Thế là Carol và Hana thuận lợi gọi Karry dậy, sau đó họ đường đường chính chính đi làm chuyện ác. Cả ba gõ của phòng các chàng trai và cùng lí do đó, bọn ác gồm sáu kẻ nguy hiểm đã dễ dàng bày binh bố trận xung quanh điểm hẹn hò của Lucy và Natsu . Hiển nhiên kẻ chủ mưu Hanahoom qua đã rỉ tai đồng bọn sự kiện hấp dẫn này.Cả năm người trừ Victor phải chui rúc trong cái bụi cây lùm xùm được cho là chỗ hẹn. Còn cái tên mắc bệnh sạch sẽ kia đời nào chịu núp lùm được chứ. Hắn ta ngồi yên vị ngay trên cái cây thuộc diện tình nghi, may là hắn chọn được nơi có phong thủy tốt , có lá che hắn nên tạm ổn nhưng hành động của Victor làm Carol khó chịu cô cớ. Cô lẩm bẩm:
-Người gì đâu mà cứ thích leo cây, làm như kiếp trước hắn đầu thai làm con khỉ không bằng.
-Thôi nào Carol. Kìa, tất cả chú ý đã phát hiện mục tiêu- Chủ soái Hana nói khẽ
Hana thật không lùa bịp, Natsu đã xuất hiện từ xa ( làm sao mà anh có thể để Lucy đợi được cho nên suy ra Natsu đến sớm ). Mà Natsu cũng chẳng phải đợi lâu, chỉ lát sau, Lucy cũng đến. Phải nói là hôm nay trông Lucy xinh cực làm Natsu ngỡ ngàng
-Xin lỗi! Anh đợi tôi có lâu không?-Lucy e ngại
-À, ờ …không sao. Tôi chỉ mới đến thôi mà-Natsu sực tỉnh
-Vậy sao? Thế mà tôi cứ tưởng…-Lucy thở phào
-Cô tưởng tôi đợi từ hôm qua đến giờ à?-Natsu đùa
-Xì. Tôi biết anh làm gì có lòng như vậy-Lucy lè lưỡi
-Bình thường cô thấy tôi tệ lắm à?-Natsu làm mặt giận dữ
-Chứ sao?-Lucy khoanh tay, quay người sang chỗ khác
-Cô làm như cô tốt đẹp lắm ấy-Natsu phản đòn
-Dù sao cũng tốt đẹp hơn anh- Lucy vẫn chưa quay người lại
-Tôi làm gì hung dữ và đanh đá như cô- Natsu thay đổi chiến lược
-Anh nói ai hung dữ, đanh đá đó?-Lucy hùng hổ
-Ở đây ngoài cô với tôi còn ai sao?-Natsu trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu
-#@!%^&**$###@%##zzzzz............
-Họ vẫn cãi nhau trong bất cứ trường hợp nào-Carol bát đầu ngao ngán
-Ừ, chắc đây là định mệnh- Hana chăm chú quan sát Natsu và Lucyy
-Bao giờ thì họ cãi nhau xong vậy?-Jun bắt đầu thiếu kiễn nhẫn- Nhanh nhanh còn cho người ta xem khúc hay nữa
-Thường thì bao giờ có người cản thì họ mới thôi- Ren dập tắt hy vọng của Jun
-Trời ơi! Đói quá! Biết vậy lúc nãy ăn gì rồi hãy đi-Karry ôm bụng nhăn nhó
-Cô thật sự rất giống heo mà- Ren chọc tức Karry
-Nếu là heo thì tôi sẽ là một con heo dễ thương còn anh là một con heo già xấu xí-Karry bĩu môi
-Cô …cô-Ren bị đánh úp thì bực lắm
-Yên nào, đến khúc hay kìa- Carol nhắc
…
-Mà nãy giờ anh gọi tôi ra đây để làm gì? Không phải để cãi nhau chứ?- Lucy ngại ngùng hỏi
-Dĩ nhiên là không rồi-Natsu đáp
-Chứ sao? – Lucy hồi hộp
-Tôi… muốn hỏi cô là… cô.. cô thật sự thích một người trong chúng tôi ư?-Natsu lắp bắp
Lucy không nói gì mà chỉ im lặng, cúi đầu, đỏ mặt. Thấy vậy Natsu thu hết can đảm hỏi tiếp:
-Có phải cô thích một người trong chúng tôi-Natsu cực kì căng thẳng- Đó là Jun, Ren, Victor...
