“ Reng
~”
Tiếng chuông tan học vang lên...
“ Hoan hô, được ra về rồi!!! “
“ Uy...Hôm nay qua nhà mình coi siêu nhân điện quang Yaiba không? “
“ Kết thúc buổi học ở trường, lát nữa đến lớp học thêm ngoại ngữ tiếng Anh nữa…Haiz...”
“ Nhanh lên, đến clb sinh hoạt nào…”
Từng nhóm gấu hài tử như ong vỡ tổ, chạy ùa ra sân trường. Có nhiều đứa tụ tập lại với nhau, tiếng cười đùa rôm rả. Cũng có đứa không để ý đến xung quanh, tự làm việc riêng của mình…
Khu vực lớp 5-e, ban 3, các nhóm hài tử ríu rít sắp xếp cặp vở, chuẩn bị ra về.
Shindou Hikaru thì giúp mang theo cặp sách của Lucas đến phòng y tế. Qua hết dãy hành lang bên phải, rồi xuống cầu thang là sẽ đến phòng y tế của trường. Nếu bình thường cậu cũng có thể, đi theo lối cầu thang ở giữa, trực tiếp lên đến bên cạnh phòng y tế, như vậy sẽ gần hơn. Nhưng có lẽ do ảnh hưởng của các hài tử khác, khi kể về 7 điều kì lạ trong trường, khiến cậu cũng đâm ra có ác cảm, khi đi ngang qua dãy cầu thang hành lang ở giữa. Mỗi khi đi ngang qua đó, Shindou Hikaru đều có cảm giác lành lạnh sau gáy…
( 7 điều kì lạ trong trường tiểu học Hase: Phòng vệ sinh nữ dãy cuối cùng là nơi trú ngụ của Sadako, công tắc thoát nước luôn không sử dụng được. Buổi tối ở phòng y tế, bức tượng hình về cấu trúc cơ thể người sẽ biết chuyển động. Tối khuya, 12 giờ đêm, đàn piano ở phòng âm nhạc sẽ cất tiếng đàn trong đêm. Dãy hành lang cầu thanh ở giữa, khi đi lên ta đếm được 17 bậc thang, nhưng khi đi xuống thì chỉ còn 16 bậc. Bức tranh chân dung nàng Monalisa ở phòng triển lãm, mỗi buổi chiều sẽ nở một nụ cười khác nhau. Ở cuối dãy ban 1 lớp 5-a, trong danh sách học sinh chỉ có 34 người, nhưng luôn luôn lại dư ra 1 bộ bàn ghế không ai sử dụng đến. Phòng hội họa, khi sử dụng xong sẽ được dọn dẹp sạch sẽ và khóa lại, nhưng qua ngày hôm sau sẽ có hai bức tượng kì lạ luôn đưa mặt lại gần nhau, tư thế sắp kiss. Mỗi bức tượng đều nặng hơn 50kg, một người bình thường rất khó di chuyển mà không để lại dấu vết gì trên sàn nhà.)
“ Cộc..cộc..cộc..”
Nhanh chóng đến phòng y tế, Shindou Hikaru gõ cửa phòng trước.
Nhưng không có ai đáp lại.
Trời đã ngả về chiều, từng tia ánh sáng nhỏ chiếu qua khung cửa sổ, ánh lên trước cửa phòng y tế. Cảnh tượng đẹp đẽ mà nhẹ nhàng, nhưng Shindou Hikaru lại không có tâm tư nào để chú ý đến vẻ đẹp đó. Cậu không muốn đến gần cầu thang hành lang ở giữa lúc này, mà lại ngặt một nỗi. Nơi phòng y tế, lại cách hành lang ở giữa rất gần…chỉ cần vài bước là tới
~“ Uy...Lucas dậy đi, tớ mang cặp qua cho cậu nè…”
Cố gắng loại bỏ những ý nghĩ không tốt, Shindou Hikaru lớn tiếng la to lên. Vừa để người bên trong có thể nghe thấy, cũng là vừa để cổ vũ bản thân mình...không sợ…( Tội nghiệp bé con, run rồi…)
“ Tớ mở cửa vô đó nha
”
Vẫn không có tiếng ai đáp lại cả. Shindou Hikaru không hiểu sao, có cảm giác như có ai đó đang nhìn cậu chằm chằm. Mồ hôi tay không tự chủ chảy ra, có chút ánh nước đang dao động trong hốc mắt cậu. Shindou Hikaru nuốt một ngụm nước miếng, tay vươn ra chạm vào nắm tay trên cửa…
Xoay…cửa phòng y tế.
