CHƯƠNG 7
Tô Tuyết Vi ngữ điệu đột nhiên trầm xuống, cô cảm thấy không được tự nhiên mà ôm lấy cánh tay, lông mi rũ xuống, biểu tình ảm đạm “Lại đã xảy ra một chút chuyện, lúc tôi học cao trung còn chưa tốt nghiệp, liền đi theo người nhà di dân tới Úc Châu, một lần đi chính là tám năm. Có một khoảng thời gian rất dài không có cùng các bạn trong nước liên hệ, vẫn là không cẩn thận ở trên truyền thông nhìn thấy ảnh chụp của Phái Nhi, hơn nữa cô ấy là bạn tốt, lại lần nữa mới hạ quyết tâm về nước.”
“Cô lần này trở về, chuẩn bị ở bao lâu?” Tạ An Phong bỗng nhiên tạm dừng một chút động tác đặt hành lý xuống, anh vốn không nên hỏi vấn đề này, cũng giống như anh vốn không nên đem tính cách xã giao của mình đặt lên người Tô Tuyết Vi, nhưng anh chính là khống chế không được mà làm như vậy, giống như có loại bí ẩn chờ mong cùng một tia áy náy.
“Trên thực tế, tôi lần này cũng không phải đơn thuần trở về thăm các bạn, còn có công ty ở Úc Châu cho tôi về nước công tác, xem như là đi quản lý chi nhánh, đại khái sẽ ở trong nước trên dưới nửa năm, đến lúc đó hẳn là có thể tận mắt nhìn thấy Phái Nhi sinh con, không biết là cháu gái, hay vẫn là cháu trai, tôi chính là tốn tâm tư chuẩn bị cho nó một phần lễ vật.”
Tô Tuyết Vi một bên nói, một bên kéo ra cửa xe. Tạ An Phong mới vừa đóng lại cốp xe, liền thấy Tô Tuyết Vi đã ngồi vào ghế phụ.
Tạ An Phong đột nhiên nhớ tới lời dặn dò của Khúc Phái Nhi, không cho cô ấy người gọi là “bạn thân” ngồi ghế phụ.
Chính là cô ấy đã ngồi đây rồi, anh làm sao mở miệng bảo cô đổi vị trí đây?
Tạ An Phong cọ tới cọ lui chui vào bên trong xe, tầm mắt dừng ở trên người của Tô Tuyết Vi, mới chớp mắt tạm dừng hình ảnh. Cô đã thắt dây an toàn, dây lưng màu đen ở giữa hai vú của cô khiến vú căng ra, trong đó khiến cả hai vú thay đổi hình dạng. Lúc ngồi xuống khiến cho váy bao mông của cô hướng lên trên di chuyển một mảng lớn, cơ hồ khó khăn lắm mới che khuất khu tam giác, hai đùi đều trắng nõn lóa mắt, Tạ An Phong quả thực không biết nên đem tầm mắt của mình đặt ở chỗ nào.
Tạ An Phong mới vừa thắt xong đai an toàn, trong túi điện thoại liền vang lên, xem cuộc gọi hiện là nannan vợ.
“Ừm, người đã đón được, trên đường có chút tắc, cho nên đã đến muộn hơn một chút, hiện tại trở về chỉ sợ cũng tắc đường, nếu em đói bụng cứ ăn trước đi, liền không cần chờ chúng ta.” Tạ An Phong chỉ lo nói chuyện điện thoại, không nhận thấy được Tô Tuyết Vi đã cởi đai an toàn, đến gần anh hơn một chút.
/198
|