- Hân, cho tôi biết hướng di chuyển của hai chiếc xe hàng đó đi. Bọn tôi mất dấu rồi! Thiên lên tiếng nói khi chỉ thấy đuôi xe của chiếc xe chạy đằng sau đã rẽ vào một con đường khác.
- Tôi cũng chưa xác định được chính xác hướng di chuyển của nó. Đợi chút, tôi sẽ cung cấp thông tin đầy đủ cho cậu. Hân trả lời
Cô nhìn vào phần bản đồ thành phố trên màn hình chiếc laptop thì chỉ thấy hai tín hiệu rất nhỏ được phát từ thiết bị theo dõi. Không thể xác định được chính xác hướng di chuyển nên Hân liền để chiếc laptop sang một bên và gõ một loạt thao tác trên chiếc máy tính bàn duy nhất trong phòng. Đây chính là phòng họp của nhóm ở chi nhánh tổ chức, chiếc máy tính của cô là chiếc máy chủ dùng để theo dõi những nhiệm vụ và công việc của mọi thành viên. Cô đang thực hiện những mã lệnh trên chiếc máy tính để điều khiển vệ tinh. Tổ chức có tất cả hai chiếc vệ tinh, một chiếc được đặt tại trụ sở chính ở London, Mỹ và một chiếc được đặt tại chi nhánh ở Hồ Chí Minh. Để tránh tầm mắt của phía cảnh sát và những đối thủ ở tổ chức khác, hai chiếc vệ tinh đã được dựa trên danh nghĩa của tập đoàn nhà cô. Một trong những tập đoàn hàng đầu về công nghệ thông tin nên việc có vệ tinh riêng là điều bình thường nên không hề lộ sơ hở.
Xuất hiện trên màn hình là hàng loạt những con số chạy liên tục, đối với một người không am hiểu về phần mềm cấp cao thì không thể biết đây là cái gì. Nhưng nếu là một hacker thực sự thì sẽ biết ngay đây chính là một dạng bảo mật trong một phần mềm điều khiển mà Hân tạo ra. Những phần mềm bảo mật mà Hân tạo ra thì luôn có ba dạng, dạng đầu tiên chính là những dòng số chạy liên tục này, nó cần phải có những mã lệnh chính xác mà người tạo cài đặt vào thì mới dừng lại. Tiếp theo là dạng mật khẩu với mười hai ký tự riêng mà Hân cài đặt. Cuối cùng chính là phần xác nhận dấu vân tay, Hân phải kết nối máy tính với một thiết bị để nhập dấu vân tay. Cô cắm dây nối vào thân máy và đặt lần lượt mười ngón tay lên chiếc hộp in vân tay. Sau khi hoàn tất ba bước bảo mật đó thì liền có một dòng chữ “Finish” xuất hiện trên màn hình và mớicó thể điều khiển hành động của chiếc vệ tinh.
Phần bảo mật tuy có đến tận ba bước nhưng nó chính được Hân tạo ra nên đối với cô chỉ cần khoảng 30 giây là có thể hoàn tất. Cô liền điều khiển chiếc vệ tinh để quan sát toàn bộ thành phố, di chuyển tầm nhìn theo hai tín hiệu được phát ra trên laptop bên cạnh. Hình ảnh từng con đường, nhà cửa, cây cối,…. thậm chí là cả hoạt động của con người đang diễn ra đều được vệ tinh thu lại rất rõ ràng. Hai chiếc container chở hàng hóa cũng nhanh chóng được tìm thấy. Hân liền lên tiếng báo cáo:
- Hai chiếc xe đó đang trên đường quốc lộ nhưng đã rẽ vào một con đường vắng khác và đi thẳng ra ngoại thành về phía bắc. Mấy cậu cứ đi thẳng theo con đường đó, khoảng 500m thì rẽ trái, đi thẳng thêm hơn 1km nữa đến ngã tư thì rẽ phải và cứ thế chạy thẳng.
