Đến một khoảng cách tương đối khá xa nhóm người Inuyasha, Lucas dừng lại Shin cũng dừng lại theo.
“ Lucas gia gia, có thể nói cho con biết lý do gì người ở đây rồi chứ?” Shin hai tay khoanh lại phía sau đầu, cười nói.
“ Tất nhiên là...được a.”
Phập!!!
“ Shin yêu quí, con biết tại sao ta lại đến đây đầu tiên không?? Ta đến đây đầu tiên là….để giết chết con a.”
Rút ra đôi tay đang cầm lấy trái tim nóng bỏng của Shin, Lucas không tránh để dòng máu nóng ấm vẩy lên người mình.
Từ đôi mắt không thể tin được, cho đến khi...nó hoàn toàn mất đi ánh sáng.
Shin đã chết.
------
Hộc...hộc...hộc…
Giãy giụa trong bóng đêm, nhìn năm ngón tay cậu giơ lên, đều không nhìn thấy được gì. Nơi đây thật sự quá tối, Shin không ức chế được rên rỉ, thở dốc như một con thú bị thương.
Tại sao?? Tại sao…??? Tại sao!!!!!
Từ mê mang đến không tin được, cuối cùng là trách vấn.
Hắc ám thế giới làm người ta cảm thấy táo bạo, điên loạn, thậm chí là cô độc.
Nhưng nó bây giờ lại rất hợp với tâm ý Shin, cuộn tròn lại cơ thể, mắt là một mảng lạnh ngắt vô hồn. Lần đầu tiên, cậu mới biết cảm giác...chết thật là đáng sợ.
Ọe...ọe…
Nhớ đến cái cảm giác trái tim bị sinh sôi kéo ra...một trận ghê tởm ập đến với cậu.
Không phải cảm giác chết ngay, cậu não bộ vẫn còn hoạt động.
Trong không khí tanh nồng mùi máu tươi, ánh mắt vẫn còn nhìn thấy được. Đập vào mắt cậu, vẫn là ánh mắt ấm áp của gia gia, nhưng trên tai ngài lại là….trái tim đang đập của cậu. Thật sự hình ảnh ấy...quá kinh khủng.
Phụ thân Itachi...mẹ Shigure...Pluto cửu cửu...Masrur...Kaneki Ken...mấy người ở đâu? Ta thật sự...rất nhớ các ngươi a.
Xoay quanh Shin lúc này là đau đớn, là tuyệt vọng, là hoang mang...thậm chí là bất lực.
Ta không cam lòng!! Tại sao ta lại chết một cách uất ức như vậy?
Ta đã làm gì sai??
Đây không phải là sự thật!!
Lucas gia gia!! Rốt cuộc, người là đang làm cái gì!!
Kề bên cảm giác bất lực và giận dữ, Shin tiềm thức muốn sống sót trở nên mạnh hơn bao giờ hết.
‘Nếu đây thật sự là mơ...thì ta sẽ phá tan đi nó. Ta không tin ta đã chết như thế!!”
Ong ong ong ong ong!!!
Tiềm lực và ý chí cầu sinh của Shin, khiến cho các binh khí mà cậu đang nắm giữ. Đồng loạt kích phát rồi, sự giận dữ và không cam lòng từ Shin ảnh hưởng đến toàn bộ chúng nó. Một đám nối tiếp một đám, âm rung chấn tan màn đêm.
Tất cả chúng bắt đầu hình thành một qui luật nào đó kì bí, bày ra trận pháp này chồng lên trận pháp khác. Lấy Lucas là trung tâm, từng vòng tròn binh khí bắt đầu hình thành và nối liền với nhau. Thần thương Pegasus lấy bản mạng tâm của Shin, phát tán ra khí tức mạnh mẽ và đáng sợ.
Nó đã ngủ rất lâu, từ khi đến thế giới Inuyasha. Và khi, một thần binh nổi giận, tuyệt đối có thể dùng mấy từ hình dung như ‘hủy thiên diệt địa’, ‘ ai cản trở, thì tất sát kẻ đó’.
