Bên trên bờ tường đằng sau của khu phòng học, một tên con trai nằm gối đầu tay, vắt vẻo đung đưa chân. Hắn ngáp dài nhìn mây trôi hờ hững trên cao. Hắn là Nguyễn Minh Việt , học sinh lớp 11a1 của trường THPT Nhật Phượng. Hắn là nam thần Taekwondo trong con mắt của tất cả học sinh trong trường, và trình độ học vấn cũng rất là cao. Nói tới đây thì chắc hẳn ai cũng đã hiểu được vì sao hắn lại nhìn mây ngáp dài ngao ngán rồi nhỉ? Vâng chính là bởi hắn buồn ngủ vì chẳng tìm được đối thủ của mình. Đang chuẩn bị nhắm mắt xuôi tay chìm vào giấc ngủ giờ ra chơi quí giá thì...
-TRÁNH RA.A.A.A...-một con nhóc từ đâu xuất hiện đang bay vô chỗ hắn.Hắn tỉnh ngủ toan bỏ chạy
Thì RẦM ,hắn cùng nhỏ đó rơi lần hai từ trên tường xuống dưới đất mà đau điếng.Hắn vẫn chưa hiểu cái mô tê gì cả bởi vì làm gì có đứa con gái nào từ trên trời rơi xuống người hắn mà nhìn mặt nhỏ là đã biết nhỏ lạnh lùng ,xinh xắn,và còn lạ hơn là nhỏ mặc đồng phục trường Nhật Phượng cơ chứ? Ngó thử vào tờ giấy nhỏ đang xem thì hắn biết được rằng nhỏ là học sinh mới.Hắn nghĩ thầm: Học sinh mới à?Mình không chấp học sinh mới .Tự nhiên con nhỏ đó đứng dậy phủi tay chân rồi chuẩn bị bước đi,Việt bèn chạy theo hỏi han giúp đỡ:
-Này bạn ơi!!! Tôi là Minh Việt,cậu có cần tôi chỉ lớp giùm không?-Việt tỏ ra thật là cởi mở.
-Không cần-Nhỏ nói rồi đi thẳng.
-Xí....thiệt tình,người ta hi sinh giấc ngủ đỡ cô khỏi ngã rồi lại còn giúp tìm lớp mà trả lời thế đấy-Việt lầm bầm-Ta nhịn!
8h15' sáng,hắn mệt mỏi lết cái xác của mình về lại lớp học, ngồi vào vị trí của mình gục mặt xuống bàn ngủ bù cho giấc mộng vừa mất. Trong mơ hắn nhìn thấy con nhỏ lúc sáng đang vận võ phục Taekwondo nhìn hắn mỉm cười thật là đẹp.Hắn ngỡ ngàng trong giây lát rồi bước lại gần nhỏ thì bất chợt nhỏ nhanh nhẹn tung chân hạ hắn Knock Out.Giật mình tỉnh giấc mộng,Việt ngẩng mặt lên thì nhìn thấy con nhỏ đó đang đứng trên bục giảng cùng thầy chủ nhiệm, nghe bọn con trai hò hét kinh khủng lắm,chắc thấy nhỏ đó xinh xắn ý mà.Con nhỏ Tú không thèm để ý tới bạn mới ở trên kia ,quay xuống tơn hớt với Việt
-Việt iu quí ơi,CLB Taekwondo hôm nay có một thành viên nữ tham gia hay sao ý.Tớ nghe phong thanh như thế.À...Ừm...tên là...-Tú lục lọi lại trong trí nhớ của nó.
-Phạm Hòa Nam.
-Chuẩn luôn.Việt sao biết hay vậy?
Việt chỉ tay lên bục giảng:
-Nhỏ trên bục nói không phải tớ nói.
-Giờ, hòa Nam ,thầy sẽ chọn cho em nhé.-Thầy chủ nhiệm béo ú lên tiếng
-Thầy ơi chỗ em còn trống nè-một nam sinh ên tiếng.Cả đám nhao nhao cả em nữa .Thầy chủ nhiệm toát mồ hôi hột luôn.
