6h45, một chiếc Audi R8 màu trắng đi thẳng vào trong cổng trường quốc tế Loyar và chạy đến bãi gửi xe.
Đây là ngôi trường quốc tế học tập theo mô hình các trường nổi tiếng của các nước phát triển, nó được đầu tư hoàn toàn về cơ sở vật chất lẫn trình độ giáo dục và giảng dạy của giáo viên. Tuy nhiên không phải ai cũng có thể vào học được mà phải đạt đủ ba tiêu chuẩn. Đầu tiên là phải thi khảo sát lực học theo đề bài mà giáo viên trong trường ra, phải đạt 8,0 trở lên. Thứ hai, những ai vượt qua bài khảo sát thì sẽ kiểm tra sức khỏe, phải trong mức độ từ bình thường đến khỏe mạnh. Thứ ba mới là kinh phí theo học mà các gia đình phải chi trả được. Vì vậy, để có thể theo học ở đây thì 100% học sinh phải là gia đình có điều kiện hoặc giàu có trở lên. Đa số người theo học sẽ là những người tương lai tiếp quản hoặc điều hành công ty, tập đoàn nên phải được sàng lọc và cân nhắc một cách kĩ lưỡng kể từ khi nhập học. Sau ba năm học tập và rèn luyện, những học sinh tốt nghiệp có thể đi làm việc luôn hoặc đi các trường Đại học hàng đầu các nước để học tập thêm về cách điều hành cũng như quản lý. Ta có thể coi đây là nơi đào tạo các nhân tài, những người sẽ đóng góp vào sự phát triển, tiến bộ của nền kinh tế nước nhà.
Sau khi Trang và Linh gửi xe xong thì cả hai cùng nhau đi lên phòng Hiệu trưởng. Vì ở đây tất cả đều là những người có điều kiện gia đình tốt và được bố mẹ cho tự lập phát triển từ sớm nên việc đi oto hay các loại siêu xe đến trường đối với họ không quá ngạc nhiên. Tuy vậy, vẫn có bàn tán nổi lên từ các học sinh trong trường.
- Ồ! Học sinh lớp nào mà xinh thế? Một nam học sinh lên tiếng
- Trông chắc là học sinh mới rồi vì đã nhìn thấy bao giờ đâu. Nam học sinh thứ hai nói
- Chuẩn rồi, vừa thấy một cái Audi lạ đi đến trường, chắc là của họ. Một học sinh nữ trong nhóm
- Cũng bình thường thôi! Xinh cái gì chứ, lại là tiểu thư đỏng đảnh của công ty nào đấy thôi. Một nữ học sinh khác lên tiếng
Tiếng bàn tán xôn xao, nhưng Trang với Linh không mấy quan tâm vì đây cũng là điều hiển nhiên. Khi con người ta trông thấy một điều gì mới lạ thì cũng sẽ tò mò và bàn tán về nó. Có người sẽ nói tốt về bạn nhưng cũng sẽ có người nói xấu về bạn. Đó là tính cách tất yếu của con người.
Trang và Linh đi đến bản đồ quy mô toàn trường để tìm phòng Hiệu trưởng. Trường Loyar được xây dựng trên mảnh đất rất rộng 104.35 km2 nằm ở gần ngoại ô phía Đông. Trường có ba dãy với hai dãy là phòng học ở hai bên, còn dãy ở giữa là khu Hiệu bộ cũng như các phòng thí nghiệm, thực hành cho các môn học. Sau khu hiệu bộ là nơi để học các môn thể dục khi có một bể bơi, một sân bóng với cỏ nhân tạo và một phòng thể dục trong nhà dành cho môn bóng rổ, bóng chuyền. Còn đằng sau dãy nhà A có một phòng cách âm để cho câu lạc bộ âm nhạc cũng như nhạc cụ và bãi gửi xe của học sinh, giáo viên. Sau dãy B thì lại hoàn toàn khác, nó được trồng rất nhiều các loại cây cổ thụ để lấy bóng mát, các loại hoa được cắt tỉa gọn gàng và đẹp mắt. Đây có thể coi là nơi thư giãn, nghỉ ngơi sau giờ học của học sinh hoặc là khu vườn thực vật để phục vụ cho tiết ngoại khóa. Cách đó không xa là cănteen được xây dựng rất đẹp khi là một căn nhà kính khiến cho cănteen trở nên rất độc đáo và mới lạ vì ở trong có thể nhìn được cảnh đẹp khu vườn cũng như ở ngoài có thể nhìn được quang cảnh bên trong.