Và mở ra.
Bỗng!!!!
“ Á a a a a a a a “
Shindou Hikaru hét lên một tiếng thảm thiết…như heo bị thọc tiết...
“ Uy...đừng hét lên nữa, là tớ Lucas đây mà. Làm sao bỗng nhiên hét lên như thế?”
Để tránh cho việc lỗ tai của mình bị tra tấn thêm. Lucas nhanh tay bịt kín lỗ tai của mình lại...Trên đầu đổ ba giọt mồ hôi…Shindou Hikaru không chỉ có năng khiếu cờ vây cực mạnh, mà tài năng Opera cũng đủ đáng sợ...ma chê quỉ khóc. Đến người tinh thần mạnh mẽ như cậu đây, mà còn cảm thấy lỗ tai mình lùng bùng là hiểu.
“ Chết tiệt Lucas!!! Cậu làm cái quái gì mà chộp sau lưng tớ hả???” Shindou Hikaru nước mắt lưng tròng, rống thẳng vào mặt Lucas.
“ A..a, xin lỗi nha Hikaru. Tại thấy cậu tự nhiên trước phòng y tế, lại ngẩn người tò te ra đó…” Lucas sờ tay sau gáy, cười cười xin lỗi nói.
“ Cậu làm mình hết hồn, chỉ xin lỗi không thì sao được à...Cậu phải bao mình 1 suất Combo gà rán KFC…” Shindou Hikaru lau một chút nước mắt mới chảy ra. Nhìn Lucas chằm chằm, nếu không đồng ý thì sẽ có xu hướng không bỏ qua cho Lucas.
“ Rồi rồi...Không có vấn đề gì. Một suất combo KFC cho con nít và tặng thêm cho cậu, 1 phần kem bốn mùa trái cây luôn. Được chưa nè!!!” Lucas choàng tay qua vai Shindou Hikaru, lém lỉnh cười. Bật ngón tay OK.
“ Thiệt hả?? Woa kem bốn mùa trái cây. Tớ có nghe nói món mới đó ngon lắm thì phải.”
“ Ừm...Đúng vậy. Đang có chương trình mua 1 tặng 1, sẽ diễn ra trong ba ngày tung ra sản phẩm mới. Tớ cũng chưa ăn thử, nhưng nghe nói ngon lắm. Đi ăn thôi.” Lucas làm ra vẻ mặt thèm ăn, nghiêm túc nói cho Shindou Hikaru nghe, chương trình khuyến mãi mới.
“ Oa. Cảm ơn nha Lucas. Lần sau tớ sẽ bao cậu ăn Oden ở gần nhà tớ, nơi đó vừa rẻ lại vừa ngon nữa.” Shindou Hikaru cười toe toét, khoe ra nguyên hàm răng sáng bóng của cậu.
Hai người bạn nhỏ cùng nhìn nhau, cười ấm áp và vui vẻ.
Khi đi ngang qua khu vực cầu thang hành lang ở giữ. Lucas ánh mắt rét lạnh, sát khí của cậu tập trung nơi phía dưới hành lang cầu thang đó. Rồi nhẹ biến mất. Dám có ý đồ với Shindou Hikaru...Hừm...
