EDIT: TỬ SA
Lạc Thủy suy nghĩ một chút.
Cầm lấy di động, bấm ra tám chữ số mà cả trăm năm cũng không động đến.
Trong chốc lát bên kia vang lên một cái thanh âm hưng phấn: “Tình huống gì đây? Ngươi cư nhiên lại gọi điện cho ta.” Bối cảnh trộn lẫn với một trận âm thanh binh binh bang bang của vật thể không rõ nào đó đã rơi xuống cùng với một tiếng kêu thảm thiết.
Lạc Thủy nghe thấy bối cảnh âm nhạc này ngạc nhiên nói: “Ngươi đang làm cái gì vậy?”
“Ta đang ở đạo quán a, tin rằng Đốn thiên tài ta ít ngày nữa liền có thể đánh bại ngươi.”
Lạc Thủy phiền muộn, kinh ngạc không nhỏ: “Ngươi chơi thật à?”
Trong phone truyền đến thanh âm hơi mang theo ý cười: “Trân châu đều không thật bằng ta.”
Điều này…
Đốn Họa Thủy kia làm việc luôn tùy tiện, cố gắng lắm cũng chỉ được hai ngày.
“Được rồi, tìm ta có việc gì?”
Lạc Thủy nhớ tới ý muốn gọi điện thoại ban đầu, nắm chặt quyền: “Bọn ruồi muỗi của ngươi tìm đến trước cửa nhà ta rồi, ngươi sớm giải quyết đi, bằng không đừng trách tỷ tỷ ta không cấp mặt mũi cho.”
Đốn Cảnh Nhiên cười khẽ: “Là ai?”
“Kia gọi là Doãn Nghiên gì đó.”
Đề-xi-ben bên kia ống nghe đột ngột nâng cao: “Nàng đã làm gì?”
“Mỉa mai nhạo báng, không biết nói năng.”
“Ta biết rồi, hôm nào Bạch Mã đến chịu đòn nhận tội.” (Tử Sa: ý chỉ Bạch mã hoàng tử ý mà…)
Lạc Thủy không kiên nhẫn, còn ngại cấp cho nàng không đủ phiền toái sao: “Khỏi đến khỏi đến.”
Ngắt điện thoại, Lạc Thủy mở game, chuẩn bị đi chém quái cho hả giận.
Trước đi Thương Thành mua tài liệu làm nhiệm vụ.
Chủ đề trong bang hội quả nhiên chuyện đến hoạt động mới ra: GIANG HỒ ĐỆ NHẤT HỆ LIỆT.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Mỹ nữ bang chúng ta kéo nhau tham gia cuộc thi Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nữ đi!
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Phụ nữ đã có chồng loại ra.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Lão công o[╯□╰]o
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Không chuẩn cho đi ra ngoài trêu ong ghẹo bướm.
[Bang hội] Lão Ngưu: Như trên.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: ~~~~[>_
[Bang hội] Cỏ Non: ~~~~[>_
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Bang chúng ta thế nào đều là phụ nữ đã có chồng? Nhân yêu cũng không có một người, Nhược Thủy đâu Nhược Thủy đâu?
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Phớt lờ ngươi phớt lờ ngươi.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Đi tham gia “Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nữ” không?
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Tham gia Đệ Nhất Giai Nhân ^__^.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Thật sầu, bang chúng ta sẽ không có một nữ nhân bình thường nào đi tham gia Mỹ Nữ sao?
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nam tham gia Cao Thủ, nữ tham gia Giai Nhân, rống rống.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Đồ ngốc, Tài Tử Giai Nhân mới là một đôi.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Ngươi thì hiểu cái gì, nam nhân dùng để dựa vào thì phải đáng tin cậy, đương nhiên phải tham gia Cao Thủ để chứng minh thực lực.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Ta thấy bang chúng ta chiêu người mới chỉ cần một điều kiện, là mỹ nữ liền được.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Tỉnh tỉnh đi, mỹ nữ gì, khủng long cũng chưa đến phiên, không nhìn thấy người ta chiêu người mới sao: Chiêu mỹ nữ, đẳng cấp không giới hạn, có video nghiệm chứng là mỹ nữ, tặng VIP hai tháng.