- Được rồi. Phía Trang có báo cáo gì không? Thiên nói
- Sau khi tôi thông báo chuyển kế hoạch thì nó chưa báo cáo lại cái gì cả. Hân trả lời
- Em kết nối đường truyền đi, anh có việc cần hỏi nó. Lâm nói
- Ok, anh bắt đầu nói đi. Hân vừa nghe Lâm nói xong liền bắt đầu kết nối hai đường truyền với nhau.
- Trang, bên em đã chuẩn bị xong hết chưa? Lâm nói
- Có chút rắc rối vì chưa xác định được hướng di chuyển nên chưa thể bố trí chốt chặn được. Nhưng giờ đã có thông tin rồi nên bọn em sẽ nhanh chóng tìm nơi bố trí để chặn lại. Còn những thứ cần chuẩn bị khác thì đã sẵn sàng rồi. Trang trả lời
- Tôi vẫn không hiểu tại sao, hai chiếc xe đó nếu đi thẳng theo đường quốc lộ thì sẽ ra ngoại thành nhanh hơn nhưng mà sao họ lại chọn một con đường khác đi lòng vòng hơn chứ? Chắc chắn có vấn đề gì ở đây? Huy cảm thấy có gì đó không đúng nên liền nghi vấn
- Đúng vậy, hai chiếc xe đó chọn một con đường vắng như thế thì chắc chắn có kế hoạch gì đó. Nhưng mọi người không phải lo, họ không thể rời khỏi tầm quan sát của chúng ta được. Nhi tự tin nói
- Mấy người chỉ cần nhanh chóng đuổi kịp và cướp lô hàng là được, bọn tôi sẽ chặn nó lại. Nhi nói tiếp
- Không đơn giản như vậy đâu bạn của tôi ạ! Cảnh sát đang đến rất gần rồi. Hân mỉm cười nói
- Giờ phải làm sao đây? Cảnh sát mà cứ bám theo thì không thể hành động được. Chúng ta mà chặn hai xe kia lại để cướp lô hàng thì chắc chắn tất cả sẽ bị bắt lại hết, còn nếu mà cố tình bỏ trốn thì chỉ còn cách là phải đối đầu với cả hai bên thôi. Điều này rất bất lợi với chúng ta vì không hề biết rõ ràng lực lượng của hai bên đó được, cùng với việc phải đối đầu với cả hai thì chúng ta cũng sẽ thiệt hại rất lớn. Ngoài ra còn bị lộ mất hành động của chúng ta nữa, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới sự tồn tại của tổ chức khi để lộ thông tin với bên phía cảnh sát, họ sẽ tìm và điều tra được bằng chứng hoạt động của tổ chức. Chúng ta rất nhanh sẽ bị cảnh sát hình sự trong nước và cảnh sát quốc tế tiêu diệt. Lâm nói rõ sự được mất trong hành động lần này để mọi người hình dung ra được và tìm cách đối phó.
- Bác Tùng nói gì khi mà chúng ta không thể an toàn cướp được lô hàng? Linh hỏi Lâm
Mọi người đã quá quen với việc ông Tùng khi giao nhiệm vụ cho bọn nó thì luôn nghĩ đến điều tệ nhất và chỉ cho bọn nó phương án để có thể an toàn. Không phải ông Tùng không tin tưởng bọn nó mà là ông lo cho bọn nó sẽ gặp nguy hiểm, bọn ông chỉ muốn rèn luyện con của mình trở lên mạnh mẽ và dũng cảm để có kinh nghiệm ứng phó với mọi thứ trong cuộc sống sau này thôi. Còn để bọn nó phải gặp nguy hiểm dẫn đến bị thương hoặc ảnh hưởng tới tính mạng thì các ông không hề muốn. Chính vì vậy nên Linh đã hỏi Lâm câu này, bọn nó cùng với Lâm đều bình tĩnh nhưng ba người kia thì mới tham gia nên rất khó hiểu, không biết đang nói về vấn đề gì. Thấy ánh mắt khó hiểu của Minh đang ngồi bên cạnh nhìn mình cùng với sự yên tĩnh của Thiên và Huy, Lâm liền hiểu và lên tiếng giải thích cho ba người. Sau khi giải thích ngắn gọn cho bọn hắn hiểu, cậu liền lên tiếng trả lời Linh:
- Bố anh đã nói, chỉ cần hủy nó đi là được hoặc nếu thật sự quá nguy hiểm thì không cần phải làm gì cả mà ngay lập tức rút lui. Trở về tính kế hoạch khác là được, tính mạng vẫn là quan trọng nhất.
