“ Leng keng!”
Tiếng chuông cửa ngân vang báo, có khách hàng tiến bước vào trong.
Khác với tiếng chuông của “duyên phận con rối” cửa hàng, thuần một sắc thanh túy nhộn nhịp vui tai.
Thanh âm chuông cửa của hiệu sách cũ, chỉ mang nét cổ nhã trầm ngâm và...già cỗi.
Không đợi Pluto làm ra phản ứng, một giọng nói già nua vang lên.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Một lão giả lưng còng xuống, ánh mắt vẩn đục, ảm đạm không ánh sáng.
Không phải.
Ngay từ khi bắt đầu, Pluto đã biết người này...chỉ là một người đã chết.
Đây chỉ là một túi da hình người, hoạt động chủ yếu phải nhờ vào sự điều khiển của người ở phía sau.
Xuất phát từ sự lễ phép ở địa bàn người khác, Pluto cũng nhẹ nhàng đáp lại “con rối” già.
“ Ta tới...chỉ vì muốn tìm hiểu những cuốn sách chứa đựng nhiều trí tuệ của các bậc hiền triết để lại cho đời.”
“ Ủm???”
Con rối già nua, trong giọng kinh hô lộ ra sự nghi hoặc.
Không chờ cho lời nói của con rối già nua phát ra.
“ Leng keng!!”
Lại một tiếng mở cửa nữa vang lên, không khí trì trệ giữa hai người bị phá hủy.
“ A? Đây là đâu???”
Một người trẻ tuổi xuất hiện, cậu ta chỉ khoảng 18, 19 tuổi. Mặc quần Jean đen rách gối, áo phông màu vàng cam, tóc cũng nhuộm thành màu vàng cam tuốt.
Chín phần mười là một người trẻ tuổi.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Vẫn phong cách nói chuyện dễ khơi dậy nên cảm giác thần bí cho người phía đối diện.
Pluto cũng đã chắc chắn trăm phần trăm, kẻ này chỉ là một con rối đã được đặt sẵn ra…chỉ đợi người trẻ tuổi kia nói ra ước muốn của mình.
Thông qua phương pháp nào đó, truyền đạt lại cho chủ nhân của mình. Tùy theo từng phương án, sẽ có nhiều cách xử lý khác nhau.
“ Ể??? Đây là đâu thế này?? Không phải ta đang ở trên đường cái lớn sao? Tại sao ta lại xuất hiện ở đây thế này???”
Người trẻ tuổi ánh mắt từ một phút trước mê man, rồi lại rất nhanh lấy lại ánh sáng. Một mặt cảnh giác nhìn xung quanh, mặt còn lại...tràn đầy ý nghĩ bất thiện nhìn chằm chằm vào Pluto và con rối già nọ.
Ai biểu, khi cậu lấy lại được ý thức...chỉ thấy trước mặt mình có hai kẻ khả nghi đang đứng gần cậu...và nhìn cậu thật quái dị.
Con rối già vẫn thái độ thong dong bình tĩnh, thậm chí ẩn ẩn bên môi...là một nụ cười bí hiểm!
Còn Pluto...đơn giản chỉ là xem cậu ta nhiều hơn hai mắt rồi thôi.
Kẻ đáng thương...lại xui xẻo.
Nhìn người trẻ tuổi trước mắt, Pluto chỉ yên lặng nhắm lại hai mắt của mình. Tay không dấu vết...che lại cái mũi.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Vẫn lặp lại câu nói cũ, con rối già tròng mắt đen tối lại có chút ít tia sáng chợt lóe qua rất nhanh.
Khi người trẻ tuổi ánh mắt nghi ngờ càng thêm dày đặc thì…
“ Cậu hay có những lúc cơ thể mất đi khống chế, giấc ngủ luôn gặp nhiều ác mộng. Đặc biệt là gần đây nhất tháng này, khi cậu đang nói chuyện với bạn bè và những người xung quanh cậu….có đôi khi cậu lại bị mất đi quyền điều khiển cơ thể của mình…”
Con rối già vẫn không nhanh không chậm gợi lên sự tò mò đối với người trẻ tuổi trước mắt.