Game online số lượng nam nữ người chơi không đồng đều, Lạc Thủy chơi cái game này cũng không ngoại lệ, rất nhiều bang vì để lôi kéo người chơi nữ lưu lại mà người chơi nam bất đắc dĩ phải xuất ra hạ sách này.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Chiêu mỹ nữ, đẳng cấp không giới hạn, có video nghiệm chứng là mỹ nữ, tặng ảnh của bổn đại soái ca.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Ta nôn vào.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Khiếp! Ốm nghén? Hài tử này thế nào lại không cẩn thận như vậy chứ, mưa to gió lớn vẫn là nên mang áo mưa a. (Tử Sa: các nàng nghĩ kỹ xem áo mưa ở đây là gi` nhé, ko tiện giải thích ~~!!)
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Đem tên hòa thượng lục căn bất tịnh này ra thiến đi.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Thiến đi thiến đi.
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Người nào, tham gia Cao Thủ, ta luyện tập cùng miễn phí a.
[Bang hội] Quân Lâm Thiên Hạ: Đúng lúc hợp ý ta.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Hài hòa rồi.
Biểu tượng của Nam Cửu Khanh vẫn tối.
Lạc Thủy nhận vài vụ làm trang bị, lưng mang hỏa hồ lô đi xung quanh đào quặng.
Bất ngờ nhận được tin nhắn của Mao lão sư, thông báo: Giáo ban đã quyết định hợp tác với đại học X tổ chức hoạt động du lịch đỏ lần này, thời gian tạm định là tuần ba tháng này, xin các đồng học có liên quan chuẩn bị sẵn sàng.
Lạc Thủy thiếu chút nữa quên mất còn có cái hoạt động này, du lịch đỏ phỏng chừng chính là đi đến những nơi như Nam hồ Cương sơn tỉnh Giang Tây vân vân, để tỏ vẻ bản thân đã chuẩn bị qua, liền mở website của trường tra tìm tin tức có liên quan.
Du lịch đỏ lần này, có vẻ rất trọng đại, trên website trường các cột tin tức đều phiêu đỏ, hài tử này cũng không ngẫm lại xem hoạt động này đều đã tăng đến cao độ là cùng đại học X liên nghị rồi trọng đại tự nhiên là khó tránh khỏi thôi, đại học X chính là 211 trong 211. Giống như sinh viên mấy trường tầm tầm Đại học Y thì chỉ có thể giao lưu cùng trường A, trường B mà thôi. (Tử Sa: câu này là sách dép đi hỏi đấy nhá… đa tạ Phong ka, đa tạ Tử tỷ *cúi đầu*)
*211: là 1 công trình giáo dục chất lượng tại TQ… các nàng cứ xem như là đỉnh của đỉnh đi J hay nhất trong nhất cũng dc bỏ vô cho suông câu ý mà =))
Lạc Thủy nhìn đám tin tức chính thức kia, tỏ vẻ vô lực, nói nhảm một hồi vẫn là không có câu nào nhắc tới lộ tuyến du lịch.
Còn không bằng hỏi Tiết Diễm Yến đồng học trăm sự đều thông.
“Diễm Yến, du lịch đỏ của trường năm nay đi đâu?”
(Tử Sa: màu đỏ mang ý nghĩa cách mạng nha mấy nàng…)
Tiết Diễm Yến “bùm” một tiếng đứng dậy, vẻ mặt phẫn nộ, chỉ thẳng vào Lạc Thủy: “Mao lão đầu phái ngươi đi rồi?”
Lạc Thủy bị phản ứng kịch liệt của Diễm Yến dọa đến, vội vã gật đầu.
Tiết Diễm Yến “bịch” một tiếng ngồi trở lại ghế, vẻ mặt uể oải lẩm bà lẩm bẩm: “Lam Khanh Lam Khanh.”
“A? Lam Khanh làm sao?” Tiểu Du hiếm khi ở trong phòng cùng Liễu Oanh trên giường đồng thời kêu lớn.
Lạc Thủy nhếch môi cười đến thực vô tội: “Lam Khanh của đại học X?”
Tiết Diễm Yến một bộ biểu tình hận sắt không thành thép: “Còn ai khác?”
Các nàng là những cô nương kiên định như thế, sẽ tùy tùy tiện tiện háo sắc sao?
Cái kêu là đại thần là…
Lạc Thủy kỳ thật cũng là nghe qua Lam Khanh của đại học X, phỏng chừng là học kiến trúc cái gì cũng biết, là đại thần trong đại thần, độ cao của người ta bọn nàng có đi cà kheo cũng không với tới.
Lam Khanh.