Ở lúc thân ảnh hai người bạn nhỏ đi mất, một khuôn mặt đáng sợ của một bé gái nhô ra, nhìn về hướng nơi Shindou Hikaru và Lucas biến mất. Không có hốc mắt, khóe miệng vểnh lên như thể, phát hiện ra một món đồ chơi thú vị vậy.
-----------Ta là đường phân tuyến. Hai người bạn nhỏ đi ăn KFC----------
“ Oa. Tớ từng cùng gia đình hay ăn KFC ở đây nà. Nhưng cũng không phải lúc nào cũng thường xuyên ăn. Chỉ khi sinh nhật hay năm mới, tớ mới được ăn gà rán thôi. Cậu có đủ tiền không? Hay tớ hùm vô thêm nha, hai đứa mình kêu phần Combo 2 này nè. Có hai phần cơm đùi gà nhỏ và 2 ly coca nhỏ, lại có thêm 1 phần khoai tây nghiền cỡ vừa nữa. Có lợi hơn cái kia, chỉ có cơm và soup” Nhìn thật kĩ hai phần Combo tự chọn trước mặt. Shindou Hikaru chỉ ra chọn loại combo thứ 2, tuy đùi gà nhỏ hơn một tí nhưng lại có thêm một phần khoai tây nghiền, thì sẽ được lợi nhiều hơn.
( Người Nhật Bản hay có truyền thống, năm mới sẽ cùng gia đình đi ăn gà rán KFC đầu năm. Thường thường những dịp đó, mấy tiệm gà rán KFC luôn luôn trong tình trạng giờ cao điểm. Tức không đủ chỗ ngồi.)
“ Ừm. Không cần đâu, tớ quét thẻ là được rồi. Cậu đi kiếm chỗ ngồi trước đi, tớ đi gọi món. Vậy, thống nhất là phần combo 2 nha. Tớ sẽ gọi thêm kem bốn mùa trái cây luôn, ăn xong gà rán thì tụi mình ra lãnh kem sau.” Đưa cặp cho Shindou Hikaru, Lucas móc ra trong người 2 chiếc thẻ.
“ OK.”
“ Đây là thẻ thành viên Vàng, ăn KFC sẽ được giảm giá 30%. Em trai muốn thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?” Người phục vụ vừa nói vừa tiếp nhận 2 chiếc thẻ từ Lucas đưa qua. Khóe miệng hơi giật giật, nội tâm thì...đau a đau. Con nhà giàu có khác, người nghèo thì trả bằng tiền mặt, mấy cậu ấm cô chiêu thì toàn quét thẻ...Người với người, thật không công bằng
“ Làm phiền chị, thanh toán qua thẻ dùm…” Lucas lịch sự nói với người phục vụ.
“ Xin chờ trong giây lát… Số thứ tự và biên lai của cậu đây. Cho gửi 2 phần cơm đùi gà nhỏ, 2 ly coca nhỏ và phần khoai tây nghiền loại vừa. Lát ăn xong, xin đưa biên lai để lãnh kem...Cảm ơn quí khách.” Người phục vụ với tố chất chuyên nghiệp, sẽ không làm phật lòng khách hàng của mình, cho dù đó có là một người khách khó tính.
Vừa ăn, Lucas cũng phải công nhận gà rán KFC, thật sự ăn rất ngon. Trước khi áo một lớp bột chiên xù bên ngoài, những miếng gà đã được phủ trước một lớp muối tiêu bên trong. Khi chiên giòn miếng gà, nhờ có một lớp muối, sẽ hút bớt một phần dầu mỡ từ bên trong ra, không ảnh hưởng đến lớp bột bên ngoài. Nên khi cắn một miếng gà KFC đúng chất lượng, sẽ không gây cảm giác ngấy và khó chịu, vì chất béo...
