Trong ngày buồn chán, tôi mở mạng đọc báo trên máy tính, nhìn thấy một dòng tít tiêu đề trên báo, đầu đề là: Tổng giám đốc Lạc Mộ Thâm của tập đoàn Lạc Thị đi biển tình yêu cùng với thiên kim tiểu thư Lâm Sảnh Di của tập đoàn Lâm Thị, hai tập đoàn lớn lập quan hệ thông gia sao?
Cái gì?
Tôi cảm thấy đầu mình như bị đập vào chuông đồng trước cửa thiếu lâm tự vậy, tôi thấy đầu mình ong ong, tai tôi ù cả đi.
Biển tình yêu.......
Thì ra là anh ấy đi biển tình yêu?
Hay là dẫn cô thiên kim của Lâm Thị đó đi cùng?
Tôi run rẩy di chuột máy tính, mở tiêu đề đó ra, quả nhiên, tôi nhìn thấy một loạt những bức ảnh cưới, trên bức ảnh, nép vào lòng Lạc Mộ Thâm là người con gái xinh xắn sắc sảo, thiên kim của Lâm Thị đó giống như tiên nữ giáng trần vậy, hình như tên là Lâm Sảnh Di thì phải?
Bọn họ lúc thì ở trên du thuyền xa hoa, lúc thì đi chầm chậm thong thả trên bãi cát, kiều diễm mặc trên người bộ váy cưới sang trọng tinh khôi, thật sự rất đẹp rất đẹp.
Bọn họ xem ra rất môn đăng hậu đối. Tôi nhìn thấy trên khuôn mặt hào hoa của Lạc Mộ Thâm là nụ cười mê người, còn Lâm Sảnh Di nép trong lòng anh ấy, mỉm cười mãn nguyện, tràn ngập hạnh phúc. Chỉ có thể dùng những mỹ từ đẹp nhất để mô tả.
Những bức ảnh cưới này đẹp biết bao nhiêu, dù cho là người trong bức ảnh, hay là phong cảnh, đều là những bức ảnh kỹ xảo, hoàn mỹ, mà vẻ đẹp này, giống như mảnh thủy tinh sắc nhọn đâm vào mắt tôi, khiến nhãn cầu tôi gần như chảy máu đỏ tươi ra rồi.
Bộ ảnh cưới này thật xứng với lời lẽ mô tả trong bài báo, đại ý là, Tổng Giám đốc trẻ Lạc Mộ Thâm của Lạc Thị và thiên kim tiểu thư Lâm Sảnh Di tình cảm dạt dào, tình yêu không gì có thể chia lìa, hai người không ai có thể tách rời, cho nên khi đính hôn ở bãi biển tình yêu xinh đẹp, họ đã chụp được những bức ảnh cưới đẹp như thế.
Tác giả đáng chết đó còn dùng lối viết văn kích động đó mà viết: mặc dù Tổng giám đốc Lạc Mộ Thâm đã trải qua rất nhiều cung bậc trong tình yêu, cho đến hôm nay cuối cùng cũng gặp được mệnh thiên nữ của mình, hôn nhân quá hoàn mỹ, đây mới là tình yêu hoàng tử công chúa thật sự, khiến chúng ta mong chờ hôn lễ thế kỷ của hoàng tử công chúa.....
Không biết những người con gái thích Lạc Mộ Thâm có ngồi trong nhà vệ sinh mà khóc không nữa?
Tôi cười lên, đúng thế, đây chính là tình yêu của hoàng tử và công chúa, thật sự hoàn mỹ, công chúa xuất hiện, nàng lọ lem nên rút lui đi phải không?
Khóe miệng tôi nở một nụ cười, giống như khi nhìn thấy việc của người khác, ngắm nhìn bộ ảnh cưới long lanh đó.
Lạc Mộ Thâm, chụp ảnh còn đẹp trai hơn người thật. Bộ ảnh cưới này thật sự rất đẹp.
Đây mới đúng là trai tài gái sắc! Quả thật là một đôi mà tạo hóa gây dựng.
Anh ấy dẫn cô thiên kim tiểu thư đi biển tình yêu, nơi mà trước đây cũng đã từng dẫn tôi đi.