Lucy im lặng chờ đợi
-... Cô thích ai trong họ? Cô cứ nói để tôi giúp cô. –Natsu tiếp
-Gì chứ?- Lucy bàng hoàng
Cả Lucy lẫn Natsu đều ngỡ ngàng, Lucy lùi lại quay mặt chay đi mất để lại Natsu chẳng hiểu gì cả
-Hắn ta ngốc thật hay ngốc giả vậy?- Carol ngạc nhiên
-Rõ ràng là Lucy thích hắn mà, sao hắn lại hỏi mấy tên này? -Karry ngơ ngác
-Natsu ơi! Chẳng lẽ cậu lại ngốc hơn cả cái đầu heo này?- Ren than thở
-Ngu ngốc- Hana lên tiếng lạnh run người
-Lần này thì tớ không thể bào chữa cho cậu được nữa rồi - Jun lắc đầu
Năm đứa thở dài thườn thượt còn Natsu đứng đó rồi cũng bỏ đi. Thế là cả năm tên ác nhân thất đức chui ra khỏi bụi rậm và cái tên kiếp trước làm khỉ cũng nhảy xuống
-Tôi sẽ không bao giờ làm cái trò ngốc ngếch đó đâu- Victor lấy khăn lau vài vết bụi nhỏ trên tay áo
- Vâng, tôi biết anh rất thông minh rồi. - Carol lườm Victor
- Ta lau, ta lau, ta lau ( thú vị gớm)- Victor chẳng để ý đến Carol mà chỉ miệt mài lau chút xíu bụi kia
Cả bọn chán nản trở về. Carol, Karry, Hana vừa mở cửa vào thì thấy Lucy đang trong tâm trạng thất vọng ê chề. Cả ba không biết nên làm sao thì Carol giả vờ hỏi:
-Lucy, sao trông cậu bực bội thế?
-Tớ ổn, không có gì đâu-Lucy cau có
- Nhưng rõ ràng là cậu đang khó chịu- Hana không dám trưng cái bộ mặt lạnh lùng đành tỏ ra chút quan tâm
-Ở trong phòng khó chịu lắm, để tớ dẫn cậu đi dạo cho thoáng mát- Karry nảy ra sáng kiến
-Ừ, tớ cũng đang định ra ngoài-Lucy bất ngờ đứng dậy
-Người gì đâu mà cứ thích leo cây, làm như kiếp trước hắn đầu thai làm con khỉ không bằng.
-Thôi nào Carol. Kìa, tất cả chú ý đã phát hiện mục tiêu- Chủ soái Hana nói khẽ
Hana thật không lùa bịp, Natsu đã xuất hiện từ xa ( làm sao mà anh có thể để Lucy đợi được cho nên suy ra Natsu đến sớm ). Mà Natsu cũng chẳng phải đợi lâu, chỉ lát sau, Lucy cũng đến. Phải nói là hôm nay trông Lucy xinh cực làm Natsu ngỡ ngàng
-Xin lỗi! Anh đợi tôi có lâu không?-Lucy e ngại
-À, ờ …không sao. Tôi chỉ mới đến thôi mà-Natsu sực tỉnh
-Vậy sao? Thế mà tôi cứ tưởng…-Lucy thở phào
-Cô tưởng tôi đợi từ hôm qua đến giờ à?-Natsu đùa
-Xì. Tôi biết anh làm gì có lòng như vậy-Lucy lè lưỡi
-Bình thường cô thấy tôi tệ lắm à?-Natsu làm mặt giận dữ
-Chứ sao?-Lucy khoanh tay, quay người sang chỗ khác
-Cô làm như cô tốt đẹp lắm ấy-Natsu phản đòn
-Dù sao cũng tốt đẹp hơn anh- Lucy vẫn chưa quay người lại
-Tôi làm gì hung dữ và đanh đá như cô- Natsu thay đổi chiến lược
-Anh nói ai hung dữ, đanh đá đó?-Lucy hùng hổ
-Ở đây ngoài cô với tôi còn ai sao?-Natsu trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu
-#@!%^&**$###@%##zzzzz............