Về phần thẻ thành viên Vàng, thì phải cảm ơn Itachi ca ca. Người yêu thích món kem việt quất và bánh khoai chiên ở đây…( Itachi chắc chắn có thuộc tính ăn hàng và cuồng mua sắm…toàn đồ ngọt)
Trong khi đang ăn, Lucas nhìn thấy, có một người kì lạ đi vào trong cửa hàng. Nói tại sao lại là người kì lạ...Bởi vì, hình như chỉ có mình cậu là nhìn thấy được người đó. Và nếu không có gì sai sót, hình như Lucas cậu, lại có vinh hạnh được gặp Tử thần ở một khoảng cách cực gần...
Anh ta mặc một bộ áo măng-tô đen, có mũ chụp kín khuôn mặt, quần jean đen rách đầu gối, giày bốt cao cũng màu đen luôn. Từ đầu đến chân, tất cả đều đen thui. Đặc biệt, anh ta còn mang theo bên mình, một cái lưỡi hái khá to, có hình đầu lâu ở phần đầu và cuối lưỡi hái.
Anh ta đang đứng phía sau một người thanh niên trẻ tuổi, khá mập mạp và lôi thôi.
Người thanh niên trẻ tuổi đang vừa ăn đùi gà một cách ngấu nghiến, hai tay đầy dầu mỡ lướt nhanh trên laptop. Như một nhà nghệ thuật gia.
Nhìn trước mặt người trẻ tuổi. Vị Tử thần lại móc ra trên tay một cái Smartphone màu đen, hình như đang dò tìm thứ gì đó.
Khi tìm được thứ đó rồi, lưỡi hái Tử thần đặt ngay cổ người thanh niên trẻ tuổi đó. Và...làm động tác.
Cắt…
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương xin thưởng thêm cho ta NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta không từ chối đâu----------
Cảm ơn [email protected] đã tặng Tác ta Kim đậu. Năm mới chúc Bác an khang, thịnh vượng!!!
Gia đình luôn gặp nhiều may mắn!!!
~”
Tiếng chuông tan học vang lên...
“ Hoan hô, được ra về rồi!!! “
“ Uy...Hôm nay qua nhà mình coi siêu nhân điện quang Yaiba không? “
“ Kết thúc buổi học ở trường, lát nữa đến lớp học thêm ngoại ngữ tiếng Anh nữa…Haiz...”
“ Nhanh lên, đến clb sinh hoạt nào…”
Từng nhóm gấu hài tử như ong vỡ tổ, chạy ùa ra sân trường. Có nhiều đứa tụ tập lại với nhau, tiếng cười đùa rôm rả. Cũng có đứa không để ý đến xung quanh, tự làm việc riêng của mình…
Khu vực lớp 5-e, ban 3, các nhóm hài tử ríu rít sắp xếp cặp vở, chuẩn bị ra về.
Shindou Hikaru thì giúp mang theo cặp sách của Lucas đến phòng y tế. Qua hết dãy hành lang bên phải, rồi xuống cầu thang là sẽ đến phòng y tế của trường. Nếu bình thường cậu cũng có thể, đi theo lối cầu thang ở giữa, trực tiếp lên đến bên cạnh phòng y tế, như vậy sẽ gần hơn. Nhưng có lẽ do ảnh hưởng của các hài tử khác, khi kể về 7 điều kì lạ trong trường, khiến cậu cũng đâm ra có ác cảm, khi đi ngang qua dãy cầu thang hành lang ở giữa. Mỗi khi đi ngang qua đó, Shindou Hikaru đều có cảm giác lành lạnh sau gáy…
( 7 điều kì lạ trong trường tiểu học Hase: Phòng vệ sinh nữ dãy cuối cùng là nơi trú ngụ của Sadako, công tắc thoát nước luôn không sử dụng được. Buổi tối ở phòng y tế, bức tượng hình về cấu trúc cơ thể người sẽ biết chuyển động. Tối khuya, 12 giờ đêm, đàn piano ở phòng âm nhạc sẽ cất tiếng đàn trong đêm. Dãy hành lang cầu thanh ở giữa, khi đi lên ta đếm được 17 bậc thang, nhưng khi đi xuống thì chỉ còn 16 bậc. Bức tranh chân dung nàng Monalisa ở phòng triển lãm, mỗi buổi chiều sẽ nở một nụ cười khác nhau. Ở cuối dãy ban 1 lớp 5-a, trong danh sách học sinh chỉ có 34 người, nhưng luôn luôn lại dư ra 1 bộ bàn ghế không ai sử dụng đến. Phòng hội họa, khi sử dụng xong sẽ được dọn dẹp sạch sẽ và khóa lại, nhưng qua ngày hôm sau sẽ có hai bức tượng kì lạ luôn đưa mặt lại gần nhau, tư thế sắp kiss. Mỗi bức tượng đều nặng hơn 50kg, một người bình thường rất khó di chuyển mà không để lại dấu vết gì trên sàn nhà.)