Có vẻ như quá bất ngờ và kinh hách, khi chuyện bí mật của mình bị một kẻ xa lạ vạch trần.
Người trẻ tuổi hơi cứng lại thân thể, rồi lại đỏ mặt lên...vì tức giận.
“ Ông...theo dõi ta?”
Không khí chợt trở nên nặng nề...đình trệ.
“ Người trẻ tuổi...ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Con rối già khô khốc hộc ra mấy chữ rồi không nói nữa.
Qua một khoảng thời gian hơn 10 phút sau. Người trẻ tuổi ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào con rối già...còn một thân ảnh nữa ngồi trên xe lăn...bị người trẻ tuổi tự động bỏ qua sự tồn tại.
Chỉ là kẻ tàn tật...không có uy hiếp.
Bị coi như người vô hình, Pluto không có biểu hiện gì tỏ vẻ phản cảm đối với sự vô lễ của người thanh niên trẻ đối với anh.
Đối với kẻ ngu dốt lại kiêu căng...thật sự không cần để ý làm chi cho khổ cực.
Pluto tự mình điều khiển xe lăn đến hàng kệ sách cũ xem xem một chút.
“ Đề luyện tinh thần lực sơ cấp!”
“ Truyền thuyết về bí ẩn kim tự tháp!”
“ Thế giới song song và định luật xuyên không???”
“ Giả kim thuật tự điển!”
“ Thế giới và tôi.”
“ Người trở về từ cõi âm!!”
“ Và...dược điển!!”
Kệ sách chỉ có thể hình dung bằng một chữ…
Loạn a
~~Không theo thứ tự, không theo danh mục, thậm chí cũng không theo bất kỳ chủ đề nào.
Nhưng được cái phong phú tri thức và đa dạng nhiều chủng loại sách khác nhau.
Trong lúc đó, không biết con rối già cùng người trẻ tuổi kia nói gì. Cả hai nhanh chóng đạt được đến mục đích chung.
Không có Pluto người ngoài cuộc, con rối già càng thêm yên tâm. Phát huy miệng lưỡi của mình, làm cho người trẻ tuổi kia...rất nhanh cùng con rối già đạt thành giao dịch nào đó.
Pluto bên ngoài có vẻ như không để ý đến xung quanh...nhưng quanh thân anh luôn ẩn ẩn điều ra một bộ phận ở giữa cảnh giác mọi thứ gần xung quanh mình.
“ Vị công tử này...nếu đã đến đây. Xin cho ta được làm người tiếp đón quí công tử đây.”
Một giọng nói dễ nghe du dương độc thuộc về nữ tử kéo lại một bên đang quan sát các loại sách cổ Pluto.
Nữ tử trước mắt, tóc đen dài qua eo khuôn mặt tinh tế trắng nõn hình trứng chim bầu bĩnh. Cộng thêm trên người nữ tử bộ kimono nhiều màu sắc thập phần sang quí, cử chỉ thong dong bên môi lúc ẩn hiện tia tươi cười.
Nhưng thật đáng tiếc...nụ cười ấy lại không đạt tới đáy mắt.
Cho thấy người con gái này...rất thâm trầm, bí ẩn.
Một bộ dáng người trẻ tuổi nữ tử, nhưng lại làm cho Pluto cảm thấy có chỗ nào đó...không ổn.
Quá thâm trầm tĩnh lặng...giống như...một người đã nhìn thấu được mọi thứ...là ánh mắt của người chết.
Giật mình với suy nghĩ của mình, Pluto đành thở dài lắc đầu…
Anh thật vô tội, anh thật chỉ muốn tìm kiếm sách hay. Chứ anh thật sự không muốn tìm hiểu những nơi kì quái, linh dị a
~Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi đánh giá xong mĩ nữ trước mặt, đối với đối phương không phù hợp khí chất tuổi tác. Pluto tự động gạt bỏ chúng sang một bên...miễn.