-Họ vẫn cãi nhau trong bất cứ trường hợp nào-Carol bát đầu ngao ngán
-Ừ, chắc đây là định mệnh- Hana chăm chú quan sát Natsu và Lucyy
-Bao giờ thì họ cãi nhau xong vậy?-Jun bắt đầu thiếu kiễn nhẫn- Nhanh nhanh còn cho người ta xem khúc hay nữa
-Thường thì bao giờ có người cản thì họ mới thôi- Ren dập tắt hy vọng của Jun
-Trời ơi! Đói quá! Biết vậy lúc nãy ăn gì rồi hãy đi-Karry ôm bụng nhăn nhó
-Cô thật sự rất giống heo mà- Ren chọc tức Karry
-Nếu là heo thì tôi sẽ là một con heo dễ thương còn anh là một con heo già xấu xí-Karry bĩu môi
-Cô …cô-Ren bị đánh úp thì bực lắm
-Yên nào, đến khúc hay kìa- Carol nhắc
…
-Mà nãy giờ anh gọi tôi ra đây để làm gì? Không phải để cãi nhau chứ?- Lucy ngại ngùng hỏi
-Dĩ nhiên là không rồi-Natsu đáp
-Chứ sao? – Lucy hồi hộp
-Tôi… muốn hỏi cô là… cô.. cô thật sự thích một người trong chúng tôi ư?-Natsu lắp bắp
Lucy không nói gì mà chỉ im lặng, cúi đầu, đỏ mặt. Thấy vậy Natsu thu hết can đảm hỏi tiếp:
-Có phải cô thích một người trong chúng tôi-Natsu cực kì căng thẳng- Đó là Jun, Ren, Victor...
Lucy im lặng chờ đợi
-... Cô thích ai trong họ? Cô cứ nói để tôi giúp cô. –Natsu tiếp
-Gì chứ?- Lucy bàng hoàng
Cả Lucy lẫn Natsu đều ngỡ ngàng, Lucy lùi lại quay mặt chay đi mất để lại Natsu chẳng hiểu gì cả
-Hắn ta ngốc thật hay ngốc giả vậy?- Carol ngạc nhiên
-Rõ ràng là Lucy thích hắn mà, sao hắn lại hỏi mấy tên này? -Karry ngơ ngác
-Natsu ơi! Chẳng lẽ cậu lại ngốc hơn cả cái đầu heo này?- Ren than thở
-Ngu ngốc- Hana lên tiếng lạnh run người
-Lần này thì tớ không thể bào chữa cho cậu được nữa rồi - Jun lắc đầu
Năm đứa thở dài thườn thượt còn Natsu đứng đó rồi cũng bỏ đi. Thế là cả năm tên ác nhân thất đức chui ra khỏi bụi rậm và cái tên kiếp trước làm khỉ cũng nhảy xuống
-Tôi sẽ không bao giờ làm cái trò ngốc ngếch đó đâu- Victor lấy khăn lau vài vết bụi nhỏ trên tay áo
- Vâng, tôi biết anh rất thông minh rồi. - Carol lườm Victor
- Ta lau, ta lau, ta lau ( thú vị gớm)- Victor chẳng để ý đến Carol mà chỉ miệt mài lau chút xíu bụi kia
Cả bọn chán nản trở về. Carol, Karry, Hana vừa mở cửa vào thì thấy Lucy đang trong tâm trạng thất vọng ê chề. Cả ba không biết nên làm sao thì Carol giả vờ hỏi:
-Lucy, sao trông cậu bực bội thế?
-Tớ ổn, không có gì đâu-Lucy cau có
- Nhưng rõ ràng là cậu đang khó chịu- Hana không dám trưng cái bộ mặt lạnh lùng đành tỏ ra chút quan tâm
-Ở trong phòng khó chịu lắm, để tớ dẫn cậu đi dạo cho thoáng mát- Karry nảy ra sáng kiến
-Ừ, tớ cũng đang định ra ngoài-Lucy bất ngờ đứng dậy
/63
|