Chương 8:
Kể từ ngày hôm đó cuộc sống của hắn đã sang một trang mới của một chế độ thống trị mới. Không được dùng điện thoại, không được dùng máy tính, không được dùng ipad, không được dùng mạng, không! Không hết! nhà có máy giặt nhưng hắn phải giặt bằng tay, có chổi lau nhà nhưng lại phải lau bằng dẻ, từ giờ hắn phải học cách sống tự lập không người hầu kẻ hạ mọi thứ đều phải tự làm. Sống ở thế kỉ 21 mà hắn còn tưởng mình đang ở thời trước công nguyên không bằng. Cấm xem phim 18+, cấm đọc tạp trí nóng bỏng, cấm ngao du với bạn bè xấu, cấm đi chơi, cấm nói trống hông, cấm! Cấm hết! CẤM.........! Sống thế này thì chả khác nào ngồi tù vậy. Ở nhà hắn chỉ có việc học là lên hàng đầu và giáo viên dạy hắn học là nó-người cô giáo cục nhất trần đời, toàn bộ kiến thức từ lớp 6 cho đến lớp 10 phải bắt đầu học lại từ bây giờ, lơ đãng lằng nhằng là nó đánh, chửi bậy nói xấu là nó tát , tốt nhất nên an phận có mồm thì nên im không thì nó tát cho vếu mồm chứ tưởng chơi.
Bài này làm thế nào ta? - hắn nói thầm, ngồi cắn bút không biết làm.
Không biết làm thì phải hỏi! Ngồi đấy mà nói chuyện một mình! Đọc đề đi! - nó nói, ngồi chỗm trệ trên giường quan sát hắn. Đừng tưởng bà đây không nghe thấy gì nhá!
%$@###-+-((+))--#
Bài này là bài cơ bản lớp 8 mà không biết làm! Tự làm - nó quát, người đâu mà ngu thế không biết! Thằng này trong hộp sọ chỉ có bùn hay sao vậy! Thật ra với nó là một bài toán khá đơn giản nhưng đó là một bài toàn nâng cao của học sinh giỏi lớp 8.
Không biết làm thì bảo không biết thì hỏi! Đến khi hỏi lại bảo tự làm, nhỏ này nó có vấn đề về não bộ! Mà không biết làm cũng phải thôi mình sang năm học lớp 11 rồi có còn học lớp 8 đâu mà biết làm! Lớp 8 mình cũng biết làm chứ bộ!Thấy ghét, căn bản nể mẹ không thèm chấp không thì ...! - hắn nghĩ trong bụng mặt nhăn như khỉ.
Cứ thế đã 30phút trôi qua!
Làm xong chưa! nó ngáp ngắn ngáp dài hỏi!
Vâ..vẫn....ch..chưa! - hăn nói nhỏ nhẹ giọng run run.
Đúng là hết thuốc chữa! Thôi để tôi chỉ cho! Bài này rất đơn giản.....nó thế này.........thế này..........nó với cái này.......xong ta có.....có gì - nó giảng ý như giảo viên cấp 1 giảng, giáo viên một chữ xong học sinh điền vào chỗ trống chữ còn lại!
Ta có...có....cái .....kia - hắn ngú ngớ mồm lắp ba lắp bắp tay chỉ vào dòng chữ trong đề tim đập bất chấp nhịp điệu.
Đúng rồi! - nó nói mồm giảng ý như giao viên lâu năm còn hắn thì vui mừng vì chỉ nhằng cũng đúng, kể ra số mình con may
Sau khi ra được cái kia! Ta lấy cái này.......! sau khi giảng say xưa miệt mài toàn cái này với cái kia nó chốt lại một câu- hiểu chưa câu nói đó làm hắn giật mình chảy mồ hôi lạnh.
Hểu .....hiểu rồi! - hắn không nói được lên lời! Nọi thật cái này là cái gì cái kia là cái gì hắn cũng chả biết...nhưng sợ nói không hiểu thì nó tức thì nguy hại mạng sống của hắn.
Vậy nói lại xem nào! - nó hỏi lại nhìn mặt đần thôi là biết không hiểu gì rồi!
À chưa hiểu! - mặt hắn đần thối ra ngơ ngơ nhìn nó. Nhìn khuôn mặt đáng thương (mtp) của hắn nói thật nó muốn cầm dép phi vào mặt hắn xem cái dép cao su với cái mặt dần kia cái nào bền hơn.
CÁI GÌ! MẶC XÁC CẬU! TÔI MỆT LẮM! Lo mà làm đi rồi mới được rời khỏi bàn học, không đừng trách! - nó tức bước ra khỏi phòng nói đứt cuống họng mà không hiểu gì! Con người ta ngu có độ thôi, ngu quá hết phần người khác.
Và ngày đầu ách thống trị đã diễn ra như thế còn hắn dính mông tại bàn học 5 tiếng vẫn chưa thoát, nhưng ngày hôm nay đã khiến Hoàng phu nhân rất vui vì sự chăm chỉ đột xuất của hắn.
~ the end chap 8~
Cảm ơn đã đọc!
Nhớ ủng hộ 113 nhé! Hihi!
