Sáng hôm sau
Ánh nắng chói chang soi rọi qua từng ô cửa sổ,lại là mùi hương oải hương ấy...thật quen thuộc nhưng cũng lạ lẫm,nơi đây là nơi nào?Chuyện gì đã xảy ra với nó vào đêm hôm qua?Ai đã cứu nó.Trong giấc mơ,hàng loạt những suy nghĩ hiện lên và rồi nó bừng tĩnh dậy
- Cô tỉnh rồi sao?
Trước mặt nó là hình ảnh của một người con trai quen thuộc,nó đưa tay lên đầu thì cảm thấy có chứ gì đó đang hiện diện trên đầu mình,không gì khác đó chính là băng quấn,đó chính là chứng tích của đêm hôm qua
- Sao tôi lại ở nhà cậu?Cậu cứu tôi?
- Đúng vậy,cô cảm thấy thế nào rồi?Để tôi gọi bác sĩ đến kiểm ra
Nó nhìn hắn với đôi mắt thoáng buồn,có thể thấy...hắn đã thức suốt đêm để chăm sóc nó,khuôn mặt nhợt nhạt và ánh mắt lờ đờ cộng thêm quần thăm dưới mắt hắn cũng đã nói lên tất cả.Nó nắm nhẹ tay hắn khiến hắn bất ngờ rớt luôn chiếc điện thoại đang cầm trên tay
- Cảm ơn cậu Hoàng Anh!
- Thanh...Thanh...
Không biết điều gì lại làm cho con tim hắn lại thổn thức đến nổi muốn nhảy ra khỏi lòng ngực...phải chăng bởi vì lời nói và ánh mắt dịu dàng kia đã khiến hắn rung động.Sau sự thật ấy đã khiến hắn tưởng chừng như sẽ không bao giờ tha thứ cho nó nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật,lí trí không thể nào thắng nổi con tim cả,đừng nên che giấu tình cảm của mình...nếu có cơ hội phải dũng cảm nói ra những điều mà mình muốn nói...nếu không sao này sẽ không có còn cơ hội nữa
- Hoàng Anh...tôi...tôi...
Nó cứ úp úp mở mở không chịu nói ra làm hắn nóng lòng đến sốt ruột, rốt cuộc thì nó muốn nói gì mà căng thẳng như vậy
- Tôi...
Rầm cánh cửa phòng đột nhiên mở tung ra và rồi một đám người tự nhiên xông vào,ai nấy đều mặt vest đen,khuôn mặt hung tợn chỉa súng vào người hắn,hắn bất giác đưa hai tay lên trên đầu mà không biết chuyện gì xảy ra cả
- Các người là ai?Tự tiện xông vào nhà người khác có biết là vi phạm pháp luật không hả?_dù bị chỉa súng nhưng hắn vẫn mạnh miệng
- Rốt cuộc các người là ai?_ngay lập tức nó bước xuống giường và rồi đứng trước mặt hắn làm bia đỡ đạn,hắn đã cứu nó một mạng thì xem như lần này đến lượt nó trả ơn cho hắn vậy,cho dù có chết nó cũng không mắc nợ hắn
- Thanh Thanh...cô làm gì vậy?Mau tránh ra_khuôn mặt hắn tối sầm lại vì hành động này của nó,đáng lí ra người bảo vệ nó phải là hắn.
Từ bên ngoài,ns và hắn nghe thấy có tiếng bước chân lộp bộp đang từng bước từng bước tiến vào căn phòng này và rồi một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt nó
- Ba???
Ngay cả nó cũng không thể ngờ rằng La Hoàng Dân lại có mặt ngay tại đây,không phải ông ấy đang đi công tác ở nước ngoài sao?Tại sao lại...chuyện này là sao đây?
- Con còn muốn đứng đó đến khi nào?Qua đây!
Từng câu từng chữ ông nói ra đều toát lên vẻ uy nghiêm đến đáng sợ,nó liền bước đến đứng phía sau lưng ông rồi nói
- Ba...nghe con giải thích đã_giọng nó cứ rung rung vì thật sự nó đang rất sợ,ông Hoàng Dân một khi nổi giận thì có thể làm bất cứ chuyện gì
Ông Dân không quan tâm đến nói của nó,ông quay sang tên đàn em rồi giựt lấy cây súng của tên đó và rồi...đầu của cây súng thật thật gọn gàng trên trán hắn,chỉ cần một lần bóp cò của ông Dân sẽ tiễn hắn qua thế giới bên kia ngay lập tức
- BA!_nó tức giận khi ông Dân lại hành động như vậy,ông chưa nghe nó giải thích thì đã hành xử lỗ mãng như vậy rồi
- Con đứng im đó,người đâu...giữ nó lại
Bọn đàn em nghe theo lệnh ông Dân liền ngăn nó không cho nó đến gần
Ông Dân vẫn giữ nguyên trên đầu hắn rồi nhìn hắn với ánh mắt sắt lạnh và rồi lên tiếng hỏi hắn
- Cậu và con gái tôi có mối quan hệ gì?