Không ảnh hưởng gì đến anh là được.
“ Nhìn được? Đã lâu không có ai, có thân phận đặc biệt ghé qua nơi đây của thiếp thân. Công tử...thật sự rất đặc biệt nha ~~”
Ánh mắt mang ba phần tò mò, ba phần thưởng thức...và bốn phần chiếm hữu dục nồng đậm đang dùng ánh mắt ‘càn quét’ Pluto đánh giá một vòng ‘người’ trước mắt mình.
“ Sách rất thú vị, thật không ngờ ở nơi đây cũng có loại sách này ~~”
Pluto không thèm để ý đến ánh mắt muốn nuốt chửng anh của người nữ tử lạ, giọng anh mang theo nồng đậm giễu cợt nói.
“ Hửm???” Nữ tử giọng nghi hoặc.
Khẽ liếc mắt, nhìn một cái sách trên tay Pluto.
Vừa liếc qua...ba chữ chói mắt đập vào mặt nàng.
Xuân Cung Đồ
~~“ Khụ khụ khụ
”
Kém bị nước miếng của mình sặc chết, nữ tử khóe mắt rung rẩy. Mặt trứng ngỗng mang lên một tia túng quẫn xấu hổ.
“ Cái này...cũng là sách à. Dù sao chỗ của ta cũng là nơi tập hợp kiến thức. ‘Sách’ đó dù sao…cũng là sách ~” Giọng nói hơi chút hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng chấn tỉnh nói.
“ A ~” Pluto chỉ cười khẩy, phát ra một âm tiết không rõ ý vị.
“ Không nói cái này, nơi của ta không chỉ có sách không. Nơi đây cũng là nơi thực hiện những ước muốn, yêu cầu của ‘những’ người ‘cần’ chúng. Công tử...thứ ngài mong muốn ‘đã’ tìm được?” Rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, nữ tử hơi gợi lên tia cười nhợt nhạt nói.
“ Ta xem xem đã.” Tiếp tục đánh giá những cuốn sách này, Pluto khẽ vẫy tay.
Một loạt năm cuốn sách rơi vào tay anh.
Giấc mơ tiên đoán!!
Đạo!!
Dược điển tiên giới!!
Thế giới người chết!!
Và…’Cách tạo mối quan hệ tốt với mọi người!!’
Nhìn vào tựa đề bốn cuốn sách mà Pluto chọn, nữ tử khóe mắt giựt giựt một chút...vô ngữ.
Bốn cuốn sách trước có thể hiểu được...nhưng...cuốn cuối cùng thì…
Thật vô ngữ giải thích.
“ Quy củ chỉ được phép chọn một cuốn sách. Sau đó chỗ ta sẽ tự động chép ra một cuốn bản photo cho ngài. Giá cả…” Mặt vô biểu tình, nữ tử nói.
“ Khoan đã. Ai nói ta sẽ lấy sách về?” Pluto không để nữ tử nói hết câu, lập tức cắt ngang.
“???”
“ Cho ta một nơi yên tĩnh là được.”
“...”
“ Ta đã tìm được cách giữ liên hệ vĩnh viễn với nơi đây. Ta cũng không nghĩ sẽ chỉ tới đây một lần ~” Pluto mắt mang ý cười nói.
“ Thật sự?” Nữ tử nghi hoặc hỏi.
“ Thật sự.”
Pluto cũng đáp lại nữ tử nghi hoặc, bằng giọng nói bình tĩnh chắc nịt.
“ Được.” Hơi cắn cắn môi, nữ tử lâm vào một hồi trầm tư nói.
Tuy rằng không hợp quy củ...nhưng quy củ...không phải chuyên đặt ra để bị phá vỡ đó sao?
Chỉ mới lần đầu gặp gỡ...nhưng...thật mong...mối liên hệ này...sẽ được kéo dài...thật lâu.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Ra chương mới, lâu lắm không viết lại, sượng tay quá!!!
Tiếng chuông cửa ngân vang báo, có khách hàng tiến bước vào trong.
