Ông ta nhìn tôi với thái độ cao ngạo, ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn tôi giống như kẻ vừa trộm đồ gì vậy.
Tôi luôn cảm thấy sợ Lạc Kiến Ba, bây giờ thật sự càng sợ hơn.
Dựa vào lý mà nói ông ta là bố của Lạc Mộ Thâm, là bậc trưởng bối của tôi, nhưng tôi nhìn ông ấy, không có chút gì hiền từ và nhân hậu và bậc tiền bối nên có.
Ông ta vẫn toát ra là người trẻ trung, phong độ, chăm sóc sức khỏe quá tốt, liếc qua còn nghĩ rằng chỉ là nam trung niên khoảng hơn bốn mươi, còn bố của tôi, mặc dù nhỏ tuổi hơn ông ấy, nhưng nhìn già hơn nhiều vì cuộc sống phải lăn lộn, vất vả.
Ông ta nhìn tôi, sau đó không nói gì, thong thả tao nhã dùng chiếc thìa bạc nhỏ từ từ ngoáy đều trong tách cà phê đậm đặc hương thơm ngào ngạt đó, vẫn im lặng.
Ông ta hình như thuận tay trái, tôi nhìn thấy ông ta dùng tay trái nâng tách cà phê, trên ngón tay của ông ta đeo một chiếc nhẫn kim cương cao cấp dày nặng, ánh sáng lấp lánh lóe lên màu sắc giống như băng đá, giống như con người của ông ta....
Ông ta không nói gì, tôi càng căng thẳng, tại vì tôi thật sự nhìn không ra con người đa mưu túc trí như Lạc Kiến Ba rốt cuộc muốn làm gì, rốt cuộc muốn nói gì với tôi.
Trầm lặng một hồi lâu, ông ta vẫn không nói, tôi cảm thấy tôi gần như sắp phát điên rồi.
Nếu như có thể, tôi thật sự rất muốn nhảy lên nhảy xuống, tại vì bầu không khí này khiến tôi cảm thấy quá ngột ngạt, quá buồn bực.
Lúc này, nhân viên phục vụ lại gõ cửa bước vào, đặt tách cà phê lotte đó trước mặt tôi, sau đó lại lễ phép lùi ra.
“ Chú Lạc, chú gọi cháu đến có việc gì thế ạ?” Tôi quả thật không nhịn được nữa, đành chủ động nói. Tôi không thể đợi được nữa, nếu không, tôi sẽ bị lão hồ ly này dọa cho đến hồn bay phách lạc mất.
Lạc Kiến Ba ngẩng cái đầu cao quý của mình lên, đôi mắt sâu xa đó nhìn tôi, tôi phát hiện ông ta quá giống Lạc Mộ Thâm, có lẽ ba mươi năm trước, ông ta cũng giống như Lạc Mộ Thâm bây giờ, hoặc là nói, ba mươi năm sau, Lạc Mộ Thâm cũng chính là bộ dạng này chăng? Gen của người nhà này thật sự quá mạnh rồi, bốn anh em họ Lạc bao gồm cả ông già này giống như đúc từ một khuôn ra vậy, nếu không phải phong cách của mỗi người khác nhau, thì thật khó mà phân biệt được!
Có điều giữa bốn anh em họ, hành động của Lạc Mộ Thâm hay tác phong làm việc vẫn giống ông ta nhất, cho nên mới lấy được lòng ông già này nhất chăng?
Bây giờ, anh ấy càng ngày càng trở nên khác trước, thế thì lão hồ ly Lạc Kiến Ba sẽ còn thích anh ấy không?
Đầu tôi hơi loạn lên, nghĩ ngợi linh tinh.
“ Cô Tô, cô không đi làm à?” Lạc Kiến Ba bất ngờ nói, đôi mắt lạnh đó nhìn chằm chằm khiến sống lưng tôi lạnh toát như bị trúng gió độc vậy...
“ Vâng, chú Lạc, là thế này ạ, mấy ngày trước gặp phải một số chuyện nên cháu bị bệnh, bây giờ sức khỏe không được tốt lắm, cho nên Lạc.....Lạc Tổng cho cháu nghỉ, để cho ở nhà nghỉ ngơi vài ngày ạ.” Tôi vội vàng nói.rn rn
“Là việc liên quan đến ma túy bị công an điều tra sao?” Lạc Mộ Thâm thong thả nói, đôi mắt đẹp giống mắt Lạc Mộ Thâm lóe lên nét gì đó khinh khỉnh.