Đứng trước một ông trùm khét tiếng là hung ác nhưng hắn không hề rung sợ trước ông ta,đã vậy còn rất mạnh miệng trả lời
- Cháu yêu Thanh Thanh
- Vương Hoàng Anh,cậu điên hay sao?Mau rút lại lời nói đó
Hắn điên hay sao mà lại dám nói ra lời đó trước mặt ông ấy kia chứ,hắn không muốn sống hay sao?
- Ba...đừng nghe hắn nói bậy,con và hắn ta không có mối quan hệ nào cả
Đây chính là lí do khiến cho nó không thể đồng ý hay có tình cảm gì với hắn,bởi vì từ lâu ông Dân đã tìm
ra một người môn đăng hộ đối có thể sánh duyên vơi nó cho đến răng long đầu bạc và người đó phải thật là người tài ba để sau này có thể giúp con gái ông quản lí cơ ngơi đồ sộ của gia đình ông...cho nên nó thà rằng để hắn hận mình còn hơn nhìn thấy hắn phải chết
- Ba...tha cho hắn đi,con xin ba
- Con dám lên tiếng cầu xin tên oác con này sao?_Ông quay sang nó rồi bất ngờ tát vào mặt nó
Nhưng nó không khóc cũng không trách móc ông mà nó chỉ nhìn ông bằng đôi mắt cầu khẩn và rồi ông nhìn thấy hai dòng nước mắt khản cầu đang lăn dài trên đôi má của nó,ông nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đó
- Đưa con bé lên xe
Trước mặt hắn là cành tưởng người con gái mình yêu thương bị dẫn đi,hắn bất lực tự trách mình và rồi không ngừng trách vấn bản thân rằng quá vô dụng...hắn chỉ biết đứng nhìn nó bị đưa đi...nhìn ánh mắt nó nhue chứa đựng diều gf đó chưa thể nói ra...hắn muốn bảo về nó nhưng lại không có đủ dũng cảm đối đầu với ông Dân,không biết cuộc chia tay này biết bao giờ mới gặp lại...e rằng sau này hai người khó thể gặp mặt nhau
Ánh nắng chói chang soi rọi qua từng ô cửa sổ,lại là mùi hương oải hương ấy...thật quen thuộc nhưng cũng lạ lẫm,nơi đây là nơi nào?Chuyện gì đã xảy ra với nó vào đêm hôm qua?Ai đã cứu nó.Trong giấc mơ,hàng loạt những suy nghĩ hiện lên và rồi nó bừng tĩnh dậy
- Cô tỉnh rồi sao?
Trước mặt nó là hình ảnh của một người con trai quen thuộc,nó đưa tay lên đầu thì cảm thấy có chứ gì đó đang hiện diện trên đầu mình,không gì khác đó chính là băng quấn,đó chính là chứng tích của đêm hôm qua
- Sao tôi lại ở nhà cậu?Cậu cứu tôi?
- Đúng vậy,cô cảm thấy thế nào rồi?Để tôi gọi bác sĩ đến kiểm ra
Nó nhìn hắn với đôi mắt thoáng buồn,có thể thấy...hắn đã thức suốt đêm để chăm sóc nó,khuôn mặt nhợt nhạt và ánh mắt lờ đờ cộng thêm quần thăm dưới mắt hắn cũng đã nói lên tất cả.Nó nắm nhẹ tay hắn khiến hắn bất ngờ rớt luôn chiếc điện thoại đang cầm trên tay
- Cảm ơn cậu Hoàng Anh!
- Thanh...Thanh...
Không biết điều gì lại làm cho con tim hắn lại thổn thức đến nổi muốn nhảy ra khỏi lòng ngực...phải chăng bởi vì lời nói và ánh mắt dịu dàng kia đã khiến hắn rung động.Sau sự thật ấy đã khiến hắn tưởng chừng như sẽ không bao giờ tha thứ cho nó nhưng sự thật vẫn mãi là sự thật,lí trí không thể nào thắng nổi con tim cả,đừng nên che giấu tình cảm của mình...nếu có cơ hội phải dũng cảm nói ra những điều mà mình muốn nói...nếu không sao này sẽ không có còn cơ hội nữa
- Hoàng Anh...tôi...tôi...
Nó cứ úp úp mở mở không chịu nói ra làm hắn nóng lòng đến sốt ruột, rốt cuộc thì nó muốn nói gì mà căng thẳng như vậy
- Tôi...