Khác với tiếng chuông của “duyên phận con rối” cửa hàng, thuần một sắc thanh túy nhộn nhịp vui tai.
Thanh âm chuông cửa của hiệu sách cũ, chỉ mang nét cổ nhã trầm ngâm và...già cỗi.
Không đợi Pluto làm ra phản ứng, một giọng nói già nua vang lên.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Một lão giả lưng còng xuống, ánh mắt vẩn đục, ảm đạm không ánh sáng.
Không phải.
Ngay từ khi bắt đầu, Pluto đã biết người này...chỉ là một người đã chết.
Đây chỉ là một túi da hình người, hoạt động chủ yếu phải nhờ vào sự điều khiển của người ở phía sau.
Xuất phát từ sự lễ phép ở địa bàn người khác, Pluto cũng nhẹ nhàng đáp lại “con rối” già.
“ Ta tới...chỉ vì muốn tìm hiểu những cuốn sách chứa đựng nhiều trí tuệ của các bậc hiền triết để lại cho đời.”
“ Ủm???”
Con rối già nua, trong giọng kinh hô lộ ra sự nghi hoặc.
Không chờ cho lời nói của con rối già nua phát ra.
“ Leng keng!!”
Lại một tiếng mở cửa nữa vang lên, không khí trì trệ giữa hai người bị phá hủy.
“ A? Đây là đâu???”
Một người trẻ tuổi xuất hiện, cậu ta chỉ khoảng 18, 19 tuổi. Mặc quần Jean đen rách gối, áo phông màu vàng cam, tóc cũng nhuộm thành màu vàng cam tuốt.
Chín phần mười là một người trẻ tuổi.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Vẫn phong cách nói chuyện dễ khơi dậy nên cảm giác thần bí cho người phía đối diện.
Pluto cũng đã chắc chắn trăm phần trăm, kẻ này chỉ là một con rối đã được đặt sẵn ra…chỉ đợi người trẻ tuổi kia nói ra ước muốn của mình.
Thông qua phương pháp nào đó, truyền đạt lại cho chủ nhân của mình. Tùy theo từng phương án, sẽ có nhiều cách xử lý khác nhau.
“ Ể??? Đây là đâu thế này?? Không phải ta đang ở trên đường cái lớn sao? Tại sao ta lại xuất hiện ở đây thế này???”
Người trẻ tuổi ánh mắt từ một phút trước mê man, rồi lại rất nhanh lấy lại ánh sáng. Một mặt cảnh giác nhìn xung quanh, mặt còn lại...tràn đầy ý nghĩ bất thiện nhìn chằm chằm vào Pluto và con rối già nọ.
Ai biểu, khi cậu lấy lại được ý thức...chỉ thấy trước mặt mình có hai kẻ khả nghi đang đứng gần cậu...và nhìn cậu thật quái dị.
Con rối già vẫn thái độ thong dong bình tĩnh, thậm chí ẩn ẩn bên môi...là một nụ cười bí hiểm!
Còn Pluto...đơn giản chỉ là xem cậu ta nhiều hơn hai mắt rồi thôi.
Kẻ đáng thương...lại xui xẻo.
Nhìn người trẻ tuổi trước mắt, Pluto chỉ yên lặng nhắm lại hai mắt của mình. Tay không dấu vết...che lại cái mũi.
“ Người có thể tiến vào Nguyện Nguyệt Thư đều có cho riêng mình điều cần giải quyết rắc rối...có thể nói cho ta biết. Điều gì đang khiến các hạ phiền lòng?”
Vẫn lặp lại câu nói cũ, con rối già tròng mắt đen tối lại có chút ít tia sáng chợt lóe qua rất nhanh.
Khi người trẻ tuổi ánh mắt nghi ngờ càng thêm dày đặc thì…
“ Cậu hay có những lúc cơ thể mất đi khống chế, giấc ngủ luôn gặp nhiều ác mộng. Đặc biệt là gần đây nhất tháng này, khi cậu đang nói chuyện với bạn bè và những người xung quanh cậu….có đôi khi cậu lại bị mất đi quyền điều khiển cơ thể của mình…”
Con rối già vẫn không nhanh không chậm gợi lên sự tò mò đối với người trẻ tuổi trước mắt.