Nhân vật nổi tiếng của khoa kiến trúc đại học X, trước không nói về sự thiên phú trong phương diện thiết kế kiến trúc, cùng với hai năm vào trường đã dẫn đầu trường dành được nhiều giải thưởng trong cuộc thi kiến trúc quốc tế đầy vinh dự, chỉ về phương diện thư pháp, nhạc khí, cờ vây cũng đã xuất chúng hơn người, trời cao đã phú cho hắn trí tuệ cư nhiên còn cấp cho hắn mỹ mạo, bề ngoài phong thần tuấn lãng, cứng cõi thanh tịnh như ngọc, lại thêm phong độ ngời ngời, phong thái tuyệt hảo, muốn không ghé mắt nhìn cũng khó.
Hơn nữa nghe nói còn là đai đen không thủ đạo, lúc ra nước ngoài thi đấu, có đối thủ xuất trò vũ lực gây hấn, hắn đã dùng một địch năm, khiến đối thủ tâm phục khẩu phục.
Lạc Thủy nhìn những bút tích lúc nhàn rỗi của Lam Khanh, có một cái mô hình kiến trúc cư nhiên bị lão sư của bọn họ mang đến làm tác phẩm kinh điển để phân tích qua.
Chỉ một chút ít sự tích này thôi cũng không thể để cho hắn ở trong đám tinh anh đại học X trổ hết tài năng, mấu chốt chính là thời điểm Lam Khanh năm nhất đã tiến quân cho website Second Life 3D nổi tiếng quốc tế, dùng ánh mắt chính xác của mình, thành lập văn phòng làm việc mang theo vài tinh anh chuyên ngành công nghệ thông tin và kiến trúc đại học X vào, ở trên website thu mua lãnh thổ ảo, thúc đẩy những cuộc đấu giá kiến trúc ảo của Trung Quốc, chỉ dựa vào tài sản kinh doanh ảo, giá trị con người cũng đã vượt quá trăm vạn.
Được rồi, cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng.
Chỉ là cùng với việc nàng đi du lịch đỏ dường như không có chút quan hệ nào.
Lạc Thủy khó hiểu hỏi: “Du lịch đỏ với Lam Khanh thì có quan hệ gì?”
Tiết Diễm Yến vô cùng đau đớn: “Du lịch đỏ lần này của đại học X là do Lam Khanh dẫn đầu.”
Vương Tiểu Du chậc chậc than thở: “Quả nhiên người ngốc có phúc của ngốc, hơn nữa lại còn đang ở trong phúc mà không biết phúc, có thể cùng đại thần gần gũi tiếp xúc a a a a.”
Lạc Thủy phản kháng: “Ngươi mới ngốc.”
Liễu Oanh kích động nhảy xuống giường đến vỗ vỗ vai Lạc Thủy: “Thủy a, không cần để ý đến Vương Tiểu Du ngốc kia, đến lúc đó ngươi hảo hảo chụp lấy mấy tấm ảnh cận cảnh của đại thần mới là trọng yếu.”
Tiết Diễm Yến vừa nghe thấy liền lấy lại tinh thần, móc ra cái máy ảnh SLR của chính mình đưa cho Lạc Thủy: “Thủy, đừng dùng cái đồ ngốc Sony 1200 của ngươi, dùng của ta đi, mấy ngày này luyện nhiều một chút, mau chóng học xong, đến lúc chụp chuẩn thì ra sức mà chụp cho tỷ.”
Lạc Thủy liên tục đổ mồ hôi, nhận lấy máy ảnh, khóc cũng không được mà cười cũng không xong: “Nếu không thì để ta đi hỏi Mao lão sư một chút có thể đem suất đổi qua cho ngươi không?”
Tiết Diễm Yến rống giận: “Không còn kịp rồi, Mao lão đầu khẳng định đã đem danh sách báo lên trên rồi.”
Liễu Oanh tìm một cái ghế nhỏ ngồi xuống: “Thủy a, cái nhiệm vụ quang vinh mà vĩ đại này liền giao cho ngươi đó, đừng phụ sự kỳ vọng của Đảng và nhân dân.”
Vương Tiểu Du và Tiết Diễm Yến cùng kêu lên: “Đúng đúng.”
Lạc Thủy tỏ vẻ bất đắc dĩ vô cùng.
Lạc Thủy suy nghĩ một chút.
Cầm lấy di động, bấm ra tám chữ số mà cả trăm năm cũng không động đến.