Rầm cánh cửa phòng đột nhiên mở tung ra và rồi một đám người tự nhiên xông vào,ai nấy đều mặt vest đen,khuôn mặt hung tợn chỉa súng vào người hắn,hắn bất giác đưa hai tay lên trên đầu mà không biết chuyện gì xảy ra cả
- Các người là ai?Tự tiện xông vào nhà người khác có biết là vi phạm pháp luật không hả?_dù bị chỉa súng nhưng hắn vẫn mạnh miệng
- Rốt cuộc các người là ai?_ngay lập tức nó bước xuống giường và rồi đứng trước mặt hắn làm bia đỡ đạn,hắn đã cứu nó một mạng thì xem như lần này đến lượt nó trả ơn cho hắn vậy,cho dù có chết nó cũng không mắc nợ hắn
- Thanh Thanh...cô làm gì vậy?Mau tránh ra_khuôn mặt hắn tối sầm lại vì hành động này của nó,đáng lí ra người bảo vệ nó phải là hắn.
Từ bên ngoài,ns và hắn nghe thấy có tiếng bước chân lộp bộp đang từng bước từng bước tiến vào căn phòng này và rồi một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt nó
- Ba???
Ngay cả nó cũng không thể ngờ rằng La Hoàng Dân lại có mặt ngay tại đây,không phải ông ấy đang đi công tác ở nước ngoài sao?Tại sao lại...chuyện này là sao đây?
- Con còn muốn đứng đó đến khi nào?Qua đây!
Từng câu từng chữ ông nói ra đều toát lên vẻ uy nghiêm đến đáng sợ,nó liền bước đến đứng phía sau lưng ông rồi nói
- Ba...nghe con giải thích đã_giọng nó cứ rung rung vì thật sự nó đang rất sợ,ông Hoàng Dân một khi nổi giận thì có thể làm bất cứ chuyện gì
Ông Dân không quan tâm đến nói của nó,ông quay sang tên đàn em rồi giựt lấy cây súng của tên đó và rồi...đầu của cây súng thật thật gọn gàng trên trán hắn,chỉ cần một lần bóp cò của ông Dân sẽ tiễn hắn qua thế giới bên kia ngay lập tức
- BA!_nó tức giận khi ông Dân lại hành động như vậy,ông chưa nghe nó giải thích thì đã hành xử lỗ mãng như vậy rồi
- Con đứng im đó,người đâu...giữ nó lại
Bọn đàn em nghe theo lệnh ông Dân liền ngăn nó không cho nó đến gần
Ông Dân vẫn giữ nguyên trên đầu hắn rồi nhìn hắn với ánh mắt sắt lạnh và rồi lên tiếng hỏi hắn
- Cậu và con gái tôi có mối quan hệ gì?
Đứng trước một ông trùm khét tiếng là hung ác nhưng hắn không hề rung sợ trước ông ta,đã vậy còn rất mạnh miệng trả lời
- Cháu yêu Thanh Thanh
- Vương Hoàng Anh,cậu điên hay sao?Mau rút lại lời nói đó
Hắn điên hay sao mà lại dám nói ra lời đó trước mặt ông ấy kia chứ,hắn không muốn sống hay sao?
- Ba...đừng nghe hắn nói bậy,con và hắn ta không có mối quan hệ nào cả
Đây chính là lí do khiến cho nó không thể đồng ý hay có tình cảm gì với hắn,bởi vì từ lâu ông Dân đã tìm
ra một người môn đăng hộ đối có thể sánh duyên vơi nó cho đến răng long đầu bạc và người đó phải thật là người tài ba để sau này có thể giúp con gái ông quản lí cơ ngơi đồ sộ của gia đình ông...cho nên nó thà rằng để hắn hận mình còn hơn nhìn thấy hắn phải chết
- Ba...tha cho hắn đi,con xin ba
- Con dám lên tiếng cầu xin tên oác con này sao?_Ông quay sang nó rồi bất ngờ tát vào mặt nó
Nhưng nó không khóc cũng không trách móc ông mà nó chỉ nhìn ông bằng đôi mắt cầu khẩn và rồi ông nhìn thấy hai dòng nước mắt khản cầu đang lăn dài trên đôi má của nó,ông nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đó
- Đưa con bé lên xe
Trước mặt hắn là cành tưởng người con gái mình yêu thương bị dẫn đi,hắn bất lực tự trách mình và rồi không ngừng trách vấn bản thân rằng quá vô dụng...hắn chỉ biết đứng nhìn nó bị đưa đi...nhìn ánh mắt nó nhue chứa đựng diều gf đó chưa thể nói ra...hắn muốn bảo về nó nhưng lại không có đủ dũng cảm đối đầu với ông Dân,không biết cuộc chia tay này biết bao giờ mới gặp lại...e rằng sau này hai người khó thể gặp mặt nhau
/91
|