Có vẻ như quá bất ngờ và kinh hách, khi chuyện bí mật của mình bị một kẻ xa lạ vạch trần.
Người trẻ tuổi hơi cứng lại thân thể, rồi lại đỏ mặt lên...vì tức giận.
“ Ông...theo dõi ta?”
Không khí chợt trở nên nặng nề...đình trệ.
“ Người trẻ tuổi...ngươi suy nghĩ nhiều rồi.” Con rối già khô khốc hộc ra mấy chữ rồi không nói nữa.
Qua một khoảng thời gian hơn 10 phút sau. Người trẻ tuổi ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào con rối già...còn một thân ảnh nữa ngồi trên xe lăn...bị người trẻ tuổi tự động bỏ qua sự tồn tại.
Chỉ là kẻ tàn tật...không có uy hiếp.
Bị coi như người vô hình, Pluto không có biểu hiện gì tỏ vẻ phản cảm đối với sự vô lễ của người thanh niên trẻ đối với anh.
Đối với kẻ ngu dốt lại kiêu căng...thật sự không cần để ý làm chi cho khổ cực.
Pluto tự mình điều khiển xe lăn đến hàng kệ sách cũ xem xem một chút.
“ Đề luyện tinh thần lực sơ cấp!”
“ Truyền thuyết về bí ẩn kim tự tháp!”
“ Thế giới song song và định luật xuyên không???”
“ Giả kim thuật tự điển!”
“ Thế giới và tôi.”
“ Người trở về từ cõi âm!!”
“ Và...dược điển!!”
Kệ sách chỉ có thể hình dung bằng một chữ…
Loạn a
~~Không theo thứ tự, không theo danh mục, thậm chí cũng không theo bất kỳ chủ đề nào.
Nhưng được cái phong phú tri thức và đa dạng nhiều chủng loại sách khác nhau.
Trong lúc đó, không biết con rối già cùng người trẻ tuổi kia nói gì. Cả hai nhanh chóng đạt được đến mục đích chung.
Không có Pluto người ngoài cuộc, con rối già càng thêm yên tâm. Phát huy miệng lưỡi của mình, làm cho người trẻ tuổi kia...rất nhanh cùng con rối già đạt thành giao dịch nào đó.
Pluto bên ngoài có vẻ như không để ý đến xung quanh...nhưng quanh thân anh luôn ẩn ẩn điều ra một bộ phận ở giữa cảnh giác mọi thứ gần xung quanh mình.
“ Vị công tử này...nếu đã đến đây. Xin cho ta được làm người tiếp đón quí công tử đây.”
Một giọng nói dễ nghe du dương độc thuộc về nữ tử kéo lại một bên đang quan sát các loại sách cổ Pluto.
Nữ tử trước mắt, tóc đen dài qua eo khuôn mặt tinh tế trắng nõn hình trứng chim bầu bĩnh. Cộng thêm trên người nữ tử bộ kimono nhiều màu sắc thập phần sang quí, cử chỉ thong dong bên môi lúc ẩn hiện tia tươi cười.
Nhưng thật đáng tiếc...nụ cười ấy lại không đạt tới đáy mắt.
Cho thấy người con gái này...rất thâm trầm, bí ẩn.
Một bộ dáng người trẻ tuổi nữ tử, nhưng lại làm cho Pluto cảm thấy có chỗ nào đó...không ổn.
Quá thâm trầm tĩnh lặng...giống như...một người đã nhìn thấu được mọi thứ...là ánh mắt của người chết.
Giật mình với suy nghĩ của mình, Pluto đành thở dài lắc đầu…
Anh thật vô tội, anh thật chỉ muốn tìm kiếm sách hay. Chứ anh thật sự không muốn tìm hiểu những nơi kì quái, linh dị a
~Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi đánh giá xong mĩ nữ trước mặt, đối với đối phương không phù hợp khí chất tuổi tác. Pluto tự động gạt bỏ chúng sang một bên...miễn.