Kể từ ngày hôm đó cuộc sống của hắn đã sang một trang mới của một chế độ thống trị mới. Không được dùng điện thoại, không được dùng máy tính, không được dùng ipad, không được dùng mạng, không! Không hết! nhà có máy giặt nhưng hắn phải giặt bằng tay, có chổi lau nhà nhưng lại phải lau bằng dẻ, từ giờ hắn phải học cách sống tự lập không người hầu kẻ hạ mọi thứ đều phải tự làm. Sống ở thế kỉ 21 mà hắn còn tưởng mình đang ở thời trước công nguyên không bằng. Cấm xem phim 18+, cấm đọc tạp trí nóng bỏng, cấm ngao du với bạn bè xấu, cấm đi chơi, cấm nói trống hông, cấm! Cấm hết! CẤM.........! Sống thế này thì chả khác nào ngồi tù vậy. Ở nhà hắn chỉ có việc học là lên hàng đầu và giáo viên dạy hắn học là nó-người cô giáo cục nhất trần đời, toàn bộ kiến thức từ lớp 6 cho đến lớp 10 phải bắt đầu học lại từ bây giờ, lơ đãng lằng nhằng là nó đánh, chửi bậy nói xấu là nó tát , tốt nhất nên an phận có mồm thì nên im không thì nó tát cho vếu mồm chứ tưởng chơi.
Bài này làm thế nào ta? - hắn nói thầm, ngồi cắn bút không biết làm.
Không biết làm thì phải hỏi! Ngồi đấy mà nói chuyện một mình! Đọc đề đi! - nó nói, ngồi chỗm trệ trên giường quan sát hắn. Đừng tưởng bà đây không nghe thấy gì nhá!
%$@###-+-((+))--#
Bài này là bài cơ bản lớp 8 mà không biết làm! Tự làm - nó quát, người đâu mà ngu thế không biết! Thằng này trong hộp sọ chỉ có bùn hay sao vậy! Thật ra với nó là một bài toán khá đơn giản nhưng đó là một bài toàn nâng cao của học sinh giỏi lớp 8.
Không biết làm thì bảo không biết thì hỏi! Đến khi hỏi lại bảo tự làm, nhỏ này nó có vấn đề về não bộ! Mà không biết làm cũng phải thôi mình sang năm học lớp 11 rồi có còn học lớp 8 đâu mà biết làm! Lớp 8 mình cũng biết làm chứ bộ!Thấy ghét, căn bản nể mẹ không thèm chấp không thì ...! - hắn nghĩ trong bụng mặt nhăn như khỉ.
Cứ thế đã 30phút trôi qua!
Làm xong chưa! nó ngáp ngắn ngáp dài hỏi!
Vâ..vẫn....ch..chưa! - hăn nói nhỏ nhẹ giọng run run.
Đúng là hết thuốc chữa! Thôi để tôi chỉ cho! Bài này rất đơn giản.....nó thế này.........thế này..........nó với cái này.......xong ta có.....có gì - nó giảng ý như giảo viên cấp 1 giảng, giáo viên một chữ xong học sinh điền vào chỗ trống chữ còn lại!
Ta có...có....cái .....kia - hắn ngú ngớ mồm lắp ba lắp bắp tay chỉ vào dòng chữ trong đề tim đập bất chấp nhịp điệu.
Đúng rồi! - nó nói mồm giảng ý như giao viên lâu năm còn hắn thì vui mừng vì chỉ nhằng cũng đúng, kể ra số mình con may
Sau khi ra được cái kia! Ta lấy cái này.......! sau khi giảng say xưa miệt mài toàn cái này với cái kia nó chốt lại một câu- hiểu chưa câu nói đó làm hắn giật mình chảy mồ hôi lạnh.
Hểu .....hiểu rồi! - hắn không nói được lên lời! Nọi thật cái này là cái gì cái kia là cái gì hắn cũng chả biết...nhưng sợ nói không hiểu thì nó tức thì nguy hại mạng sống của hắn.
Vậy nói lại xem nào! - nó hỏi lại nhìn mặt đần thôi là biết không hiểu gì rồi!
À chưa hiểu! - mặt hắn đần thối ra ngơ ngơ nhìn nó. Nhìn khuôn mặt đáng thương (mtp) của hắn nói thật nó muốn cầm dép phi vào mặt hắn xem cái dép cao su với cái mặt dần kia cái nào bền hơn.
CÁI GÌ! MẶC XÁC CẬU! TÔI MỆT LẮM! Lo mà làm đi rồi mới được rời khỏi bàn học, không đừng trách! - nó tức bước ra khỏi phòng nói đứt cuống họng mà không hiểu gì! Con người ta ngu có độ thôi, ngu quá hết phần người khác.
Và ngày đầu ách thống trị đã diễn ra như thế còn hắn dính mông tại bàn học 5 tiếng vẫn chưa thoát, nhưng ngày hôm nay đã khiến Hoàng phu nhân rất vui vì sự chăm chỉ đột xuất của hắn.
~ the end chap 8~
Cảm ơn đã đọc!
Nhớ ủng hộ 113 nhé! Hihi!
/11
|