-Các cậu, chúng ta cũng nên chia ra để tiếp cận từng người chứ ? – Jun nói nhỏ
-Vậy tớ sẽ chọn cô nàng Lucy – Natsu giành phần
-Tớ thì ai cũng được – Victor không quan tâm
-Tớ cảm thấy tò mò về Hana – Jun chọn – Còn cậu thì sao Ren, nãy giờ sao không nói gì ?
-Nó dám nhìn thẳng vào mặt tớ, con nhỏ Karry đó không bị tớ khống chế - Mặt Ren tái mét
-Người đầu tiên trmng lịch sử - Victor vinh danh
-Chắc cô ta có chung huyết thống với cậu – Jun suy luận
-Hoặc cô ta là người trời định cho cậu – Natsu châm chọc
-Vớ vẩn, tớ sẽ tiếp cạn con nhỏ đó để điều tra – Ren quyết định
-Chúng ta có : Jun và Hana, Ren và Karry, Lucy và Natsu cuối cùng là Victor và Carol – Jun kết luận
-Bắt đầu cuộc đi săn đi các cậu – Natsu mở cửa bước ra ngoài – Tớ sẽ là chó săn.
Nói rồi Natsu lập tức biến thành một chú bướm tuyệt đẹprồi bay đi do thám. Lát sau chú bướm Natsu quay về cung cấp thông tin:
-Hana và Lucy đang tìm cách mở khóa rương tiền ở phòng cuối cùng của dãy phía Tây. Carol đang làm nhiệm vụ ngay trên đầu chúng ta, còn Karry…à kia kìa.
Karry đang khép cửa phòng kế bên thật nhẹ nhàng rồi nhanh nhẹn qua phòng tiếp theo mà không hay biết đang bị theo dõi. Lần này Karry khong hề lường trước được tình huống mà cô gặp khủng khiếp cỡ nào. Vừa bước vào phòng thì đập vào mắt cô là một màn đêm tối thui ( có gì vô lí ở đây )
-Nhắm mắt lại đi, cô không nên nhìn thấy cảnh này đâu – Giongj Ren vang lên ở bên tai Karry – Tôi sẽ dọn đường cho cô
Hiển nhiên Ren đã che mắt Karry lại trước khi cô nhìn thấy cái gì đó không trong sáng. Karry cứ nhắm mắt đứng yên ở đó cho Ren dẹp dọn mớ hỗn độn kia. Thật ra cũng chỉ đắp cho tên biến thái nắm hớ hênh trên mặt đất cái chăn mà thôi.
-Xong rồi đó – Ren nói
Karry mở mắt, nhìn thấy kết quả mà Ren làm được, tự dung muốn cảm ơn tên này nhưng nhìn thấy bản mặt kiêu ngạo của hắn thì tự dưng lại thôi
-Nhắm mắt và quay mặt đi – Karry ra lệnh
-Cô làm gì vậy? – Ren hỏi nhưng vẫn làm theo lời Karry
……..
-Xong rồi, anh mở mắt ra đi – Karry nói
-Này, cô chưa trả lời tôi mà – Ren bức xúc
-Cái đó anh không nên biết thì hơn – Kary vừa nói vừa đổ nước hoa lên người cái tên hiện đang đóng vai Ađam ở vườn địa đàng.
-Xong chưa – Ren hỏi
-Rồi, đi thôi – Karry phủi tay
-Ừ, lần sau tôi sẽ vào trước – Ren bước ra khỏi cửa
-Ê, không được. Lỡ anh nhìn thấy thứ không nên nhìn thì sao
Trong khi đó ở trên lầu Carol đang tập trung hoàn thành công việc của mình đến nỗi không để ý xung quanh.
-Cô cứ như vậy sớm muộn gì cũng bị phát hiện đấy – Victor đứng sau lưng Carol từ lúc nào
Xém nữa là Carol la lên rồi, may là kịp thời giữ lại chút bình thĩnh để không làm bể kết hoạch.
-Cô cứ lo nhìn tong phòng không để ý xung quanh, không biết nói gì để nhận xét một đứa yếu kém như cô cả - Victor chỉ trích
-Tôi xin lỗi – Carol không hiểu sao co phải xin lỗi cái tên thích làm thấy thiên hạ này nữa.
