- Cái bọc đen đằng kia chứa gì ấy nhỉ? - Nữ sinh A
- Không biết mở ra thử xem. - Nam sinh B
Bạn học B loay hoay một lúc rồi tháo được cái nút thắt ra, một mùi tanh tưởi xộc lên.
- Á ghê quá!!!!!!- Nữ sinh A hét lên.
Lập tức mọi người xung quanh xúm lại.
- Thiệt độc ác, dã man, ai mà vô nhân tính vậy chứ?- Nam sinh C bức xúc
- Ọe. - Nữ sinh D che miệng chạy đi. Tiếng xì xầm ồn ào bàn tán ngày một lớn. Sao mà không bàn tán được, trong cái bọc đen xì xì tanh tưởi đó là xác của một con mèo. Máu lênh láng, ruột gan lòi hết ra ngoài chưa kể nó bị lóc thịt, có chỗ còn lòi cả xương ra nhìn tởm lắm.
- Ê tụi bay, sân trưởng có biến kìa, ra xem. - Bạn học cùng lớp với nó chạy vào báo tin. Thế là cải đám lũ lượt kéo ra. Tính hám chuyện nổi lên ai ai cũng vội vã rồi đi mà không để ý tới nụ cười quỷ quyệt của nó.
- Cuối cùng thì cũng phát hiện, lâu quá. - Nó nghĩ.
Như và Hương sải đôi chân nõn nà bước xuống sân trường, nơi mà đám đông tụ tập chen chúc mãi mới vào được bên trong. Vừa nhìn thấy vật nằm trong bọc ni lông đen kia, Như cứng họng muốn kêu cũng không được, mặt tối sầm, chân như nhũn ra. Hương thấy thế liền đỡ Như lại dựa vào người mình.
- Hình như chị sai phải không Hương, nó không phải Tiểu Như đúng không Hương, nói chị nghe đi....hu...hu- Như vỡ òa không tin vào thứ mình đang nhìn thấy. Sự thật vẫn luôn mất lòng, bộ lông trắng muốt, đôi mắt xanh biếc như nước biển không thể nào sai được. Đó chắc chắn là Tiểu Như.
- Không biết mở ra thử xem. - Nam sinh B
Bạn học B loay hoay một lúc rồi tháo được cái nút thắt ra, một mùi tanh tưởi xộc lên.
- Á ghê quá!!!!!!- Nữ sinh A hét lên.
Lập tức mọi người xung quanh xúm lại.
- Thiệt độc ác, dã man, ai mà vô nhân tính vậy chứ?- Nam sinh C bức xúc
- Ọe. - Nữ sinh D che miệng chạy đi. Tiếng xì xầm ồn ào bàn tán ngày một lớn. Sao mà không bàn tán được, trong cái bọc đen xì xì tanh tưởi đó là xác của một con mèo. Máu lênh láng, ruột gan lòi hết ra ngoài chưa kể nó bị lóc thịt, có chỗ còn lòi cả xương ra nhìn tởm lắm.
- Ê tụi bay, sân trưởng có biến kìa, ra xem. - Bạn học cùng lớp với nó chạy vào báo tin. Thế là cải đám lũ lượt kéo ra. Tính hám chuyện nổi lên ai ai cũng vội vã rồi đi mà không để ý tới nụ cười quỷ quyệt của nó.
- Cuối cùng thì cũng phát hiện, lâu quá. - Nó nghĩ.
Như và Hương sải đôi chân nõn nà bước xuống sân trường, nơi mà đám đông tụ tập chen chúc mãi mới vào được bên trong. Vừa nhìn thấy vật nằm trong bọc ni lông đen kia, Như cứng họng muốn kêu cũng không được, mặt tối sầm, chân như nhũn ra. Hương thấy thế liền đỡ Như lại dựa vào người mình.
- Hình như chị sai phải không Hương, nó không phải Tiểu Như đúng không Hương, nói chị nghe đi....hu...hu- Như vỡ òa không tin vào thứ mình đang nhìn thấy. Sự thật vẫn luôn mất lòng, bộ lông trắng muốt, đôi mắt xanh biếc như nước biển không thể nào sai được. Đó chắc chắn là Tiểu Như.
/14
|