Trong chốc lát bên kia vang lên một cái thanh âm hưng phấn: “Tình huống gì đây? Ngươi cư nhiên lại gọi điện cho ta.” Bối cảnh trộn lẫn với một trận âm thanh binh binh bang bang của vật thể không rõ nào đó đã rơi xuống cùng với một tiếng kêu thảm thiết.
Lạc Thủy nghe thấy bối cảnh âm nhạc này ngạc nhiên nói: “Ngươi đang làm cái gì vậy?”
“Ta đang ở đạo quán a, tin rằng Đốn thiên tài ta ít ngày nữa liền có thể đánh bại ngươi.”
Lạc Thủy phiền muộn, kinh ngạc không nhỏ: “Ngươi chơi thật à?”
Trong phone truyền đến thanh âm hơi mang theo ý cười: “Trân châu đều không thật bằng ta.”
Điều này…
Đốn Họa Thủy kia làm việc luôn tùy tiện, cố gắng lắm cũng chỉ được hai ngày.
“Được rồi, tìm ta có việc gì?”
Lạc Thủy nhớ tới ý muốn gọi điện thoại ban đầu, nắm chặt quyền: “Bọn ruồi muỗi của ngươi tìm đến trước cửa nhà ta rồi, ngươi sớm giải quyết đi, bằng không đừng trách tỷ tỷ ta không cấp mặt mũi cho.”
Đốn Cảnh Nhiên cười khẽ: “Là ai?”
“Kia gọi là Doãn Nghiên gì đó.”
Đề-xi-ben bên kia ống nghe đột ngột nâng cao: “Nàng đã làm gì?”
“Mỉa mai nhạo báng, không biết nói năng.”
“Ta biết rồi, hôm nào Bạch Mã đến chịu đòn nhận tội.” (Tử Sa: ý chỉ Bạch mã hoàng tử ý mà…)
Lạc Thủy không kiên nhẫn, còn ngại cấp cho nàng không đủ phiền toái sao: “Khỏi đến khỏi đến.”
Ngắt điện thoại, Lạc Thủy mở game, chuẩn bị đi chém quái cho hả giận.
Trước đi Thương Thành mua tài liệu làm nhiệm vụ.
Chủ đề trong bang hội quả nhiên chuyện đến hoạt động mới ra: GIANG HỒ ĐỆ NHẤT HỆ LIỆT.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Mỹ nữ bang chúng ta kéo nhau tham gia cuộc thi Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nữ đi!
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Phụ nữ đã có chồng loại ra.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Lão công o[╯□╰]o
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Không chuẩn cho đi ra ngoài trêu ong ghẹo bướm.
[Bang hội] Lão Ngưu: Như trên.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: ~~~~[>_
[Bang hội] Cỏ Non: ~~~~[>_
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Bang chúng ta thế nào đều là phụ nữ đã có chồng? Nhân yêu cũng không có một người, Nhược Thủy đâu Nhược Thủy đâu?
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Phớt lờ ngươi phớt lờ ngươi.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Đi tham gia “Giang Hồ Đệ Nhất Mỹ Nữ” không?
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Tham gia Đệ Nhất Giai Nhân ^__^.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Thật sầu, bang chúng ta sẽ không có một nữ nhân bình thường nào đi tham gia Mỹ Nữ sao?
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Nam tham gia Cao Thủ, nữ tham gia Giai Nhân, rống rống.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Đồ ngốc, Tài Tử Giai Nhân mới là một đôi.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Ngươi thì hiểu cái gì, nam nhân dùng để dựa vào thì phải đáng tin cậy, đương nhiên phải tham gia Cao Thủ để chứng minh thực lực.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Ta thấy bang chúng ta chiêu người mới chỉ cần một điều kiện, là mỹ nữ liền được.
[Bang hội] Ma Hoa Đông: Tỉnh tỉnh đi, mỹ nữ gì, khủng long cũng chưa đến phiên, không nhìn thấy người ta chiêu người mới sao: Chiêu mỹ nữ, đẳng cấp không giới hạn, có video nghiệm chứng là mỹ nữ, tặng VIP hai tháng.
Game online số lượng nam nữ người chơi không đồng đều, Lạc Thủy chơi cái game này cũng không ngoại lệ, rất nhiều bang vì để lôi kéo người chơi nữ lưu lại mà người chơi nam bất đắc dĩ phải xuất ra hạ sách này.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Chiêu mỹ nữ, đẳng cấp không giới hạn, có video nghiệm chứng là mỹ nữ, tặng ảnh của bổn đại soái ca.