“....Chú Lạc, cháu là bị oan, bây giờ đã điều tra rõ ràng rồi, không phải cháu, cháu không liên quan gì đến ma túy, là có người đang hại cháu.” Tôi ra sức thanh minh cho mình.
Vụ việc đó, tôi thật sự bị oan, Lạc Kiến Ba không thích tôi, tôi thật sự không hy vọng ông ta vì việc đó mà càng không thích tôi.
Tại vì tôi luôn nỗ lực muốn tiến đến hôn nhân với Lạc Mộ Thâm, nếu như bố của anh ấy không thích tôi, như thế cũng sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của chúng tôi, thử hỏi, nếu như ngày tổ chức hôn lễ, không có bố mẹ thật tâm chúc phúc và động viên, như thế có cảm thấy đầy đủ mỹ mãn không?
Dù cho chúng tôi yêu thương nhau, trong lòng vẫn như có gai đâm vậy.
Có lẽ một lúc nào đó, chiếc gai này sẽ chọc vỡ huyết quản của chúng tôi, khiến chúng tôi phải chảy máu.
“ Bất kể cô có phải bị oan hay không, chúng tôi cũng bị vạ lây, dùng ngôn ngữ của thanh niên các cô mà nói, chính là Lạc Thị chúng tôi là nằm cũng bị trúng đạn. Tại vì cô, Lạc Thị đã bị ảnh hưởng rất lớn, đến cổ phiếu cũng tụt giảm, rất nhiều người không rõ chân tướng đều bàn luận con dâu tương lai của nhà họ Lạc chúng tôi là một người có liên quan đến ma túy, bao nhiêu bạn cũ đều cười vào mặt tôi, có phải Lạc Kiến Ba tôi gia tài bạc triệu, đến người con dâu phù hợp cũng không tìm được, cô xuất thân từ gia đình bình thường thì cũng không sao, nhưng cô lại xuất hiện liên tục những tai tiếng xấu trên báo chí tin tức, cô bảo tôi chấp nhận cô thế nào? Cô khiến tôi, khiến Lạc Mộ Thâm, khiến cả nhà họ Lạc phải xấu hổ, cô có biết không?” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói.
Lời nói của ông ta, lạnh lùng sắt thép, giống như một tấm kính thủy tinh sắc nhọn đâm thẳng vào tai tôi.
Hai tay tôi ôm chặt lấy túi xách, tôi biết, tôi biết ảnh hưởng của việc này quá lớn, nhưng đó không phải điều tôi muốn mà, đó cũng không phải lỗi của tôi!
Tôi há mồm, muốn mở miệng giải thích cho mình, nhưng Lạc Kiến Ba không để tôi nói, ông ta bình tĩnh ngắt lời tôi.
“ Tôi cũng biết, dù cho Lạc Mộ Thâm cố gắng giải oan gột sạch tội cho cô, xóa hết tất cả những tin tức bất lương trên báo chí, ảnh hưởng mà cô tạo ra đã không thể thu hồi lại, rất nhiều người không quan tâm Lạc Mộ Thâm làm sáng tỏ thế nào, bọn họ vẫn cho rằng bạn gái của Lạc Mộ Thâm có liên quan đến ma túy, điều này quả thật ảnh hưởng rất xấu đến Lạc Thị chúng tôi. Vốn dĩ tôi trước nay không thích Mộ Thâm tìm người con gái xuất thân từ gia đình bình thường như cô, nhưng nó thích, cho nên tôi cảm thấy có thể quan sát cô xem thế nào, nhưng bây giờ xem ra, cũng chẳng cần quan sát nữa, cô Tô, tôi thật sự cảm thấy cô không xứng làm dâu nhà họ Lạc chúng tôi, cũng không xứng làm vợ của Lạc Mộ Thâm, cô Tô, tôi không quan tâm Lạc Mộ Thâm là thật lòng hay giả vờ với cô, tôi bây giờ muốn nói với cô là, từ phía tôi, cô không có cách nào thông qua tôi được, cô Tô, tôi hy vọng cô chia tay với Lạc Mộ Thâm, đương nhiên, Lạc Kiến Ba tôi không ác với cô đến thế, chỉ cần cô buông Lạc Mộ Thâm ra, tôi sẽ giúp cô tìm một nơi, tìm cho cô một nơi làm việc lương cao bắt đầu một cuộc sống mới, hoặc là nói, tôi cũng sẽ cho cô một số tiền bồi thường, đủ để cô sống vui vẻ ung dung cả đời này, dù sao cô ở cùng con trai tôi thời gian dài như thế, kể cả tiêu tiền gọi con gà, cũng phải đưa cho người ta tiền chứ! Tôi coi như ra giá giúp con trai tôi trả giá một con gà có giá trị mà thôi!” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, tôi nhìn thấy trong đôi mắt tinh anh của lão hồ ly đó như đang thăm dò tôi, ông ta thậm chí còn nói những lời nói hạ thấp tôi. Gọi một con gà sao?