Sau khi xem bản đồ thì Trang và Linh cùng đi lên tầng ba, phòng cuối cùng của tầng. Hai người đứng trước của và gõ cửa thì giọng nói của ngài Hiệu trưởng vang lên.
- Mời vào!
Mở cửa và bước vào thì cả hai cùng thấy Hiệu trưởng đang ngồi nói chuyện với một cô giáo trẻ. Thấy hai người đi vào thì ông Hưng – Hiệu trưởng trường nói:
- Hai đứa đến rồi hả? Vào đây ngồi đi.
- Cháu chào bác và cô ạ! Cả hai đồng thanh
- Đây là giáo viên chủ nhiệm của lớp 11A. Cô ấy sẽ đưa hai đứa lên lớp.
- Vâng, cháu cám ơn bác. Trang nói
- Chào hai em, cô tên là Ngân sẽ là giáo viên chủ nhiệm của hai em. Giờ hai em theo cô lên lớp học nhé! Cô giáo vừa nói vừa nở nụ cười thân thiện
Lớp 11A nằm ở tầng hai, phòng đầu tiên bên phải cái cầu thang. Đây là lớp chọn đầu của khối khi tất cả học sinh trong lớp đều đạt điểm 9,0 trở lên khi làm bài khảo sát. Lớp học khá ồn ào khi mới vào giờ học nhưng chưa có giáo viên. Cô Ngân bước vào lớp trước và lớp bắt đầu im lặng dần.
- Chào các em, hôm nay lớp chúng ta sẽ chào đón hai bạn học sinh mới, giờ các em trật tự để mời hai bạn vào lớp nhé!
Trang và Linh bước vào lớp thì cả lớp bắt đầu xôn xao lên.
- Hai bạn xinh xinh sáng nay đi Audi đến trường hóa ra là học sinh mới à? Một bạn nam đầu bàn lên tiếng
- Trông xinh nhỉ? Tao lại có cơ hội tán gái rồi. Minh ngồi ở bàn cuối dãy ngoài nói với Huy ở bên cạnh. Huy thấy thế chỉ biết lắc đầu với thằng bạn.
- Hâm mộ vẻ đẹp của hai bạn ấy quá! Một bạn nữ lên tiếng
- Xinh cái gì, chắc lại mấy tiểu thư ăn chơi đua đòi, suốt ngày đi câu trai. Bạn nữ ngồi bàn thứ tư dãy trong lên tiếng
- Phương, em không được nói như thế. Nếu em còn nói như vậy cô sẽ phạt em đấy. Cô giáo lên tiếng
- Vâng em xin lỗi. Phương hừ một tiếng và quay sang với Huyền – nhân vật phụ mà cũng là lớp trưởng của lớp.
- Hai em giới thiệu về bản thân cho các bạn cùng lớp đi. Cô giáo nói
- Chào các bạn mình tên là Nguyễn Thùy Linh, là học sinh mới nên rất mong các bạn giúp đỡ. Linh cười và giới thiệu về mình
-Còn mình tên là Vũ Hoàng Linh Trang, rất vui khi được học cùng các bạn.
Nghe thấy hai người giới thiệu tên thì ở cuối lớp dãy giữa, Lâm liền ngẩng đầu khỏi cái điện thoại và nhìn lên hai học sinh mới.
