22h30, sân bay Tân Sơn Nhất
Có hai người con gái trông rất xinh đẹp đang đi ở trong đại sảnh sân bay đã thu hút rất nhiều ánh nhìn của các hành khách. Khi hai cô đi ra ngoài cửa sân bay thì đã có một chiếc xe Mercedes S600 Maybach trông rất sang trọng và quý phái đứng chờ. Trên xe bước xuống người đàn ông tầm 50t, mái tóc ngắn đã điểm bạc, trên mặt đã xuất hiện những nếp nhăn.
- Chào hai tiểu thư ạ! Ông chủ đã dặn tôi đến đón hai tiểu thư về về biệt thự riêng của cô Trang. Ông tài xế nói
- Được rồi, về thôi. Trang nói
Ba người bước lên xe và chiếc xe lăn bánh ra đường cao tốc.
Nửa tiếng sau đó, chiếc xe chạy chậm lại và rẽ vào một khu nhà cao cấp của quận 1, nằm ở trung tâm của thành phố. Ở đây toàn bộ là các căn biệt thự hoặc các căn hộ cao cấp, chúng có cấu trúc hơi giống nhau. Mỗi căn nhà đều có diện tích cũng như khuôn viên biệt thự bằng nhau, nằm sát tạo thành một tập thể rất đẹp mắt và khang trang. Nhưng mỗi căn biệt thự vẫn có cái riêng của nó. Căn biệt thự của Trang được xây dựng theo phong cách kết hợp giữa châu Âu và châu Á. Nó gồm có 3 tầng với một vườn hoa hồng cùng với một ít hoa hướng dương được cắt tỉa gọn gàng, trồng ở phía bên sau biệt thự. Bên trái là một bể bơi hình tròn với mái che bằng kính, còn bên phải là một cái xính đu màu trắng treo dưới gốc cây phong, cạnh đó luôn đặt một bộ bàn ghế để có thể ăn tiệc ngoài trời.
Chiếc xe chạy đến cửa căn biệt thự thì dừng lại,có một bà quản gia ra mở cửa.
- Chào hai tiểu thư ạ! Tôi rất vui khi hai tiểu thư đã trở về.
- Cám ơn bà rất nhiều. Linh nói
Bà quản gia là người giúp việc duy nhất của biệt thự chuyên lo về nấu ăn, dọn dẹp trong nhà. Ngoài ra thì còn thuê một người thợ làm vườn và dọn dẹp bể bơi được làm theo ca.
- Mời hai tiểu thư vào nhà nghỉ ngơi.
Hai cô đi vào nhà và lên phòng ngủ. Tầng hai có bốn phòng ngủ, cầu thang ở giữa và mỗi bên có hai phòng đối diện nhau. Các căn phòng đều rất rộng và trang trí gần như giống nhau khi chỉ khác về màu sắc cũng như vị trí đặt đồ dùng. Trang và Linh ở hai phòng bên phải, còn bên trái để lại cho hai người bạn. Phòng của Trang lấy tông chủ đạo là màu trắng với gần như tất cả đồ dùng trong phòng, chỉ có bàn học, bàn làm việc là màu nâu. Còn phòng của Linh thì tất cả các đồ dùng đều là màu lam nhạt, cũng như của Nhi (Angel) là toàn màu hồng và của Hân (Princess) là màu vàng. Tầng ba chỉ có hai phòng dành cho khách và một thư phòng. Bà quản gia thì ở một căn phòng dưới tầng một để tiện nấu nướng và dọn dẹp.