Không biết bọn họ có đi làm bình cầu nguyện không, có tham dự dạ hội lửa trại không? Có cõng Lâm Sảnh Di đi tìm sò sao lấp lánh không?
Tôi không biết nếu như nữ chính trong bộ ảnh cưới đó là tôi, liệu có đẹp được như thế không?
Tôi đang nghĩ thì điện thoại của tôi vang lên, tôi liếc nhìn, thì ra là Châu Đình.
Hì hì, tôi biết, lúc này, bạn thân của tôi là Châu Đình là người mà quan tâm tôi nhất.
Tôi nghe điện thoại, cố gắng thoải mái nhất mà nói: “ Alo, Châu Đình, cậu tìm mình à?”
Trong giọng nói của Châu Đình đầy vẻ quan tâm và lo lắng: “ Nhụy Tử, cậu có xem tin tức không? Lạc Mộ Thâm và….”
Tôi ngắt lời của cậu ấy: “ Mình biết, mình nhìn thấy rồi, ảnh rất đẹp, người đẹp cảnh sắc cũng đẹp.”
Tôi giống như đang bình luận việc của người khác vậy, không liên quan gì đến tôi, giọng nói của tôi cũng hết sức thoải mái.
“ Nhụy Tử, cậu không sao chứ?” Châu Đình nghi ngờ hỏi.
“ Có việc gì chứ? Mình không sao, mình rất tốt.” Tôi cười nói.
“ Nhụy Tử…..cậu chắc chắn rất buồn phải không? tan làm mình sẽ đến tìm cậu?”Châu Đình nói.
“ Uh, chúng mình đi ăn thịt nướng và canh tê cay ở quán “ Uống để say” nhé?” Tôi cười nói.
Châu Đình thở dài trong điện thoại: “ Uh, ‘ Uống để quên’. Năm giờ mình đợi cậu ở cửa tâp đoàn Lạc Thị nhé, không gặp không về.”
“ Không gặp không về.” Tôi cười nói.
Đặt điện thoại xuống, tôi dựa lưng vào ghế, cuối cùng tôi biết vì sao buổi sáng biểu cảm của Tần Cương nhìn tôi lại lạ như thế, có lẽ bọn họ đã nhìn thấy tin tức này từ lâu rồi?
Lạc Thị vốn dĩ rất thận trọng, nếu không phải thật lòng muốn để lộ ra tin tức kiểu này, bọn họ sẽ tìm cách gỡ tin này đi.
Người của Lạc thị bình thường không thích trở thành mục tiêu của mọi người.
Tôi xem cổ phiếu, quả nhiên, bất kể là Lạc thị hay Lâm thị, cổ phiếu đều tăng cao.
Thực ra, bọn họ thông gia với nhau đều có lợi cho cả hai bên.
Nếu như bọn họ yêu thương nhau, cuộc hôn nhân này thật sự quá hoàn mỹ.
Từ biểu cảm hạnh phúc viên mãn trên nét mặt của Lâm Sảnh Di, cô ta có vẻ rất yêu Lạc Mộ Thâm, từ biểu cảm của Lạc Mộ Thâm, anh ấy dường như cũng hài lòng với người vợ tương lai này.
Vợ tương lai…….
Bây giờ Lâm Sảnh Di đã trở thành vợ tương lai của anh ấy rồi, thế thì, vợ tương lai như tôi, có lẽ nên rút lui thôi?
Tôi khẽ cau mày lại, tiếp theo, tình hình sẽ phát triển như thế nào?rn rn
Dựa vào lời lẽ trong tiểu thuyết ngôn tình, có lẽ là Lạc Mộ Thâm đến tìm tôi, sẽ nói với tôi tại vì nguyên nhân gia đình mới phải chấp nhận cuộc hôn nhân này, còn anh ấy thực ra không yêu Lâm Sảnh Di, người anh ấy yêu là Tô Tư Nhụy tôi phải không?
Nhưng, đó chỉ là tiểu thuyết, trên sự thật, Lạc Mộ Thâm đến việc tìm tôi hay cho tôi một ám thị gì cũng không có. Tôi bị đá một cách bạc bẽo như thế.