-Trang, Linh hai em về khi nào mà không cho anh biết? Lâm đứng bật dậy và nói
Trang, Linh cũng như tất cả mọi người trong lớp quay lại nhìn Lâm. Trong lòng ai cũng có thắc mắc và tò mò.
- Mày quen hai em ấy à? Minh lên tiếng hỏi
- Em gái và người yêu của tao. Lâm trả lời.
- Ồ….Cả lớp đều ồ lên vì ngạc nhiên, trong đó các bạn nữ thì quay ra ghét Trang và Linh vì một trong hai đứa đã cướp đi hoàng tử trong mộng của mình, còn các bạn nam có ý định tán gái thì lại thấy buồn vì không thể thực hiện được.
Hai người nghe thấy tiếng của Lâm thì đều ngạc nhiên, xong Trang là người bình tĩnh lại đầu tiên.
- Anh hai, anh học ở đây à? Vừa nói cô vừa đi về phía cuối lớp.
Còn Linh thì đứng bất động mãi đến khi Trang lên tiếng cô mới tỉnh lại và chạy đến ôm lấy Lâm. Cô khóc và nhào vào lòng cậu.
- Em nhớ anh lắm đấy có biết không? Hơn năm rồi anh vẫn không sang thăm em, em chỉ có nghe được tiếng của anh qua điện thoại thôi. -Em ghét anh lắm! Anh không còn thương em nữa đúng không? Anh có người khác rồi đúng không? Cô vừa nói vừa khóc.
- Anh làm gì có ai đâu? Tại anh bận quá với cả anh muốn em tập trung vào học tập nên anh mới không có sang đấy chứ. Nhưng hàng ngày anh vẫn gọi điện cho em mà. Lâm trả lời
- Em ghét anh lắm, người ta cần gặp anh chứ nghe giọng anh nói làm gì?
Lâm định nói tiếp thì có người lên tiếng chen ngang.
-Thôi hai người cho tôi xin, đây là lớp học nhé! Có gì tí nữa nói chuyện. Trang lên tiếng.
Lúc này cả lớp mới bắt đầu quay lại, cô giáo lên tiếng:
- Đây là lớp học. Các em có gì thì nói vào giờ ra chơi. Hai em mới chọn chỗ ngồi cho mình đi, lớp chỉ còn ba cái bàn cuối lớp thôi, các em ngồi tạm nhé!
- Hai bọn em sẽ ngồi ở bàn sau anh Lâm. Trang nói
- Được rồi, hai em ngồi đi, chúng ta vào bài học hôm nay. Cô giáo nói xong liền quay lên bảng và bắt đầu viết bài. Ngồi ổn định ở chỗ ngồi thì Lâm liền quay lại.
- Hai đứa kia đâu? Sao không về cùng hai đứa à?
- Hai bọn nó chắc mấy hôm nữa sẽ về thôi. Linh vừa lau nước mắt vừa nói.
Lúc này, ở cửa lớp có một tiếng của một người con trai vang lên:
- Em xin phép vào lớp.
- Sao em đi muộn thế, thôi vào lớp đi.
Cậu ta liền đi xuống bàn cuối lớp và để cặp ở chỗ ngồi cạnh Lâm.
- Sáng mày đi đâu mà giờ mới đến? Lâm hỏi.
- Đúng rồi, sáng mày đi đâu mà bọn tao gọi không nghe? Huy quay sang hỏi
-Tao đi có việc, tí nữa sẽ nói cho chúng mày. Người con trai ấy chính là Thiên.
