Đóa Đóa, cái tên rất đẹp.
Tiểu nha đầu đó nhất định vừa xinh đẹp lại vừa thông minh, nếu không tại sao lại có thể mê hoặc bố mình thành bộ dạng thế này chứ.
Được thôi, mình muốn đi mẫu giáo đó xem cô giáo xinh đẹp đó thế nào, mình cũng muốn giúp bố mình qua ải này.
.....
Ngày hôm sau
Lạc Mộ Tiêu đã đến trước cổng trường mẫu giáo xx.
Uhm, trường mẫu giáo này rất to, vẻ rất cao sang.
Lạc Mộ Tiêu gật gật đầu, tự mình nghe ngóng, nghe nói trường mẫu giáo bậc nhất này tuyển nhân sự yêu cầu rất nghiêm ngặt.
Giáo viên mầm non ở đây xinh xắn như tiên, có thể hát ca nhảy múa, khi ứng tuyển điều kiện đưa ra giống như tuyển tiếp viên hàng không vậy.
Có thể thấy, người đẹp trẻ tuổi khiến bố thương thương nhớ nhớ chắc chắn là một cô giáo dạy trẻ cực kỳ xuất săc.
Lạc Mộ Tiêu bây giờ hoàn toànc ho rằng bố mình đã rơi vào lưới tình, hơn nữa đối phương là một giáo viên mầm non trẻ trung dung mạo xinh đẹp.
Bố mình trước đây rõ ràng là người tính khí dễ nổi cáu lạnh lùng vô tình, giống như một lão diêm vương vậy.
Nhưng bây giờ, ông ta hoàn toàn thay đổi rồi, khi ở cùng người đẹp trẻ tuổi này, vẻ dịu dàng ấy à, hiền hậu chan hòa thôi rồi!
Lạc Mộ Tiêu đột nhiên cảm thấy nếu như bố mình và cô giáo mầm non đó ở cạnh nhau đúng là một việc tốt.
Bố mình chỉ cần thích là được rồi.
Đến lúc đó cũng có thể giống Dương Chấn Ninh và Ông Phàm vậy, thành câu chuyện giai thoại?
Chủ yếu là người đáng tuổi ông và người đẹp trẻ tuổi ở cạnh nhau cũng khiến tâm trạng thoải mái mà.
Lạc Mộ Tiêu cảm thấy mình vẫn nên là một đứa con có hiếu.
Hôm qua nhìn thấy bộ dạng bố thất tình như thế, đó thật là.....
Lạc Mộ Tiêu quyết định giúp bố mình, giúp bố mình mang người đẹp đó trở về.
Thế là, Lạc Mộ Tiêu đến mẫu giáo XX.
Khi nhân viên tiếp đón của mẫu giáo hỏi chàng thanh niên tuấn tú này có việc gì, Lạc Mộ Tiêu vội nói, mình có việc muốn gặp cô Đóa Đóa.
“ Cô Đóa Đóa sao?” Nhân viên tiếp đón hơi bối rối nhìn Lạc Mộ Tiêu.
“ Trong mẫu giáo này có mấy cô Đóa Đóa sao?” Lạc Mộ Tiêu hơi nheo mắt lại, ý đồ cám dỗ cô nhân viên tiếp đón xinh đẹp đó.
“ Có thì chỉ có một thôi ạ, nhưng đó là một cô Đóa Đóa của một lớp trong mẫu giáo.....” Cô nhân viên tiếp đón nói.
Trường mẫu giáo của bọn họ là trường giáo dục cho tầng lớp quý tộc, mỗi đứa trẻ trong tim bọn họ đều là một người có thân phận độc lập, cho nên bọn họ đối với mỗi đứa trẻ này đều hết sức nể trọng. Bọn họ cũng khích lệ những đứa trẻ đối nhân xử thế, giống như một người lớn vậy, đương nhiên, đều có cô giáo ở bên cạnh quan sát.
“ Tôi có việc gấp tìm cô Đóa Đóa này......” Lạc Mộ Tiêu vội nói, “ Có việc gấp gặp cô ấy, rất gấp, nói với cô ấy vài câu là được.”
Cô nhân viên tiếp đón nhìn nhìn Lạc Mộ Tiêu, anh chàng thanh niên này đẹp trai thư sinh quá, quả thật không thể từ chối được yêu cầu của anh ấy, được rồi, thay cô bé châm chước một chút vậy, dù sao bây giờ cũng có cô giáo đi theo quan sát! Cũng không sợ anh ta đem đứa trẻ lừa đi mất!
........
Lạc Mộ Tiêu sốt ruột ở trong phòng chờ mẫu giáo đợi, trong đầu anh ta không dưới một mình tưởng tượng ra hình dáng cô Đóa Đóa đó.
Cô ấy xinh đẹp thế nào nhỉ?
Có phải thân hình đặc biệt đẹp? Còn khuôn mặt xinh đẹp cực kỳ thu hút người khác?
Cô ấy khoảng bao nhiêu tuổi nhỉ?
Lạc Mộ Tiêu nghĩ ngợi, chỉ nghe thấy có tiếng bước chân nhẹ nhàng, anh ta giật mình vui mừng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy một người con gái khuôn mặt búp bê dễ thương, khoảng hơn hai mươi tuổi tiến về phía mình.
Đến rồi.
Thì ra đây chính là người đẹp khiến bố mình như người mất hồn sao?
