Hắn đứng bậc dậy đưa hai tay vào túi rồi đứng đối mặt với Duy
- Tôi đã gặp một người rất giống chị cậu
Không hiểu vì lí do tại sao Duy lại đùng đùng tức giận rồi lao vào nắm lấy cổ áo nhìn hắn với vẻ mặt hung hãn
- Anh đang trêu đùa tôi đó hả?Ai cũng biết chị tôi đã mất trong vụ tai nạn 8 năm trước,chẳng lẽ anh quên rồi sao?
Hắn cứ để yên mặc cho Duy nắm lấy cổ áo của mình như vậy,hắn vẫn giữ phong thái nghiêm túc và nói
- Tôi không trêu đùa cậu,thật sự tôi và Vân Nhi đã nhìn thấy cô gái có gương mặt giống hệt Thanh Thanh
- Chị tôi đã mất rồi anh đừng đem chị tôi ra đùa giỡn nữa_Duy vẫn không thể chấp nhận được những gì mà hắn đang nói,nhiều năm qua chính Duy cũng đã như vậy chỉ vì quá thương nhớ chị mình nên đi đâu và gặp ai Duy cũng cho rằng đó là Thanh Thanh,chính vì vậy ông Dân đã đưa Duy ra nước ngoài trị bệnh.
- Được rồi,nếu cậu không tin chúng ta đi kiểm chứng
Ngay sau đó,hắn lái xe đưa Duy đến Green Resort
Đến nơi hắn và Duy bước vào trong và đến chỗ quầy lễ tân để hỏi
- Chào cô,tôi muốn gặp tổng giám đốc Trần được không?_hắn hỏi
- Xin lỗi anh nhưng tổng giám đốc đang gặp đi khách hàng không thể tiếp khách được ạ_Cô lễ tân dịu dàng trả lời
- Vậy...thư kí của anh ta có ở đây không?Tôi là chủ tịch của công ty Thiên Long đến đây để bàn công việc kinh doanh
- Vâng,xin anh đợi một chút tôi sẽ liên lạc với thư kí của tổng giám đốc ngay
Phòng tổng giám đốc
Gia Huy vì muốn nhìn thấy nó ngay cả khi làm việc nên đã sắp chỗ làm việc của nó ngay trong phòng của mình
Tiếng điện thoại bàn vừa reo lên nó đã nhanh chóng bắt máy
- Tôi nghe đây_(nó mới vào làm thôi mà đã ăn nói như sếp rồi)
- Chị ơi,chủ tịch Vương đang đứng ở đại sảnh nói là đến để bàn chuyện kinh doanh ạ! _Cô lễ tân lễ phép nói
Nó liền thắc mắc ngay,chẳng phải hôm qua đã bàn bạc công việc xong rồi sao,nhưng nói gì thì nói cũng phải xuống đó xem sao
- Được rồi,cô nói với họ đợi tôi một chút tôi sẽ xuống ngay
Nó cúp điện thoại rồi nhanh chóng chạy xuống đại sảnh
Duy và hắn nhìn đằng xa đã cảm nhận được sự quen thuộc,đến khi nó đứng ngay trước mặt hai người và nở nụ cười tươi rói nhìn Duy và hắn thì cả hai như muốn chết lặng đứng ngây người nhìn nó
- Anh là chủ tịch Vương đúng không ạ?_nó nhìn hắn hỏi
Hắn vẫn chưa kịp định hình lại thì nghe câu hỏi của nó,hắn chỉ gật gật đầu rồi đơ tiếp
- Chủ tịch Vương...chủ tịch Vương...amh thấy không khỏe sao ạ?Anh gì ơi...Hai người không sao chứ?
Nó nhìn hắn hỏi rồi quơ tay trước mặt hắn và Duy
- À...à chúng tôi không sao...mọi thứ bình thường_Duy sớm định hình lại và nói
- Cô...tên gì?_hắn ấp úng hỏi
Hắn và Duy không còn nghi ngờ gì nữa,cô gái đứng trước mặt hai người có khuôn mặt giống hệt với La Thanh Thanh nhưng hai người có thể nhận thấy tính tình và cách ăn nói của nó hoàn toàn khác với 8 năm trước,liệu đây có phải là người mà hai người đã tìm kiếm suốt 8 năm qua không?
- Tôi là Hạ Thiên Di,thư kí của tổng giám đốc Trần,hai vị đến đây có chuyện gì sao ạ?
Cả 3 cùng nhau ngồi xuống nói chuyện với nhau
- Tôi đến đây không phải bàn công chuyện kinh doanh,tôi...tôi chỉ muốn đếm đây để nghĩ ngơi vài ngày vậy...cô có đồng ý giúp tôi chuẩn bị mọi thứ mà tôi yêu cầu được không?