Tay cầm lấy thần thương, Shin bên ngoài áo quần cũng bắt đầu thay đổi.
Bộ giáp màu xanh biếc bao quanh thân của cậu, viền bên trong khắc ẩn hình văn màu đỏ như máu, làm tôn thêm sự ẩn hàm và duệ khí không dung khinh thường của bất kì ai đối với bộ giáp. Hai bên vai giáp tay bao quanh ẩn hiện hoa văn mạn diệu, là tuấn tú nhưng không mất đi khí thế sát phạt độc tôn.
Đôi mắt kính cậu hay đeo, đã biến mất tự lúc nào, hoàn toàn lộ ra đôi mắt bạc thâm sâu và cái nhìn sắc sảo. Shin bên vai phải một chuỗi lông chim bạc, bay phất phơ trong gió làm cậu tăng thêm một phần phiêu dật lại khó bắt lấy. Trên trán vòng quanh băng bảo vệ đầu, xuyến lam ngọc Saphia, càng tôn thêm khuôn mặt tuấn mỹ của Shin.
Đã từng đứng yên lâu năm, đoạn cuối cảnh giới nọ. Lại từ giờ phút này, nương nhờ tia khí thế bộc phát...phá tan đi gông xiềng xích bấy lâu.
Một cỗ khí thế không cam lòng, phẫn uất làm Shin đôi mắt nheo lại sắc bén. Điển hình là một vị tướng quân xông pha trận mạc nhiều năm, chỉ bộc lộ cỗ khí thế bất phàm, chỉ khi bị uy hiếp thì cỗ khí thế mũi nhọn kia mới hiện thế, sẵn sàng chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng cũng không lùi bước.
Rắc..rắc…
Từng vết nứt trong bóng đêm bắt đầu lan ra, ẩn hiện từng tia ánh sáng lùa vào.
Bang ~!
Có tiếng gì đó nho nhỏ đã vỡ nát.
Ánh vào mắt của Shin lúc này, là cảnh tượng hỗn độn lấy cậu làm trung tâm phát tán ra xung quanh.
Xẹt ~~ xẹt ~
Bộ áo giáp cậu đang mặc y chang như trong giấc mơ. Lại ẩn hiện từng tia sấm sét, làm cho bộ giáp tuyệt đối không thể khinh nhờn.
Từ khi nghe được tiếng vỡ nát ấy. Shin đã biết đây chỉ là một giấc mơ.
Vừa mới từ giấc mơ đi ra, Shin từng tia đau đớn lại phẫn nộ vẫn chưa hoàn toàn tan đi.
Bởi vì...giấc mơ quá mức chân thật.
Tay phải đặt cách một tầng áo giáp, vẫn có thể cảm nhận được từ trái tim cậu từng nhịp đập hữu lực.
Cậu vẫn còn sống, là cảm giác sống sót sau tai nạn.
Những cảm giác tiêu cực kia, quá mức chân thật. Làm cậu khó có thể chỉ coi nó là một giấc mơ tầm thường.
Quét mắt nhìn đến xung quanh, Inuyasha đang che phía trên cho Kagome lẫn Rin, cả ba núp phía sau cái cây bị bật hết cả gốc rễ.
Còn Miroku thì cũng che một bên cho Sango đang ôm Shippo trong lòng. Không ngoài dự đoán, cả đám Inuyasha không có bị thương.
Cách trước mặt cậu gần nhất, không phải ai khác chính là gia gia của cậu...Lucas.
Mọi cát bụi gạch đá hay những vật khác, như bị một tấm chắn vô hình cản lại. Không hề gây tổn thương mảy may cho người ở bên trong tí nào.
Đôi mắt Shin không khống chế được, phát ra cường đại sát khí đánh thẳng về phía Lucas.
Nhìn đến sát khí cường đại đánh úp về phía mình, Lucas không cấm nở nụ cười nhạt, ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Shin, rồi từng bước tiếp cận cậu.
Sát khí như xuyên qua Lucas, hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến cậu.
Mặt đối mặt với nhau, Lucas vươn ra tay phải dần chạm vào tóc của Shin.