“ Chú Lạc, chú không thể sỉ nhục người khác như thế. Sao có thể gọi cháu là gà chứ? Cháu là bạn gái là con trai chú đường đường chính chính theo đuổi.” Tôi ngước đầu lên, cố nhẫn nhịn những giọt nước mắt mà nói.
Con của gia đình giàu có như nhà các người thì được coi là con, còn con của gia đình bình thường như chúng tôi thì không phải là con sao?
Tôi muốn có tình yêu chân chính mà cũng bị ông sỉ nhục thế sao?
“ hừm, sỉ nhục sao? Đây coi là sỉ nhục sao? Nếu như cô còn tiếp tục ở bên cạnh Lạc Mộ Thâm, thì còn nhiều thứ hơn sỉ nhục này nhiều, tôi không phải dọa cô đâu, cô Tô, tranh thủ bây giờ tâm trạng tôi còn tốt, tốt nhất cô biết điều một chút, tôi đã nói rõ với cô rồi, tôi sẽ không để cô gả cho Lạc Mộ Thâm! Mãi mãi không bao giờ! Chỉ cần tôi còn sống, cô đừng mơ bước một bước vào nhà họ Lạc!” Lạc Kiến Ba cay nghiệt vô tình nói.
Tôi luôn cảm thấy sợ Lạc Kiến Ba, bây giờ thật sự càng sợ hơn.
Dựa vào lý mà nói ông ta là bố của Lạc Mộ Thâm, là bậc trưởng bối của tôi, nhưng tôi nhìn ông ấy, không có chút gì hiền từ và nhân hậu và bậc tiền bối nên có.
Ông ta vẫn toát ra là người trẻ trung, phong độ, chăm sóc sức khỏe quá tốt, liếc qua còn nghĩ rằng chỉ là nam trung niên khoảng hơn bốn mươi, còn bố của tôi, mặc dù nhỏ tuổi hơn ông ấy, nhưng nhìn già hơn nhiều vì cuộc sống phải lăn lộn, vất vả.
Ông ta nhìn tôi, sau đó không nói gì, thong thả tao nhã dùng chiếc thìa bạc nhỏ từ từ ngoáy đều trong tách cà phê đậm đặc hương thơm ngào ngạt đó, vẫn im lặng.
Ông ta hình như thuận tay trái, tôi nhìn thấy ông ta dùng tay trái nâng tách cà phê, trên ngón tay của ông ta đeo một chiếc nhẫn kim cương cao cấp dày nặng, ánh sáng lấp lánh lóe lên màu sắc giống như băng đá, giống như con người của ông ta....
Ông ta không nói gì, tôi càng căng thẳng, tại vì tôi thật sự nhìn không ra con người đa mưu túc trí như Lạc Kiến Ba rốt cuộc muốn làm gì, rốt cuộc muốn nói gì với tôi.
Trầm lặng một hồi lâu, ông ta vẫn không nói, tôi cảm thấy tôi gần như sắp phát điên rồi.
Nếu như có thể, tôi thật sự rất muốn nhảy lên nhảy xuống, tại vì bầu không khí này khiến tôi cảm thấy quá ngột ngạt, quá buồn bực.
Lúc này, nhân viên phục vụ lại gõ cửa bước vào, đặt tách cà phê lotte đó trước mặt tôi, sau đó lại lễ phép lùi ra.