- Anh đang nói gì vậy,chúng ta đến đây đâu phải nghĩ dưỡng _Duy nhăn mặt quay sang nói nhỏ bên tai hắn
- Cậu im lặng đi
Nó không chút chừng chừ liền nhanh chóng nhận lời ngay,vì đây là khách quý của công ty nó nên chuyện tiếp đãi chu đáo là chuyện nên làm
- Chúng tôi nhất định sẽ làm theo yêu cầu của hai vị,tôi sẽ nói với nhân viên sẽ phục vụ hai vị thật chu đáo.Xin cứ yên tâm đi ạ
Cả hai người nhìn nó cười trừ rồi quay sang nhìn nhau với bộ mặt khó coi nhất trong lịch sử.Hắn và Duy nghĩ thế nào cũng không thể tin được với tính tình dịu dàng và ăn nói lễ phép như thế này thì làm sao có thể là La Thanh Thanh kia chứ,nhưng...khuôn mặt đó lại y hệt như vậy mà.Hắn và Duy muốn rối não với chuyện này,hai người chỉ mong sao tìm được lời giải đáp thật sự
Ngay lúc này,Gia Huy cùng với các trưởng phòng khác vừa họp xong,Gia Huy liền gọi điện thoại cho nó
Điện thoại của nó reo lên
- Xin lỗi,tôi ra ngoài nghe điện thoại một chút_nó đi ra chỗ khác nói chuyện điện thoại
- Em nghe đây,Tổng giám đốc họp xong rồi sao?
- Anh vừa họp xong,em đang làm gì vậy?Đi ăn trưa với anh thôi _Gia Huy vui vẻ nói
- Anh xuống căn tin trước đi,em đang bận tiếp khách hàng
- Khách hàng nào?
- Là chủ tịch Vương...
Vừa nghe nó nói đến cái tên đó,Gia Huy đứng hình làm rơi chiếc điện thoại xuống đất,Gia Huy liền nhanh chóng chạy đến chỗ nó ngay cậu không thể để nó nhớ lại bất cứ chuyện gì ở quá khứ được,nếu như vậy...Gia Huy sẽ mất đi người con gái mà cậu yêu nhất.
- Tôi đã gặp một người rất giống chị cậu
Không hiểu vì lí do tại sao Duy lại đùng đùng tức giận rồi lao vào nắm lấy cổ áo nhìn hắn với vẻ mặt hung hãn
- Anh đang trêu đùa tôi đó hả?Ai cũng biết chị tôi đã mất trong vụ tai nạn 8 năm trước,chẳng lẽ anh quên rồi sao?
Hắn cứ để yên mặc cho Duy nắm lấy cổ áo của mình như vậy,hắn vẫn giữ phong thái nghiêm túc và nói
- Tôi không trêu đùa cậu,thật sự tôi và Vân Nhi đã nhìn thấy cô gái có gương mặt giống hệt Thanh Thanh
- Chị tôi đã mất rồi anh đừng đem chị tôi ra đùa giỡn nữa_Duy vẫn không thể chấp nhận được những gì mà hắn đang nói,nhiều năm qua chính Duy cũng đã như vậy chỉ vì quá thương nhớ chị mình nên đi đâu và gặp ai Duy cũng cho rằng đó là Thanh Thanh,chính vì vậy ông Dân đã đưa Duy ra nước ngoài trị bệnh.