- Vậy anh tính chọn phương án nào? Nhi hỏi
- Anh nghĩ chúng ta nên tiêu hủy nó, như vậy là đã hoàn thành được nhiệm vụ rồi. Lâm trả lời
- Nhưng mục tiêu của chúng ta là phải cướp được lô hàng mà, dù có hoàn thành được nhiệm vụ là không cho bọn họ thành công vận chuyển hàng đi nhưng tao vẫn thấy chúng ta đã thất bại. Minh nói
- Đúng thế, tao thấy chúng ta làm vậy không được tốt cho lắm. Huy đồng tình nói
Đây là lần đầu tiên các cậu được giao nhiệm vụ, muốn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc nhất chứ không phải là chỉ hoàn thành một cách thất vọng như vậy. Các cậu muốn chứng minh cho các ông bố của bọn nó rằng họ đã tin tưởng rất đúng người khi giao quyền chỉ huy cho bọn hắn ngay khi mới gia nhập tổ chức. Muốn chứng minh cho tất cả mọi người trong tổ chức, những người mà nhìn bọn hắn bằng ánh mắt xem thường và khinh bỉ khi không cho rằng bọn hắn xứng đáng được giao quyền như vậy. Quan trọng hơn cả là bọn hắn muốn chứng tỏ cho bọn nó biết rằng bọn hắn không hề kém cỏi hơn bọn nó một chút nào. Để thua người yêu của mình, nhất là con trai mà để thua con gái thì đó chính là một điều xỉ nhục, rất khó để bọn hắn chấp nhận được. Vì vậy, bọn hắn rất quyết tâm phải hoàn thành nhiệm vụ một các tốt nhất có thể.
- Chúng ta vẫn hành động như theo kế hoạch, chỉ là thay đổi một chút thôi. Thiên lên tiếng
- Thay đổi cái gì? Lâm hỏi
- Bây giờ tao sẽ tiếp tục đuổi theo hai chiếc xe kia, phía bên Trang vẫn tiến hành việc chặn đường hai chiếc xe đó. Còn mày và Minh thì dừng lại cầm chân phía cảnh sát. Chúng ta sẽ chia cứu viện thành hai đội, một đội đi theo Trang và trực tiếp tham gia việc cướp lô hàng với bọn tao, còn một đội sẽ theo Huy và cứu viện cho bọn mày. Sau khi cứu viện đến thì nhanh chóng rút lui và đuổi theo bọn tao để trợ giúp đề phòng bên tổ chức đó có cứu viện hoặc âm mưu gì đó. Thiên trình bày kế hoạch
- Có ai có ý kiến gì không? Thiên hỏi
- Được rồi, chúng ta cứ làm theo kế hoạch như vậy đi. Lâm vừa nói xong thì Minh liền dừng xe lại và cả hai xuống xe, cùng với những thành viên đã mai phục ở trong thùng hàng lập thành một chốt chặn để cầm chân phía cảnh sát đang tới gần. Trong khi đó, phía của Trang cùng với Huy, Linh, Nhi đang đi cùng nhau đến ngã ba thì cũng tách ra làm hai hướng; Huy cùng với hơn chục người trong đoàn xe rẽ trái để quay lại cứu viện, những người còn lại thì rẽ phải để chạy ra lối quốc lộ, nhanh chóng ra ngoại thành và tìm địa điểm thích hợp để chặn đường. Bên phía Thiên thì vẫn tiếp tục đuổi theo, cậu thấy lái chiếc container chạy rất chậm và khó di chuyển nên đã nhờ Trang cho một xe dừng lại trước khi rẽ để cậu đi tới và đổi xe.