Khí thế sắc bén từ Shin phát ra đỉnh điểm, lại bị Lucas hoàn toàn bỏ mặc. Ánh mắt Lucas vẫn trầm lặng đến tối đen, hoàn toàn lại một chút ánh sáng cũng không có.
“ Dừng tay!!!”
Nhóm người Inuyasha từ xa, hoảng sợ chạy đến ngăn cản.
Dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Kouga vừa bị đuổi đi, thì kẻ tên là Lucas. Gia gia của Shin vừa nhìn vào mắt Shin, thì cậu ta lại đột nhiên không chút tiếng động ngã xuống.
Đám Inuyasha tuy vẫn ngay từ đầu, nghi ngờ Shin tiếp cận họ là có mục đích gì. Nhưng dần dần cũng không thấy cậu ta làm ra chuyện gì thật xin lỗi với bọn họ. Bất tri bất giác họ, đã coi Shin là đồng bọn tốt của mình rồi.
Vừa ngã xuống Shin, cả đám đều hoảng sợ. Tính lại gần xem thử xem, Shin bị vấn đề gì mà ngất đi. Nhưng khi vừa đến gần, thì bị người tên Lucas này bỗng dưng quay người sang, nhìn lại bọn họ.
Thề có thần linh trên cao, đó là một đôi mắt lỗ trống hắc ám nhất, mà đám người Inuyasha từng được trông thấy.
Không ánh sáng, không tình cảm, không một chút do dự sẽ giết chết bọn họ nếu đến gần Shin hơn nữa.
Hai bên khí thế giằng co, áp lực cả hai đều căng ra hơn cả dây đàn, tùy thời có điểm chạm đến là phát nổ.
Làn da đám người Inuyasha từng chút bị bong ra, máu tươi toác ra từ vết nứt trên da thịt. Không biết ai dẫn đầu, cả đám người đều tránh đi tầm mắt của Lucas.
Khi tránh đi ánh mắt người này, đám người Inuyasha mới mất đi cảm giác đau đớn trên người. Nhưng những vết thương vẫn còn đó, cho bọn họ biết một sự thật phũ phàng.
Bọn họ đều không ở cùng một cái đẳng cấp với người nọ.
Đã từng hãnh diện vì đánh thắng được Kouga, Inuyasha càng không khống chế được khóe môi mình, cười đến bất lực và khó coi.
Bọn họ vẫn...quá yếu.
Áp lực ngay lập tức biến mất, nhóm người Inuyasha cách xa khỏi Lucas. Từng người tìm chỗ ngồi băng bó lại miệng vết thương.
Không chờ bọn họ hòa hoãn lại thì, một luồng áp lực khác từ Shin phát ra.
Thống khổ, đau lòng đến tuyệt vọng rồi cuối cùng là...không cam tâm. Chúng đều từ Shin phát ra, một đám hắc khí từ trong cơ thể Shin cũng cùng nhau bị tống ra ngoài. Mùi hôi thối nồng nặc, làm cẩu yêu Inuyasha có khổ cũng không biết làm sao?
Chẳng lẽ, phải mượn nước hoa của Kagome xịt lên để át bớt cái mùi khủng bố đó? Nói giỡn chắc?
Inuyasha chỉ có thể chảy hai hàng mì sợi nước mắt, mà che mũi lại mà nghĩ.
‘Chắc cậu không phải là yêu quái thảm hại nhất của yêu giới, chết vì bị hun chết đấy chứ??? Quá mất mặt nha’ by Inuyasha. ┭┮﹏┭┮
Trong hắc khí là những mặt tối trong Shin, chúng nó hướng ra xung quanh tấn công những ai ở gần cậu nhất.
Bị ảnh hưởng đầu tiên, vì ở gần Shin nhất là người tên là Lucas kia.
Nhưng không chờ bọn họ suy đoán ra kết cục thì, người kia tay làm cái động tác nắm, kéo ra rồi cắt. Liền mạch một đống động tác, nước chảy mây trôi đến giơ ngón cái khen xinh đẹp.