- Được rồi,nếu cậu không tin chúng ta đi kiểm chứng
Ngay sau đó,hắn lái xe đưa Duy đến Green Resort
Đến nơi hắn và Duy bước vào trong và đến chỗ quầy lễ tân để hỏi
- Chào cô,tôi muốn gặp tổng giám đốc Trần được không?_hắn hỏi
- Xin lỗi anh nhưng tổng giám đốc đang gặp đi khách hàng không thể tiếp khách được ạ_Cô lễ tân dịu dàng trả lời
- Vậy...thư kí của anh ta có ở đây không?Tôi là chủ tịch của công ty Thiên Long đến đây để bàn công việc kinh doanh
- Vâng,xin anh đợi một chút tôi sẽ liên lạc với thư kí của tổng giám đốc ngay
Phòng tổng giám đốc
Gia Huy vì muốn nhìn thấy nó ngay cả khi làm việc nên đã sắp chỗ làm việc của nó ngay trong phòng của mình
Tiếng điện thoại bàn vừa reo lên nó đã nhanh chóng bắt máy
- Tôi nghe đây_(nó mới vào làm thôi mà đã ăn nói như sếp rồi)
- Chị ơi,chủ tịch Vương đang đứng ở đại sảnh nói là đến để bàn chuyện kinh doanh ạ! _Cô lễ tân lễ phép nói
Nó liền thắc mắc ngay,chẳng phải hôm qua đã bàn bạc công việc xong rồi sao,nhưng nói gì thì nói cũng phải xuống đó xem sao
- Được rồi,cô nói với họ đợi tôi một chút tôi sẽ xuống ngay
Nó cúp điện thoại rồi nhanh chóng chạy xuống đại sảnh
Duy và hắn nhìn đằng xa đã cảm nhận được sự quen thuộc,đến khi nó đứng ngay trước mặt hai người và nở nụ cười tươi rói nhìn Duy và hắn thì cả hai như muốn chết lặng đứng ngây người nhìn nó
- Anh là chủ tịch Vương đúng không ạ?_nó nhìn hắn hỏi
Hắn vẫn chưa kịp định hình lại thì nghe câu hỏi của nó,hắn chỉ gật gật đầu rồi đơ tiếp
- Chủ tịch Vương...chủ tịch Vương...amh thấy không khỏe sao ạ?Anh gì ơi...Hai người không sao chứ?
Nó nhìn hắn hỏi rồi quơ tay trước mặt hắn và Duy
- À...à chúng tôi không sao...mọi thứ bình thường_Duy sớm định hình lại và nói
- Cô...tên gì?_hắn ấp úng hỏi
Hắn và Duy không còn nghi ngờ gì nữa,cô gái đứng trước mặt hai người có khuôn mặt giống hệt với La Thanh Thanh nhưng hai người có thể nhận thấy tính tình và cách ăn nói của nó hoàn toàn khác với 8 năm trước,liệu đây có phải là người mà hai người đã tìm kiếm suốt 8 năm qua không?
- Tôi là Hạ Thiên Di,thư kí của tổng giám đốc Trần,hai vị đến đây có chuyện gì sao ạ?
Cả 3 cùng nhau ngồi xuống nói chuyện với nhau
- Tôi đến đây không phải bàn công chuyện kinh doanh,tôi...tôi chỉ muốn đếm đây để nghĩ ngơi vài ngày vậy...cô có đồng ý giúp tôi chuẩn bị mọi thứ mà tôi yêu cầu được không?
- Anh đang nói gì vậy,chúng ta đến đây đâu phải nghĩ dưỡng _Duy nhăn mặt quay sang nói nhỏ bên tai hắn
- Cậu im lặng đi
Nó không chút chừng chừ liền nhanh chóng nhận lời ngay,vì đây là khách quý của công ty nó nên chuyện tiếp đãi chu đáo là chuyện nên làm
- Chúng tôi nhất định sẽ làm theo yêu cầu của hai vị,tôi sẽ nói với nhân viên sẽ phục vụ hai vị thật chu đáo.Xin cứ yên tâm đi ạ
Cả hai người nhìn nó cười trừ rồi quay sang nhìn nhau với bộ mặt khó coi nhất trong lịch sử.Hắn và Duy nghĩ thế nào cũng không thể tin được với tính tình dịu dàng và ăn nói lễ phép như thế này thì làm sao có thể là La Thanh Thanh kia chứ,nhưng...khuôn mặt đó lại y hệt như vậy mà.Hắn và Duy muốn rối não với chuyện này,hai người chỉ mong sao tìm được lời giải đáp thật sự
Ngay lúc này,Gia Huy cùng với các trưởng phòng khác vừa họp xong,Gia Huy liền gọi điện thoại cho nó
Điện thoại của nó reo lên
- Xin lỗi,tôi ra ngoài nghe điện thoại một chút_nó đi ra chỗ khác nói chuyện điện thoại
- Em nghe đây,Tổng giám đốc họp xong rồi sao?
- Anh vừa họp xong,em đang làm gì vậy?Đi ăn trưa với anh thôi _Gia Huy vui vẻ nói
- Anh xuống căn tin trước đi,em đang bận tiếp khách hàng
- Khách hàng nào?
- Là chủ tịch Vương...
Vừa nghe nó nói đến cái tên đó,Gia Huy đứng hình làm rơi chiếc điện thoại xuống đất,Gia Huy liền nhanh chóng chạy đến chỗ nó ngay cậu không thể để nó nhớ lại bất cứ chuyện gì ở quá khứ được,nếu như vậy...Gia Huy sẽ mất đi người con gái mà cậu yêu nhất.
/91
|