5h30, sáng ngày hôm sau
Trên con đường đi quanh khu biệt thự, có một người con gái xinh đẹp với một bộ đồ thể thao, tóc thả dài, cầm một chai nước và đeo earphone (tai nghe điện thoại) đang chạy bộ. Đó chính là Trang, cô có sở thích chạy bộ vào buổi sáng để có thể rèn luyện sức khỏe và hít thở được không khí trong lành vào sáng sớm. Chạy bộ được nửa tiếng thì cô đi đến một chiếc ghế đá trong công viên gần đấy. Cô nhắm mắt lại và suy nghĩ về một điều gì đó. Khi ấy cũng có một người con trai chạy bộ thể dục qua, cậu ta đi tới ngồi vào chiếc ghế đá gần Trang và mở điện thoại ra xem. Mặc dù vậy Trang cũng không hề hay biết vì cô đang đeo earphone và chìm đắm trong suy nghĩ. Mãi đến khi điện thoại có chuông rung có người gọi đến thì cô mới mở mắt ra và nghe điện thoại.
- Mày đang ở đâu thế? Sáng sớm dậy đã không thấy mày đâu rồi.
- Tao đang ở bên ngoài chạy bộ. Tao sẽ về ngay.
- Ừm….Hóa ra người gọi đến là Linh khi cô tỉnh dậy không thấy con bạn đâu nên gọi điện hỏi.
Trang rút tai nghe ra và đứng lên, chuẩn bị đi về thì cô chợt thấy có một người con trai ngồi ở ghế gần mình. Cậu ta mặc một chiếc quần short cùng với một chiếc áo phông màu trắng đang nhìn chằm chằm vào điện thoại. Trông cậu ta rất đẹp trai nhưng có gì đấy khá lạnh lùng, khó tiếp xúc vì khuôn mặt có vẻ hờ hững, vô cảm và đặc biêt là đôi mắt màu vàng (hổ phách),rất gây áp lực cho người khác. Khi nhìn thấy đôi mắt ấy, cô lại nhớ đến một cậu bé cũng có đôi mắt như vậy nhưng cậu bé ấy hoàn toàn khác khi rất vui vẻ, thân thiện chứ không có vẻ hờ hững, vô cảm ấy. Nghĩ đến đây cô liền giật mình trở về hiện tại và quay người đi về biệt thự. Khi cô quay người và đi một đoạn khá xa thì ánh mắt của người con trai kia cũng bất chợt nhìn theo bóng dáng của cô nhưng rất nhanh đã nhìn lại vào chiếc điện thoại của mình.
Có hai người con gái trông rất xinh đẹp đang đi ở trong đại sảnh sân bay đã thu hút rất nhiều ánh nhìn của các hành khách. Khi hai cô đi ra ngoài cửa sân bay thì đã có một chiếc xe Mercedes S600 Maybach trông rất sang trọng và quý phái đứng chờ. Trên xe bước xuống người đàn ông tầm 50t, mái tóc ngắn đã điểm bạc, trên mặt đã xuất hiện những nếp nhăn.
- Chào hai tiểu thư ạ! Ông chủ đã dặn tôi đến đón hai tiểu thư về về biệt thự riêng của cô Trang. Ông tài xế nói
- Được rồi, về thôi. Trang nói
Ba người bước lên xe và chiếc xe lăn bánh ra đường cao tốc.
Nửa tiếng sau đó, chiếc xe chạy chậm lại và rẽ vào một khu nhà cao cấp của quận 1, nằm ở trung tâm của thành phố. Ở đây toàn bộ là các căn biệt thự hoặc các căn hộ cao cấp, chúng có cấu trúc hơi giống nhau. Mỗi căn nhà đều có diện tích cũng như khuôn viên biệt thự bằng nhau, nằm sát tạo thành một tập thể rất đẹp mắt và khang trang. Nhưng mỗi căn biệt thự vẫn có cái riêng của nó. Căn biệt thự của Trang được xây dựng theo phong cách kết hợp giữa châu Âu và châu Á. Nó gồm có 3 tầng với một vườn hoa hồng cùng với một ít hoa hướng dương được cắt tỉa gọn gàng, trồng ở phía bên sau biệt thự. Bên trái là một bể bơi hình tròn với mái che bằng kính, còn bên phải là một cái xính đu màu trắng treo dưới gốc cây phong, cạnh đó luôn đặt một bộ bàn ghế để có thể ăn tiệc ngoài trời.
Chiếc xe chạy đến cửa căn biệt thự thì dừng lại,có một bà quản gia ra mở cửa.