[Bang hội] Lâm Thủy Chiếu Hoa: Ta nôn vào.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Khiếp! Ốm nghén? Hài tử này thế nào lại không cẩn thận như vậy chứ, mưa to gió lớn vẫn là nên mang áo mưa a. (Tử Sa: các nàng nghĩ kỹ xem áo mưa ở đây là gi` nhé, ko tiện giải thích ~~!!)
[Bang hội] Lâm Uyên Tiện Ngư: Đem tên hòa thượng lục căn bất tịnh này ra thiến đi.
[Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp: Thiến đi thiến đi.
[Bang hội] Nhược Thủy Tam Thiên: Người nào, tham gia Cao Thủ, ta luyện tập cùng miễn phí a.
[Bang hội] Quân Lâm Thiên Hạ: Đúng lúc hợp ý ta.
[Bang hội] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn: Hài hòa rồi.
Biểu tượng của Nam Cửu Khanh vẫn tối.
Lạc Thủy nhận vài vụ làm trang bị, lưng mang hỏa hồ lô đi xung quanh đào quặng.
Bất ngờ nhận được tin nhắn của Mao lão sư, thông báo: Giáo ban đã quyết định hợp tác với đại học X tổ chức hoạt động du lịch đỏ lần này, thời gian tạm định là tuần ba tháng này, xin các đồng học có liên quan chuẩn bị sẵn sàng.
Lạc Thủy thiếu chút nữa quên mất còn có cái hoạt động này, du lịch đỏ phỏng chừng chính là đi đến những nơi như Nam hồ Cương sơn tỉnh Giang Tây vân vân, để tỏ vẻ bản thân đã chuẩn bị qua, liền mở website của trường tra tìm tin tức có liên quan.
Du lịch đỏ lần này, có vẻ rất trọng đại, trên website trường các cột tin tức đều phiêu đỏ, hài tử này cũng không ngẫm lại xem hoạt động này đều đã tăng đến cao độ là cùng đại học X liên nghị rồi trọng đại tự nhiên là khó tránh khỏi thôi, đại học X chính là 211 trong 211. Giống như sinh viên mấy trường tầm tầm Đại học Y thì chỉ có thể giao lưu cùng trường A, trường B mà thôi. (Tử Sa: câu này là sách dép đi hỏi đấy nhá… đa tạ Phong ka, đa tạ Tử tỷ *cúi đầu*)
*211: là 1 công trình giáo dục chất lượng tại TQ… các nàng cứ xem như là đỉnh của đỉnh đi J hay nhất trong nhất cũng dc bỏ vô cho suông câu ý mà =))
Lạc Thủy nhìn đám tin tức chính thức kia, tỏ vẻ vô lực, nói nhảm một hồi vẫn là không có câu nào nhắc tới lộ tuyến du lịch.
Còn không bằng hỏi Tiết Diễm Yến đồng học trăm sự đều thông.
“Diễm Yến, du lịch đỏ của trường năm nay đi đâu?”
(Tử Sa: màu đỏ mang ý nghĩa cách mạng nha mấy nàng…)
Tiết Diễm Yến “bùm” một tiếng đứng dậy, vẻ mặt phẫn nộ, chỉ thẳng vào Lạc Thủy: “Mao lão đầu phái ngươi đi rồi?”
Lạc Thủy bị phản ứng kịch liệt của Diễm Yến dọa đến, vội vã gật đầu.
Tiết Diễm Yến “bịch” một tiếng ngồi trở lại ghế, vẻ mặt uể oải lẩm bà lẩm bẩm: “Lam Khanh Lam Khanh.”
“A? Lam Khanh làm sao?” Tiểu Du hiếm khi ở trong phòng cùng Liễu Oanh trên giường đồng thời kêu lớn.
Lạc Thủy nhếch môi cười đến thực vô tội: “Lam Khanh của đại học X?”
Tiết Diễm Yến một bộ biểu tình hận sắt không thành thép: “Còn ai khác?”
Các nàng là những cô nương kiên định như thế, sẽ tùy tùy tiện tiện háo sắc sao?
Cái kêu là đại thần là…
Lạc Thủy kỳ thật cũng là nghe qua Lam Khanh của đại học X, phỏng chừng là học kiến trúc cái gì cũng biết, là đại thần trong đại thần, độ cao của người ta bọn nàng có đi cà kheo cũng không với tới.