- Tôi cũng chưa xác định được chính xác hướng di chuyển của nó. Đợi chút, tôi sẽ cung cấp thông tin đầy đủ cho cậu. Hân trả lời
Cô nhìn vào phần bản đồ thành phố trên màn hình chiếc laptop thì chỉ thấy hai tín hiệu rất nhỏ được phát từ thiết bị theo dõi. Không thể xác định được chính xác hướng di chuyển nên Hân liền để chiếc laptop sang một bên và gõ một loạt thao tác trên chiếc máy tính bàn duy nhất trong phòng. Đây chính là phòng họp của nhóm ở chi nhánh tổ chức, chiếc máy tính của cô là chiếc máy chủ dùng để theo dõi những nhiệm vụ và công việc của mọi thành viên. Cô đang thực hiện những mã lệnh trên chiếc máy tính để điều khiển vệ tinh. Tổ chức có tất cả hai chiếc vệ tinh, một chiếc được đặt tại trụ sở chính ở London, Mỹ và một chiếc được đặt tại chi nhánh ở Hồ Chí Minh. Để tránh tầm mắt của phía cảnh sát và những đối thủ ở tổ chức khác, hai chiếc vệ tinh đã được dựa trên danh nghĩa của tập đoàn nhà cô. Một trong những tập đoàn hàng đầu về công nghệ thông tin nên việc có vệ tinh riêng là điều bình thường nên không hề lộ sơ hở.
Xuất hiện trên màn hình là hàng loạt những con số chạy liên tục, đối với một người không am hiểu về phần mềm cấp cao thì không thể biết đây là cái gì. Nhưng nếu là một hacker thực sự thì sẽ biết ngay đây chính là một dạng bảo mật trong một phần mềm điều khiển mà Hân tạo ra. Những phần mềm bảo mật mà Hân tạo ra thì luôn có ba dạng, dạng đầu tiên chính là những dòng số chạy liên tục này, nó cần phải có những mã lệnh chính xác mà người tạo cài đặt vào thì mới dừng lại. Tiếp theo là dạng mật khẩu với mười hai ký tự riêng mà Hân cài đặt. Cuối cùng chính là phần xác nhận dấu vân tay, Hân phải kết nối máy tính với một thiết bị để nhập dấu vân tay. Cô cắm dây nối vào thân máy và đặt lần lượt mười ngón tay lên chiếc hộp in vân tay. Sau khi hoàn tất ba bước bảo mật đó thì liền có một dòng chữ “Finish” xuất hiện trên màn hình và mớicó thể điều khiển hành động của chiếc vệ tinh.
Phần bảo mật tuy có đến tận ba bước nhưng nó chính được Hân tạo ra nên đối với cô chỉ cần khoảng 30 giây là có thể hoàn tất. Cô liền điều khiển chiếc vệ tinh để quan sát toàn bộ thành phố, di chuyển tầm nhìn theo hai tín hiệu được phát ra trên laptop bên cạnh. Hình ảnh từng con đường, nhà cửa, cây cối,…. thậm chí là cả hoạt động của con người đang diễn ra đều được vệ tinh thu lại rất rõ ràng. Hai chiếc container chở hàng hóa cũng nhanh chóng được tìm thấy. Hân liền lên tiếng báo cáo:
- Hai chiếc xe đó đang trên đường quốc lộ nhưng đã rẽ vào một con đường vắng khác và đi thẳng ra ngoại thành về phía bắc. Mấy cậu cứ đi thẳng theo con đường đó, khoảng 500m thì rẽ trái, đi thẳng thêm hơn 1km nữa đến ngã tư thì rẽ phải và cứ thế chạy thẳng.
