Thư kí riêng của NT bước vào....
" Thưa cô NT ngày mai chúng ta có cuộc gặp vs khách hàng lúc 9h và cuộc họp hội đồng quản trị vào lúc 2h chiều. Đây là số tài liều cần cô xem và kí gấp, chúng cần cho cuộc họp hội đồng quản trị ngày mai. Và đây là một số bản kế hoạch dùng cho ngày mai khi cô đi gặp khách hàng...."
" Tôi đã bảo vs cô bao nhiu lần rồi là ko đc phép đưa cho tôi một đống tài liều dày cộp thế này cơ mà?? Có j phải gửi wa mail cơ mà???" Nụ cười trên môi của NT bỗng mất đi và cô nàng trở nên hung dữ lạ thường...
" Dạ... Tôi xin lỗi thưa cô"
" Thôi cô ra ngoài đi" NÓ lên tiếng
" Vâng thưa cô chủ"
" Thật là mệt"
" Xin lỗi vì đã làm em lúc nào cũng bận rộn"
" Ko có j đâu. Mà cũng ko pít là lão gia sẽ làm j vs hai người đó nếu chị ko nhận tài sản nhỉ??"
" Cũng ko pít đc" Mặt nó buồn thiu thất thần suy nghĩ
" Ko pít lần này lão gia có làm như đã làm vs nhà họ Tôn ko nhỉ____ Như chợt nhớ ra điều j đó__ À mà thôi ko có j đâu chị đi ngủ đi"
- Thui chết mình lỡ lời rùi ( NT nghĩ bụng)
" Nhà họ tôn??? Có phải nhà của Tôn Trung kiên ko???"
" Đúng! Rất tiêc khi phải nói ra điều này vs chị"
" Chị vs anh ta ko có wan hệ j vs nhau nữa, mà sao em ko nói vs chị??"
" Thì ko phải e đang nói đây à? Mà có bao h chị wan tâm tới việc của công ty đâu?? Hay chị còn nhớ tới hắn???"
" Làm j có??? Chị chỉ muốn biết thôi! Mà lão gia làm j họ vậy và lí do j??"
Có lẽ từ khi chuyển đến ngôi trường mới này dường như nó đã thay đổi rất nhiều....
" Thì vì họ gian lận trong lần hợp tác giữa hai công ty và vì hắn đã làm cho chị trở nên như bây h thôi. Lão gia cũng chỉ làm cho họ trắng tagy nhưng chị yên tâm họ có thể đứng lên đc"
" Thì ra là vậy. Lão gia thật tàn nhẫn quá"
" Thưa cô NT ngày mai chúng ta có cuộc gặp vs khách hàng lúc 9h và cuộc họp hội đồng quản trị vào lúc 2h chiều. Đây là số tài liều cần cô xem và kí gấp, chúng cần cho cuộc họp hội đồng quản trị ngày mai. Và đây là một số bản kế hoạch dùng cho ngày mai khi cô đi gặp khách hàng...."
" Tôi đã bảo vs cô bao nhiu lần rồi là ko đc phép đưa cho tôi một đống tài liều dày cộp thế này cơ mà?? Có j phải gửi wa mail cơ mà???" Nụ cười trên môi của NT bỗng mất đi và cô nàng trở nên hung dữ lạ thường...
" Dạ... Tôi xin lỗi thưa cô"
" Thôi cô ra ngoài đi" NÓ lên tiếng
" Vâng thưa cô chủ"
" Thật là mệt"
" Xin lỗi vì đã làm em lúc nào cũng bận rộn"
" Ko có j đâu. Mà cũng ko pít là lão gia sẽ làm j vs hai người đó nếu chị ko nhận tài sản nhỉ??"
" Cũng ko pít đc" Mặt nó buồn thiu thất thần suy nghĩ
" Ko pít lần này lão gia có làm như đã làm vs nhà họ Tôn ko nhỉ____ Như chợt nhớ ra điều j đó__ À mà thôi ko có j đâu chị đi ngủ đi"
- Thui chết mình lỡ lời rùi ( NT nghĩ bụng)
" Nhà họ tôn??? Có phải nhà của Tôn Trung kiên ko???"
" Đúng! Rất tiêc khi phải nói ra điều này vs chị"
" Chị vs anh ta ko có wan hệ j vs nhau nữa, mà sao em ko nói vs chị??"
" Thì ko phải e đang nói đây à? Mà có bao h chị wan tâm tới việc của công ty đâu?? Hay chị còn nhớ tới hắn???"
" Làm j có??? Chị chỉ muốn biết thôi! Mà lão gia làm j họ vậy và lí do j??"
Có lẽ từ khi chuyển đến ngôi trường mới này dường như nó đã thay đổi rất nhiều....
" Thì vì họ gian lận trong lần hợp tác giữa hai công ty và vì hắn đã làm cho chị trở nên như bây h thôi. Lão gia cũng chỉ làm cho họ trắng tagy nhưng chị yên tâm họ có thể đứng lên đc"
" Thì ra là vậy. Lão gia thật tàn nhẫn quá"
/80
|