Tôi cố nhẫn nhịn đến lúc tan làm, ra khỏi tòa nhà tập đoàn Lạc Thị, tôi nhìn thấy Châu Đình đã đứng đợi tôi ở trước cửa, nhìn thấy tôi, Châu Đình đưa cánh tay ra ôm lấy tôi: “ Nhụy Tử, cậu có khỏe không?”
“ Mình rất khỏe. Mình đương nhiên khỏe mà.” Tôi cười cũng ôm lấy Châu Đình, “ Đình Tử, năm mới may mắn!”
“ năm mới may mắn.” Châu Đình hơi chua xót nhìn tôi.
“ Đình Tử, đi thôi, mình mời cậu đi ăn đồ ngon. Mình cứ nghĩ là đã thèm đi ăn ở quán Say để quên rồi.” Tôi cười nói.
“ Uh, cậu thích đi đâu mình sẽ đi với cậu.” Châu Đình ôm chặt lấy eo tôi.
Tôi và Châu Đình đến quán Say Để Quên, ông chủ ở đây, nhìn thấy tôi liền cười nói: “ Ôi, hôm nay là hai người đẹp đến sao? Tại sao mấy thanh niên đẹp trai đó đến cùng?”
Tôi cười nói: “ sao thế? Mấy thanh niên đẹp trai đó không đến, thì sợ chúng tôi không trả tiền sao?”
“ Sao có chuyện đó chứ? Mời hai cô vào.” Ông chủ quán cười chỉ cho chúng tôi vào căn phòng đơn sạch sẽ, tôi và Châu Đình ngồi đối diện nhau.
“ Ông chủ, cho chúng tôi một thùng bia, hôm nay chúng tôi rất vui. Các loại thịt nướng, canh tê cay, châu chấu nướng đều mang lên, hôm nay tôi vui, không say không về.” Tôi vẫn cười nói với ông chủ.
“ Vui thế sao? Được, đồ mang ngay lên bây giờ đây.” Ông chủ niềm nở nghĩ rằng tôi rất vui, ông ta cười vui vẻ nói.
Ngay sau đó, ông ta mang lên một thùng bia, rồi bưng lên thịt vừa nướng thơm ngon và canh tê cay.
Tôi mở nắp một chai bia, cười nói với Châu Đình: “ Nào, cạn ly.”
Cái gì?
Tôi cảm thấy đầu mình như bị đập vào chuông đồng trước cửa thiếu lâm tự vậy, tôi thấy đầu mình ong ong, tai tôi ù cả đi.
Biển tình yêu.......
Thì ra là anh ấy đi biển tình yêu?
Hay là dẫn cô thiên kim của Lâm Thị đó đi cùng?
Tôi run rẩy di chuột máy tính, mở tiêu đề đó ra, quả nhiên, tôi nhìn thấy một loạt những bức ảnh cưới, trên bức ảnh, nép vào lòng Lạc Mộ Thâm là người con gái xinh xắn sắc sảo, thiên kim của Lâm Thị đó giống như tiên nữ giáng trần vậy, hình như tên là Lâm Sảnh Di thì phải?
Bọn họ lúc thì ở trên du thuyền xa hoa, lúc thì đi chầm chậm thong thả trên bãi cát, kiều diễm mặc trên người bộ váy cưới sang trọng tinh khôi, thật sự rất đẹp rất đẹp.
Bọn họ xem ra rất môn đăng hậu đối. Tôi nhìn thấy trên khuôn mặt hào hoa của Lạc Mộ Thâm là nụ cười mê người, còn Lâm Sảnh Di nép trong lòng anh ấy, mỉm cười mãn nguyện, tràn ngập hạnh phúc. Chỉ có thể dùng những mỹ từ đẹp nhất để mô tả.
Những bức ảnh cưới này đẹp biết bao nhiêu, dù cho là người trong bức ảnh, hay là phong cảnh, đều là những bức ảnh kỹ xảo, hoàn mỹ, mà vẻ đẹp này, giống như mảnh thủy tinh sắc nhọn đâm vào mắt tôi, khiến nhãn cầu tôi gần như chảy máu đỏ tươi ra rồi.