*Lời tác giả: Vì đã bắt đầu vào năm học nên mình không có nhiều thời gian viết truyện, nhưng mình sẽ cố gắng đăng 2 chương/tuần. Có thể sẽ vào thứ 5 và chủ nhật, rất mong các bạn vẫn ủng hộ truyện của mình!!! Vì để cám ơn các bạn đã, đang và sẽ ủng hộ truyện của mình nên chương này mình đã cố ý viết dài hơn để làm món quà cũng như lời xin lỗi của mình vì chậm đăng chương. Cảm ơn các bạn rất nhiều^^
Đây là ngôi trường quốc tế học tập theo mô hình các trường nổi tiếng của các nước phát triển, nó được đầu tư hoàn toàn về cơ sở vật chất lẫn trình độ giáo dục và giảng dạy của giáo viên. Tuy nhiên không phải ai cũng có thể vào học được mà phải đạt đủ ba tiêu chuẩn. Đầu tiên là phải thi khảo sát lực học theo đề bài mà giáo viên trong trường ra, phải đạt 8,0 trở lên. Thứ hai, những ai vượt qua bài khảo sát thì sẽ kiểm tra sức khỏe, phải trong mức độ từ bình thường đến khỏe mạnh. Thứ ba mới là kinh phí theo học mà các gia đình phải chi trả được. Vì vậy, để có thể theo học ở đây thì 100% học sinh phải là gia đình có điều kiện hoặc giàu có trở lên. Đa số người theo học sẽ là những người tương lai tiếp quản hoặc điều hành công ty, tập đoàn nên phải được sàng lọc và cân nhắc một cách kĩ lưỡng kể từ khi nhập học. Sau ba năm học tập và rèn luyện, những học sinh tốt nghiệp có thể đi làm việc luôn hoặc đi các trường Đại học hàng đầu các nước để học tập thêm về cách điều hành cũng như quản lý. Ta có thể coi đây là nơi đào tạo các nhân tài, những người sẽ đóng góp vào sự phát triển, tiến bộ của nền kinh tế nước nhà.
Sau khi Trang và Linh gửi xe xong thì cả hai cùng nhau đi lên phòng Hiệu trưởng. Vì ở đây tất cả đều là những người có điều kiện gia đình tốt và được bố mẹ cho tự lập phát triển từ sớm nên việc đi oto hay các loại siêu xe đến trường đối với họ không quá ngạc nhiên. Tuy vậy, vẫn có bàn tán nổi lên từ các học sinh trong trường.
- Ồ! Học sinh lớp nào mà xinh thế? Một nam học sinh lên tiếng
- Trông chắc là học sinh mới rồi vì đã nhìn thấy bao giờ đâu. Nam học sinh thứ hai nói
- Chuẩn rồi, vừa thấy một cái Audi lạ đi đến trường, chắc là của họ. Một học sinh nữ trong nhóm
- Cũng bình thường thôi! Xinh cái gì chứ, lại là tiểu thư đỏng đảnh của công ty nào đấy thôi. Một nữ học sinh khác lên tiếng
Tiếng bàn tán xôn xao, nhưng Trang với Linh không mấy quan tâm vì đây cũng là điều hiển nhiên. Khi con người ta trông thấy một điều gì mới lạ thì cũng sẽ tò mò và bàn tán về nó. Có người sẽ nói tốt về bạn nhưng cũng sẽ có người nói xấu về bạn. Đó là tính cách tất yếu của con người.
Trang và Linh đi đến bản đồ quy mô toàn trường để tìm phòng Hiệu trưởng. Trường Loyar được xây dựng trên mảnh đất rất rộng 104.35 km2 nằm ở gần ngoại ô phía Đông. Trường có ba dãy với hai dãy là phòng học ở hai bên, còn dãy ở giữa là khu Hiệu bộ cũng như các phòng thí nghiệm, thực hành cho các môn học. Sau khu hiệu bộ là nơi để học các môn thể dục khi có một bể bơi, một sân bóng với cỏ nhân tạo và một phòng thể dục trong nhà dành cho môn bóng rổ, bóng chuyền. Còn đằng sau dãy nhà A có một phòng cách âm để cho câu lạc bộ âm nhạc cũng như nhạc cụ và bãi gửi xe của học sinh, giáo viên. Sau dãy B thì lại hoàn toàn khác, nó được trồng rất nhiều các loại cây cổ thụ để lấy bóng mát, các loại hoa được cắt tỉa gọn gàng và đẹp mắt. Đây có thể coi là nơi thư giãn, nghỉ ngơi sau giờ học của học sinh hoặc là khu vườn thực vật để phục vụ cho tiết ngoại khóa. Cách đó không xa là cănteen được xây dựng rất đẹp khi là một căn nhà kính khiến cho cănteen trở nên rất độc đáo và mới lạ vì ở trong có thể nhìn được cảnh đẹp khu vườn cũng như ở ngoài có thể nhìn được quang cảnh bên trong.