“ Cộc..cộc..cộc..”
Nhanh chóng đến phòng y tế, Shindou Hikaru gõ cửa phòng trước.
Nhưng không có ai đáp lại.
Trời đã ngả về chiều, từng tia ánh sáng nhỏ chiếu qua khung cửa sổ, ánh lên trước cửa phòng y tế. Cảnh tượng đẹp đẽ mà nhẹ nhàng, nhưng Shindou Hikaru lại không có tâm tư nào để chú ý đến vẻ đẹp đó. Cậu không muốn đến gần cầu thang hành lang ở giữa lúc này, mà lại ngặt một nỗi. Nơi phòng y tế, lại cách hành lang ở giữa rất gần…chỉ cần vài bước là tới
~“ Uy...Lucas dậy đi, tớ mang cặp qua cho cậu nè…”
Cố gắng loại bỏ những ý nghĩ không tốt, Shindou Hikaru lớn tiếng la to lên. Vừa để người bên trong có thể nghe thấy, cũng là vừa để cổ vũ bản thân mình...không sợ…( Tội nghiệp bé con, run rồi…)
“ Tớ mở cửa vô đó nha
”
Vẫn không có tiếng ai đáp lại cả. Shindou Hikaru không hiểu sao, có cảm giác như có ai đó đang nhìn cậu chằm chằm. Mồ hôi tay không tự chủ chảy ra, có chút ánh nước đang dao động trong hốc mắt cậu. Shindou Hikaru nuốt một ngụm nước miếng, tay vươn ra chạm vào nắm tay trên cửa…
Xoay…cửa phòng y tế.
Và mở ra.
Bỗng!!!!
“ Á a a a a a a a “
Shindou Hikaru hét lên một tiếng thảm thiết…như heo bị thọc tiết...
“ Uy...đừng hét lên nữa, là tớ Lucas đây mà. Làm sao bỗng nhiên hét lên như thế?”
Để tránh cho việc lỗ tai của mình bị tra tấn thêm. Lucas nhanh tay bịt kín lỗ tai của mình lại...Trên đầu đổ ba giọt mồ hôi…Shindou Hikaru không chỉ có năng khiếu cờ vây cực mạnh, mà tài năng Opera cũng đủ đáng sợ...ma chê quỉ khóc. Đến người tinh thần mạnh mẽ như cậu đây, mà còn cảm thấy lỗ tai mình lùng bùng là hiểu.
“ Chết tiệt Lucas!!! Cậu làm cái quái gì mà chộp sau lưng tớ hả???” Shindou Hikaru nước mắt lưng tròng, rống thẳng vào mặt Lucas.
“ A..a, xin lỗi nha Hikaru. Tại thấy cậu tự nhiên trước phòng y tế, lại ngẩn người tò te ra đó…” Lucas sờ tay sau gáy, cười cười xin lỗi nói.
