Buổi tôi hôm đó,buổi tiệc sinh nhật được trang trí một cách xa hoa và lộng lẫy,tất cả khách mời của buổi tối hôm nay ai nấy đều toát lên một vẻ đẹp riêng biệt.Hầu hết các chàng trai đều khoác lên người bộ vest lịch lãm còn những cô nàng thì khoác lên người những bộ cánh lộng lẫy làm tôn lên vẻ đẹp kiêu sa và quyến rũ của các cô nàng.Đặc biệt,Duy đã cố tình biến buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay của mình trở thành một bữa tiệc hóa trang,mọi người khi bước vào đại sảnh sẽ được tặng một chiếc mặt nạ tùy thích làm cho buổi tiệc hôm nay trở nên hấp dẫn hơn.
Cũng đã đến giờ nhân vật chính của buổi tiệc xuất hiện,khi chiếc kim dài của đồng hồ điểm đúng 8h mọi người điều hướng về phía cánh cửa chính để đón chào chủ nhân của buổi tiệc.
Cánh cửa lớn từ từ mở ra,hình ảnh của một nam thần xuất hiện làm tan chảy trái tim biết bao nhiêu cô gái,nhưng như vậy còn chưa đủ đâu...đến khi một người con gái xuất hiện với chiếc váy đuôi đá màu bạc được đính từ những viên đá quý nhất do Designer của Pháp thiết kế dành riêng cho nó,bộ váy được thiết kế cổ trần để lộ bờ vai nõn nà và vòng 1 cực quyến rủ.Ai nấy đều có thể nhận ra đây là một cô gái rất đẹp nếu như nó tháo chiếc mặt nạ đó ra,ai cũng mong chờ được nhìn thấy dung mạo thật sự của nó đằng sau chiếc mặt nạ kia
Duy nắm lấy tay nó rồi hôn nhẹ lên bàn tay của chị gái mình rồi nói khẽ bên tai của nó căn dặn
- Trước hết chị đừng manh động,em sẽ tìm thời cơ thích hợp để chị gặp anh ta
- Được
Mọi người nhìn thấy cách của Duy thể hiện trước tất cả mọi người,ai nấy điều nghĩ rằng cô gái đang bên cạnh Duy chính là bạn gái của Duy
Thanh Duy bước ra đứng giữa đại sảnh rồi trịnh trọng cất giọng nói:
- Tôi cảm thấy rất vui mừng khi mọi người đã dành thời gian quý báu của mình để đến đến dự buổi tiệc nhỏ của tôi ngày hôm nay.Thanh Duy tôi muốn mời tất cả mọi người cùng cạn ly để màn dạo đầu thêm phần náo nhiệt
Duy và tất cả mọi người đều uống cạn ly rượu trên tay,sau đó nhân viên của khách sạn đem ra một chiếc bánh kem thật lớn đến trước mặt cậu và dàn nhạc giao hưởng bắt đầu cất lên tiếng nhạc mừng sinh nhật và tất cả mọi người đều cấy lên tiếng hát chúc mừng sinh nhật để dành tặng cho Duy.Kết thúc bài hát,Duy cầu nguyện rồi sau đó thổi nến nhưng lạ một điều,Duy không đặt bánh kem cũng không kêu phục vụ làm những chuyện này vậy thì ai đã làm?
- Chúc mừng sinh nhật cậu,Thanh Duy!
Thì ra người đó là Hương Ly...Duy cảm thấy vô cùng bất ngờ cậu không nghĩ rằng người đó lại là Ly.Cầm hộp quà nhỏ trên tay,Ly dần dần bước đến chỗ Duy đứng rồi ngượng ngùng đưa cho Duy
- Quà sinh nhật của cậu
- Cảm ơn chị_Duy vui vẻ nhận món quà đó_Tôi có thể mở ra xem được không?
- Được,cậu cứ mở_Ly e dè nói
Duy hồi hộp mở hộp quà ra,cảm xúc trong lòng Duy cứ ngày một dâng trào vì xúc động,mở hộp quà ra Duy nhìn thấy bên trong là một chiếc đồng hồ bằng bạch kim rất đắc tiền
- Cậu thích nó chứ?
- Tất nhiên rồi,cảm ơn chị
Duy và Ly cứ mãi mê nói chuyện vui vẻ với nhau mà không ai hề hay biết nó đã không còn trong đại sãnh nữa rồi.