“ Chú Lạc, chú gọi cháu đến có việc gì thế ạ?” Tôi quả thật không nhịn được nữa, đành chủ động nói. Tôi không thể đợi được nữa, nếu không, tôi sẽ bị lão hồ ly này dọa cho đến hồn bay phách lạc mất.
Lạc Kiến Ba ngẩng cái đầu cao quý của mình lên, đôi mắt sâu xa đó nhìn tôi, tôi phát hiện ông ta quá giống Lạc Mộ Thâm, có lẽ ba mươi năm trước, ông ta cũng giống như Lạc Mộ Thâm bây giờ, hoặc là nói, ba mươi năm sau, Lạc Mộ Thâm cũng chính là bộ dạng này chăng? Gen của người nhà này thật sự quá mạnh rồi, bốn anh em họ Lạc bao gồm cả ông già này giống như đúc từ một khuôn ra vậy, nếu không phải phong cách của mỗi người khác nhau, thì thật khó mà phân biệt được!
Có điều giữa bốn anh em họ, hành động của Lạc Mộ Thâm hay tác phong làm việc vẫn giống ông ta nhất, cho nên mới lấy được lòng ông già này nhất chăng?
Bây giờ, anh ấy càng ngày càng trở nên khác trước, thế thì lão hồ ly Lạc Kiến Ba sẽ còn thích anh ấy không?
Đầu tôi hơi loạn lên, nghĩ ngợi linh tinh.
“ Cô Tô, cô không đi làm à?” Lạc Kiến Ba bất ngờ nói, đôi mắt lạnh đó nhìn chằm chằm khiến sống lưng tôi lạnh toát như bị trúng gió độc vậy...
“ Vâng, chú Lạc, là thế này ạ, mấy ngày trước gặp phải một số chuyện nên cháu bị bệnh, bây giờ sức khỏe không được tốt lắm, cho nên Lạc.....Lạc Tổng cho cháu nghỉ, để cho ở nhà nghỉ ngơi vài ngày ạ.” Tôi vội vàng nói.rn rn
“Là việc liên quan đến ma túy bị công an điều tra sao?” Lạc Mộ Thâm thong thả nói, đôi mắt đẹp giống mắt Lạc Mộ Thâm lóe lên nét gì đó khinh khỉnh.
“....Chú Lạc, cháu là bị oan, bây giờ đã điều tra rõ ràng rồi, không phải cháu, cháu không liên quan gì đến ma túy, là có người đang hại cháu.” Tôi ra sức thanh minh cho mình.
Vụ việc đó, tôi thật sự bị oan, Lạc Kiến Ba không thích tôi, tôi thật sự không hy vọng ông ta vì việc đó mà càng không thích tôi.
Tại vì tôi luôn nỗ lực muốn tiến đến hôn nhân với Lạc Mộ Thâm, nếu như bố của anh ấy không thích tôi, như thế cũng sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của chúng tôi, thử hỏi, nếu như ngày tổ chức hôn lễ, không có bố mẹ thật tâm chúc phúc và động viên, như thế có cảm thấy đầy đủ mỹ mãn không?
Dù cho chúng tôi yêu thương nhau, trong lòng vẫn như có gai đâm vậy.
Có lẽ một lúc nào đó, chiếc gai này sẽ chọc vỡ huyết quản của chúng tôi, khiến chúng tôi phải chảy máu.
“ Bất kể cô có phải bị oan hay không, chúng tôi cũng bị vạ lây, dùng ngôn ngữ của thanh niên các cô mà nói, chính là Lạc Thị chúng tôi là nằm cũng bị trúng đạn. Tại vì cô, Lạc Thị đã bị ảnh hưởng rất lớn, đến cổ phiếu cũng tụt giảm, rất nhiều người không rõ chân tướng đều bàn luận con dâu tương lai của nhà họ Lạc chúng tôi là một người có liên quan đến ma túy, bao nhiêu bạn cũ đều cười vào mặt tôi, có phải Lạc Kiến Ba tôi gia tài bạc triệu, đến người con dâu phù hợp cũng không tìm được, cô xuất thân từ gia đình bình thường thì cũng không sao, nhưng cô lại xuất hiện liên tục những tai tiếng xấu trên báo chí tin tức, cô bảo tôi chấp nhận cô thế nào? Cô khiến tôi, khiến Lạc Mộ Thâm, khiến cả nhà họ Lạc phải xấu hổ, cô có biết không?” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói.