Lam Khanh.
Nhân vật nổi tiếng của khoa kiến trúc đại học X, trước không nói về sự thiên phú trong phương diện thiết kế kiến trúc, cùng với hai năm vào trường đã dẫn đầu trường dành được nhiều giải thưởng trong cuộc thi kiến trúc quốc tế đầy vinh dự, chỉ về phương diện thư pháp, nhạc khí, cờ vây cũng đã xuất chúng hơn người, trời cao đã phú cho hắn trí tuệ cư nhiên còn cấp cho hắn mỹ mạo, bề ngoài phong thần tuấn lãng, cứng cõi thanh tịnh như ngọc, lại thêm phong độ ngời ngời, phong thái tuyệt hảo, muốn không ghé mắt nhìn cũng khó.
Hơn nữa nghe nói còn là đai đen không thủ đạo, lúc ra nước ngoài thi đấu, có đối thủ xuất trò vũ lực gây hấn, hắn đã dùng một địch năm, khiến đối thủ tâm phục khẩu phục.
Lạc Thủy nhìn những bút tích lúc nhàn rỗi của Lam Khanh, có một cái mô hình kiến trúc cư nhiên bị lão sư của bọn họ mang đến làm tác phẩm kinh điển để phân tích qua.
Chỉ một chút ít sự tích này thôi cũng không thể để cho hắn ở trong đám tinh anh đại học X trổ hết tài năng, mấu chốt chính là thời điểm Lam Khanh năm nhất đã tiến quân cho website Second Life 3D nổi tiếng quốc tế, dùng ánh mắt chính xác của mình, thành lập văn phòng làm việc mang theo vài tinh anh chuyên ngành công nghệ thông tin và kiến trúc đại học X vào, ở trên website thu mua lãnh thổ ảo, thúc đẩy những cuộc đấu giá kiến trúc ảo của Trung Quốc, chỉ dựa vào tài sản kinh doanh ảo, giá trị con người cũng đã vượt quá trăm vạn.
Được rồi, cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng.
Chỉ là cùng với việc nàng đi du lịch đỏ dường như không có chút quan hệ nào.
Lạc Thủy khó hiểu hỏi: “Du lịch đỏ với Lam Khanh thì có quan hệ gì?”
Tiết Diễm Yến vô cùng đau đớn: “Du lịch đỏ lần này của đại học X là do Lam Khanh dẫn đầu.”
Vương Tiểu Du chậc chậc than thở: “Quả nhiên người ngốc có phúc của ngốc, hơn nữa lại còn đang ở trong phúc mà không biết phúc, có thể cùng đại thần gần gũi tiếp xúc a a a a.”
Lạc Thủy phản kháng: “Ngươi mới ngốc.”
Liễu Oanh kích động nhảy xuống giường đến vỗ vỗ vai Lạc Thủy: “Thủy a, không cần để ý đến Vương Tiểu Du ngốc kia, đến lúc đó ngươi hảo hảo chụp lấy mấy tấm ảnh cận cảnh của đại thần mới là trọng yếu.”
Tiết Diễm Yến vừa nghe thấy liền lấy lại tinh thần, móc ra cái máy ảnh SLR của chính mình đưa cho Lạc Thủy: “Thủy, đừng dùng cái đồ ngốc Sony 1200 của ngươi, dùng của ta đi, mấy ngày này luyện nhiều một chút, mau chóng học xong, đến lúc chụp chuẩn thì ra sức mà chụp cho tỷ.”
Lạc Thủy liên tục đổ mồ hôi, nhận lấy máy ảnh, khóc cũng không được mà cười cũng không xong: “Nếu không thì để ta đi hỏi Mao lão sư một chút có thể đem suất đổi qua cho ngươi không?”
Tiết Diễm Yến rống giận: “Không còn kịp rồi, Mao lão đầu khẳng định đã đem danh sách báo lên trên rồi.”
Liễu Oanh tìm một cái ghế nhỏ ngồi xuống: “Thủy a, cái nhiệm vụ quang vinh mà vĩ đại này liền giao cho ngươi đó, đừng phụ sự kỳ vọng của Đảng và nhân dân.”
Vương Tiểu Du và Tiết Diễm Yến cùng kêu lên: “Đúng đúng.”
Lạc Thủy tỏ vẻ bất đắc dĩ vô cùng.
/41
|