Thì ra...nó một mình đi ra boong tàu ngắm cảnh biển về đêm,cũng đã lâu lắm rồi,kể từ khi mẹ nó mất nó dường như trở thành một người hoàn toàn khác dưới sự dạy dỗ của ông Dân,kể từ ngày đó nó chưa bao giờ được ngắm nhìn bầu trời yên bình như thế này,suốt 9 năm qua cuộc sống xung quanh nó chỉ toàn màu đen của bóng tối,hận thù và màu đỏ của máu.Bàn tay này của nó đã không còn sạch sẽ nữa rồi,chính bàn tay này đã giết chết không biết bao nhiêu sinh mạng của con người nhưng vì...nó đã chấp nhận một cuộc sống như thế thì có phải trải qua điều gì đi nữa nó cũng phải chấp nhận
Khi không gian đang yên tĩnh được bao vây bởi màn đêm hiu quạnh,nó nghe thấy từng bước chân của ai đó đang nhè nhẹ tiến lại gần.Theo bản năng của nó chắc chắn sẽ phòng thủ chỉ cần người đó đến gần nó sẽ thừa cơ hội đó ra tay
Tiếng bước chân càng lúc nghe rõ hơn,nó đã sẵn sàng để chiến đấu nhưng mọi chuyện lại ngoài dự tính của nó
- Thanh Thanh!
Giọng của người con trai quen thuộc cất lên khiến cho nó đau đớn đến tận đái lòng,nó biết đó chính là hắn nhưng nó không đủ dũng cảm để thành thật với chính mình
Nó nén hết cảm xúc vào lòng rồi bình tĩnh nói chuyện với hắn với đôi mắt buồn rười rượi
- Cậu đến đúng lúc lắm,tôi cũng đang có chuyện muốn nói với cậu đây
- Được,em nói trước đi
Nó thở dài rồi bây giờ mới lấy hết can đảm để nói với hắn
- Từ nay về sau...tôi không muốn chúng ta gặp nhau nữa_nó nhìn hắn với ánh mắt buồn sâu thẳm
Từng câu từng chữ nó nói ra làm hắn đau nhói cả con tim.Lúc đầu,nó định sẽ cùng hắn chạy trốn thật xa để được ờ bên nhau sống những tháng ngày hạnh phúc nhưng rồi...liệu rằng sẽ trốn được bao lâu khi khắp nơi đều có đàn em của ba nó.Nên nó đã quyết định:thay vì đưa người mình tệ đứng trên bờ vực của cái chết thì nó sẽ chọn cách để hắn sống một cuộc sống mới,nó chỉ cần làm cho hắn hận nó ghét nó thì nhất định hắn sẽ từ bỏ cô gái đê tiện này thôi
Hắn nhìn nó với ánh mắt đau khổ:
- Thanh Thanh...tại sao vậy?Anh cứ ngỡ rằng...em cũng yêu anh nhưng tại sao bây giờ em...
Nó biết những lời nó chuẩn bị nói với hắn sẽ khiến hắn sẽ đau lòng và rất thất vọng nhưng vì sự an toàn và tính mạng của hắn nó đành phải làm cho hắn hận mình rồi
- Anh đừng ở đó mà đa tình nữa...làm thế nào mà tôi có thể yêu anh được,anh nghĩ...anh là ai vậy?Vốn dĩ anh chỉ là một món đồ chơi của tôi thôi..bây giờ tôi cũng đã chơi chán rồi đấy,anh có thể đi
- Em nói dối...tôi không tin em
Nhìn thấy hắn đau đớn như vậy nó thật lòng không thể kìm nổi nước mắt,nó không thể để cho hắn nhìn thấy mình yếu đuối như vậy được nó liền quay sang chỗ khác rồi lau đi những giọt nước mắt
- Anh đi đi...nếu không sẽ có người nhìn thấy chúng ta bây giờ,tôi không muốn rước thêm phiền phức nào nữa
- Anh sẽ không đi nếu như em không nói sự thật_hắn bất ngờ nắm lấy tay nó thật chặt,nó cố vùng vẫy nhưng càng làm vậy hắn càng giữ chặt nó hơn nữa.Lúc này,hắn nhìn nó với ánh mắt buồn và xen lẫn sự câm hờn đến cùng cực,nhìn vào đôi mắt ấy lại khiến cho trái tim nó đau đớn nhiều hơn.
