Tối hôm đó,Gia Huy tự nhốt mình trong phòng chỉ để suy nghĩ về chuyện của nó.Anh hối hận vì đã đưa nó trở về Việt Nam để ngày hôm nay anh phải lo sợ một ngày nào đó anh sẽ mất nó và nó sẽ không còn ở bên cạnh anh nữa.Thật sự Gia Huy rất sợ,giờ phút này Gia Huy chỉ biết gục đầu xuống đi suy nghĩ mà thôi
Cộc cộc Có ai đó đứng bên ngoài gõ cửa phòng Gia Huy
- Ai vậy?
- Thiên Di đây,em vào được không?
Nghe giọng của nó,Gia Huy nhanh chóng chạy đến mở cửa ngay
- Thiên Di,em tìm anh sao?_Gia Huy vui mừng nói
- Lúc nãy em thấy anh ăn không nhiều nên làm chút đồ ăn nhẹ cho anh,anh ăn đi rồi hẳn ngủ_nó vừa nói vừa đặt khây đồ ăn xuống bàn làm việc của Gia Huy
- Thiên Di_Gia Huy xúc động nắm lấy tay nó rồi nói tiếp_Anh nhất định sẽ bảo vệ cho em
Nó ngượng ngùng rút tay mình lại rồi nói với Gia Huy:
- Gia Huy,anh đừng như vậy...thôi anh ăn đi,em về phòng ngủ trước đây
Nói xong nó liền chạy về phòng của mình,nằm cuộc tròn trong chiếc chăn bông nó suy nghĩ về những chuyện sáng nay,nó tự hỏi người con trai đó là ai?Khi nhìn thấy người đó nó lại có cảm giác tim mình đau thắt lại và có chút gì đó rất quen thuộc nhưng nó không thể nhớ nỗi.Đầu nó lại tiếp tục đau khi mỗi lần cố nhớ về một chuyện gì đó,nó đưa tay mò lấy lọ thuốc trong ngăn kéo đầu giường nhưng cứ mò mãi nó vẫn không tìm ra được.Cuối cùng nó làm ngã chiếc đồng hồ báo thức xuống sàn rồi tiếp theo nó lại làm bể chiếc bình hoa,nó đau đớn đến nỗi phải nằm quằn quại dưới đất.
Gia Huy ở phòng bên cạnh nghe thấy tiếng động lạ liền chạy qua phòng nó ngay,vừa mở cửa bước vào Gia Huy đã thấy nó nằm ngất trên sàn nhà,cậu nhanh chóng bế nó lên giường rồi gọi bác sĩ riêng đến nhà
_________
Vài chục phút sau
- Cậu có biết trước khi cô ấy phát bệnh đã có chuyện gì xảy ra không?_bác sĩ khám cho nó xong thì quay sang hỏi Gia Huy
Gia Huy chỉ nhìn nó bằng đôi mắt lo lắng rồi nói với vị bác sĩ đó
- Mọi chuyện vẫn bình thường kia mà,tại sao cô ấy lại bị như vậy kia chứ?
- Tôi nghĩ...là do cô ấy đang cố nhớ ra chuyện gì đó,mỗi khi cô ấy muốn nhớ ra điều gì nhưng không thể nhớ được thì những dây thần kinh trong não sẽ tự động căn ra khiến cô ấy bị như thế này.Cậu đừng để cô ấy suy nghĩ nhiều đến những vấn đề trong quá khứ nữa nếu không hậu quả sẽ khó lường,rất may hôm nay tôi đến kịp lúc nên không nguy hiểm đến tính mạng đấy.Lần sau cậu phải chú ý hơn
Gia Huy đừng gật gù nghe theo sự chỉ dẫn của bác sĩ rồi tiễn ông ra về.
Quay trở về phòng,Gia huy nhìn nó rồi nắm lấy đôi bàn tay lạnh ngắt kia và nói:
- Thiên Di...anh nhất định sẽ bảo vệ em,ở bên cạnh em và chăm sóc cho em.Xin em đừng nhớ về chuyện quad khứ nữa hãy để anh yêu em có được không,Thiên Di?