Bộ ảnh cưới này thật xứng với lời lẽ mô tả trong bài báo, đại ý là, Tổng Giám đốc trẻ Lạc Mộ Thâm của Lạc Thị và thiên kim tiểu thư Lâm Sảnh Di tình cảm dạt dào, tình yêu không gì có thể chia lìa, hai người không ai có thể tách rời, cho nên khi đính hôn ở bãi biển tình yêu xinh đẹp, họ đã chụp được những bức ảnh cưới đẹp như thế.
Tác giả đáng chết đó còn dùng lối viết văn kích động đó mà viết: mặc dù Tổng giám đốc Lạc Mộ Thâm đã trải qua rất nhiều cung bậc trong tình yêu, cho đến hôm nay cuối cùng cũng gặp được mệnh thiên nữ của mình, hôn nhân quá hoàn mỹ, đây mới là tình yêu hoàng tử công chúa thật sự, khiến chúng ta mong chờ hôn lễ thế kỷ của hoàng tử công chúa.....
Không biết những người con gái thích Lạc Mộ Thâm có ngồi trong nhà vệ sinh mà khóc không nữa?
Tôi cười lên, đúng thế, đây chính là tình yêu của hoàng tử và công chúa, thật sự hoàn mỹ, công chúa xuất hiện, nàng lọ lem nên rút lui đi phải không?
Khóe miệng tôi nở một nụ cười, giống như khi nhìn thấy việc của người khác, ngắm nhìn bộ ảnh cưới long lanh đó.
Lạc Mộ Thâm, chụp ảnh còn đẹp trai hơn người thật. Bộ ảnh cưới này thật sự rất đẹp.
Đây mới đúng là trai tài gái sắc! Quả thật là một đôi mà tạo hóa gây dựng.
Anh ấy dẫn cô thiên kim tiểu thư đi biển tình yêu, nơi mà trước đây cũng đã từng dẫn tôi đi.
Không biết bọn họ có đi làm bình cầu nguyện không, có tham dự dạ hội lửa trại không? Có cõng Lâm Sảnh Di đi tìm sò sao lấp lánh không?
Tôi không biết nếu như nữ chính trong bộ ảnh cưới đó là tôi, liệu có đẹp được như thế không?
Tôi đang nghĩ thì điện thoại của tôi vang lên, tôi liếc nhìn, thì ra là Châu Đình.
Hì hì, tôi biết, lúc này, bạn thân của tôi là Châu Đình là người mà quan tâm tôi nhất.
Tôi nghe điện thoại, cố gắng thoải mái nhất mà nói: “ Alo, Châu Đình, cậu tìm mình à?”
Trong giọng nói của Châu Đình đầy vẻ quan tâm và lo lắng: “ Nhụy Tử, cậu có xem tin tức không? Lạc Mộ Thâm và….”
Tôi ngắt lời của cậu ấy: “ Mình biết, mình nhìn thấy rồi, ảnh rất đẹp, người đẹp cảnh sắc cũng đẹp.”
Tôi giống như đang bình luận việc của người khác vậy, không liên quan gì đến tôi, giọng nói của tôi cũng hết sức thoải mái.
“ Nhụy Tử, cậu không sao chứ?” Châu Đình nghi ngờ hỏi.
“ Có việc gì chứ? Mình không sao, mình rất tốt.” Tôi cười nói.
“ Nhụy Tử…..cậu chắc chắn rất buồn phải không? tan làm mình sẽ đến tìm cậu?”Châu Đình nói.
“ Uh, chúng mình đi ăn thịt nướng và canh tê cay ở quán “ Uống để say” nhé?” Tôi cười nói.
Châu Đình thở dài trong điện thoại: “ Uh, ‘ Uống để quên’. Năm giờ mình đợi cậu ở cửa tâp đoàn Lạc Thị nhé, không gặp không về.”
“ Không gặp không về.” Tôi cười nói.
Đặt điện thoại xuống, tôi dựa lưng vào ghế, cuối cùng tôi biết vì sao buổi sáng biểu cảm của Tần Cương nhìn tôi lại lạ như thế, có lẽ bọn họ đã nhìn thấy tin tức này từ lâu rồi?