“ Cậu làm mình hết hồn, chỉ xin lỗi không thì sao được à...Cậu phải bao mình 1 suất Combo gà rán KFC…” Shindou Hikaru lau một chút nước mắt mới chảy ra. Nhìn Lucas chằm chằm, nếu không đồng ý thì sẽ có xu hướng không bỏ qua cho Lucas.
“ Rồi rồi...Không có vấn đề gì. Một suất combo KFC cho con nít và tặng thêm cho cậu, 1 phần kem bốn mùa trái cây luôn. Được chưa nè!!!” Lucas choàng tay qua vai Shindou Hikaru, lém lỉnh cười. Bật ngón tay OK.
“ Thiệt hả?? Woa kem bốn mùa trái cây. Tớ có nghe nói món mới đó ngon lắm thì phải.”
“ Ừm...Đúng vậy. Đang có chương trình mua 1 tặng 1, sẽ diễn ra trong ba ngày tung ra sản phẩm mới. Tớ cũng chưa ăn thử, nhưng nghe nói ngon lắm. Đi ăn thôi.” Lucas làm ra vẻ mặt thèm ăn, nghiêm túc nói cho Shindou Hikaru nghe, chương trình khuyến mãi mới.
“ Oa. Cảm ơn nha Lucas. Lần sau tớ sẽ bao cậu ăn Oden ở gần nhà tớ, nơi đó vừa rẻ lại vừa ngon nữa.” Shindou Hikaru cười toe toét, khoe ra nguyên hàm răng sáng bóng của cậu.
Hai người bạn nhỏ cùng nhìn nhau, cười ấm áp và vui vẻ.
Khi đi ngang qua khu vực cầu thang hành lang ở giữ. Lucas ánh mắt rét lạnh, sát khí của cậu tập trung nơi phía dưới hành lang cầu thang đó. Rồi nhẹ biến mất. Dám có ý đồ với Shindou Hikaru...Hừm...
Ở lúc thân ảnh hai người bạn nhỏ đi mất, một khuôn mặt đáng sợ của một bé gái nhô ra, nhìn về hướng nơi Shindou Hikaru và Lucas biến mất. Không có hốc mắt, khóe miệng vểnh lên như thể, phát hiện ra một món đồ chơi thú vị vậy.
-----------Ta là đường phân tuyến. Hai người bạn nhỏ đi ăn KFC----------
“ Oa. Tớ từng cùng gia đình hay ăn KFC ở đây nà. Nhưng cũng không phải lúc nào cũng thường xuyên ăn. Chỉ khi sinh nhật hay năm mới, tớ mới được ăn gà rán thôi. Cậu có đủ tiền không? Hay tớ hùm vô thêm nha, hai đứa mình kêu phần Combo 2 này nè. Có hai phần cơm đùi gà nhỏ và 2 ly coca nhỏ, lại có thêm 1 phần khoai tây nghiền cỡ vừa nữa. Có lợi hơn cái kia, chỉ có cơm và soup” Nhìn thật kĩ hai phần Combo tự chọn trước mặt. Shindou Hikaru chỉ ra chọn loại combo thứ 2, tuy đùi gà nhỏ hơn một tí nhưng lại có thêm một phần khoai tây nghiền, thì sẽ được lợi nhiều hơn.
( Người Nhật Bản hay có truyền thống, năm mới sẽ cùng gia đình đi ăn gà rán KFC đầu năm. Thường thường những dịp đó, mấy tiệm gà rán KFC luôn luôn trong tình trạng giờ cao điểm. Tức không đủ chỗ ngồi.)
“ Ừm. Không cần đâu, tớ quét thẻ là được rồi. Cậu đi kiếm chỗ ngồi trước đi, tớ đi gọi món. Vậy, thống nhất là phần combo 2 nha. Tớ sẽ gọi thêm kem bốn mùa trái cây luôn, ăn xong gà rán thì tụi mình ra lãnh kem sau.” Đưa cặp cho Shindou Hikaru, Lucas móc ra trong người 2 chiếc thẻ.