Đám hắc khí tụ tập lại trên tay Lucas, mơ hồ có thể thấy hình dạng nó giống như một hạt bồ đào màu nâu, giữa hạt giống như nứt ra một đường. Thấp thoáng lại giống như một con mắt, xung quanh có khá nhiều xúc tua đỏ bay múa.
“ Quả ký sinh!!” Miroku tay che miệng, hoảng sợ nói.
“ Quả ký sinh??” Kagome không cấm nghe tên là cảm thấy run sợ, cái tên này thật sự nghe là biết không phải là thứ gì tốt đẹp rồi.
“ Quả ký sinh là thứ quả chỉ có ở địa ngục, trong bộ Vạn quỉ kí lục. Nó tuy không mạnh mẽ gì ngay từ đầu, thậm chí còn không có tí gì uy hiếp với nhóm sinh vật ở địa ngục. Thậm chí cũng nghe nói là loại quả này đã mất tích hơn cả mấy trăm năm nay rồi. Nó là loại quả chuyên ăn sâu bám rễ, sống ký sinh trong cơ thể sinh vật sống. Càng để lâu trong cơ thể, nó sẽ càng kích phát ra ham muốn dục vọng của cơ thể mà nó ký sinh. Và do nó rất nhỏ, lại hành động theo bản năng, nên hầu hết khiến cho cơ thể bị ký sinh hoàn toàn không biết gì cả.” Chậm chạp như nhớ lại những gì liên quan đến quả ký sinh, Miroku càng nói sắc mặt càng trầm lại.
“ Kết cục?? Kết cục ra sao nếu vẫn không phát hiện ra nó?” Kagome mặt đã mất đi màu của huyết sắc, hậu quả nếu vẫn không phát hiện ra nó thật không dám nghĩ tiếp.
“ Kết cục là, kẻ bị ký sinh sẽ trở thành cái vỏ của nó. Tất cả những kí ức hay kĩ năng bản thân, sẽ trở thành cái vỏ hoàn hảo của quả ký sinh.” Miroku hơi cau mài lại nói.
Quả ký sinh, không phải tự nhiên có thể ký sinh vào cơ thể của Shin.
Vậy kẻ nào đã thả quả ký sinh vào cơ thể của Shin???
“ Lucas gia gia, có thể nói cho con biết lý do gì người ở đây rồi chứ?” Shin hai tay khoanh lại phía sau đầu, cười nói.
“ Tất nhiên là...được a.”
Phập!!!
“ Shin yêu quí, con biết tại sao ta lại đến đây đầu tiên không?? Ta đến đây đầu tiên là….để giết chết con a.”
Rút ra đôi tay đang cầm lấy trái tim nóng bỏng của Shin, Lucas không tránh để dòng máu nóng ấm vẩy lên người mình.
Từ đôi mắt không thể tin được, cho đến khi...nó hoàn toàn mất đi ánh sáng.
Shin đã chết.
------
Hộc...hộc...hộc…
Giãy giụa trong bóng đêm, nhìn năm ngón tay cậu giơ lên, đều không nhìn thấy được gì. Nơi đây thật sự quá tối, Shin không ức chế được rên rỉ, thở dốc như một con thú bị thương.
Tại sao?? Tại sao…??? Tại sao!!!!!
Từ mê mang đến không tin được, cuối cùng là trách vấn.
Hắc ám thế giới làm người ta cảm thấy táo bạo, điên loạn, thậm chí là cô độc.
Nhưng nó bây giờ lại rất hợp với tâm ý Shin, cuộn tròn lại cơ thể, mắt là một mảng lạnh ngắt vô hồn. Lần đầu tiên, cậu mới biết cảm giác...chết thật là đáng sợ.
Ọe...ọe…
Nhớ đến cái cảm giác trái tim bị sinh sôi kéo ra...một trận ghê tởm ập đến với cậu.
Không phải cảm giác chết ngay, cậu não bộ vẫn còn hoạt động.
Trong không khí tanh nồng mùi máu tươi, ánh mắt vẫn còn nhìn thấy được. Đập vào mắt cậu, vẫn là ánh mắt ấm áp của gia gia, nhưng trên tai ngài lại là….trái tim đang đập của cậu. Thật sự hình ảnh ấy...quá kinh khủng.
