào.
Đại Hà, cô vào bang chúng tôi đi, tôi là bang chủ, chỉ cần cô đồng ý vào bang, tôi lập tức cắt chức tiểu Dương, cho cô làm Phó Bang Chủ.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy quái thú cỡ này, nếu không vì quản lý vừa mới lải nhải, tôi thật muốn print screen đăng weibo khoe rồi.
Trong lòng anh biết rất rõ mấy người bạn này, ở ngoài mặt rộng rãi hòa khí dễ sống chung, trên thực tế thì tính cảnh giác rất cao, có thể làm cho bọn họ thật tình tiếp nhận cũng không dễ dàng. Nhưng mà từ hôm nay, anh
/101
|