Sau khi xem bản đồ thì Trang và Linh cùng đi lên tầng ba, phòng cuối cùng của tầng. Hai người đứng trước của và gõ cửa thì giọng nói của ngài Hiệu trưởng vang lên.
- Mời vào!
Mở cửa và bước vào thì cả hai cùng thấy Hiệu trưởng đang ngồi nói chuyện với một cô giáo trẻ. Thấy hai người đi vào thì ông Hưng – Hiệu trưởng trường nói:
- Hai đứa đến rồi hả? Vào đây ngồi đi.
- Cháu chào bác và cô ạ! Cả hai đồng thanh
- Đây là giáo viên chủ nhiệm của lớp 11A. Cô ấy sẽ đưa hai đứa lên lớp.
- Vâng, cháu cám ơn bác. Trang nói
- Chào hai em, cô tên là Ngân sẽ là giáo viên chủ nhiệm của hai em. Giờ hai em theo cô lên lớp học nhé! Cô giáo vừa nói vừa nở nụ cười thân thiện
Lớp 11A nằm ở tầng hai, phòng đầu tiên bên phải cái cầu thang. Đây là lớp chọn đầu của khối khi tất cả học sinh trong lớp đều đạt điểm 9,0 trở lên khi làm bài khảo sát. Lớp học khá ồn ào khi mới vào giờ học nhưng chưa có giáo viên. Cô Ngân bước vào lớp trước và lớp bắt đầu im lặng dần.
- Chào các em, hôm nay lớp chúng ta sẽ chào đón hai bạn học sinh mới, giờ các em trật tự để mời hai bạn vào lớp nhé!
Trang và Linh bước vào lớp thì cả lớp bắt đầu xôn xao lên.
- Hai bạn xinh xinh sáng nay đi Audi đến trường hóa ra là học sinh mới à? Một bạn nam đầu bàn lên tiếng
- Trông xinh nhỉ? Tao lại có cơ hội tán gái rồi. Minh ngồi ở bàn cuối dãy ngoài nói với Huy ở bên cạnh. Huy thấy thế chỉ biết lắc đầu với thằng bạn.
- Hâm mộ vẻ đẹp của hai bạn ấy quá! Một bạn nữ lên tiếng
- Xinh cái gì, chắc lại mấy tiểu thư ăn chơi đua đòi, suốt ngày đi câu trai. Bạn nữ ngồi bàn thứ tư dãy trong lên tiếng
- Phương, em không được nói như thế. Nếu em còn nói như vậy cô sẽ phạt em đấy. Cô giáo lên tiếng
- Vâng em xin lỗi. Phương hừ một tiếng và quay sang với Huyền – nhân vật phụ mà cũng là lớp trưởng của lớp.
- Hai em giới thiệu về bản thân cho các bạn cùng lớp đi. Cô giáo nói
- Chào các bạn mình tên là Nguyễn Thùy Linh, là học sinh mới nên rất mong các bạn giúp đỡ. Linh cười và giới thiệu về mình
-Còn mình tên là Vũ Hoàng Linh Trang, rất vui khi được học cùng các bạn.
Nghe thấy hai người giới thiệu tên thì ở cuối lớp dãy giữa, Lâm liền ngẩng đầu khỏi cái điện thoại và nhìn lên hai học sinh mới.
-Trang, Linh hai em về khi nào mà không cho anh biết? Lâm đứng bật dậy và nói
Trang, Linh cũng như tất cả mọi người trong lớp quay lại nhìn Lâm. Trong lòng ai cũng có thắc mắc và tò mò.