Phụ thân Itachi...mẹ Shigure...Pluto cửu cửu...Masrur...Kaneki Ken...mấy người ở đâu? Ta thật sự...rất nhớ các ngươi a.
Xoay quanh Shin lúc này là đau đớn, là tuyệt vọng, là hoang mang...thậm chí là bất lực.
Ta không cam lòng!! Tại sao ta lại chết một cách uất ức như vậy?
Ta đã làm gì sai??
Đây không phải là sự thật!!
Lucas gia gia!! Rốt cuộc, người là đang làm cái gì!!
Kề bên cảm giác bất lực và giận dữ, Shin tiềm thức muốn sống sót trở nên mạnh hơn bao giờ hết.
‘Nếu đây thật sự là mơ...thì ta sẽ phá tan đi nó. Ta không tin ta đã chết như thế!!”
Ong ong ong ong ong!!!
Tiềm lực và ý chí cầu sinh của Shin, khiến cho các binh khí mà cậu đang nắm giữ. Đồng loạt kích phát rồi, sự giận dữ và không cam lòng từ Shin ảnh hưởng đến toàn bộ chúng nó. Một đám nối tiếp một đám, âm rung chấn tan màn đêm.
Tất cả chúng bắt đầu hình thành một qui luật nào đó kì bí, bày ra trận pháp này chồng lên trận pháp khác. Lấy Lucas là trung tâm, từng vòng tròn binh khí bắt đầu hình thành và nối liền với nhau. Thần thương Pegasus lấy bản mạng tâm của Shin, phát tán ra khí tức mạnh mẽ và đáng sợ.
Nó đã ngủ rất lâu, từ khi đến thế giới Inuyasha. Và khi, một thần binh nổi giận, tuyệt đối có thể dùng mấy từ hình dung như ‘hủy thiên diệt địa’, ‘ ai cản trở, thì tất sát kẻ đó’.
Tay cầm lấy thần thương, Shin bên ngoài áo quần cũng bắt đầu thay đổi.
Bộ giáp màu xanh biếc bao quanh thân của cậu, viền bên trong khắc ẩn hình văn màu đỏ như máu, làm tôn thêm sự ẩn hàm và duệ khí không dung khinh thường của bất kì ai đối với bộ giáp. Hai bên vai giáp tay bao quanh ẩn hiện hoa văn mạn diệu, là tuấn tú nhưng không mất đi khí thế sát phạt độc tôn.
Đôi mắt kính cậu hay đeo, đã biến mất tự lúc nào, hoàn toàn lộ ra đôi mắt bạc thâm sâu và cái nhìn sắc sảo. Shin bên vai phải một chuỗi lông chim bạc, bay phất phơ trong gió làm cậu tăng thêm một phần phiêu dật lại khó bắt lấy. Trên trán vòng quanh băng bảo vệ đầu, xuyến lam ngọc Saphia, càng tôn thêm khuôn mặt tuấn mỹ của Shin.
Đã từng đứng yên lâu năm, đoạn cuối cảnh giới nọ. Lại từ giờ phút này, nương nhờ tia khí thế bộc phát...phá tan đi gông xiềng xích bấy lâu.
Một cỗ khí thế không cam lòng, phẫn uất làm Shin đôi mắt nheo lại sắc bén. Điển hình là một vị tướng quân xông pha trận mạc nhiều năm, chỉ bộc lộ cỗ khí thế bất phàm, chỉ khi bị uy hiếp thì cỗ khí thế mũi nhọn kia mới hiện thế, sẵn sàng chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng cũng không lùi bước.
Rắc..rắc…
Từng vết nứt trong bóng đêm bắt đầu lan ra, ẩn hiện từng tia ánh sáng lùa vào.
Bang ~!
Có tiếng gì đó nho nhỏ đã vỡ nát.
Ánh vào mắt của Shin lúc này, là cảnh tượng hỗn độn lấy cậu làm trung tâm phát tán ra xung quanh.