-Thầy để bạn ấy ngồi cùng em sẽ tốt cho bạn ấy hơn ạ.-Việt giả vờ thành thật góp ý
-Ừ.Hòa Nam ,em ngồi cạnh Việt nhé.Bạn ấy học giỏi nên có thể giải thích cho em nhưng thắc mắc.
Nam gật đầu bước xuống cạnh hắn rồi ngồi xuống.
-Hi Hòa Nam đáng iu, mình lại gặp lại rồi,có duyên ghê cơ-Việt cười cười
-TRÁNH RA.A.A.A...-một con nhóc từ đâu xuất hiện đang bay vô chỗ hắn.Hắn tỉnh ngủ toan bỏ chạy
Thì RẦM ,hắn cùng nhỏ đó rơi lần hai từ trên tường xuống dưới đất mà đau điếng.Hắn vẫn chưa hiểu cái mô tê gì cả bởi vì làm gì có đứa con gái nào từ trên trời rơi xuống người hắn mà nhìn mặt nhỏ là đã biết nhỏ lạnh lùng ,xinh xắn,và còn lạ hơn là nhỏ mặc đồng phục trường Nhật Phượng cơ chứ? Ngó thử vào tờ giấy nhỏ đang xem thì hắn biết được rằng nhỏ là học sinh mới.Hắn nghĩ thầm: Học sinh mới à?Mình không chấp học sinh mới .Tự nhiên con nhỏ đó đứng dậy phủi tay chân rồi chuẩn bị bước đi,Việt bèn chạy theo hỏi han giúp đỡ:
-Này bạn ơi!!! Tôi là Minh Việt,cậu có cần tôi chỉ lớp giùm không?-Việt tỏ ra thật là cởi mở.
-Không cần-Nhỏ nói rồi đi thẳng.
-Xí....thiệt tình,người ta hi sinh giấc ngủ đỡ cô khỏi ngã rồi lại còn giúp tìm lớp mà trả lời thế đấy-Việt lầm bầm-Ta nhịn!
8h15' sáng,hắn mệt mỏi lết cái xác của mình về lại lớp học, ngồi vào vị trí của mình gục mặt xuống bàn ngủ bù cho giấc mộng vừa mất. Trong mơ hắn nhìn thấy con nhỏ lúc sáng đang vận võ phục Taekwondo nhìn hắn mỉm cười thật là đẹp.Hắn ngỡ ngàng trong giây lát rồi bước lại gần nhỏ thì bất chợt nhỏ nhanh nhẹn tung chân hạ hắn Knock Out.Giật mình tỉnh giấc mộng,Việt ngẩng mặt lên thì nhìn thấy con nhỏ đó đang đứng trên bục giảng cùng thầy chủ nhiệm, nghe bọn con trai hò hét kinh khủng lắm,chắc thấy nhỏ đó xinh xắn ý mà.Con nhỏ Tú không thèm để ý tới bạn mới ở trên kia ,quay xuống tơn hớt với Việt
-Việt iu quí ơi,CLB Taekwondo hôm nay có một thành viên nữ tham gia hay sao ý.Tớ nghe phong thanh như thế.À...Ừm...tên là...-Tú lục lọi lại trong trí nhớ của nó.
-Phạm Hòa Nam.
-Chuẩn luôn.Việt sao biết hay vậy?
Việt chỉ tay lên bục giảng:
-Nhỏ trên bục nói không phải tớ nói.
-Giờ, hòa Nam ,thầy sẽ chọn cho em nhé.-Thầy chủ nhiệm béo ú lên tiếng
-Thầy ơi chỗ em còn trống nè-một nam sinh ên tiếng.Cả đám nhao nhao cả em nữa .Thầy chủ nhiệm toát mồ hôi hột luôn.
-Thầy để bạn ấy ngồi cùng em sẽ tốt cho bạn ấy hơn ạ.-Việt giả vờ thành thật góp ý
-Ừ.Hòa Nam ,em ngồi cạnh Việt nhé.Bạn ấy học giỏi nên có thể giải thích cho em nhưng thắc mắc.
Nam gật đầu bước xuống cạnh hắn rồi ngồi xuống.
-Hi Hòa Nam đáng iu, mình lại gặp lại rồi,có duyên ghê cơ-Việt cười cười
/13
|