“ OK.”
“ Đây là thẻ thành viên Vàng, ăn KFC sẽ được giảm giá 30%. Em trai muốn thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt?” Người phục vụ vừa nói vừa tiếp nhận 2 chiếc thẻ từ Lucas đưa qua. Khóe miệng hơi giật giật, nội tâm thì...đau a đau. Con nhà giàu có khác, người nghèo thì trả bằng tiền mặt, mấy cậu ấm cô chiêu thì toàn quét thẻ...Người với người, thật không công bằng
“ Làm phiền chị, thanh toán qua thẻ dùm…” Lucas lịch sự nói với người phục vụ.
“ Xin chờ trong giây lát… Số thứ tự và biên lai của cậu đây. Cho gửi 2 phần cơm đùi gà nhỏ, 2 ly coca nhỏ và phần khoai tây nghiền loại vừa. Lát ăn xong, xin đưa biên lai để lãnh kem...Cảm ơn quí khách.” Người phục vụ với tố chất chuyên nghiệp, sẽ không làm phật lòng khách hàng của mình, cho dù đó có là một người khách khó tính.
Vừa ăn, Lucas cũng phải công nhận gà rán KFC, thật sự ăn rất ngon. Trước khi áo một lớp bột chiên xù bên ngoài, những miếng gà đã được phủ trước một lớp muối tiêu bên trong. Khi chiên giòn miếng gà, nhờ có một lớp muối, sẽ hút bớt một phần dầu mỡ từ bên trong ra, không ảnh hưởng đến lớp bột bên ngoài. Nên khi cắn một miếng gà KFC đúng chất lượng, sẽ không gây cảm giác ngấy và khó chịu, vì chất béo...
Về phần thẻ thành viên Vàng, thì phải cảm ơn Itachi ca ca. Người yêu thích món kem việt quất và bánh khoai chiên ở đây…( Itachi chắc chắn có thuộc tính ăn hàng và cuồng mua sắm…toàn đồ ngọt)
Trong khi đang ăn, Lucas nhìn thấy, có một người kì lạ đi vào trong cửa hàng. Nói tại sao lại là người kì lạ...Bởi vì, hình như chỉ có mình cậu là nhìn thấy được người đó. Và nếu không có gì sai sót, hình như Lucas cậu, lại có vinh hạnh được gặp Tử thần ở một khoảng cách cực gần...
Anh ta mặc một bộ áo măng-tô đen, có mũ chụp kín khuôn mặt, quần jean đen rách đầu gối, giày bốt cao cũng màu đen luôn. Từ đầu đến chân, tất cả đều đen thui. Đặc biệt, anh ta còn mang theo bên mình, một cái lưỡi hái khá to, có hình đầu lâu ở phần đầu và cuối lưỡi hái.
Anh ta đang đứng phía sau một người thanh niên trẻ tuổi, khá mập mạp và lôi thôi.
Người thanh niên trẻ tuổi đang vừa ăn đùi gà một cách ngấu nghiến, hai tay đầy dầu mỡ lướt nhanh trên laptop. Như một nhà nghệ thuật gia.
Nhìn trước mặt người trẻ tuổi. Vị Tử thần lại móc ra trên tay một cái Smartphone màu đen, hình như đang dò tìm thứ gì đó.
Khi tìm được thứ đó rồi, lưỡi hái Tử thần đặt ngay cổ người thanh niên trẻ tuổi đó. Và...làm động tác.
Cắt…
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
-----------Cuối chương xin thưởng thêm cho ta NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta không từ chối đâu----------
Cảm ơn [email protected] đã tặng Tác ta Kim đậu. Năm mới chúc Bác an khang, thịnh vượng!!!
Gia đình luôn gặp nhiều may mắn!!!
/242
|