Xẹt ~~ xẹt ~
Bộ áo giáp cậu đang mặc y chang như trong giấc mơ. Lại ẩn hiện từng tia sấm sét, làm cho bộ giáp tuyệt đối không thể khinh nhờn.
Từ khi nghe được tiếng vỡ nát ấy. Shin đã biết đây chỉ là một giấc mơ.
Vừa mới từ giấc mơ đi ra, Shin từng tia đau đớn lại phẫn nộ vẫn chưa hoàn toàn tan đi.
Bởi vì...giấc mơ quá mức chân thật.
Tay phải đặt cách một tầng áo giáp, vẫn có thể cảm nhận được từ trái tim cậu từng nhịp đập hữu lực.
Cậu vẫn còn sống, là cảm giác sống sót sau tai nạn.
Những cảm giác tiêu cực kia, quá mức chân thật. Làm cậu khó có thể chỉ coi nó là một giấc mơ tầm thường.
Quét mắt nhìn đến xung quanh, Inuyasha đang che phía trên cho Kagome lẫn Rin, cả ba núp phía sau cái cây bị bật hết cả gốc rễ.
Còn Miroku thì cũng che một bên cho Sango đang ôm Shippo trong lòng. Không ngoài dự đoán, cả đám Inuyasha không có bị thương.
Cách trước mặt cậu gần nhất, không phải ai khác chính là gia gia của cậu...Lucas.
Mọi cát bụi gạch đá hay những vật khác, như bị một tấm chắn vô hình cản lại. Không hề gây tổn thương mảy may cho người ở bên trong tí nào.
Đôi mắt Shin không khống chế được, phát ra cường đại sát khí đánh thẳng về phía Lucas.
Nhìn đến sát khí cường đại đánh úp về phía mình, Lucas không cấm nở nụ cười nhạt, ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Shin, rồi từng bước tiếp cận cậu.
Sát khí như xuyên qua Lucas, hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến cậu.
Mặt đối mặt với nhau, Lucas vươn ra tay phải dần chạm vào tóc của Shin.
Khí thế sắc bén từ Shin phát ra đỉnh điểm, lại bị Lucas hoàn toàn bỏ mặc. Ánh mắt Lucas vẫn trầm lặng đến tối đen, hoàn toàn lại một chút ánh sáng cũng không có.
“ Dừng tay!!!”
Nhóm người Inuyasha từ xa, hoảng sợ chạy đến ngăn cản.
Dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Kouga vừa bị đuổi đi, thì kẻ tên là Lucas. Gia gia của Shin vừa nhìn vào mắt Shin, thì cậu ta lại đột nhiên không chút tiếng động ngã xuống.
Đám Inuyasha tuy vẫn ngay từ đầu, nghi ngờ Shin tiếp cận họ là có mục đích gì. Nhưng dần dần cũng không thấy cậu ta làm ra chuyện gì thật xin lỗi với bọn họ. Bất tri bất giác họ, đã coi Shin là đồng bọn tốt của mình rồi.
Vừa ngã xuống Shin, cả đám đều hoảng sợ. Tính lại gần xem thử xem, Shin bị vấn đề gì mà ngất đi. Nhưng khi vừa đến gần, thì bị người tên Lucas này bỗng dưng quay người sang, nhìn lại bọn họ.
Thề có thần linh trên cao, đó là một đôi mắt lỗ trống hắc ám nhất, mà đám người Inuyasha từng được trông thấy.
Không ánh sáng, không tình cảm, không một chút do dự sẽ giết chết bọn họ nếu đến gần Shin hơn nữa.
Hai bên khí thế giằng co, áp lực cả hai đều căng ra hơn cả dây đàn, tùy thời có điểm chạm đến là phát nổ.
Làn da đám người Inuyasha từng chút bị bong ra, máu tươi toác ra từ vết nứt trên da thịt. Không biết ai dẫn đầu, cả đám người đều tránh đi tầm mắt của Lucas.
Khi tránh đi ánh mắt người này, đám người Inuyasha mới mất đi cảm giác đau đớn trên người. Nhưng những vết thương vẫn còn đó, cho bọn họ biết một sự thật phũ phàng.
Bọn họ đều không ở cùng một cái đẳng cấp với người nọ.