Gia Huy cảm thấy bất lực,liệu rằng cậu có thể giữ nó cho riêng mình không?Nghĩ đến đây,Gia Huy khẽ rơi hai dòng nước mắt...
Cộc cộc Có ai đó đứng bên ngoài gõ cửa phòng Gia Huy
- Ai vậy?
- Thiên Di đây,em vào được không?
Nghe giọng của nó,Gia Huy nhanh chóng chạy đến mở cửa ngay
- Thiên Di,em tìm anh sao?_Gia Huy vui mừng nói
- Lúc nãy em thấy anh ăn không nhiều nên làm chút đồ ăn nhẹ cho anh,anh ăn đi rồi hẳn ngủ_nó vừa nói vừa đặt khây đồ ăn xuống bàn làm việc của Gia Huy
- Thiên Di_Gia Huy xúc động nắm lấy tay nó rồi nói tiếp_Anh nhất định sẽ bảo vệ cho em
Nó ngượng ngùng rút tay mình lại rồi nói với Gia Huy:
- Gia Huy,anh đừng như vậy...thôi anh ăn đi,em về phòng ngủ trước đây
Nói xong nó liền chạy về phòng của mình,nằm cuộc tròn trong chiếc chăn bông nó suy nghĩ về những chuyện sáng nay,nó tự hỏi người con trai đó là ai?Khi nhìn thấy người đó nó lại có cảm giác tim mình đau thắt lại và có chút gì đó rất quen thuộc nhưng nó không thể nhớ nỗi.Đầu nó lại tiếp tục đau khi mỗi lần cố nhớ về một chuyện gì đó,nó đưa tay mò lấy lọ thuốc trong ngăn kéo đầu giường nhưng cứ mò mãi nó vẫn không tìm ra được.Cuối cùng nó làm ngã chiếc đồng hồ báo thức xuống sàn rồi tiếp theo nó lại làm bể chiếc bình hoa,nó đau đớn đến nỗi phải nằm quằn quại dưới đất.
Gia Huy ở phòng bên cạnh nghe thấy tiếng động lạ liền chạy qua phòng nó ngay,vừa mở cửa bước vào Gia Huy đã thấy nó nằm ngất trên sàn nhà,cậu nhanh chóng bế nó lên giường rồi gọi bác sĩ riêng đến nhà
_________
Vài chục phút sau
- Cậu có biết trước khi cô ấy phát bệnh đã có chuyện gì xảy ra không?_bác sĩ khám cho nó xong thì quay sang hỏi Gia Huy
Gia Huy chỉ nhìn nó bằng đôi mắt lo lắng rồi nói với vị bác sĩ đó
- Mọi chuyện vẫn bình thường kia mà,tại sao cô ấy lại bị như vậy kia chứ?
- Tôi nghĩ...là do cô ấy đang cố nhớ ra chuyện gì đó,mỗi khi cô ấy muốn nhớ ra điều gì nhưng không thể nhớ được thì những dây thần kinh trong não sẽ tự động căn ra khiến cô ấy bị như thế này.Cậu đừng để cô ấy suy nghĩ nhiều đến những vấn đề trong quá khứ nữa nếu không hậu quả sẽ khó lường,rất may hôm nay tôi đến kịp lúc nên không nguy hiểm đến tính mạng đấy.Lần sau cậu phải chú ý hơn
Gia Huy đừng gật gù nghe theo sự chỉ dẫn của bác sĩ rồi tiễn ông ra về.
Quay trở về phòng,Gia huy nhìn nó rồi nắm lấy đôi bàn tay lạnh ngắt kia và nói:
- Thiên Di...anh nhất định sẽ bảo vệ em,ở bên cạnh em và chăm sóc cho em.Xin em đừng nhớ về chuyện quad khứ nữa hãy để anh yêu em có được không,Thiên Di?
Gia Huy cảm thấy bất lực,liệu rằng cậu có thể giữ nó cho riêng mình không?Nghĩ đến đây,Gia Huy khẽ rơi hai dòng nước mắt...
/91
|