Nó đưa hai bàn tay mình lên gương mặt của hắn rồi ánh mắt của nó nhẹ nhàng khép lại rồi tiến đến đôi môi của hắn.Nụ hôn này nó dành tặng cho hắn xem như là nụ hôn tạm biệt.
Nhưng không ngờ bi kịch lại xảy đến thêm một lần nữa khiến cuộc chia tay này được trọn vẹn
- HAI NGƯỜI...MAU TÁCH RA NGAY
- BA!
Cũng đã đến giờ nhân vật chính của buổi tiệc xuất hiện,khi chiếc kim dài của đồng hồ điểm đúng 8h mọi người điều hướng về phía cánh cửa chính để đón chào chủ nhân của buổi tiệc.
Cánh cửa lớn từ từ mở ra,hình ảnh của một nam thần xuất hiện làm tan chảy trái tim biết bao nhiêu cô gái,nhưng như vậy còn chưa đủ đâu...đến khi một người con gái xuất hiện với chiếc váy đuôi đá màu bạc được đính từ những viên đá quý nhất do Designer của Pháp thiết kế dành riêng cho nó,bộ váy được thiết kế cổ trần để lộ bờ vai nõn nà và vòng 1 cực quyến rủ.Ai nấy đều có thể nhận ra đây là một cô gái rất đẹp nếu như nó tháo chiếc mặt nạ đó ra,ai cũng mong chờ được nhìn thấy dung mạo thật sự của nó đằng sau chiếc mặt nạ kia
Duy nắm lấy tay nó rồi hôn nhẹ lên bàn tay của chị gái mình rồi nói khẽ bên tai của nó căn dặn
- Trước hết chị đừng manh động,em sẽ tìm thời cơ thích hợp để chị gặp anh ta
- Được
Mọi người nhìn thấy cách của Duy thể hiện trước tất cả mọi người,ai nấy điều nghĩ rằng cô gái đang bên cạnh Duy chính là bạn gái của Duy
Thanh Duy bước ra đứng giữa đại sảnh rồi trịnh trọng cất giọng nói:
- Tôi cảm thấy rất vui mừng khi mọi người đã dành thời gian quý báu của mình để đến đến dự buổi tiệc nhỏ của tôi ngày hôm nay.Thanh Duy tôi muốn mời tất cả mọi người cùng cạn ly để màn dạo đầu thêm phần náo nhiệt
Duy và tất cả mọi người đều uống cạn ly rượu trên tay,sau đó nhân viên của khách sạn đem ra một chiếc bánh kem thật lớn đến trước mặt cậu và dàn nhạc giao hưởng bắt đầu cất lên tiếng nhạc mừng sinh nhật và tất cả mọi người đều cấy lên tiếng hát chúc mừng sinh nhật để dành tặng cho Duy.Kết thúc bài hát,Duy cầu nguyện rồi sau đó thổi nến nhưng lạ một điều,Duy không đặt bánh kem cũng không kêu phục vụ làm những chuyện này vậy thì ai đã làm?
- Chúc mừng sinh nhật cậu,Thanh Duy!
Thì ra người đó là Hương Ly...Duy cảm thấy vô cùng bất ngờ cậu không nghĩ rằng người đó lại là Ly.Cầm hộp quà nhỏ trên tay,Ly dần dần bước đến chỗ Duy đứng rồi ngượng ngùng đưa cho Duy
- Quà sinh nhật của cậu
- Cảm ơn chị_Duy vui vẻ nhận món quà đó_Tôi có thể mở ra xem được không?
- Được,cậu cứ mở_Ly e dè nói
Duy hồi hộp mở hộp quà ra,cảm xúc trong lòng Duy cứ ngày một dâng trào vì xúc động,mở hộp quà ra Duy nhìn thấy bên trong là một chiếc đồng hồ bằng bạch kim rất đắc tiền
- Cậu thích nó chứ?
- Tất nhiên rồi,cảm ơn chị
Duy và Ly cứ mãi mê nói chuyện vui vẻ với nhau mà không ai hề hay biết nó đã không còn trong đại sãnh nữa rồi.