Đã từng hãnh diện vì đánh thắng được Kouga, Inuyasha càng không khống chế được khóe môi mình, cười đến bất lực và khó coi.
Bọn họ vẫn...quá yếu.
Áp lực ngay lập tức biến mất, nhóm người Inuyasha cách xa khỏi Lucas. Từng người tìm chỗ ngồi băng bó lại miệng vết thương.
Không chờ bọn họ hòa hoãn lại thì, một luồng áp lực khác từ Shin phát ra.
Thống khổ, đau lòng đến tuyệt vọng rồi cuối cùng là...không cam tâm. Chúng đều từ Shin phát ra, một đám hắc khí từ trong cơ thể Shin cũng cùng nhau bị tống ra ngoài. Mùi hôi thối nồng nặc, làm cẩu yêu Inuyasha có khổ cũng không biết làm sao?
Chẳng lẽ, phải mượn nước hoa của Kagome xịt lên để át bớt cái mùi khủng bố đó? Nói giỡn chắc?
Inuyasha chỉ có thể chảy hai hàng mì sợi nước mắt, mà che mũi lại mà nghĩ.
‘Chắc cậu không phải là yêu quái thảm hại nhất của yêu giới, chết vì bị hun chết đấy chứ??? Quá mất mặt nha’ by Inuyasha. ┭┮﹏┭┮
Trong hắc khí là những mặt tối trong Shin, chúng nó hướng ra xung quanh tấn công những ai ở gần cậu nhất.
Bị ảnh hưởng đầu tiên, vì ở gần Shin nhất là người tên là Lucas kia.
Nhưng không chờ bọn họ suy đoán ra kết cục thì, người kia tay làm cái động tác nắm, kéo ra rồi cắt. Liền mạch một đống động tác, nước chảy mây trôi đến giơ ngón cái khen xinh đẹp.
Đám hắc khí tụ tập lại trên tay Lucas, mơ hồ có thể thấy hình dạng nó giống như một hạt bồ đào màu nâu, giữa hạt giống như nứt ra một đường. Thấp thoáng lại giống như một con mắt, xung quanh có khá nhiều xúc tua đỏ bay múa.
“ Quả ký sinh!!” Miroku tay che miệng, hoảng sợ nói.
“ Quả ký sinh??” Kagome không cấm nghe tên là cảm thấy run sợ, cái tên này thật sự nghe là biết không phải là thứ gì tốt đẹp rồi.
“ Quả ký sinh là thứ quả chỉ có ở địa ngục, trong bộ Vạn quỉ kí lục. Nó tuy không mạnh mẽ gì ngay từ đầu, thậm chí còn không có tí gì uy hiếp với nhóm sinh vật ở địa ngục. Thậm chí cũng nghe nói là loại quả này đã mất tích hơn cả mấy trăm năm nay rồi. Nó là loại quả chuyên ăn sâu bám rễ, sống ký sinh trong cơ thể sinh vật sống. Càng để lâu trong cơ thể, nó sẽ càng kích phát ra ham muốn dục vọng của cơ thể mà nó ký sinh. Và do nó rất nhỏ, lại hành động theo bản năng, nên hầu hết khiến cho cơ thể bị ký sinh hoàn toàn không biết gì cả.” Chậm chạp như nhớ lại những gì liên quan đến quả ký sinh, Miroku càng nói sắc mặt càng trầm lại.
“ Kết cục?? Kết cục ra sao nếu vẫn không phát hiện ra nó?” Kagome mặt đã mất đi màu của huyết sắc, hậu quả nếu vẫn không phát hiện ra nó thật không dám nghĩ tiếp.
“ Kết cục là, kẻ bị ký sinh sẽ trở thành cái vỏ của nó. Tất cả những kí ức hay kĩ năng bản thân, sẽ trở thành cái vỏ hoàn hảo của quả ký sinh.” Miroku hơi cau mài lại nói.
Quả ký sinh, không phải tự nhiên có thể ký sinh vào cơ thể của Shin.
Vậy kẻ nào đã thả quả ký sinh vào cơ thể của Shin???
/242
|