- Được rồi. Phía Trang có báo cáo gì không? Thiên nói
- Sau khi tôi thông báo chuyển kế hoạch thì nó chưa báo cáo lại cái gì cả. Hân trả lời
- Em kết nối đường truyền đi, anh có việc cần hỏi nó. Lâm nói
- Ok, anh bắt đầu nói đi. Hân vừa nghe Lâm nói xong liền bắt đầu kết nối hai đường truyền với nhau.
- Trang, bên em đã chuẩn bị xong hết chưa? Lâm nói
- Có chút rắc rối vì chưa xác định được hướng di chuyển nên chưa thể bố trí chốt chặn được. Nhưng giờ đã có thông tin rồi nên bọn em sẽ nhanh chóng tìm nơi bố trí để chặn lại. Còn những thứ cần chuẩn bị khác thì đã sẵn sàng rồi. Trang trả lời
- Tôi vẫn không hiểu tại sao, hai chiếc xe đó nếu đi thẳng theo đường quốc lộ thì sẽ ra ngoại thành nhanh hơn nhưng mà sao họ lại chọn một con đường khác đi lòng vòng hơn chứ? Chắc chắn có vấn đề gì ở đây? Huy cảm thấy có gì đó không đúng nên liền nghi vấn
- Đúng vậy, hai chiếc xe đó chọn một con đường vắng như thế thì chắc chắn có kế hoạch gì đó. Nhưng mọi người không phải lo, họ không thể rời khỏi tầm quan sát của chúng ta được. Nhi tự tin nói
- Mấy người chỉ cần nhanh chóng đuổi kịp và cướp lô hàng là được, bọn tôi sẽ chặn nó lại. Nhi nói tiếp
- Không đơn giản như vậy đâu bạn của tôi ạ! Cảnh sát đang đến rất gần rồi. Hân mỉm cười nói
- Giờ phải làm sao đây? Cảnh sát mà cứ bám theo thì không thể hành động được. Chúng ta mà chặn hai xe kia lại để cướp lô hàng thì chắc chắn tất cả sẽ bị bắt lại hết, còn nếu mà cố tình bỏ trốn thì chỉ còn cách là phải đối đầu với cả hai bên thôi. Điều này rất bất lợi với chúng ta vì không hề biết rõ ràng lực lượng của hai bên đó được, cùng với việc phải đối đầu với cả hai thì chúng ta cũng sẽ thiệt hại rất lớn. Ngoài ra còn bị lộ mất hành động của chúng ta nữa, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới sự tồn tại của tổ chức khi để lộ thông tin với bên phía cảnh sát, họ sẽ tìm và điều tra được bằng chứng hoạt động của tổ chức. Chúng ta rất nhanh sẽ bị cảnh sát hình sự trong nước và cảnh sát quốc tế tiêu diệt. Lâm nói rõ sự được mất trong hành động lần này để mọi người hình dung ra được và tìm cách đối phó.
- Bác Tùng nói gì khi mà chúng ta không thể an toàn cướp được lô hàng? Linh hỏi Lâm
Mọi người đã quá quen với việc ông Tùng khi giao nhiệm vụ cho bọn nó thì luôn nghĩ đến điều tệ nhất và chỉ cho bọn nó phương án để có thể an toàn. Không phải ông Tùng không tin tưởng bọn nó mà là ông lo cho bọn nó sẽ gặp nguy hiểm, bọn ông chỉ muốn rèn luyện con của mình trở lên mạnh mẽ và dũng cảm để có kinh nghiệm ứng phó với mọi thứ trong cuộc sống sau này thôi. Còn để bọn nó phải gặp nguy hiểm dẫn đến bị thương hoặc ảnh hưởng tới tính mạng thì các ông không hề muốn. Chính vì vậy nên Linh đã hỏi Lâm câu này, bọn nó cùng với Lâm đều bình tĩnh nhưng ba người kia thì mới tham gia nên rất khó hiểu, không biết đang nói về vấn đề gì. Thấy ánh mắt khó hiểu của Minh đang ngồi bên cạnh nhìn mình cùng với sự yên tĩnh của Thiên và Huy, Lâm liền hiểu và lên tiếng giải thích cho ba người. Sau khi giải thích ngắn gọn cho bọn hắn hiểu, cậu liền lên tiếng trả lời Linh:
- Bố anh đã nói, chỉ cần hủy nó đi là được hoặc nếu thật sự quá nguy hiểm thì không cần phải làm gì cả mà ngay lập tức rút lui. Trở về tính kế hoạch khác là được, tính mạng vẫn là quan trọng nhất.