- Chào hai tiểu thư ạ! Tôi rất vui khi hai tiểu thư đã trở về.
- Cám ơn bà rất nhiều. Linh nói
Bà quản gia là người giúp việc duy nhất của biệt thự chuyên lo về nấu ăn, dọn dẹp trong nhà. Ngoài ra thì còn thuê một người thợ làm vườn và dọn dẹp bể bơi được làm theo ca.
- Mời hai tiểu thư vào nhà nghỉ ngơi.
Hai cô đi vào nhà và lên phòng ngủ. Tầng hai có bốn phòng ngủ, cầu thang ở giữa và mỗi bên có hai phòng đối diện nhau. Các căn phòng đều rất rộng và trang trí gần như giống nhau khi chỉ khác về màu sắc cũng như vị trí đặt đồ dùng. Trang và Linh ở hai phòng bên phải, còn bên trái để lại cho hai người bạn. Phòng của Trang lấy tông chủ đạo là màu trắng với gần như tất cả đồ dùng trong phòng, chỉ có bàn học, bàn làm việc là màu nâu. Còn phòng của Linh thì tất cả các đồ dùng đều là màu lam nhạt, cũng như của Nhi (Angel) là toàn màu hồng và của Hân (Princess) là màu vàng. Tầng ba chỉ có hai phòng dành cho khách và một thư phòng. Bà quản gia thì ở một căn phòng dưới tầng một để tiện nấu nướng và dọn dẹp.
5h30, sáng ngày hôm sau
Trên con đường đi quanh khu biệt thự, có một người con gái xinh đẹp với một bộ đồ thể thao, tóc thả dài, cầm một chai nước và đeo earphone (tai nghe điện thoại) đang chạy bộ. Đó chính là Trang, cô có sở thích chạy bộ vào buổi sáng để có thể rèn luyện sức khỏe và hít thở được không khí trong lành vào sáng sớm. Chạy bộ được nửa tiếng thì cô đi đến một chiếc ghế đá trong công viên gần đấy. Cô nhắm mắt lại và suy nghĩ về một điều gì đó. Khi ấy cũng có một người con trai chạy bộ thể dục qua, cậu ta đi tới ngồi vào chiếc ghế đá gần Trang và mở điện thoại ra xem. Mặc dù vậy Trang cũng không hề hay biết vì cô đang đeo earphone và chìm đắm trong suy nghĩ. Mãi đến khi điện thoại có chuông rung có người gọi đến thì cô mới mở mắt ra và nghe điện thoại.
- Mày đang ở đâu thế? Sáng sớm dậy đã không thấy mày đâu rồi.
- Tao đang ở bên ngoài chạy bộ. Tao sẽ về ngay.
- Ừm….Hóa ra người gọi đến là Linh khi cô tỉnh dậy không thấy con bạn đâu nên gọi điện hỏi.
Trang rút tai nghe ra và đứng lên, chuẩn bị đi về thì cô chợt thấy có một người con trai ngồi ở ghế gần mình. Cậu ta mặc một chiếc quần short cùng với một chiếc áo phông màu trắng đang nhìn chằm chằm vào điện thoại. Trông cậu ta rất đẹp trai nhưng có gì đấy khá lạnh lùng, khó tiếp xúc vì khuôn mặt có vẻ hờ hững, vô cảm và đặc biêt là đôi mắt màu vàng (hổ phách),rất gây áp lực cho người khác. Khi nhìn thấy đôi mắt ấy, cô lại nhớ đến một cậu bé cũng có đôi mắt như vậy nhưng cậu bé ấy hoàn toàn khác khi rất vui vẻ, thân thiện chứ không có vẻ hờ hững, vô cảm ấy. Nghĩ đến đây cô liền giật mình trở về hiện tại và quay người đi về biệt thự. Khi cô quay người và đi một đoạn khá xa thì ánh mắt của người con trai kia cũng bất chợt nhìn theo bóng dáng của cô nhưng rất nhanh đã nhìn lại vào chiếc điện thoại của mình.
/38
|