Thì ra...nó một mình đi ra boong tàu ngắm cảnh biển về đêm,cũng đã lâu lắm rồi,kể từ khi mẹ nó mất nó dường như trở thành một người hoàn toàn khác dưới sự dạy dỗ của ông Dân,kể từ ngày đó nó chưa bao giờ được ngắm nhìn bầu trời yên bình như thế này,suốt 9 năm qua cuộc sống xung quanh nó chỉ toàn màu đen của bóng tối,hận thù và màu đỏ của máu.Bàn tay này của nó đã không còn sạch sẽ nữa rồi,chính bàn tay này đã giết chết không biết bao nhiêu sinh mạng của con người nhưng vì...nó đã chấp nhận một cuộc sống như thế thì có phải trải qua điều gì đi nữa nó cũng phải chấp nhận
Khi không gian đang yên tĩnh được bao vây bởi màn đêm hiu quạnh,nó nghe thấy từng bước chân của ai đó đang nhè nhẹ tiến lại gần.Theo bản năng của nó chắc chắn sẽ phòng thủ chỉ cần người đó đến gần nó sẽ thừa cơ hội đó ra tay
Tiếng bước chân càng lúc nghe rõ hơn,nó đã sẵn sàng để chiến đấu nhưng mọi chuyện lại ngoài dự tính của nó
- Thanh Thanh!
Giọng của người con trai quen thuộc cất lên khiến cho nó đau đớn đến tận đái lòng,nó biết đó chính là hắn nhưng nó không đủ dũng cảm để thành thật với chính mình
Nó nén hết cảm xúc vào lòng rồi bình tĩnh nói chuyện với hắn với đôi mắt buồn rười rượi
- Cậu đến đúng lúc lắm,tôi cũng đang có chuyện muốn nói với cậu đây
- Được,em nói trước đi
Nó thở dài rồi bây giờ mới lấy hết can đảm để nói với hắn
- Từ nay về sau...tôi không muốn chúng ta gặp nhau nữa_nó nhìn hắn với ánh mắt buồn sâu thẳm
Từng câu từng chữ nó nói ra làm hắn đau nhói cả con tim.Lúc đầu,nó định sẽ cùng hắn chạy trốn thật xa để được ờ bên nhau sống những tháng ngày hạnh phúc nhưng rồi...liệu rằng sẽ trốn được bao lâu khi khắp nơi đều có đàn em của ba nó.Nên nó đã quyết định:thay vì đưa người mình tệ đứng trên bờ vực của cái chết thì nó sẽ chọn cách để hắn sống một cuộc sống mới,nó chỉ cần làm cho hắn hận nó ghét nó thì nhất định hắn sẽ từ bỏ cô gái đê tiện này thôi
Hắn nhìn nó với ánh mắt đau khổ:
- Thanh Thanh...tại sao vậy?Anh cứ ngỡ rằng...em cũng yêu anh nhưng tại sao bây giờ em...
Nó biết những lời nó chuẩn bị nói với hắn sẽ khiến hắn sẽ đau lòng và rất thất vọng nhưng vì sự an toàn và tính mạng của hắn nó đành phải làm cho hắn hận mình rồi
- Anh đừng ở đó mà đa tình nữa...làm thế nào mà tôi có thể yêu anh được,anh nghĩ...anh là ai vậy?Vốn dĩ anh chỉ là một món đồ chơi của tôi thôi..bây giờ tôi cũng đã chơi chán rồi đấy,anh có thể đi
- Em nói dối...tôi không tin em
Nhìn thấy hắn đau đớn như vậy nó thật lòng không thể kìm nổi nước mắt,nó không thể để cho hắn nhìn thấy mình yếu đuối như vậy được nó liền quay sang chỗ khác rồi lau đi những giọt nước mắt
- Anh đi đi...nếu không sẽ có người nhìn thấy chúng ta bây giờ,tôi không muốn rước thêm phiền phức nào nữa
- Anh sẽ không đi nếu như em không nói sự thật_hắn bất ngờ nắm lấy tay nó thật chặt,nó cố vùng vẫy nhưng càng làm vậy hắn càng giữ chặt nó hơn nữa.Lúc này,hắn nhìn nó với ánh mắt buồn và xen lẫn sự câm hờn đến cùng cực,nhìn vào đôi mắt ấy lại khiến cho trái tim nó đau đớn nhiều hơn.
Nó đưa hai bàn tay mình lên gương mặt của hắn rồi ánh mắt của nó nhẹ nhàng khép lại rồi tiến đến đôi môi của hắn.Nụ hôn này nó dành tặng cho hắn xem như là nụ hôn tạm biệt.
Nhưng không ngờ bi kịch lại xảy đến thêm một lần nữa khiến cuộc chia tay này được trọn vẹn
- HAI NGƯỜI...MAU TÁCH RA NGAY
- BA!
/91
|