- Vậy anh tính chọn phương án nào? Nhi hỏi
- Anh nghĩ chúng ta nên tiêu hủy nó, như vậy là đã hoàn thành được nhiệm vụ rồi. Lâm trả lời
- Nhưng mục tiêu của chúng ta là phải cướp được lô hàng mà, dù có hoàn thành được nhiệm vụ là không cho bọn họ thành công vận chuyển hàng đi nhưng tao vẫn thấy chúng ta đã thất bại. Minh nói
- Đúng thế, tao thấy chúng ta làm vậy không được tốt cho lắm. Huy đồng tình nói
Đây là lần đầu tiên các cậu được giao nhiệm vụ, muốn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc nhất chứ không phải là chỉ hoàn thành một cách thất vọng như vậy. Các cậu muốn chứng minh cho các ông bố của bọn nó rằng họ đã tin tưởng rất đúng người khi giao quyền chỉ huy cho bọn hắn ngay khi mới gia nhập tổ chức. Muốn chứng minh cho tất cả mọi người trong tổ chức, những người mà nhìn bọn hắn bằng ánh mắt xem thường và khinh bỉ khi không cho rằng bọn hắn xứng đáng được giao quyền như vậy. Quan trọng hơn cả là bọn hắn muốn chứng tỏ cho bọn nó biết rằng bọn hắn không hề kém cỏi hơn bọn nó một chút nào. Để thua người yêu của mình, nhất là con trai mà để thua con gái thì đó chính là một điều xỉ nhục, rất khó để bọn hắn chấp nhận được. Vì vậy, bọn hắn rất quyết tâm phải hoàn thành nhiệm vụ một các tốt nhất có thể.
- Chúng ta vẫn hành động như theo kế hoạch, chỉ là thay đổi một chút thôi. Thiên lên tiếng
- Thay đổi cái gì? Lâm hỏi
- Bây giờ tao sẽ tiếp tục đuổi theo hai chiếc xe kia, phía bên Trang vẫn tiến hành việc chặn đường hai chiếc xe đó. Còn mày và Minh thì dừng lại cầm chân phía cảnh sát. Chúng ta sẽ chia cứu viện thành hai đội, một đội đi theo Trang và trực tiếp tham gia việc cướp lô hàng với bọn tao, còn một đội sẽ theo Huy và cứu viện cho bọn mày. Sau khi cứu viện đến thì nhanh chóng rút lui và đuổi theo bọn tao để trợ giúp đề phòng bên tổ chức đó có cứu viện hoặc âm mưu gì đó. Thiên trình bày kế hoạch
- Có ai có ý kiến gì không? Thiên hỏi
- Được rồi, chúng ta cứ làm theo kế hoạch như vậy đi. Lâm vừa nói xong thì Minh liền dừng xe lại và cả hai xuống xe, cùng với những thành viên đã mai phục ở trong thùng hàng lập thành một chốt chặn để cầm chân phía cảnh sát đang tới gần. Trong khi đó, phía của Trang cùng với Huy, Linh, Nhi đang đi cùng nhau đến ngã ba thì cũng tách ra làm hai hướng; Huy cùng với hơn chục người trong đoàn xe rẽ trái để quay lại cứu viện, những người còn lại thì rẽ phải để chạy ra lối quốc lộ, nhanh chóng ra ngoại thành và tìm địa điểm thích hợp để chặn đường. Bên phía Thiên thì vẫn tiếp tục đuổi theo, cậu thấy lái chiếc container chạy rất chậm và khó di chuyển nên đã nhờ Trang cho một xe dừng lại trước khi rẽ để cậu đi tới và đổi xe.
/38
|