Không ảnh hưởng gì đến anh là được.
“ Nhìn được? Đã lâu không có ai, có thân phận đặc biệt ghé qua nơi đây của thiếp thân. Công tử...thật sự rất đặc biệt nha ~~”
Ánh mắt mang ba phần tò mò, ba phần thưởng thức...và bốn phần chiếm hữu dục nồng đậm đang dùng ánh mắt ‘càn quét’ Pluto đánh giá một vòng ‘người’ trước mắt mình.
“ Sách rất thú vị, thật không ngờ ở nơi đây cũng có loại sách này ~~”
Pluto không thèm để ý đến ánh mắt muốn nuốt chửng anh của người nữ tử lạ, giọng anh mang theo nồng đậm giễu cợt nói.
“ Hửm???” Nữ tử giọng nghi hoặc.
Khẽ liếc mắt, nhìn một cái sách trên tay Pluto.
Vừa liếc qua...ba chữ chói mắt đập vào mặt nàng.
Xuân Cung Đồ
~~“ Khụ khụ khụ
”
Kém bị nước miếng của mình sặc chết, nữ tử khóe mắt rung rẩy. Mặt trứng ngỗng mang lên một tia túng quẫn xấu hổ.
“ Cái này...cũng là sách à. Dù sao chỗ của ta cũng là nơi tập hợp kiến thức. ‘Sách’ đó dù sao…cũng là sách ~” Giọng nói hơi chút hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng chấn tỉnh nói.
“ A ~” Pluto chỉ cười khẩy, phát ra một âm tiết không rõ ý vị.
“ Không nói cái này, nơi của ta không chỉ có sách không. Nơi đây cũng là nơi thực hiện những ước muốn, yêu cầu của ‘những’ người ‘cần’ chúng. Công tử...thứ ngài mong muốn ‘đã’ tìm được?” Rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, nữ tử hơi gợi lên tia cười nhợt nhạt nói.
“ Ta xem xem đã.” Tiếp tục đánh giá những cuốn sách này, Pluto khẽ vẫy tay.
Một loạt năm cuốn sách rơi vào tay anh.
Giấc mơ tiên đoán!!
Đạo!!
Dược điển tiên giới!!
Thế giới người chết!!
Và…’Cách tạo mối quan hệ tốt với mọi người!!’
Nhìn vào tựa đề bốn cuốn sách mà Pluto chọn, nữ tử khóe mắt giựt giựt một chút...vô ngữ.
Bốn cuốn sách trước có thể hiểu được...nhưng...cuốn cuối cùng thì…
Thật vô ngữ giải thích.
“ Quy củ chỉ được phép chọn một cuốn sách. Sau đó chỗ ta sẽ tự động chép ra một cuốn bản photo cho ngài. Giá cả…” Mặt vô biểu tình, nữ tử nói.
“ Khoan đã. Ai nói ta sẽ lấy sách về?” Pluto không để nữ tử nói hết câu, lập tức cắt ngang.
“???”
“ Cho ta một nơi yên tĩnh là được.”
“...”
“ Ta đã tìm được cách giữ liên hệ vĩnh viễn với nơi đây. Ta cũng không nghĩ sẽ chỉ tới đây một lần ~” Pluto mắt mang ý cười nói.
“ Thật sự?” Nữ tử nghi hoặc hỏi.
“ Thật sự.”
Pluto cũng đáp lại nữ tử nghi hoặc, bằng giọng nói bình tĩnh chắc nịt.
“ Được.” Hơi cắn cắn môi, nữ tử lâm vào một hồi trầm tư nói.
Tuy rằng không hợp quy củ...nhưng quy củ...không phải chuyên đặt ra để bị phá vỡ đó sao?
Chỉ mới lần đầu gặp gỡ...nhưng...thật mong...mối liên hệ này...sẽ được kéo dài...thật lâu.
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Ra chương mới, lâu lắm không viết lại, sượng tay quá!!!
/242
|