Lạc Thị vốn dĩ rất thận trọng, nếu không phải thật lòng muốn để lộ ra tin tức kiểu này, bọn họ sẽ tìm cách gỡ tin này đi.
Người của Lạc thị bình thường không thích trở thành mục tiêu của mọi người.
Tôi xem cổ phiếu, quả nhiên, bất kể là Lạc thị hay Lâm thị, cổ phiếu đều tăng cao.
Thực ra, bọn họ thông gia với nhau đều có lợi cho cả hai bên.
Nếu như bọn họ yêu thương nhau, cuộc hôn nhân này thật sự quá hoàn mỹ.
Từ biểu cảm hạnh phúc viên mãn trên nét mặt của Lâm Sảnh Di, cô ta có vẻ rất yêu Lạc Mộ Thâm, từ biểu cảm của Lạc Mộ Thâm, anh ấy dường như cũng hài lòng với người vợ tương lai này.
Vợ tương lai…….
Bây giờ Lâm Sảnh Di đã trở thành vợ tương lai của anh ấy rồi, thế thì, vợ tương lai như tôi, có lẽ nên rút lui thôi?
Tôi khẽ cau mày lại, tiếp theo, tình hình sẽ phát triển như thế nào?rn rn
Dựa vào lời lẽ trong tiểu thuyết ngôn tình, có lẽ là Lạc Mộ Thâm đến tìm tôi, sẽ nói với tôi tại vì nguyên nhân gia đình mới phải chấp nhận cuộc hôn nhân này, còn anh ấy thực ra không yêu Lâm Sảnh Di, người anh ấy yêu là Tô Tư Nhụy tôi phải không?
Nhưng, đó chỉ là tiểu thuyết, trên sự thật, Lạc Mộ Thâm đến việc tìm tôi hay cho tôi một ám thị gì cũng không có. Tôi bị đá một cách bạc bẽo như thế.
Tôi cố nhẫn nhịn đến lúc tan làm, ra khỏi tòa nhà tập đoàn Lạc Thị, tôi nhìn thấy Châu Đình đã đứng đợi tôi ở trước cửa, nhìn thấy tôi, Châu Đình đưa cánh tay ra ôm lấy tôi: “ Nhụy Tử, cậu có khỏe không?”
“ Mình rất khỏe. Mình đương nhiên khỏe mà.” Tôi cười cũng ôm lấy Châu Đình, “ Đình Tử, năm mới may mắn!”
“ năm mới may mắn.” Châu Đình hơi chua xót nhìn tôi.
“ Đình Tử, đi thôi, mình mời cậu đi ăn đồ ngon. Mình cứ nghĩ là đã thèm đi ăn ở quán Say để quên rồi.” Tôi cười nói.
“ Uh, cậu thích đi đâu mình sẽ đi với cậu.” Châu Đình ôm chặt lấy eo tôi.
Tôi và Châu Đình đến quán Say Để Quên, ông chủ ở đây, nhìn thấy tôi liền cười nói: “ Ôi, hôm nay là hai người đẹp đến sao? Tại sao mấy thanh niên đẹp trai đó đến cùng?”
Tôi cười nói: “ sao thế? Mấy thanh niên đẹp trai đó không đến, thì sợ chúng tôi không trả tiền sao?”
“ Sao có chuyện đó chứ? Mời hai cô vào.” Ông chủ quán cười chỉ cho chúng tôi vào căn phòng đơn sạch sẽ, tôi và Châu Đình ngồi đối diện nhau.
“ Ông chủ, cho chúng tôi một thùng bia, hôm nay chúng tôi rất vui. Các loại thịt nướng, canh tê cay, châu chấu nướng đều mang lên, hôm nay tôi vui, không say không về.” Tôi vẫn cười nói với ông chủ.
“ Vui thế sao? Được, đồ mang ngay lên bây giờ đây.” Ông chủ niềm nở nghĩ rằng tôi rất vui, ông ta cười vui vẻ nói.
Ngay sau đó, ông ta mang lên một thùng bia, rồi bưng lên thịt vừa nướng thơm ngon và canh tê cay.
Tôi mở nắp một chai bia, cười nói với Châu Đình: “ Nào, cạn ly.”
/656
|