Lạc Mộ Tiêu như bị kích động, con mắt nhìn người của bố đúng là rất tuyệt, người đẹp này, thật sự rất đáng yêu.
Anh ta xúc động vừa định đưa tay ra, nhưng lại nghe thấy một giọng nói trẻ con: “ Chú út, chú tìm con à?”
A?
Lạc Mộ Tiêu ngạc nhiên nhìn theo hướng có giọng nói, chỉ nhìn thấy đằng sau cô gái trẻ trung đó là một đứa bé, đứa bé vừa ăn vừa nói, ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Mộ Tiêu: “ Chú út, là chú ạ? Chú đến tìm con sao ạ?”
Lạc Mộ Tiêu trợn tròn mắt, ôi, đây không phải là cháu gái của mình Lạc Thiên Đóa sao?
Mặc dù trước đây bố mình không cho phép mình tham gia đám cuwói của anh lạc Mộ Thâm hay đi thăm Đóa Đóa, nhưng Lạc Mộ Tiêu vẫn lén lút đi thăm mấy lần, đặc biệt là sau khi Đóa Đóa được mấy tuổi, anh ta còn lét lút đi chơi với Đóa Đóa mấy lần.
Cho nên Đóa Đóa không hề thấy lạ khi gặp anh ta.
Có điều, tình hình bây giờ là thế nào vậy?
Lẽ nào, người đẹp trẻ tuổi mà bố mình nói thực ra là Đóa Đóa sao?
Lạc Mộ Tiêu giương mắt đờ đẫn nhìn Đóa Đóa, lại ngẩng đầu nhìn người con gái xinh đẹp khuôn mặt thanh tú đó.
“ Tôi là cô giáo của Đóa Đóa, xin hỏi anh là ai? Nhân viên tiếp đón nói anh có việc gấp muốn nói với Đóa Đóa, có việc gì thế ạ?” Cô gióa trẻ trung đó biểu cảm nghiêm túc nhìn Lạc Mộ Tiêu nói, dáng vẻ như đề phòng.
Là giáo viên mầm non, phải quan tâm để ý bọn trẻ, không thể để người xấu lợi dụng sơ hở, càng không thể để người xấu bắt đứa trẻ đi mất.
Mấy ngày trước Thiên Đóa mấy lần trốn mẫu giáo đi chơi, phụ huynh người ta đã rất tức giận, bây giờ, không thể xảy ra chuyện đó lần nữa, nếu như đắc tội với Lạc Mộ Thâm, đó thật sự là điều không ai mong muốn.
“ Tôi........đây là cháu gái của tôi, tôi là chú út của cô bé.” Lạc Mộ Tiêu ỉu xìu nói.
Bố mình đang làm chuyện gì thế này? Thì ra ông ấy lén lút đi hẹn với Đóa Đóa? Nói như thế bố mình chấp nhận Đóa Đóa rồi sao?
“ Đóa Đóa, đây có đúng là chú út của con không?” Cô giáo chăm chú hỏi Đóa Đóa.
“ Đúng thế ạ, là chú út của con, em trai của bố con. Có phải rất đẹp trai không ạ? Chú con vẫn còn đang độc thân đấy ạ!” Đóa Đóa cũng lém lỉnh trả lời.
Lạc Mộ Tiêu cười đau khổ quỳ chân xuống, nhẹ ôm lấy Đóa Đóa bé nhỏ, hôn lên đôi má bầu bĩnh đáng yêu của Đóa Đóa mấy cái.
“ Chú út, chú lâu lắm rồi không đến thăm cháu, bố cháu nói là vì chú hết tiền rồi.” Đóa Đóa không nể nang mà cứa vào vết thương của Lạc Mộ Tiêu.
Như có mấy luồng điện đen lẹt xẹt trước mặt Lạc Mộ Tiêu vậy.
Tiểu nha đầu này quả thật miệng lưỡi tàn độc không khác gì bố con bé.
“ Chú út, chú là đến mượn tiền con sao? Con không có đâu ạ, tiền mừng tuổi của con đều được tiết kiệm ở trong ngân hàng, hơn nữa con mua gói quản lý tài sản, phải đúng đến thời gian mới được rút ra. Nếu như con tiết kiệm được đến lúc đó, có thể rút ra cho chú mượn, nhưng con mua là gói quản lý tài sản, dù cho con muốn cho chú mượn, con cũng không rút ra được đâu!” Đóa Đóa mau mồm nói.
Lạc Mộ Tiêu cốc vào trán Đóa Đóa một cái, tiểu nha đầu này!
Cả trách bố mình mấy ngày này vui như thế, ở cùng với tiểu nha đầu này ai mà không vui cơ chứ?
“ Đóa Đóa, gần đây cháu có phải ra ngoài chơi với ông không?” Lạc Mộ Tiêu hỏi Đóa Đóa.
“ Không ạ.” Đóa Đóa lạ lùng nhìn Lạc Mộ Tiêu, “ Cháu không quen ông nào cả?”
Lạc Mộ Tiêu sững người ra, nhìn bộ dạng của tiểu nha đầu này không giống nói dối.
Lẽ nào......
Anh ta chớp chớp mắt: “ Thế gần đây cháu có ra ngoài chơi với ai không? Chú út đều nhìn thấy rồi, nếu như không nói cho chú út, chú út sẽ nói cho bố mẹ cháu đấy.”