Lời nói của ông ta, lạnh lùng sắt thép, giống như một tấm kính thủy tinh sắc nhọn đâm thẳng vào tai tôi.
Hai tay tôi ôm chặt lấy túi xách, tôi biết, tôi biết ảnh hưởng của việc này quá lớn, nhưng đó không phải điều tôi muốn mà, đó cũng không phải lỗi của tôi!
Tôi há mồm, muốn mở miệng giải thích cho mình, nhưng Lạc Kiến Ba không để tôi nói, ông ta bình tĩnh ngắt lời tôi.
“ Tôi cũng biết, dù cho Lạc Mộ Thâm cố gắng giải oan gột sạch tội cho cô, xóa hết tất cả những tin tức bất lương trên báo chí, ảnh hưởng mà cô tạo ra đã không thể thu hồi lại, rất nhiều người không quan tâm Lạc Mộ Thâm làm sáng tỏ thế nào, bọn họ vẫn cho rằng bạn gái của Lạc Mộ Thâm có liên quan đến ma túy, điều này quả thật ảnh hưởng rất xấu đến Lạc Thị chúng tôi. Vốn dĩ tôi trước nay không thích Mộ Thâm tìm người con gái xuất thân từ gia đình bình thường như cô, nhưng nó thích, cho nên tôi cảm thấy có thể quan sát cô xem thế nào, nhưng bây giờ xem ra, cũng chẳng cần quan sát nữa, cô Tô, tôi thật sự cảm thấy cô không xứng làm dâu nhà họ Lạc chúng tôi, cũng không xứng làm vợ của Lạc Mộ Thâm, cô Tô, tôi không quan tâm Lạc Mộ Thâm là thật lòng hay giả vờ với cô, tôi bây giờ muốn nói với cô là, từ phía tôi, cô không có cách nào thông qua tôi được, cô Tô, tôi hy vọng cô chia tay với Lạc Mộ Thâm, đương nhiên, Lạc Kiến Ba tôi không ác với cô đến thế, chỉ cần cô buông Lạc Mộ Thâm ra, tôi sẽ giúp cô tìm một nơi, tìm cho cô một nơi làm việc lương cao bắt đầu một cuộc sống mới, hoặc là nói, tôi cũng sẽ cho cô một số tiền bồi thường, đủ để cô sống vui vẻ ung dung cả đời này, dù sao cô ở cùng con trai tôi thời gian dài như thế, kể cả tiêu tiền gọi con gà, cũng phải đưa cho người ta tiền chứ! Tôi coi như ra giá giúp con trai tôi trả giá một con gà có giá trị mà thôi!” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, tôi nhìn thấy trong đôi mắt tinh anh của lão hồ ly đó như đang thăm dò tôi, ông ta thậm chí còn nói những lời nói hạ thấp tôi. Gọi một con gà sao?
“ Chú Lạc, chú không thể sỉ nhục người khác như thế. Sao có thể gọi cháu là gà chứ? Cháu là bạn gái là con trai chú đường đường chính chính theo đuổi.” Tôi ngước đầu lên, cố nhẫn nhịn những giọt nước mắt mà nói.
Con của gia đình giàu có như nhà các người thì được coi là con, còn con của gia đình bình thường như chúng tôi thì không phải là con sao?
Tôi muốn có tình yêu chân chính mà cũng bị ông sỉ nhục thế sao?
“ hừm, sỉ nhục sao? Đây coi là sỉ nhục sao? Nếu như cô còn tiếp tục ở bên cạnh Lạc Mộ Thâm, thì còn nhiều thứ hơn sỉ nhục này nhiều, tôi không phải dọa cô đâu, cô Tô, tranh thủ bây giờ tâm trạng tôi còn tốt, tốt nhất cô biết điều một chút, tôi đã nói rõ với cô rồi, tôi sẽ không để cô gả cho Lạc Mộ Thâm! Mãi mãi không bao giờ! Chỉ cần tôi còn sống, cô đừng mơ bước một bước vào nhà họ Lạc!” Lạc Kiến Ba cay nghiệt vô tình nói.
/656
|