-Vậy tớ sẽ chọn cô nàng Lucy – Natsu giành phần
-Tớ thì ai cũng được – Victor không quan tâm
-Tớ cảm thấy tò mò về Hana – Jun chọn – Còn cậu thì sao Ren, nãy giờ sao không nói gì ?
-Nó dám nhìn thẳng vào mặt tớ, con nhỏ Karry đó không bị tớ khống chế - Mặt Ren tái mét
-Người đầu tiên trmng lịch sử - Victor vinh danh
-Chắc cô ta có chung huyết thống với cậu – Jun suy luận
-Hoặc cô ta là người trời định cho cậu – Natsu châm chọc
-Vớ vẩn, tớ sẽ tiếp cạn con nhỏ đó để điều tra – Ren quyết định
-Chúng ta có : Jun và Hana, Ren và Karry, Lucy và Natsu cuối cùng là Victor và Carol – Jun kết luận
-Bắt đầu cuộc đi săn đi các cậu – Natsu mở cửa bước ra ngoài – Tớ sẽ là chó săn.
Nói rồi Natsu lập tức biến thành một chú bướm tuyệt đẹprồi bay đi do thám. Lát sau chú bướm Natsu quay về cung cấp thông tin:
-Hana và Lucy đang tìm cách mở khóa rương tiền ở phòng cuối cùng của dãy phía Tây. Carol đang làm nhiệm vụ ngay trên đầu chúng ta, còn Karry…à kia kìa.
Karry đang khép cửa phòng kế bên thật nhẹ nhàng rồi nhanh nhẹn qua phòng tiếp theo mà không hay biết đang bị theo dõi. Lần này Karry khong hề lường trước được tình huống mà cô gặp khủng khiếp cỡ nào. Vừa bước vào phòng thì đập vào mắt cô là một màn đêm tối thui ( có gì vô lí ở đây )
-Nhắm mắt lại đi, cô không nên nhìn thấy cảnh này đâu – Giongj Ren vang lên ở bên tai Karry – Tôi sẽ dọn đường cho cô
Hiển nhiên Ren đã che mắt Karry lại trước khi cô nhìn thấy cái gì đó không trong sáng. Karry cứ nhắm mắt đứng yên ở đó cho Ren dẹp dọn mớ hỗn độn kia. Thật ra cũng chỉ đắp cho tên biến thái nắm hớ hênh trên mặt đất cái chăn mà thôi.
-Xong rồi đó – Ren nói
Karry mở mắt, nhìn thấy kết quả mà Ren làm được, tự dung muốn cảm ơn tên này nhưng nhìn thấy bản mặt kiêu ngạo của hắn thì tự dưng lại thôi
-Nhắm mắt và quay mặt đi – Karry ra lệnh
-Cô làm gì vậy? – Ren hỏi nhưng vẫn làm theo lời Karry
……..
-Xong rồi, anh mở mắt ra đi – Karry nói
-Này, cô chưa trả lời tôi mà – Ren bức xúc
-Cái đó anh không nên biết thì hơn – Kary vừa nói vừa đổ nước hoa lên người cái tên hiện đang đóng vai Ađam ở vườn địa đàng.
-Xong chưa – Ren hỏi
-Rồi, đi thôi – Karry phủi tay
-Ừ, lần sau tôi sẽ vào trước – Ren bước ra khỏi cửa
-Ê, không được. Lỡ anh nhìn thấy thứ không nên nhìn thì sao
Trong khi đó ở trên lầu Carol đang tập trung hoàn thành công việc của mình đến nỗi không để ý xung quanh.
-Cô cứ như vậy sớm muộn gì cũng bị phát hiện đấy – Victor đứng sau lưng Carol từ lúc nào
Xém nữa là Carol la lên rồi, may là kịp thời giữ lại chút bình thĩnh để không làm bể kết hoạch.
-Cô cứ lo nhìn tong phòng không để ý xung quanh, không biết nói gì để nhận xét một đứa yếu kém như cô cả - Victor chỉ trích
-Tôi xin lỗi – Carol không hiểu sao co phải xin lỗi cái tên thích làm thấy thiên hạ này nữa.
/63
|