- Mày quen hai em ấy à? Minh lên tiếng hỏi
- Em gái và người yêu của tao. Lâm trả lời.
- Ồ….Cả lớp đều ồ lên vì ngạc nhiên, trong đó các bạn nữ thì quay ra ghét Trang và Linh vì một trong hai đứa đã cướp đi hoàng tử trong mộng của mình, còn các bạn nam có ý định tán gái thì lại thấy buồn vì không thể thực hiện được.
Hai người nghe thấy tiếng của Lâm thì đều ngạc nhiên, xong Trang là người bình tĩnh lại đầu tiên.
- Anh hai, anh học ở đây à? Vừa nói cô vừa đi về phía cuối lớp.
Còn Linh thì đứng bất động mãi đến khi Trang lên tiếng cô mới tỉnh lại và chạy đến ôm lấy Lâm. Cô khóc và nhào vào lòng cậu.
- Em nhớ anh lắm đấy có biết không? Hơn năm rồi anh vẫn không sang thăm em, em chỉ có nghe được tiếng của anh qua điện thoại thôi. -Em ghét anh lắm! Anh không còn thương em nữa đúng không? Anh có người khác rồi đúng không? Cô vừa nói vừa khóc.
- Anh làm gì có ai đâu? Tại anh bận quá với cả anh muốn em tập trung vào học tập nên anh mới không có sang đấy chứ. Nhưng hàng ngày anh vẫn gọi điện cho em mà. Lâm trả lời
- Em ghét anh lắm, người ta cần gặp anh chứ nghe giọng anh nói làm gì?
Lâm định nói tiếp thì có người lên tiếng chen ngang.
-Thôi hai người cho tôi xin, đây là lớp học nhé! Có gì tí nữa nói chuyện. Trang lên tiếng.
Lúc này cả lớp mới bắt đầu quay lại, cô giáo lên tiếng:
- Đây là lớp học. Các em có gì thì nói vào giờ ra chơi. Hai em mới chọn chỗ ngồi cho mình đi, lớp chỉ còn ba cái bàn cuối lớp thôi, các em ngồi tạm nhé!
- Hai bọn em sẽ ngồi ở bàn sau anh Lâm. Trang nói
- Được rồi, hai em ngồi đi, chúng ta vào bài học hôm nay. Cô giáo nói xong liền quay lên bảng và bắt đầu viết bài. Ngồi ổn định ở chỗ ngồi thì Lâm liền quay lại.
- Hai đứa kia đâu? Sao không về cùng hai đứa à?
- Hai bọn nó chắc mấy hôm nữa sẽ về thôi. Linh vừa lau nước mắt vừa nói.
Lúc này, ở cửa lớp có một tiếng của một người con trai vang lên:
- Em xin phép vào lớp.
- Sao em đi muộn thế, thôi vào lớp đi.
Cậu ta liền đi xuống bàn cuối lớp và để cặp ở chỗ ngồi cạnh Lâm.
- Sáng mày đi đâu mà giờ mới đến? Lâm hỏi.
- Đúng rồi, sáng mày đi đâu mà bọn tao gọi không nghe? Huy quay sang hỏi
-Tao đi có việc, tí nữa sẽ nói cho chúng mày. Người con trai ấy chính là Thiên.
*Lời tác giả: Vì đã bắt đầu vào năm học nên mình không có nhiều thời gian viết truyện, nhưng mình sẽ cố gắng đăng 2 chương/tuần. Có thể sẽ vào thứ 5 và chủ nhật, rất mong các bạn vẫn ủng hộ truyện của mình!!! Vì để cám ơn các bạn đã, đang và sẽ ủng hộ truyện của mình nên chương này mình đã cố ý viết dài hơn để làm món quà cũng như lời xin lỗi của mình vì chậm đăng chương. Cảm ơn các bạn rất nhiều^^
/38
|